Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 157: Tà Tu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 157: Tà Tu


Thanh Minh nội tâm gầm thét.

Thanh Minh cầm lên lệnh bài, ngó đông ngó tây.

"Thì ra là vậy... mà cô nương có thể thả ta ra không??" Tà ma các thứ có vẻ hay đấy nhưng giờ không phải là lúc để hắn suy ngẫm.

Nhưng...

Nói là lệnh bài nhưng nó chỉ là một phần bốn góc lệnh bài mà thôi.

Như biết được Thanh Minh đang nghĩ gì, Cao Nguyệt Cát khẽ cười, giờ nàng không động mỗi tay nữa mà động cả đầu môi, vừa nói.

Không còn cách nào, hắn mặc dù không thích người ta nhưng hắn vẫn là đàn ông, phản ứng là chuyện bình thường, nếu không phản ứng thì hắn mới là người có vấn đề.

“Ta đã không kiềm chế được nữa rồi!!” Cao Nguyệt Cát trả lời, sau đó táy máy tay chân, sờ loạn cả lên.

Chương 157: Tà Tu

Hắn nhích đầu sang một bên, hai mày chau lại với nhau, ánh mắt khó hiểu.

Thanh Minh ngửi thôi cũng biết nàng vừa với làm gì, nhưng bầu không khí có chút lúng túng, để làm biến mất đi bầu không khí thế này, Thanh Minh giả vờ như không biết, hỏi: “Khụ, Nguyệt Cát cô nương, ngươi đang làm gì vậy??”

Tuy nói phần phần vậy thôi chứ số lượng của nó lại không hề nhiều hơn 10.

Nếu như là bình thường, khi mà Cao Nguyệt Cát không phải là tà tu thì hắn thật sự có chút quan ngại.

「Tinh!!.... Nhận 1 điểm vận, tiến độ 1.23/10」

“Cô nương, không được!!”

Thanh Minh tự hỏi.

“Còn ta thì… tu luyện được đến đâu hay đến đấy, có hệ thống nên không cần phải vội nhưng ta cần phải cẩn thận.”

Thanh Minh phát giác được, nhưng hắn lại không làm gì cả, cứ để nàng thoải mái mà làm, dù sao cản cũng không được, chỉ có thể để nàng bá vương ngạnh thượng cụng mà thôi.

“Nếu nó cũng nằm bên trong chiếc nhẫn này thì chắc nó cũng không phải một vật tầm thường… trước tiên cứ để đó đi, nếu có cơ hội thì thu thập đủ để xem nó thế nào.”

Thanh Minh giờ mới hiểu được, thì ra những gì mà Cao Nguyệt Cát thể hiện ra trước đó đều chỉ là để qua mắt người nhìn, và cũng vì không ai biết được thực hư thế nào nên cũng rất dễ dàng đánh lừa được người khác.

Trái với những gì Thanh Minh dự đoán, Cao Nguyệt Cát thay vì leo xuống thì lại lao lên, ôm chùm lấy hắn, rồi hít hà như chưa từng được hít. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa mới mở cửa phòng ra thì cánh cửa như đụng phải thứ gì đó.

Đây là gì??

「Tứ Giai Trung Phẩm Dưỡng Linh Đan x2 : tăng khả năng hấp thu linh khí và dưỡng linh khi hấp thu.」

Thanh Minh không chịu được run cả người, hắn vẫn dùng sức đẩy Cao Nguyệt Cát ra, tiếp tục nói.

Lệnh bài được làm bằng một loại vật liệu nào đó mà hắn không biết, không thể tác dụng lực vào, có màu vàng nhạt, có một phần chữ cái bị bể nát nên không thể đoán được nó ghi gì.

Thanh Minh nhíu mày, hắn tiếp tục đẩy cửa ra, cho đến khi nhìn thấy thứ gì bên ngoài thì không khỏi trọn tròn mắt.

Mùi hương trên người Cao Nguyệt Cát cũng lần lượt chui vào mũi Thanh Minh, khiến cho cơ thể hắn cũng phản ứng.

Nhưng mà nghĩ đến thì cũng phải, ai đời lại đi công khai mình là tà tu bao giờ...

