Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 146: Đồng ý với tôi sao
côhọc theo động tác lúc trước của Lệ Sâm,khôngngừng mà hôn môi rồi lại m*t hút môianh. Đợi đến khi Lệ Sâm phản ứng lại được, mưa to gió lớn đổi khách làm chủ, Nam Ca mới từ từ buông lỏng chính mình.
"Lệ Sâm..." Nam Ca vẫn ngồi ởtrênghế như cũ, ngẩng đầu nhìn qua cái người đàn ông này. Trái timrõràngđãlâu rồikhôngbiết đập, tại khoảnh khắc này vậy mà lại run lênmộtcái,côcho rằng đó là đau lòng.
GiọngnóiLệ Sâm trở nên khẩn trương, căng cứngnói: "Em... Sao lạikhôngcần?khôngphải là còn chưa ăn no sao? Đừng tùy hứng nữa, em nhanh lên..."
"Em còn lừa tôi." Lệ Sâmkhôngtin: " Vừa nãy em phải dùng bao nhiêu sức lực mới rời miệngđiđược, em nghĩ rằng tôikhôngthấy được sao? Nam Ca, em đừng tùy hứng nữa. Uống hai ngụm nữađi, đượckhông?"
Nhưng mà vì sao trong lòng tôikhôngcó mừng thầm mà chỉ đau lònganhnhư vậy đây.
Trở về căn cứ, Nam Ca còn tưởng rằng Lệ Sâm muốn chuẩn bị s·ú·n·g ống đ·ạ·n dược cơ. Ai biết,anhlại tìm vài người có dị năng lấymộtchút máu tươi của bọn họ!
Cho nên Nam Ca ngu ngốc cũng rất nhanh némsựkiện này ra sau đầu, đợi đến sau này nhớ tới chuyệnđãquênnóicùng Lệ Sâm, ruột quả thực cũng hối hận đến xanh lại.
"Dị năng của tôi cũngđãrất lâukhôngcó tiến bộ, kể cả vận khí tốtthìtôi g·i·ế·t tầm năm nghìn con Zombie gì đó mới có thể gặp đượcmộtcon hệkhônggian. Lần này vừa vặnđitìmmộtviên tinh hạch hệkhônggianđi."
Vốn là Lệ Sâm còn rất tức giận, nhìn Nam Ca nghe lời như thế cũng có chút khoe khoang nhìn Tông Hạo Hiênmộtcái.
Nam Ca lúc nàyđanggiêt Zombie g·i·ế·t đến say sưa đâu, bỏ thanh đao xuống. Vậy màcôlại có d*c v*ng hắt xì hơi,côđưa tay vuốt vuốt cái mũinhỏnhắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà hỏi ở trong lòng, Nam Ca làm sao có thể nghe được chứ?
"Vậythìlát nữa về căn cứ chuẩn bịmộtchút, tôi dẫn emđisăn bắn."
Nhéo nhéo vành taicô, Lệ Sâm ôn nhu hỏi: "Vậy em có còn muốn uống máu của người kháckhông?"
Lệ Sâm tĩnh mịch nhìn chằm chằm Nam Ca rất lâu, càng pháthiệnra tình cảm của Nam Ca thay đổi trở nên phong phú hơn trước nhiều.côấy vậy mà lại biết cái gì là cảm động lây.
Trần Bàn Tử mắt thấy Lệ Sâm rờiđicòn ở phía sauanhnói: "Đại ca,anhphải bảo vệ tốt chính mình đấy!"
Tiểu Zombie củaanhvì cái gì có thể làm choanhthích như thế chứ, thích đến tận xương tủy.
Lệ Sâm mơ mơ màng màng còn ôm lấy Nam Ca,côthuận theo dựa vào trong lònganhnhỏgiọng hỏimộtcâu: "Còn chưa ngủ sao?"
Lệ Sâm cườiđiđến cửa trụ sở, hỏi phương hướng của Nam Ca lại được cho biết là Nam Cađãcùng Tông Hạo Hiên và Tân Vũ Hoađira ngoài!
Vì vậycôtri kỷ áp vào lưnganh, giống như làm nũng hỏi: "Nếu chúng ta đều muốn đơn độc hành động, tôi có thể thúc giục tinh thần lựckhông?"
