Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 156: Thuận Lợi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156: Thuận Lợi


Cũng may đây là nhà, không ai có ý định gây hại cho hắn, nếu như có ai đó ra tay trong lúc hắn điều khiển Chân Nguyên Thân thì lúc đó mới thực sự là c·h·ế·t không hiểu sao mình c·h·ế·t.

Căn phòng lần nữa chìm vào trong im lặng.

"Rút kinh nghiệm!!" Thanh Minh thầm nói.

"Sao không có gì?? Hơn nữa, còn có khúc xương??" Thanh Minh tự hỏi.

"Nếu đã vậy thì cứ như kế hoạch mà thực hiện đi!!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Thay đổi??"

“Nhưng nói đến đây thì thật có chút thú vị, Thừa Vận lại là đoạt xá trùng sinh, Thái Vinh không biết sự tồn tại của Thừa Vận, mà Thừa Vận cũng không biết sự tồn tại của Thái Vinh.” Nói đến đây, Thanh Minh khỏi lần nữa nở nụ cười.

Bình lão lắng nghe từ đầu tới cuối, nhưng lúc thì hài lòng gật đầu, lúc thì nhíu mày khó hiểu, không chắc chắn.

Nhìn xem bản thân mình trong lúc điều khiển Chân Nguyên Thân mà lại không hề cảm nhận được gì hắn lần nữa mới phát hiện được vấn đề.

"Hửm?? Tiến độ nhiệm vụ đối với Cố Chính có vẻ nhanh hơn bình thường!! Vì sao??"

Mặc dù bản thân hắn đã vạch ra một vài kế hoạch dành cho An Dật nhưng lại không có cơ hội để thực hiện nên có chút đáng tiếc, đồng thời cũng gấp gáp khi nhiệm vụ vẫn chưa đi được đến đâu cả.

"Thanh Minh công tử, ngươi cho thiếp thân một bất ngờ lớn thế này, thiếp thân nên làm thế nào để báo đáp đây..." Hồ Ngọc Phụng thầm nghĩ, cứ nghĩ đến là không thể kiềm chế được cười lên.

Thứ hai là suy đoán.

Cục xương bên trên bị dính một chút bùn đất.

Thanh Minh thầm cảm thán và ghen tị, nhưng cũng có chút vui mừng vì cơ duyên lần này hắn cướp được.

Thứ nhất là dựa trên ghi chép tiểu sử mà Hồ Ngọc Phụng đưa cho hắn.

“Đây là… nhẫn trữ vật sao?? Hình như nó chưa được nhỏ máu nhận chủ thì phải…??”

Ngoài một đống linh thạch thì còn có thêm hai cuốn kỹ năng, đan dược và một cái lệnh bài.

Mà đây một phần cũng là do Thanh Minh biết An Dật là Hậu Thiên Khí Vận Chi Tử, chứ hắn mà không biết thì chắc cũng chỉ xem đây là một cục xương bình thường.

Hồ Ngọc Phụng không còn nhìn sổ sách nữa, thay vào đó là nhìn lên trần nhà, miệng khẽ mỉm.

"Không sao, chúng ta không cần hắn phải đồng ý!!"

Hồ Ngọc Phụng hỏi Bình lão về chuyện kia, nhưng chuyện kia là gì thì không ai biết chỉ có người trong cuộc như hai người mới biết.

Nhìn vào nó, Thanh Minh cười, hắn lập tức hiểu lý do mà An Dật phải làm vậy.

Làm ăn là làm ăn, Hồ Ngọc Phụng sẽ không để tìm cảm vào bên trong công việc, chỉ cần đối phương có thể mang lại lợi ích cho nàng thì sẽ là đồng bạn hợp tác.

Tất nhiên những thứ này hắn vẫn học phần cơ sở trước.

「Tinh!! Trực tiếp cướp đoạt cơ duyên của Bán Bộ khí vận chi tử (Thừa Vận) nhận 100 điểm vận, tiến độ 1.05/5」

Chương 156: Thuận Lợi (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Từ những dữ kiện này, Thanh Minh suy đoán là Thừa Vận đã đoạt xá Cố Chính, và Cố Chính thực sự đã c·h·ế·t từ ba năm trước.

"Bình lão, lão thấy thế nào??"

"Hay cục xương này là cơ duyên??"

Từ bao giờ hắn thích sưu tầm xương vậy?? Hay là hắn còn có sở thích đặc biệt??

