Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 148: Phối hợp hành động
Quá nguy hiểm, Lệ Sâmkhôngyên tâm.
Thẩm Cầm Nhã cũngđangsầu não vìsựkiện này, đồng thời tức giậnnói: "Bọn họ cơ sở chính tuyển nhiều người, gom cho đội ngũ đủ năm mươi người nhưng ai biết người của bọn họ là vì g·i·ế·t Zombie hay là để khống chế người các căn cứ khác chứ? Hơn nữa từng căn cứ đều là quan hệ cạnh tranh lẫn nhau. Mâu thuẫn lớnnhỏliên tục xảy ra,thậtcó thể chung sống hoà bình sao? Cái người Doãn Húc Trạch này mới vừa xử lý tốt cơ sở chính liềnkhôngkịp đợi muốn đoạt cậu cùng Nam Cađiqua rồi! Cậu cho là năm mươi người bọn họ vì cái gìsẽnắm chắc như vậy, cònkhôngphải là nghenóicậu là người hệkhônggian sao!"
Lệ Sâm thấysựtìnhđãthu xếp tốt liền trở về chỗ ở.
Danh sách bốn mươi người đưa xuống, tên Lệ Sâm cùng Nam Ca thình lình xuấthiệnở trong nhóm! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc trở lại Nam Cađãhơi muộn, Lệ Sâmđãnếm qua tinh hạch, đổi xong quần áo,đangchờ Nam Ca "Emđinơi nào vậy?"
Mà bây giờcôcuối cùng cũng hiểu được, thế gian này có quá nhiều thứ quan trọng hơn cả tử vong. Đương nhiên, so với chếtđithìcôvẫn hy vọng có thể cùng Lệ Sâm cùng nhau sống tốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sinh vật biến dị theo ýcôthìnửa điểm tác dụng cũngkhôngcó,khôngthể ăn cũngkhôngcó tinh hạch, g·i·ế·t nó chỉ tổ phí sức lực thôi. Nhưng mà sinh vật biến dị chỗ nào cũng có, ngay cả con kiếnnhỏcũng có thể công kích nhân loại. Nam Ca nhìn thời tiết càng thêm ảm đạm mới biết được, tận thế có bao nhiêu tàn khốc.
Buổi sáng Lệ Sâm mang theo Trần Bàn Tử rờiđi, tiểu đệ này củaanhrất nhạy bén. Hơn nữanóichuyện luôn biết xem sắc mặt, mang theo bớt lo hơn nhiều.
Thẩm Cầm Nhã cuống quítđitới dụ dỗcô: "Nam Ca,côđừng khổ sở. Cậu ta chỉ ra ngoài thi hànhmộtnhiệm vụ thôi.khôngđến vài ngày là có thể trở về rồi..."
"Nếu quảthậtđể ýthìkhôngnên bỏ tôi lại." Bọn họ cũngđãở cùngmộtchỗ,khôngphải sao? Lệ Sâm cònnóimuốn cùngcôkết hôn đấy!đãnhư vậy, vì sao bọn họkhôngthể đồng cam cộng khổ? Chính mìnhđãkhôngcòn là con Zombie yếu như gà của lúc trước nữa. Nếu như Lệ Sâmthậtsựgặp chuyệnkhôngmay, vậy aiđicứuanhấy đây?
Doãn Húc Trạch cái người nàyâmhiểmkhôngkhác gì chaanhta, nhưng so với cha mìnhthìanhta thiếuđimộtđiểm tự phụ. Sau khi nhìn thấy Lệ Sâm,anhta cũng lấy lễ đối đãi. Còn cùng mọi người giới thiệu những người có dị năng của trụ sở khác.
"Zombie ở trung tâm Bắc Hải quá nhiều, coi như là phái quân độiđigiải quyết cũng rất khó dọn sạch đường." Lệ Sâm cũng ý thức được chuyện này rất khó giải quyết.
khôngít căn cứ đều là phụ thuộc vào cơ sở chính mà sinh tồn, ánh mắt nhìn Lệ Sâm rất làkhônghữu hảo. Thời điểm có ma sát vẫn là Doãn Húc Trạchđira điều giải. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nam Ca lãnh đạmnói: "Tôikhôngbiếtanhấyđichỗ nào nhưng mà tôi biếtrõcơ sở chínhđinhư thế nào, bọn họ nếu dámkhôngđem Lệ Sâm hoàn hảo trở về, tôi liền g·i·ế·t toàn bộ người trong cơ sở chính."
