Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 105: Bổ nhiệm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 105: Bổ nhiệm


...

khôngkhí nặng nề.

Phó Vân Chương bảo tùy tùng ra ngoài, trầm ngâm hồi lâu, sai người gọi Phó Vânanhtới,nóichuyện này với nàng, cuối cùng ynói: "NghenóiHoắc Minh Cẩm trìnhmộtbản tấu mật lên Hoàng thượng,hiệngiờ người trong triềuđangđều thảo luận xem bản tấu kia là do ai viết... Từ ngữ đanh thép, câu cú thuyết phục, Hoàng thượng vừa đọc xongđãnổi giận tới mức gạt vỡ nghiên mực vẫn hay dùng... Tấu chương mà bọn họnóiđến, có phải do muội viếtkhông?"

trênđài cao bằng cẩm thạch trắng, cung điện nguy nga, ngói lưu ly vàng chói lọi, mái cong uy nghi, tường đỏ như son, lầu vàng gác ngọc.

Đại Lý Tự tư trực: xuấthiệntừ thời Bắc Tề, đến thời Nam Tốngthìbị hủy bỏ. Những triều đại sau nàykhôngsử dụng từ này nữa.

Phó Vânanhcười nhàn nhạt.

Nhưng mà người Thẩm đảng còn chưa kịp tới chúc mừng, bỗng lại cómộttin tức truyền ra, khiến cho trời long đất lở: Tưởng ngự sử tố giác Thẩm thủ phụđãbao che cho Lý Bách Lương trong nhiều năm, còn vận dụng quan hệ để che giấu chứng cứ phạm tội cho Lý Bách Lương.

Phó Vânanhsửng sốt mở to mắt.

Đến tối, tùy tùng của Phó Vân Chương về nhà bẩm báo tin tức màhắnđãnghe ngóng được: "Lần này Hoàng thượngthậtsựđãnổi giận, hạ chỉ giam giữ Lý tổng binh, khâm sai đại thầnđãlên đườngđiLiêu Đông, Cẩm Y Vệđãbao vây nhà của Lý tổng binh ở kinh thành,nóilà để tìm chứng cứ về chuyện mấy năm nay Lý tổng binh tham ô quân lương. Có mấy đại thần cầu xin giúp cho Lý tổng binh, Hoàng thượng nghe cũngkhôngthèm nghe, lập tức cách chức bọn họ. Lần này văn võ toàn triềukhôngai dám ho he gì nữa."

Khóe miệng Phó Vânanhrun rẩy,khôngbiết có nên cười haykhông.

Cục diện vừa được bình ổn chưa lâu nayđãbị phá vỡ.

Hoắc Minh Cẩm cúi đầu, đưamộttờ giấy bổ nhiệm về phía nàng, "Đại Lý Tự tư trực, cao hơn giáo thưmộtbậc, chính thất phẩm."

Ba người liền xin phép rời cung.

Ngày hôm sau, Phó Vân Chương được nghỉ ở nhà, Phó Vânanhlại đến Đông Cung làm việc.

Phó Vânanhđột nhiên lại nhớ tới những lời của Phó tứ lão gianóingày hôm đó, bảo nàng thi thoảng phải quà cáp, tiếp cận Hoắc Minh Cẩm, dù saođinữathìcũng là ân nhân cứu mạng.

Hơn nữa ông ta kiên quyếtkhôngthừa nhận những bức thư mà Tưởng ngự sử đưa ra là do ông ta viết, "Tưởng ngự sử làm giả thư từ hãm hại lão thần, Hoàng thượngkhôngthể tin những lời gièm pha đó được."

Phó Vânanhđangăn bỗng khựng lại, suýt nữa bị sặcmộtmiếng măng mùa xuân tươi giòn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân dồn dập, tiểu thái giám hớt hơ hớt hải chạy về chính điện, quỳ rạp xuống trước bàn, mặt mày hốt hoảng, "Điện hạ, hôm nay Lưu ngự sử dângmộtbản sớ mật, buộc tội tổng binh Liêu Đông Lý Bách Lương g·i·ế·t hại người vô tội, giả mạo công lao. Vạn tuế gia nổi giận phừng phừng,đãsai ngườiđimời mấy vị đại thần trong Nội Các tới bàn bạc. Hôm nay Xuân Phường đại học sĩkhôngtới được."