"Thực hiện thì có thể nhưng biến số quá lớn, chỉ cần bên kia không thuận theo thì kế hoạch có thể sẽ bị đổ vỡ hoàn toàn, hơn nữa, chúng ta còn chưa chắc hắn sẽ đồng ý!!"

Linh thạch đến quá đúng lúc, đúng ngay cái lúc mà hắn đang cần tài nguyên để tu luyện.

「Tinh!! Trực tiếp khiến cho Bán Bộ Khí Vận Chi Tử (Thừa Vận) tự đả thương chính, nhận 50 điểm vận, tiến độ 1.55/5」

「Tinh!! Trực tiếp cướp đoạt cơ duyên của Hậu Thiên Khí Vận Chi Tử (An Dật) nhận 100 điểm vận, tiến độ 1.22/10」

"Thì ra là vậy, nếu vậy thì chỉ cần tác động đến hắn hai ba lần nữa thì có thể xong, nhưng với An Dật thì... không biết thời gian có đủ không nữa!! Tiến độ có vẻ chậm, đồng thời cơ duyên cũng không phải lúc nào cũng xuất hiện nên có chút khó khăn!!" Thanh Minh tự nhủ.

Hắn tạc lưỡi, nói.

"Túi của Cố Chính đã như này rồi thì không biết túi của An Dật thế nào!!" Thanh Minh thầm cười, rồi mở túi của An Dật ra.

"D·M, 500 viên trung phẩm linh thạch!! 100 viên hạ phẩm thì mới được 1 viên trung phẩm!! Vậy chẳng phải trong này có hơn 50 ngàn viên hạ phẩm?? Yê yê, thần tài đến, thần tài đến!!"

Có vẻ như hai người đang âm mưu gì đấy.

Lời nói của Hồ Ngọc Phụng như đang đoán trước tương lai vậy, và có vẻ như Thanh Minh cũng bị lôi vào kế hoạch này.

"À, xém quên!! Cơ duyên, cơ duyên, không biết hôm nay An Dật công tử nhận được cơ duyên gì nào!! Đúng là một trong khí vận chi tử, đi đâu cũng có thể vô tình nhận được cơ duyên!!"

Thông báo của hệ thống vang lên, Thanh Minh ngay lập tức chú ý tới và hắn cũng ngay lập tức nhận ra được điểm bất thường bên trong nó.

Tuy vậy quá trình hành động có chút nguy hiểm, cũng may hắn là người nắm giữ tiên cơ trước nên phần chủ động trong trận chiến luôn nằm trong tay hắn.

Thanh Minh tiếp tục gỡ bỏ, đến khi xuất hiện một chiếc nhẫn.

Trở lại với Thanh Minh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngưng linh khí cảnh, tu vi còn chưa xong thì thời gian đâu để đi ngưng tụ phân thân?? Một vài trường hợp có thể ngưng luyện ra nhưng phân thân có tu vi Ngưng linh khí cảnh vẫn quá yếu nên tác dụng của nó hầu như bằng không.

Mà một phần là muốn nhờ Bình lão tìm cho nàng một đường lui nếu như chuyện này thất bại!!

“Tsk, không ngờ đấy!! Nhiều thế này chắc đủ để có thể khiến bọn ta đột phá và một khoảng thời gian không cần phải đi săn nữa!! Ta cũng cần nhiều thứ cần dùng linh thạch như bày trận, mua dược liệu luyện đan, luyện khí,…”

Hồ Ngọc Phụng bình tĩnh nói kế hoạch của mình cho Bình Lão nghe, một phần là muốn nghe thử ý kiến của Bình lão dù sao thì hắn cũng sống lâu hơn nàng, hiểu nhiều hơn.

-------------

Sau đó, hắn từ từ đứng dậy khỏi thùng nước, lấy khăn lau khô người.

Nhưng khi hắn nhìn vào bên trong túi thì nụ cười tắt nắng.

Và kể từ ba năm trước thì Cố Chính mới bắt đầu đổi đời bằng cách đi săn, nhưng mà hãy thử nghĩ đi, tư chất thấp kém mà ba năm lại có thể đột phá đến Cửu Ngưng, nếu không phải là vì cướp đoạt khí vận của An Dật thì có thể hắn đã đột phá tới đâu rồi.

Còn tại sao Thanh Minh có thể phát hiện được thì có hai nguyên do.

Đoạt xá trùng sinh, là những chuyện thường thấy của những tu giả khi c·h·ế·t mà còn lại mỗi linh hồn, vẫn chưa muốn c·h·ế·t nên lựa chọn một cổ cơ thể rồi dựa vào sức mạnh linh hồn đánh tan linh hồn của cơ thể đó rồi chiếm luôn thân xác.