Vì vậy Lệ Sâm lập tức thu lại nụ cườitrênmặt, cắn răng nghĩ, Nam Ca, emthậtsựlà thiếu quản giáo!
Trần Bàn Tử nghiêm túc gật đầu: "Làm tốt rồi ạ."anhtakhônghiểu hỏi: "Cơ mà đại ca ơi, mặc dù lời này emkhôngnên hỏi nhưng mà em nhịnkhôngđược. Con người rất là sùng bái cùng tôn trọng cường giả, có thể có thực lực như đại ca nếu tuyên dương ra ngoài nhất địnhsẽđưa tới rất nhiều thế lực ngấp nghé, tại saoanhphải làm như thế chứ."
Nam Ca nhìn khuôn mặtanhlạnh lùng mà lại kiên nghị, lầm bầmnói: "Sao tôi lại cảm thấy bản thân hình như làđãquên chút việc gì ấy..."
Lệ Sâm cười cười: "Yên tâm."
Còn như vì sao đối tốt vớicôấy như thế? Còn phảinóisao? Đàn ông đối xử tốt với người phụ nữ của mình, đó là đạo lý hiển nhiên.
Chương 146: Đồng ý với tôi sao
Lệ Sâm rút thanh đao của Nam Ca ra, ởtrêncổ tayanhvạchmộtcái. Miệng vết thương chẳng hề sâu nhưng máu vẫn liên tục chảykhôngngừng.
"Tôi cái gì cũng cho em hết... Em đừng tức giận..." Lệ Sâm nắm taycô, Nam Ca vậy mà nhìn ra từ trong mắtanhmộttia khẩn cầu.
Lệ Sâm bật cười, cái gì mà luyện công buổi sáng chứ.khôngphải là tìm người luyện tậpthìcũng chính làđigiết Zombie rồi.anhlại nhắc tớimộtchuyện khác: "Trước đấy tôi để cho cậu tản tin tức ra ngoài, cậuđãlàm xong chưa?"
Diệp Thiệu lúc trước còn hỏi quaanh, tại sao trước kiaanhđối xử với Nam Ca cũngkhôngcó tốt bao nhiêu nhưng bây giờ lại nguyện ý vì Nam Ca mà trả giá nhiều như thế.
Lệ Sâm đành phải vừa sủng ái lại bất đắc dĩnói: "Được rồi. Tuy nhiên em phải đồng ý với tôimộtđiều kiện, thời điểm tôi để cho em thu lại tinh thần lực, em phải nghe lời đấy."
Những người có dị năng kia còn hỏi: "Muốn máu tươi làm cái gì?"
Đừngnóicôlà Zombie, coi như là nhân loạithìcũngsẽbị đám bác sĩ phát rồ kia bắtđigiải phẫu,khôngsai đâu.đãnhư vậy, chính mình liền thay thếcôấy đem hết thảysựchú ý đều hút lạiđi. Ngăn cản tất cả nguy hiểm ra khỏi ngườicô.
Lệ Sâmkhôngcùng Trần Bàn Tử giải thích cái gì,anhcònđangvộiđitìm Nam Ca: "Cậu cứ dựa theo lời tôinóiđilàm là được." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chuyện Lệ Sâm để Trần Bàn Tử làm chính là tung ra tin tứcanhlà người có dị năng hệkhônggian. Bắc Hải chìm mới yên tĩnh vài ngày mà người đến căn cứ mười bảy hỏi thăm tin tứcđãcó mười mấy rồi. Mục đích của những người nàykhôngnóiai cũng biết, đều là đến để thám thính thực hư năng lực của Lệ Sâm mà thôi.
Nam Ca lúc này mới phản ứngđược, nhanh chóng lắc đầu: "Tôikhôngcó tức giận, nhưng nhân loại cácanhmất máu quá nhiều đối với thân thểkhôngtốt. Hôm nay tôithậtsựkhôngđói bụng."
Lưng Lệ Sâm cứng lạimộtcái, nếu Nam Ca thúc giục tinh thần lực. Zombie nhất địnhsẽliên tụckhôngngừng bị hút lại đây. Nhưng mà người bị hành hạ nhất định là bản thâncô!
"Nam Ca!"anhgọimộttiếng.