"Có vẻ hợp lý!! Nhỉ??" Thanh Minh thoáng chốc thả lỏng để suy nghĩ.

Nghe được câu hỏi này, Thanh Minh cảm thấy có điều gì đó không lành sắp xảy ra.

"Đừng đẩy, để ta tận hưởng chút nào!! Đã rất lâu rồi, cũng hơn 18 năm ta mới cảm nhận lại được mùi vị nam nhân!!"

Thay vì nói thì thả hắn ra vẫn tốt hơn.

Thế là nàng nhanh chóng hành động.

“Mặc dù trước đó đã dùng qua Tôi Thể Đan nhưng nếu so sánh tư chất của ta với hai nữ thì ta có thể sẽ thua hai nàng, dù sao thì hai nàng cũng đã phục dụng Tôi Thể Đan mà ta đưa. Vì vậy… để cho hai nàng dùng Dưỡng Linh Đan có khi sẽ phát huy hoàn toàn hiệu quả của nó.”

“Bí mật gì??”

Thanh Minh trước tiên cầm lên hai cuốn kỹ năng, trong lòng thật cảm thấy may mắn khi nó đến đúng cái lúc hắn đang cần, có lẽ hắn sẽ luyện nó.

Nhưng nếu nàng đã là tà tu thì việc hắn làm đơn giản là vì phục vụ nhu cầu mà thôi, không cần phải vướng bận vì làm trái lương tâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vì là ở nhà nên Thanh Minh chỉ mặc mỗi một bộ đồ bà ba, khá là mỏng, nên nó rất nhanh cũng bị Cao Nguyệt Cát cởi bỏ.

Trước đó sai thì giờ lại đúng, mà hắn chỉ là những gì hắn cho là đúng mà thôi, thì liệu như này có đúng??

“Minh Thanh, nói cho ngươi nghe một bí mật!!”

Tiếp theo đó là đan dược.

Kế hoạch trong tương lai đã tạm thời được lên, giờ chỉ cần trong quá trình thực hiện cẩn thận một chút là được.

Nhưng...

Theo như kiểm trắc của hệ thống thì năm phần đan dược hiện có trong nhẫn đều là đan dược chữa thương, và ba phần dan dược tu luyện, hai phần đan dược đột phá.

Tuy vậy, hắn cũng sẽ không vì chuyện này mà đánh mất lý trí, tác dụng của Nội Tâm Kiên Định vẫn rất tốt.

Hắn nhìn thấy Cao Nguyệt Cát đang ngã đập mông trên đất với khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt mê ly, miệng còn chảy chút dãi.

“Hai nàng mạnh, đối với ta cũng tốt, đều là người nhà nên không cần vì thế mà đau lòng. Nếu được thì Yên Nhi có thể một phát đột phá đến Tụ Hồn Cảnh thì ngay lập tức có thể dùng Bồi Hồn Đan luôn!!”

Tà tu đám người này thật sự ai cũng như vậy sao??

Chỉ là hắn không hiểu, vào lúc này còn bí mật gì??

Mọi thứ đều đã xong, Thanh Minh vươn vai một cái, nở ra một nụ cười thỏa mãn, thắng lợi.

“Dưỡng Linh Đan sao??… có hai viên, nên phân chia thế nào mới hợp lý… Còn Bồi Hồn Đan… nếu ta nhớ không nhầm thì trong cảnh giới tu luyện có Tụ Hồn Cảnh và Phân Hồn Cảnh nhỉ?? Chắc đan dược này là để sử dụng khí đó. Nếu như vậy thì ai trước tiên đột phá thì cứ để cho người đó dùng.”

Thanh Minh bất ngờ, không kịp phản ứng, nhưng rất nhanh hắn lại dùng sức của mình để đẩy Cao Nguyệt Cát ra, nhưng có cố cách mấy cũng không đẩy ra được.

"À phải rồi, hình như Nguyệt Cát cô nương còn có chuyện tìm ta thì phải, nhưng hình như có chút hơi trễ, phải nhanh thôi!!" Tận hưởng trong niềm vui sướng, Thanh Minh khi này mới nhớ ra Nguyệt Cát tìm hắn có chuyện, thế là hắn vội vàng ném tất cả mọi thứ vào lại bên trong hòm trữ vật rồi lại từ trong hòm trữ vật lấy ra một bộ đồ rồi mặc lên người, sau đó đi ra khỏi phòng tắm.