Nàng chậm rãiđivề phía Hoắc Minh Cẩm.

Thấy nàngkhôngtin, Phó tứ lão giakhônghề tức giận, cười hề hề, vuốt râunói, "Chuyện này cũngkhôngphải là tứ thúcnóibừa đâu, tứ thúc thấy Hoắc đại nhân rất thích con. Hoắc đại nhân người ta có xuất thân cao quý, là con cháu của Hoắc gia, từng có chiến công hiển hách, giờ lại quyền cao chức trọng, nếu ngài ấy thựcsựtrở thành cha nuôi của con, về sau conkhôngcần lo lắng gì nữa rồi! Để tứ thúc dạy con mấy chiêu nhé, về sau con gặp Hoắc đại nhân,khôngcần quá câu nệ làm gì, quý nhân như bọn họ thích những người trẻ tuổi hiếu thuận, nghe lời, lại còn biết quan tâm săn sóc. Bình thường con quan tâm Hoắc đại nhân thêmmộtít, tỷ như thỉnh thoảng tặng chút đồ ăn đồ dùng, trời lạnhthìtặng mấy đôi tất, trời nóngthìtặng mấy cây quạt..."

Sau đó, tấu chương buộc tội, tố giác Tưởng ngự sử liên tiếp được nộp lên như thể nấm mọc sau mưa, nhanh chóng chất đầytrênbàn Hoàng thượng.

Hoắc Minh Cẩmkhôngcông bố chuyện bản tấu mật kia là do nàng viết, hẳn là để bảo vệ cho nàng.

...

Nếu thựcsựlà như vậy,sựtình càngkhôngdễ xử lý.

Phó Vân Chương hơi cau mày, thấy nàngđãnóng đến mức hai má đỏ bừng lên, nhìn sang nha hoàn bảo rót trà cho nàng uống, "Mấy năm nay quả thựcđãnghe nhiều tin đồn về chuyện tổng binh Liêu Đông lạm sát người vô tội. Mấy năm trước ông tađãbại trận vài lần. Lần này có vẻ Hoàng thượngthậtsựmuốn sờ gáy ông ta rồi."

Lần trước chuyện vận chuyển muối ở Sơn Đông liên lụy tới rất nhiều người nhưng dù sao cũng chỉ là nghe người tanói, lần chấn độngtrêntriều đình lần này thựcsựđãkhiến Phó Vânanhhiểu được cái gì gọi là đấu đá quyền lực.

Bởi Uông Mân ở Hình Bộ, Phó Vân Chương cũng ở Hình Bộ, Hoắc Minh Cẩm cảm thấy nàng tới Hình Bộsẽcó người giúp đỡ nên cũng muốn nhét nàng vào Hình Bộ chăng?

Chỉ có thể vào cung thỉnh tội.

Chu Thiên Lộcđitới xoa bóp vai cho Thái tử.

Nhớ làmộtchuyện, có làmthậthaykhônglại là chuyện khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cơn giận của Hoàng thượng bùng lên lần nữa, lần này ông ta thựcsựrất tức giận, vừa đọc xong thư từ qua lại giữa Thẩm thủ phụ và Lý Bách Lương được Tưởng ngự sử dâng lên, ông ta đầu váng mắt hoa, lảo đảo mấy cái rồi hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ!

Hoàng thượng sửng sốt,khôngche giấu nổisựkinh ngạctrênmặt mình.

Nàng thích ăn loại bánh này nhưng chỉ có mỗi độ cuối xuân mùa hạ mới làm được, phải hái rau dại, xay bột, hấp, nấu, cắtnhỏrồi lại chiên, quá trình chế biến rất kích rích.

Tác giả có lời muốnnói:

Phó tứ lão gia ngồi đối diện nàng, cười tủm tỉm nhìn nàng.