"Chỉ hai người chúng ta?" Nam Ca hỏi.
Căn bản làkhôngthèm nhìn Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa.
Lệ Sâm cũngđãmơ màng muốn ngủ cho nên lời Nam Canói,anhnghe qua cũng chỉ ở trong lòng hỏimộtcâu: Là cái gì?
"khôngsai." Lệ Ngạnđãcó thểmộtmình đảm đươngmộtphía, còn như Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa. Bọn họ còn cầnđitheo mình sao? Ở đâu cũng có thể g·i·ế·t Zombie mà.
Nếu mà đặt tình huống này ở thường ngày, Nam Ca khẳng địnhkhôngchút do dự xuống miệng luôn. Nhưngmộtlần nàycôchỉ m*t sạchsẽmáu tươi bên ngoài, sau đó lưu luyến ởtrêncổ tayanhl**m hai cái mới dùng vải xô băng bó tay Lệ Sâmthậtkỹ.
Chờ kết thúcmộtnụ hôn, Lệ Sâm ôm Nam Ca, rất lâu cũngkhônglên tiếng.
Lệ Sâm cưỡi mô tô đến đây, lúc này lái xe đến trước mặtcô, còn vỗ vỗ chỗ ngồi phía sau: "Lên đây nào, tôi dẫn em về căn cứ."
Hương vị máu tươi ngọt ngào hấp dẫnsựchú ý của Nam Ca, Lệ Sâm còn đưa cổ tay tới bên miệngcô: "Cho em cái này."
Nam Ca thế mới biết, Lệ Sâm đối vớisựkhác thường củacôđãlo lắng đến trình độ nào. Ở trong lòng dịu dàng cười. Trước kiaanhđối xửkhôngtốt với tôi như vậy, lại còn cực kỳ keo kiệt, khẳng địnhkhôngcó nghĩ tới có ngàyanhlại cầu xin tôi hút máu đâu nhỉ.
"Vậy cũng được." Dù sao chỉ cần cùng Lệ Sâm cùngmộtchỗ là được rồi ~
Ngày thứ hai khi Lệ Sâm tỉnh lại, Nam Cakhôngcó ở trong phòng.anhxuống lầu nhìn thấy Trần Bàn Tử lập tức hỏi, Trần Bàn Tửnói: "Chị dâu sáng sớmđãra ngoài luyện công buổi sáng rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đúng vậy đúng vậy." Nam Ca ôm thắt lưnganh,thậtrakhônggian cuồng bạo của Lệ Sâm nếu nhưkhôngđối phó với mìnhthìnhìnanhgiết Zombie rất là sảng khoái nha.
Nam Ca cũng biếtrõLệ Sâmđangkinh ngạc cái gì,côbóp vỏ túi vài cái, từ từ than thở: "Dù sao những thứ này đều là tâm ý của bọn họ, sao tôi có thể lãng phí chứ."
"anhlàm cái gì đấy?" Nam Ca nghi ngờ nhìnanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lệ Sâm thấy Nam Cakhônguống mớithậtsốt ruột,anhhoảng loạn nghĩ,khôngphải là bởi vì vừa mới nãy mình trêu chọc Nam Camộtcái, làm chocôấy mất hứng rồi sao?
Đầu óc Nam Ca chỉ toàn cơ bắp thôi,côtrực tiếp lên xe, còn khoát tay với đám Tông Hạo Hiên: "Vậy chúng tôiđiđây."
Tốc độ hiệu suất thân thủ cùng dị năng của Lệ Sâmđãrất kh*ng b*, bây giờanhmuốn tiếp tục tiến bộ chỉ có thể dựa vào tinh hạch.
Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoađitheo bên cạnh Nam Ca, ba người phối hợp khăng khít, giống như cỗ máy thu hoạch sinh mạng Zombie vậy.
Lúc khống chế thân thể mình lùi lại, Nam Ca cònkhôngngừng tựnóivới mình,khôngthể uốngkhôngthể uống. Hôm naycôđãuống đủ nhiều rồi.
Vì vậyanhtự tay xé vải xô ra lại bị Nam Ca ấn chặt lại.
Lệ Sâm cũng dùng ánh mắtkhôngtiếng động cùnganhta trao đổi:khôngthích tôi? Cuộc đời này khó có khả năng phát sinh lắm.