Mặc dù căn cứ mười bảy của bọn họhiệntại uy phong lẫm diện, nhưng dựa theo thể chế mànóithìvẫn bị cơ sở chính quản chế.
Nam Ca nhu thuận gật đầu, xoay người rờiđi. Lệ Sâm hỏi Thẩm Cầm Nhã: "Thẩm tỷ, có chuyện gì sao?"
Bànóiramộtvị trí, Nam Ca nhớ kỹ,khôngnóimộttiếng nào mở cửa.
Thẩm Cầm Nhã cũngkhôngmuốn để bọn họ mạo hiểm liền nghiêm túcnói: "Tôi tìm trợ thủ cùng bọn họ cùng nhau hành động."
"Nam Ca, thực xin lỗi..." Thẩm Cầm Nhã tái mặt,nóixin lỗi Nam Ca.
Nhưng màhiệntại bà lại cảm thấy thực có lỗi với Nam Ca, bà xem như đem tất cả hy vọng đều ký thác vàotrênngười Lệ Sâm.
Hơn nữa... Bà cũng rất xin lỗi Nam Ca.
Nam Ca mềm mạinói: "đitìm đám tiểu Đường chơi."
Cho dùcôđánhkhônglại nhữngâmmưu quỷ kế của đám người nhân loại nhưngcôcũng nguyện ý cùng Lệ Sâm cùng sống cùng c·h·ế·t!
So sánh như thếthìLệ Sâm chính là cái bánh thơm phức rồi. Doãn Húc Trạch biếtrõđạo lý đó, tất nhiên bàsẽkhôngnhường Lệ Sâm lại liền lựa chọn dạng biện pháp này!
Những người của trụ sở khác đều gật đầu, nhưng mà Lệ Sâm nhìn ratrênmặt bọn họkhôngtình nguyện. Nhất là căn cứ thứ hai, thực lực chỉ đứng sau cơ sở chính thôi. Lần này phái tới hai người đàn ông lớn lên đều rất khô gầyâmlãnh, còn khích Doãn Húc Trạchmộtcâu: "anhtakhôngphải là người có hệkhônggian sao? Nghenóilà loại dị năng cất giấu đồ vật, thứ đó có ích lợi gì chứ? Trước kianóianhta g·i·ế·t Zombie rất lợi hại chắc là thổi phồng rồi?"
anhkhôngcó kể việc này cho Nam Ca, tranh thủ lúc Nam Ca chưa trở lại liền lấy hết số tinh hạch hệkhônggian hôm nay săn g·i·ế·t được đều dùng.
Lệ Sâm đối với cái người nàymộtcâu cũngkhôngnói,anhcũngkhôngmuốn gia nhập tranh đấu của họ mà chỉ là nhàn nhạt nhìn thoáng qua Doãn Húc Trạch, suy đoán cái người này lúc nàosẽlộ ra ý đồ muốn lôi kéo mình đây.thậtra mấy người ở đây đều có lực lượng cách Lệ Sâm quá xa, tuy nhiênanhvẫnkhôngdám xem thường.
Lệ Sâmnóivới Nam Ca: "Emđitrước tìm người khác chơimộtlúcđi."
Coi như là lúc nhìn thấy Doãn Húc Trạch, Trần Bàn Tử cũng là ngoài mặt cung kính còn trong lòng ngầm vụng trộm khinh bỉ Doãn Húc Trạchkhôngbiết bao nhiêu lần đâu.
Trước khi bắt đầu hành động, Doãn Húc Trạch còn đơn giảnnóivài câu: "Tôi chính là đội trưởng của lần hành động này, Lệ Sâm là đội phó. Nếu như tôikhôngở bên người, mọi người nhất định phải toàn quyền nghe theo Lệ Sâm chỉ huy, có biết haykhông?"
Thời điểm hai người trở về căn cứ là thắng lợi trở về, nhưng mà nhìn thấy Thẩm Cầm Nhã lại pháthiệnbàđangrầu rĩkhôngvui.
Chương 148: Phối hợp hành động
"Có phảianhấykhôngcần tôi nữakhông!" Vành mắt Nam Cađãhồng hồng,côkhôngsẽkhóc nhưng cũng rất khó chịu.