Viên Văn trợn trừng mắt.

Tôn Quý phi là hậu phi trong chốn thâm cung, làm sao hiểu được chuyệntrêntriều đình, khóc lócnói: "Hoàng thượng bớt giận, đừng tức giận lại làm tổn hại sức khỏe."

Ông ta nhìn theo bóng Hoắc Minh Cẩm rờiđi, ra lệnh cho tiểu thái giám đứng bên cạnh, "Triệu chưởng ấn thái giám [1] của Tư Lễ Giám tới gặp trẫm."

Cẩn thận sắp xếp như thế mà mãikhôngcó biểuhiệnnào vượt ra ngoài khuôn phép... Chẳng lẽ Hoắc Minh Cẩm làmộtkẻ đoạn tụthậtsao?

mộtlúc sau, Hoàng thượng khẽ thở dài, "Minh Cẩm, ngươi có biết rằng Từ Đỉnh là cháu rể của Thẩm các lãokhông? Hai người họ từ trước đến nay rất hợp nhau, có thểnóilà thân thiết tựa cha con."

Hoàng thượng thở dài,nói: "Thôi vậy, để trẫm cân nhắc lại xem sao, ngươi lui xuống trướcđi."

Hoắc Minh Cẩm cũngkhôngmở miệng.

Tất cả đại thần đề nghị Hoàng thượng mau chóng xử phạt Tưởng ngự sử để đề phòng sau nay càng ngàysẽcó nhiều kẻ tiểu nhân hơn nữa mưu toan sử dụng lời gièm pha để công kích những đại thần trong Nội Cácđãtừng gian lao vất vả, có công lớn với triều đình.

...

Phó Vânanhngẩng đầu nhìn về phía giàn tử đằngđangnở rộ ngoài cửa, "Hoa cũng chỉ nở trong mấy ngày này thôi, về sau muốn ăn cũng chẳng có nữa."

Nàng gật đầu.

Diêu Văn Đạt chửi mắng cho sướng miệng xong, nghe được lời nàngnói, aimộttiếng, nhìn nàngthậtsâu, "Nhóc con khá lắm, hóa ra ngươi lại tinh tường như thế."

Hoàng thượng nhìn Hoắc Minh Cẩm,khôngnóilời nào.

Trong cung Càn Thanh.

Phó Vânanhbật cười,khônghề quan tâm tới Viên Tamđangcố gắng lấy được chút lòng thương hại của nàng.

Hôm sau, Hoắc Minh Cẩm phái Lý Xương tới nhà, đưa cho nàngmộtđống sách về hình luật, tỷ như "Ngụy luật", "Tấn luật", "Bắc Ngụy luật", "Bắc Chu luật", "Đường luật sơ nghị", vân vân.

Hôm nay Hoàng thượngđãlành bệnh, trong cung mở tiệc.

Mặt Chu Thiên Lộc tràn đầy thất vọng.

Viên Tam lau mồ hôi, "Takhôngmệt."

Hoắc Minh Cẩm im lặngkhôngnóitiếp.

Ông ta kiến nghị với Hoàng thượng đuổi cái kẻ dámyêungôn hoặc chúng, hãm hại trung thần là Tưởng ngự sử ra khỏi kinh sư.

Sau khi ăn xong nàng lên xe ngựa ra ngoài, Chu Thiên Lộc và Viên Vănđangchờ nàng trước cửa cung. Giờ nàngkhôngcần phải tới chỗ Uông Mân nghe mắng nữa, Uông Mânđãđược thăng chức lên thành viên ngoại lang ở Hình Bộ.

Giữa tháng, Hoàng thượng phải thỏa hiệp, đuổi Tưởng ngự sử ra khỏi kinh sư.

Hôm nay lại làmộtngoại lệ, tiếng chuôngđãvang lên mấy lần mà vẫn chưa thấy bóng dáng Xuân Phường đại học sĩ đâu cả.

Mấy ngày liên tiếp sau đó Hoàng thượngkhôngxuống nổi giường.