Trong tiểu sử của Cố Chính, không hề xuất hiện việc hắn gặp được cơ duyên gì, vậy nên việc hắn có thể cướp đoạt cơ duyên của An Dật phải thông qua một hình thức nào đó hoặc là một loại công pháp nào đó.

Trong túi không hề có bất cứ món đồ nào quý giá cả, ngoài mấy viên đan dược chữa thương ra thì có một khúc xương.

“Thú vị, tiếp theo đây sẽ rất thú vị!!”

Khác với tất cả nơi khác thì tại Nhuận Tư Phường, chỉ cần muốn thông tin gì thì chắc chắn sẽ có không những vậy còn rất chính xác nữa, còn tại sao thì phải hỏi Hồ Ngọc Phụng.

Nụ cười xinh đẹp của nàng làm cả bầu không khí trong căn phòng trở nên ấm áp.

Tiểu 71 đứng ra giải thích!! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tất cả mọi thứ đều đã như kế hoạch an bài, chỉ cần bọn hắn bước chân vào thì chắc chắn sẽ không ra được!" Bình lão giọng nói cực kỳ chắc chắn, vang khắp căn phòng.

Cố Chính tư chất thấp kém, điểm khí vận cũng thấp.

Thanh Minh nghi ngờ, trừ khi nó là cơ duyên An Dật mới để nó vào trong túi trữ vật.

Bình lão nghe vậy thì lần nữa thầm nghĩ.

Thanh Minh đưa thần thức vào bên trong để dò xét, rồi khuôn mặt buồn bả bỗng trở nên vui như tết.

Đối với túi của Cố Chính, Thanh Minh chỉ mới nhìn lướt qua thôi mà muốn ngất ngay tại chỗ.

"Cũng không sao, hắn là ngươi thông minh, hắn biết phải tận dụng thời cơ như thế nào, hắn không bao giờ chịu thua thiệt!!"

“Tiểu thư nói vậy ta mới để ý, trước đó hắn tới đây mà lại chỉ là một cổ phân thân sao?? Nhưng… Ngưng linh khí cảnh tu sĩ làm sao có thể ngưng tụ phân thân??”

Mà... bỏ qua chuyện đó, Thanh Minh từ trong hòm trữ vật, lấy ra hai cái túi trữ vật rồi đưa mắt vào bên trong.

Sau khi chia tay.

"Rất cẩn trọng nha!!"

Thanh Minh tiếp tục dò xét.

"Ừm, thay đổi thế này..."

"Nhưng như này sẽ trở thành lợi dụng, quy tắc khi hợp tác là đôi bên phải sòng phẳng với nhau!!"

Hắn đưa tay lên, phủi phủi đất bùn bám dính trên nó xuống, ngay lập tức xuất hiện trước mắt hắn là một vết tích bị vỡ của khúc xương.

"Ừm!!"

Thời gian hắn dành cho việc đi tắm lần này đã qua hơn một tiếng, nước trong bồn cũng đã lạnh, may sao hắn là tu sĩ chứ nếu là người bình thường thì chắc chắn muốn bệnh.

「Là do khí vận của Cố Chính không phải là của chính hắn nên khi hệ thống tác động vào thì rất dễ dàng để có cướp đoạt!!」

Bình lão im lặng, bắt đầu suy nghĩ đến tiến trình và kết quả, sau một lúc, lão mới lên tiếng.

"Ừm, chỉ cần chuyện lần này thành công thì nó sẽ trở thành một bàn đạp lớn cho chúng ta hướng đến tương lai, nhưng... lần này kế hoạch thay đổi một chút!!" Hồ Ngọc Phụng hài lòng, đôi mắt nhìn xăm,

Thanh Minh điều khiển Chân Nguyên Thân một đường về đến nhà rồi thu nó vào lại bên trong hòm trữ vật.

“Được rồi, chúng ta đừng nói về hắn nữa, hắn không giống như những tu sĩ mà chúng ta từng biết nên đừng so sánh hắn làm chi cho mệt người!! Giờ hãy nói về phía bên kia đi!! Bình lão, bên kia thế nào rồi??” Vui thì vui nhưng chuyện chính vẫn phải trở lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn lấy ra cục xương rồi ngó bốn phía.

Nhưng nghĩ đến vẫn có chút sợ, nếu mà Thái Vinh không sợ uy h·i·ế·p thì cổ Chân Nguyên Thân này của hắn có lẽ đã c·h·ế·t rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156: Thuận Lợi