Mạng lưới tình báo của Thẩm Cầm Nhã cũng rất rộng, bà nghe được tại thượng kinh cũngđãxuấthiệnmộtngười có dị năng hệkhônggian, nhưng màkhônggian củaanhtakhôngthể cuồng bạo, chỉ có thể chứa đựng đồ mà thôi.
Thẩm Cầm Nhã á khẩukhôngtrả lời được, bà xác thựckhôngtrả lời được. Ngày hôm qua bà cũngđãnghĩ đến tìm người thay thế Nam Ca cùng Lệ Sâm, lạikhôngcó nghĩ qua muốn cự tuyệt.
Lệ Sâm cùng Nam Ca tin tưởng mình như thế, để cho mình làm người lãnh đạo. Kết quảthìsao? Ngay cả bảo vệ bọn họ bà cũng làmkhôngđược.
Nhưng Nam Cađãkhôngnghe lọt.côlui về phía sau hai bước: "Bà đừng tìm tôinóixin lỗi, tôi muốnđitìm Lệ Sâm để chính miệnganhấynóivới tôi." Tiếngnóicủacôcũngđãdẫn theo khóc nức nở: "Trước kiaanhấy làm cái gì cũng mang tôi theo, bây giờ lại còn học được bỏ rơi tôi! Tôi nhất định phảiđitìmanhấy tính sổ!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngày đóanhđichiến trường nhìn sao?anhnhìn thấy số tinh hạch bọn họ lấy được sao?"
Lúcđira cửa,cônhìn thoáng qua bụi trầm bầu trời, đột nhiên toét miệng cười cười. Trước kiacôsợ nhất chính là c·h·ế·t, thời điểm mới vừa đụng phải Lệ Sâmcôthậm chí còn giả vờ c·h·ế·t đấy.
Nam Ca còn muốnnóiđiều gì đó lại bị cắt đứt, trong nước biển có sinh vật biến dị xông lên.
"Được rồi, lại đây nghỉ ngơiđi." Lệ Sâm nằm ởtrêngiường, cáchmộtđoạn cùng Nam Canóichuyện.
Lệ Sâm hít sâu hai ngụm khí, nhắc nhở chính mìnhkhôngnên tức giận. Nhưng làm sao bây giờ...anhvẫn rất là tức giận!
Sáng sớm hôm sau, Lệ Sâmnóivới Nam Ca: "anhđibên ngoài trụ sở có chút việc, em ở chỗ này chờanh."
Lạimộtlần nữa cưỡi lên xe gắn máy, Nam Ca tư thế oai hùng hiên ngang hướng tới trung tâm thành phố Bắc Hải màđi.
Nào có chuyện như vậy chứ, tình địch là nam nhân cũng thôiđi. Lại còn có nhiều congáinhư vậy!thậtmuốn đem Nam Ca giấuđi, ai cũngkhôngcho nhìn mà.
Thời điểmkhôngthúc giục tinh thần lực, những con Zombie kia đều coicônhư đồng loại mà đối xử. Bởi vì Nam Ca quá mạnh mẽ nên phần lớn Zombie đềusẽchủ động nhường đường chocô.
nóira lời này, chính bà cũngkhôngthể tin được.
Nam Ca còn tưởng rằng Lệ Sâm giống như là ở căn cứ Tân Bình. Ban ngày ra ngoài, buổi chiều cũngsẽtrở lại liềnkhôngđể ý.
Lệ Sâm nhíu mày: "Ngoàicôấy ra, cũng cókhôngít congáiphảikhông?"
Thẩm Cầm Nhã runmộtcái, biếtrõNam Ca rất nghiêm túc vì vậy bà lập tức đổi giọng: "Tôinóichocôbiết phương hướng của bọn họ!côkhôngnên vọng động!"
"Đúng vậy." Nam Ca tán thành nhìn Lệ Sâm: "anhthậtthông minh nhé."
Lệ Sâm sao có thể để Thẩm Cầm Nhã hy sinh chính mình đến thành toàn mình cùng Nam Ca chứ? Huống chi đến giờ phút này,anhcùng căn cứ mười bảy vốn là đôi bên cùng có lợi. Cái người Doãn Húc Trạch kia là hệ tinh thần, nếukhônggiải quyết nhanh cũng rất phiền toái.
Quả nhiên,hiệntại Nam Cađãthay đổi thông minh hơn rồi. Suy nghĩ vấn đề cũng toàn diện hơn: "anhấyđinơi nào thi hành nhiệm vụ? Mục đích của nhiệm vụ là cái gì? Căn cứ cũngkhôngcó thiếu ai, là ai cùnganhấyđi? Mấy người các người sao có thểkhôngnóicho tôi chứ!"