Ông thao thao bất tuyệt, dặn dò rất nhiều điều, Phó Vânanhvẫn kiên nhẫn lắng nghe ông lải nhải, đợi tới lúc ông ngừng lại lấy hơi, nàng mới đáp: "Tứ thúc, con nhớ rồi."

Hoắc Minh Cẩm đứngtrêncầu trúc, mặc áo phi ngư giáp vai bó tay, đội mũ cánh chuồn, lưng đeo thắt lưng to bản,đanglặng lẽ nhìn về phía khoảngkhôngxanh xanh hồng hồng trước mặt, ánh mắt hờ hững tới mức gần nhưkhôngcó cảm xúc.

Phó Vânanhkhẽ nhếch khóe miệng, nhìn chậu gỗ phía dưới cối xay bằng đá, bên trong chứa nửa chậu bột mình, bènnói: "Cũng đâu cần hai người phải tự xay như thế..."

Cho nàng cơ hội lập công rồi lại che chắn chắn áp lực giúp nàng, nếu tương lai người của Lý tổng binh Đông Sơn tái khởi, nhất địnhsẽkhôngtìm tới nàng trả thù.

mộtlần nữa, nàng cảm thấy dở khóc dở cười, lấy cớ Hoắc Minh Cẩmkhôngthích người khác khom lưng cúi gối lấy lòng để từ chối.

Tiếp theo hẳn là tới lượt Xuân Phường đại học sĩ tới giảng kinh cho Thái tử, Xuân Phường đại học sĩ là người nguyên tắc, ngày nào cũng nhất định phải đến sớmmộtkhắc, chưa có ngày nào tới muộn.

Lần này Hoắc Minh Cẩmđãthành công loại bỏ Lý Bách Lương, tuy người tiếp nhận chức vụ của Lý Bách Lương là Từ Đỉnh, cũng là người của Thẩm Giới Khê nhưngmộtkhi huynh ấyđãđề cử Từ Đỉnh có nghĩa là huynh ấyđãcó tính toán riêng. Thẩm Giới Khê đuổi Tưởng ngự sử ra khỏi kinh, nhìnthìcó vẻ nhưđãkhiến Hoàng thượng khuất phục nhưng thựcsựđãđắc tội với toàn thể ngôn quan, đợi tới khi Thẩm Giới Khê thất thế, đám ngôn quan nhất địnhsẽđồng loạt công kích.

Phó Vânanhvà Viên Văn nhìn nhau, đặt bút xuống,đitheo Chu Thiên Lộc ra khỏi chính điện.

Phó Vânanhngồi bên cạnh đọc bài văn của Thái tử, cầmmộtchiếc bút lông Hồ Châu trong tay, thi thoảng lại thêm mấy chữ bên cạnh câu nào đó, hoặc gạch bỏmộthai câu. Đợi Thái tử viết lại bài văn theo những sửa chữa của nàng xong, nàng còn phải giúp Thái tử trau chuốt lạimộtlần nữa. Thực ra nếu nàng cứ viết hộ Thái tửmộtbài luônthìđỡ mệt hơn nhưng mà Thái tử cũngkhôngđến nỗi mặt dày mày dạn như thế nên này chỉ có thể sử dụng phương pháp mệt mỏi này.

Mấy hôm sau, Hoàng thượng ban ý chỉ xuống, để Từ Đỉnh tiếp nhận chức vụ tổng binh Liêu Đông.

Về tới nhà, trong việnđangrất vui vẻ, Phó Vân Chương mặc thường phục, đầu chỉ dùng khăn lưới,khôngđội mũ,đangngồi uống trànóichuyện với Phó tứ lão gia ở trong viện, Viên Tam và Phó Vân Khải c** tr*n, thở hổn hà hổn hển,đangra sức đẩy cối xay bằng đá.

Thuộc phái trung lập, Phó Vân Chươngkhôngchịu quá nhiều ảnh hưởng, yđãvào Hình Bộ kiến tập, bắt đầu tiếp xúc với công việc.

Hoắc Minh Cẩm bước vào, ủng da đặt lên gạch vàng, tiếng bước chân rấtnhẹnhàng nhưng khí thế lại mạnh mẽ.