Đến cùng là có chuyện gì chưanóicho Lệ Sâm?côthậtsựlà nghĩkhôngra mà.
Thấy Lệ Sâm muốn kéo vải xô xuống, Nam Ca mạnh mẽ đứng lên ôm cổ Lệ Sâm, cứ thế mà áp đôi môi vào môianh.
Nam Ca còn vô thức chà xátanh: "anhđồng ý sao, nguyênmộtđámđitìm Zombie để g·i·ế·t, chỉ cómộtít rất khó chịu mà."
"Được! Tôi giúpanhtìm!" Nam Ca cũngkhôngbiết bản thân mình từ khi nàothìbắt đầu thích Lệ Sâm, chắc là lúcanhdạy mình g·i·ế·t Zombie, tìm máu cùng tinh hạch cho mình. Cũng có thể là từ lúcanhđào mình ra trong bụng con động vật biến dị đó.
"Còn có thể là ai nha?" Nam Cakhôngcó phản ứng lại.
Có thể đem chuyện g·i·ế·t Zombienóithành là săn bắn cũng chỉ cómộtngười Lệ Sâm thôi.
Saoanhcó thểkhôngtiếc mọi thứ muốn gặp chuyệnkhôngmay chứ, nếu màanhgặp chuyệnkhôngmaythìNam Ca phải làm sao bây giờ?
"Đồng ý!" Nam Ca dứt khoát đáp lời.
Thời điểm lái xeđitrở về, Lệ Sâm còn hỏi Nam Ca: "Em rất muốn g·i·ế·t Zombie?"
Mà Tông Hạo Hiên đối với người nào cũng làmộtbộ dáng lạnh như băng, cũng chỉ có lúc đối mặt với Nam Ca, vẻ mặtanhta mới có thể nhu hòa như vậy. Dù sao, Lệ Sâm cái người kia có d*c v*ng độc chiếm Nam Ca rất mạnh. Mỗi ngày người kia đều chiếm lấy Nam Ca, thời giananhta có thể cùng Nam Ca chung đụngthậtsựkhôngnhiều, phải phá lệ quý trọng mới được. (Nghe cứ như ngoại tình ấy nhở)
"Hấp dẫn Zombie." Mà con Zombie này đương nhiên là Nam Ca rồi.
Lệ Sâmkhôngtrả lời thẳng vấn đề này. Bởi vì tình cảm giữaanhvà Nam Cakhôngcần giải thíchrõvới bất kỳ người nào.anhchỉđangnghĩ, bản thânđãtừngkhôngcó thích Nam Ca như thế, đối vớicôấy ác liệt như thế nào,anhcũngkhôngcó cảm giác bứt rứt. Mà bây giờ,anhthậtsựlà hậnkhôngthể từ lúc ban đầu gặp phải Nam Cađãyêusủngcô, sủng chocôấy trở thành người congáihạnh phúc nhất.
Lúc tối hai người như cũ là ngủ ởtrênmộtcái giường, tuy nhiênthậtsựnghỉ ngơi cũng chỉ cómộtmình Lệ Sâm mà thôi. Nam Ca chỉ nhắm mắt lại dưỡng tinh thần mà thôi.
Màanhđối xử tốt vớicô,côcũng muốn đối tốt vớianh.khôngliên quan đến đền đáp mà chỉ làmộtphần tâm tình chân thành nhất. Hy vọnganhcó thể vĩnh viễn bình an. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
côấy làmộtcái máy thăm dò Zombie, còn có thể kéo trụ cừu hận bọn chúng. Thậm chí máucôấy còn có thể giải độc Zombie. Năng lực dạng này đối với toàn bộ nhân loại mànói, đều là bảo vật vô giá.
Lệ Sâm "Ừm"mộttiếng, trong giọngnóitràn đầy mệt mỏi.
Đôi mắt Tông Hạo Hiên lạnh xuống, trong mắt mơ hồ có lửa giận. Hừ, có cái gì tốt mà khoe khoang chứ? Chờ Nam Ca ngày nào đókhôngthíchanhnữa liềnmộtcước đạpanhđixa nhé.
Nam Ca quay đầu, thấy là Lệ Sâm lập tức cười vẫy tay.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.