Vì vậy bà đành phải gửi tín hiệu cho cơ sở chính, cơ sở chính kia rất nhanhđãtrả lời,nóilà Lệ Sâmmộtmình đến cũng được.
Nam Camộtchút d*c v*ng cùng bọn chúng động thủ cũngkhôngcó, xe nhanh chóng chạy qua. Bất kể là Zombie hệ gì,mộtlần nữa hạ đao xuống đều là cảnh tượng thi thể chia lìa.
Bởi vì lực lượng quânsựcủa cơ sở chínhkhôngphải là bọn họ có thể gánh vác được, nếu nhưmộtkhối boom đập tới, mấy vạn người trong căn cứ cũngsẽchết!
Ai biết, chờmộtngày Lệ Sâm vẫnkhôngcó trở về! Nam Ca có chút ngồikhôngyên liềnđitìm Thẩm Cầm Nhã.
Nếu như hành động lần này là cái bẫy rậpthìsao? Tỷ như... Lôi kéokhôngđược liền g·i·ế·t chẳng hạn?
Thẩm Cầm Nhã theo bản năng gật đầu: "Nhưngkhôngphải là nhưcônghĩ..."
Sắc mặt Nam Ca lập tức thay đổi: "Đến cùngthìanhấyđinơi nào?" Trong lòng đột nhiên hoảng loạn: "Lệ Sâm có phảiđãbỏđikhông?"
Thẩm Cầm Nhã cũngkhôngthèmnóivòng vèo: "Cơ sở chính phát điện báo tớinóibọn họ muốn xây dựngmộttiểu đội, từ trong hai mươi căn cứ mỗi khu lựa chọn ra hai cường giả, muốn cùng nhauđitìm kiếm ở khu vực trung tâm Bắc Hải."
Tuy nhiên có Lệ Sâm ở đây, Nam Ca chính là ở bên cạnh xem náo nhiệt thôi. Ngẫu nhiêncômới có thể bổ sung hai đao.
Thẩm Cầm Nhã thở dài: "Lệ Sâmthậtsựrất để ýcô, Nam Ca."
Trước kia tính cách Thẩm Cầm Nhã lúc nào cũng mềm mại,khôngtranhkhôngđoạt cho nên congáibà bị đuổiđi, bây giờ cùng bà cũngkhôngcòn thân thiết nữa rồi.
Thẩm Cầm Nhã nghe được Nam Ca hỏi Lệ Sâmđinơi nào liền giật mình: "Cậu takhôngnóivớicôsao?
Nam Canóixong liền quay đầuđira ngoài, dù saocôlà Zombie,khôngcần vật tư. Chỉ cần mang theo thanh đao của mình là được.
Có cùng người giao hảo tốt với căn cứ mười bảy lập tức phản bác: "Tại sao có thể là thổi phồng chứ? Bọn họ lấy được mấy vạn tinh hạch đó!"
"Nếu như tôikhôngđithìsẽnhư thế nào?" Lệ Sâm hỏi.
"Nam Ca!" Thẩm Cầm Nhã gọicô: "Chẳng lẽcôkhôngthể hiểu sao? Cậu ta là vì bảo vệcômớiđimộtmình. Với cảcôbiết cậu tađinơi nào sao?"
hiệngiờ bà lại tự hỏi bản thân mình, Doãn Húc Trạch là người như vậy cũng có thể làm người lãnh đạo cơ sở chínhthìvì sao chính mình lại làmkhôngđược đâu? Nếu như bà đủ cường đại, ai còn có thể uy h**p người của bà chứ?
Người phụ hoạkhôngdámnóilời nào nữa.
Quả nhiên, sau khi Trần Bàn Tử biếtrõchân tướng liền đem người cơ sở chính mắng đủ đường.
Vì vậy Lệ Sâmnóivới Thẩm Cầm Nhã: "Thẩm tỷ, chị sửa lại danh sách rồimộtlần nữa đệ trình lên. Tuyển Trần Bàn Tử cùng tôiđithôi,khôngthể để Nam Cađi."
Thẩm Cầm Nhã còn muốn khuyên nữa nhưng mà cùng ánh mắt Lệ Sâm đụng nhau bà liền biết, bản thân mìnhkhôngthuyết phục được người này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.