Thái tử sai tiểu thái giám ra ngoài đón Xuân Phường đại học sĩ, "Hay là bị ngãtrênđường rồi, các ngươiđixem xem thế nào."

Hoàng thượng dẫn theo đủ loại quan lại tới bên hồ Thái Dịch ngắm hoa uống rượu, Diêu Văn Đại nhìn thấy Phó Vânanhđitheo Thái tử tới, kéo nàng sangmộtbên tiếp tục lải nhải về chuyện Phó Vân Chương: "Thằnganhngươi giỏithậtđấy, dắt mũi chúng ta chạy lòng vòng! Ta còn tưởngđãcó thể lôi kéo được thằng nhãi đó về đây, hóa ra nóđãtính kĩ cả rồi! Giờ nó hô mưa gọi gió ở Hình Bộ, nghĩ mình mạnh lắm rồi chắc!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng hỏi người hầu bánh Hoắc Minh Cẩm cầmđilà nhân mặn hay nhân ngọt.

Phó Vânanhvẫn dỏng tai lắng nghe động tĩnh trong nội điện, từ chối thẳng thừng: "Gần đây takhôngrảnh."

Phó Vân Chương nhướn mày, lôi thẳng Phó Vânanhđi, "Mặc kệ hai đứa nóđi. Hai đứa hôm nay nhà nhàn rỗi chẳng có việc gì làm nên đánh nhau, ta phạt hai đứa nó cùng xay bột, khi nào xay xong mới được ăn cơm."

thậtlâu sau đó, Hoàng thượng mỉm cười, "Chẳng lẽ ngươikhôngnghĩ đến chuyện người trẫmđangnghĩ tới là ngươi hay sao? Nếukhôngvì sao lại giao việc này cho ngươi làm?"

Những chuyện như thế nàykhôngphải Phó Vân Chương chưa thấy bao giờ, trong đám bạn bè thân thiết của y cũng có những người thích namkhôngthích nữ.

Trong điện đốt mấy trăm ngọn nến, cả phòng đắm chìm trong những ánh nến lay động.

Hóa ra đây mới là lý do xay bột, cũng chẳng phải vì nghĩ tới nàng nên mới xay.

Ngừng lại lấy hơimộtchút,hắnlại tiếp: "Chứng cứ phạm tội là do Hoắc chỉ huy sứ tìm được. Nghenóinăm trước Hoắc chỉ huy sứđiSơn Tây nhưngthậtra là lặng lẽđivề phía Liêu Đông. Hoắc chỉ huy sứ giả làm dân chúng bình thường, tập hợp chứng cứ về chuyện Lý tổng binh g·i·ế·t hại dân thường, bị người của Lý tổng binh pháthiện, suýt nữa bị diệt cả đoàn, may mà Hoắc chỉ huy sứ võ nghệ cao cường, cứu đượcmộtngười trong thôn, còn đưa được nhân chứng trở về, nhân chứng vật chứng đều có cả. Hoắc chỉ huy sứđãphái người đưa những đứa trẻ còn sống sót trong thôn lên điện đối chất với các vị đại thần, các đại thần địnhnóiđỡ cho Lý tổng binh câm nínkhôngnóinổi câu nào, Hoàng thượng lại càng tức giận,nóimuốn bắt hết tất cả thuộc hạ của Lý tổng binh.hiệngiờ các đại thần trong triều có qua lại với Lý tổng binh đều vội vã giả nhưkhôngquen biết."

Đúng lúc này, tiểu thái giám ra ngoài,nóivới ba người họ: "Hôm nay dừng lại ở đây thôi, Thái tử điện hạ có việc bận."

Biểuhiệntrênmặt Phó Vân Chương dần trở nên phức tạp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những biểuhiệngần đây của nàng cho thấy lúc ở bên cạnh nàng, Hoắc Minh Cẩm hoàn toànkhôngcó cử chỉ nào quá mức.

[1] Thái giám quản lý ấn tín của Hoàng đế.

Hoàng thượng vừa nổi giận lôi đình, mấy thái giám trong điện im thin thít, thở cũngkhôngdám thở mạnh.

Phó Vânanhhỏi cung tỳ xinmộtly trà, đưa cho Diêu Văn Đạt uống cho tỉnh rượu, cườinói: "Diêu đại nhân, nhị ca con là người chính trực, công bằng, lại có kiến thức. Trước đây ngài bồi dưỡng cho huynh ấy chẳng phải là do đánh giá cao huynh ấy, thấy huynh ấy là người kiên định nhưng vẫn linh hoạt, nhìnthìcó vẻ nhu hòa nhưng nội tâm lại vững chãi hay sao? Nếu như ngài chỉ muốn bồi dưỡng tay chân cho mìnhthìắt cũng chẳng mất công mất sức như thế làm gì."

Phó Vânanhkhôngnghĩ nhiều, nếu sách là do người của Hoắc Minh Cẩm đưa tớithìnàng đọc thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người này chính là tướng lĩnh hoàn mỹ nhất, xuất thân từ trâmanhthế tộc, vừa trung thành, vừa tận tâm, lại vững vàng bình tĩnh,trênchiến trường dũng mãnh quyết đoán, dùng binh linh hoạt, từ khi cònnhỏđãđược binh lính kínhyêu. Quan trọng nhất là người này trước sau luôn tuân thủ nghiêm ngặt đạo quân thần, trung thành với người ngồitrênngôi Hoàng đế.

...

Nàngđitới,nóivới y chuyện ở Đông Cung.

Đám tiểu thái giám vâng vâng dạ dạ rồi ra ngoài.

Họ ra hành lang ngoài điện đứng chờ lệnh, thấy tiểu thái giám ra ra vào vào,điđilại lại truyền mệnh lệnh của Thái tử, các quan lại chính thức trong ChiêmsựPhủ đều tới cả, trong chính điện truyền ra tiếng tranh cãi ồn ào,khôngbiếtđangầm ĩ cái gì.

Hoàng thượngkhônglên tiếng, để Hoắc Minh Cẩm yên lặng đứng đó, sống lưng thẳng tắp, thân cao đĩnh đạc, mặtkhôngcó biểuhiệngì. Ông takhôngkhỏi nhớ tới khi Hoắc Minh Cẩm cònnhỏđãđược tiên hoàng khen là can đảm hơn người. Khi đó tiên hoàng còn cườinói: "Đại tướng quân của takhôngphải là Minh Cẩmthìcòn ai vào đây nữa."

Hôm quađãngâm măng, sáng hôm nay quả nhiêntrênbànđãcó thêmmộtđĩa dưa muối và chân giò hun khói xào măng. Nhờ mấy món này, Phó Vânanhăn hẳn hai bát cháo.

"Chẳng lẽ Hoắc đại nhân muốn để ta tới Hình Bộ hay sao?"

Hôm qua Thái tửđisăn, mệt mỏi cảmộtngày, hôm nay học hành cũng có chút uể oải. Nhưng người dạy học chohắnlại là đại học sĩ trong Nội Các,hắnkhôngdám để lộsựmệt mỏi của mình, cố gắng chịu đựng tới khi đại học sĩ ra về mới ngửa người nằm thẳng đơtrênghế.

Chương 105: Bổ nhiệm

Hoàng thượng ngồi bên bàn,đangviết gì đó, mặt tối sầm, vẻ tức giậntrênmặt vẫn chưa tan.

Trước kia huynh ấy nào có hiểu những chuyện này.

Thái tử nhíu mày, phất tay bảo Chu Thiên Lộcđira ngoài, bưng chén trà lên, uống mấy ngụm trà,sựkinh ngạctrênmặt mới dần tan bớt.

Toàn bộ mặt sàn đại điện được dát gạch vàng, trong điện bày biện xa hoa,đitới đâu cũng thấy trước mắt lấp lánh ánh sáng.

Hoàng thượng gạt hết tấu chương sangmộtbên,khôngthèm để ý.

Người hầunóivới nàng, trời vừa sáng quan giađãđirồi.

Lý Xương đưa tay, "Nhị gia tìm ngài."

Nàng thức dậy rất sớm,đisang phòng dành cho khách thăm Hoắc Minh Cẩm.

Bỗng phía sau có người gọi nàng, "Phó giáo thư."

Thấy y thựcsựđivề hướng trung lập,khôngchịu về cùng phe với mình, Diêu Văn Đạt tức giận tới mức mắng y là đồ lắm trò.

Lý Xương cười hề hề.

Nàng hỏi Lý Xương.

Bị Phó tứ lão gia dùng ánh mắt tràn đầy từ ái nhìn mình, nàng sởn cả da gà, "Tứ thúc, sao thế ạ?"

Chu Thiên Lộc ngoáy lỗ tai, dựa vào cột trụtrênhành lang màu son, gạ gẫm Phó Vânanh, "Vân ca nhi, gần đây trời đẹp, hoatrênnúi nở cả rồi, tới ngày nghỉ chúng ta cùng ra ngoại thành chơi, đượckhông? Nhà ta có mấy con ngựa tốt thu đượctrênchiến trường, chính là thiên lý mã mà người ta vẫnnóiấy, mỗi ngày có thểđitới tám trăm dặm!"

Người như Phó Vân Chương, dùkhôngthể đồng hànhđichăng nữathìngười khác cũngsẽkhôngthể thù ghét y.

Trong nhà sóng yên biển lặng, nhưng bên ngoàithìđãngập trong bão tố. Tử Cấm Thành lại bắt đầu rung chuyển lần nữa.

Hoắc Minh Cẩmđitheo thái giám dẫn đường,đivề phía Tây Noãn Các.

Người hầu trả lời: "Nhân ngọt ạ."

Hoàng thượng ngã bệnh, Thái tử phải tới hầu bệnh.

Hoắc Minh Cẩm cân nhắc hồi lâu, chậm rãi trả lời: "Vi thần nhìn khắp triều đình, chỉ cómộtmình Từ Đỉnh là có thể thay thế Lý Bách Lương."

Nàng quay đầu lại, thấy người vừa tới là Lý Xương.

Hai người khẽ trò chuyện với nhau, bên kia Viên Tamđãtháo chiếc dây thừng to dày ở cổ ra, chạy tới trước mặt Phó Vânanh, "Lão đại, ngươi thích ăn bánh rau dại phảikhông? Ta với Khải ca nhi xay bột mì, tới chiều là có thể hấp lên ăn rồi! Ngươi đợi nhé!"

Nàng dở khóc dở cười, "Sao tứ thúc lại nghĩ thế chứ?"

Chức quan tư trực này ở mỗi triều đại lại có phẩm giai và chức trách cụ thể khác nhau, trong truyện hơi thiên về thời Bắc Tống, sau nàysẽnóikĩ hơn.

Nếuđãthích ăn nhân ngọtthìvì sao hôm qua lại khăng khăng phải nếm hai cái bánh hoa tử đằng nhân mặn cơ chứ?

Những đại thần khác cũng tán thành, ai cũngnóinhững bức thư mà Tưởng ngự sử nộp lênkhôngthể tin tưởng được.

Thấy Phó Vânanhvề sớm như thế, Phó Vân Chương đứng dậy.

Phó Vânanhlại trở nên nhàn rỗi.

Nàng xin phép Diêu Văn Đạt rồiđitheo Lý Xương tới bên hồ sen.

Nghe thấy tiếng bước chân, Hoắc Minh Cẩmkhôngnhìn về phía mặt hồ nữa, quay đầu lại nhìn thầy nàng, khóe miệng bất giác cong lên thànhmộtnụ cười.

Hoắc Minh Cẩm mặtkhôngđổi sắc, ôm quyềnnói: "Giang sơn xã tắc mới là quan trọng, chuyện chọn ai làm tổng binh Liêu Đôngkhôngthể qua loa được, vi thần chỉ chọn người thích hợp nhất mà thôi.”

Lúc ăn sáng, Phó tứ lão gia hớn hởnói: "Hoắc đại nhân rất thích ăn bánh hoa tử đằng nhà chúng ta, sáng sớmđãmang chỗ còn lạiđicả rồi. Hôm nào rảnh rỗi, chúng ta lại sai người đưamộtít sang phủ ngài ấy."

Phản ứng của các đại thần chẳng ai giống ai, có người sợ hãi vì quyết định dứt khoát, nhanh chóng của Hoàng thượng, có ngườiâmthầm bất mãn về chuyện Từ Đỉnh là thân thích của Thẩm Giới Khê, đương nhiên đa số người trong Thẩm đảng vô cùng đắc ý. Mấy năm nay Lý Bách Lương liên tục bại trận,khôngcòn giá trị lợi dụng, vốn nên xuống đài từ lâu rồi, Hoàng thượng sớm muộn gì cũngsẽxử lý ông ta, Từ Đỉnh có quan hệ chặt chẽ với Thẩm thủ phụ, để Từ Đỉnh thay thế Lý Bách Lương, bọn họ rất vui mừng.

Hoàng thượng thở dài, day day ấn đường, "Minh Cẩm, chuyện tổng binh Liêu Đông ngươi làm tốt lắm. Tuy vậyhiệngiờ tình thế bên Liêu Đôngđangcăng thẳng, nhất thiết phải tìm đượcmộtngười thích hợp qua bên đó để giải quyết tình hình, ngươi cảm thấy ai có thể đảm nhiệm được chức vị tổng binh này?"

Tuy Thẩm Giới Khê là người đứng dướimộtngười đứngtrênvạn người, có thể hô mưa gọi giótrêntriều đình nhưng giờ khiến Hoàng thượng tức giận tới mức hôn mê,thìcòn có thể như thế nào đây?

Sau khi tỉnh lại, Hoàng thượng vội tới chỗ Tôn quý phi,nói: "Lần này chuyện Lý Bách Lương g·i·ế·t hại người vô tội, giả mạo công lao bị phanh phui, Thẩm Giới Khêkhônghề ngăn cản,thìra là thế!thìra là thế!"

Hoa senđãnở rộ, có hồng có trắng, đóa nào cũng duyên dángyêukiều, lá sen xanh biếc phủ khắp mặt hồ.

Phó tứ lão gia phẩy tay bảo người hầu mới mang đồ ăn lênđira ngoài, dịch ghế về phía nàng, ngồi sát vào nàng thêmmộtchút, "anhtỷ nhi à, tứ thúc cảm thấy Hoắc đại nhân định nhận con làm con nuôi!"

Khắp viện giăng đèn kết hoa, vương công quý tộc, đại thần văn võ đềuđangngồi trong tiệc vui vẻ uống rượu, riêng người này lại đứngmộtmình ở nơi xa, hoàn toàn cách biệt.

Phó Vânanhkhôngbiết Hoắc Minh CẩmđiLiêu Đông lần này, ngoài việc tìm kiếm chứng cứ phạm tội còn làm những gì nữa, nhưng trực giác mách bảo cho nàng tất cả mọi chuyệnđãnằm trong tầm khống chế của huynh ấy.

Lúc ấy chỉ cần nhìn cái vẻ vừa khó hiểu lại vừa nghi hoặctrênmặt huynh ấy, nàngđãbiết huynh ấy vất vả lắm mới ăn xong,rõràng làkhôngthích ăn lại vẫn bình tĩnh, thản nhiên ăn cho hết...khônghổ là Hoắc Minh Cẩm, từnhỏđãđược dạy cách cư xử sao cho phải phép.

mộthòn đá khiến cả hồ dậy sóng.

Trước Tết Đoan Ngọ, ba đại thần trong Nội Các do Thẩm Giới Khê dẫn đầu, ngoài ra còn có Hộ Bộ thượng thư, Lại Bộ thượng thư, Đô Sát Viện ngự sử đồng loạt dâng sớ xin từ quan để gây áp lực lên Hoàng thượng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 105: Bổ nhiệm