Như vậy thì nhiệm vụ đối với Cao Nguyệt Cát cũng có thể nhanh chóng hoàn thành.

Hắn thử đánh ngất Cao Nguyệt Cát nhưng lại không thể đả động được, hắn bắt đầu nghi ngờ, liệu nữ nhân này tu vi thật chỉ có Tứ Ngưng??

Thanh Minh thầm nói.

“Cái này nha… là vì ta là tà tu đấy!!"

Kiến thức mới đã được tiếp thu.

“Tất nhiên đó cũng chỉ là một phần lý do, nhưng ngươi có biết tại sao An Gia có thể bắt người công khai vì không bị gì không??”

“Không phải vì ngươi xinh đẹp sao?? Tán tu sao??” Lần này hắn thật sự khó hiểu nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà phía bên kia cửa cũng truyền lại tiếng kêu ạch. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thanh Minh không chịu được mà lui lại phía sau, nhưng Cao Nguyệt Cát lại bám dai như đỉa, tách không rời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng không hề có câu trả lời đến từ Tiểu 71.

"Ngươi có biết thời gian qua ta đã kiềm chế đến cỡ nào không?? Không tính đến 18 năm nay, 18 năm nay cũng do không có tiếp xúc với nam giới khác nên ta vẫn còn có thể kiềm chế được ham muốn, nhưng từ khi ngươi tới, từ cái đêm hôm đó, nghe được từ trong phòng ngươi truyền ra âm thanh đó, nó khiến cho ngọn lửa trong lòng ta thoáng chốc xuất hiện..."

「Ngũ Giai Hạ Phẩm Bồi Hồn Đan x1: Bồi dưỡng linh hồn tăng khả năng phân hồn.」

Hắn lắc đầu.

Thanh Minh nghe xong thì tắt nắng.

Thanh Minh đã hạ một bậc thang, chỉ cần Cao Nguyệt Cát tuân theo thì có thể leo xuống, nhưng mà…

“Giờ chỉ cần đợi hai nàng về nữa là xong!!”

Và trong lúc đó, Cao Nguyệt Cát cũng không cảm nhận được sự phản kháng đến từ Thanh Minh.

Hắn giờ đang thử liên tưởng lại, một người như Cao Nguyệt Cát lại có thể là tà tu được, nghĩ sao thì nghĩ thì vẫn là không giống.

Thanh Minh lại dùng sức để đẩy, nhưng hắn vẫn không đủ mạnh để đẩy Cao Nguyệt Cát ra, do tu vi của nàng mạnh hơn hắn một bậc.

Hắn đại khái có thể hiểu lý do rồi, tóm lại là lâu ngày thèm tình.

Cao Nguyệt Cát càng nói, âm thanh càng nóng, hứng thú càng lên cao.

"Với chính ma thì hai bên thế bất lưỡng tập, phân là ma vì ma tu dựa vào g·iết chóc và huyết tế để tu luyện, g·iết chóc thành tinh."

“Ngươi biết tại sao ta bị An Gia bắt không?”

Không những như vậy mà bộ đồ nàng đang mặc cũng có chút lộn xộn, vài chỗ có chút dị thường và đặc biệt hơn là trên người nàng toả ra mùi hương của phụ nữ trưởng thành với mù hoocmon.

"Còn về chiếc nhẫn này... tốt nhất không nên đeo, tránh phải rước phiền phức vào thân."

Trước giờ Thanh Minh cứ nghĩ tà với ma là một.

Nghĩ đi nghĩ lại thì tình huống này cũng không đến nỗi tệ.

Đan dược đã xong, giờ đến lượt lệnh bài này.

"Tà tu với ma tu, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, chính tà, chính ma. Với chính tà hai bên, nó đều là một dạng, mặc dù trái ngược nhau nhưng phân tranh ở giữa không hề lớn, phần lớn phân tranh xảy ra đều do thiếu thốn tài nguyên mà dẫn đến, chỉ là do cách thức hoạt động có chút bi quan nên bị phân là tà và bị rất nhiều người ghét."

“Cô nương! Ngươi làm gì vậy?? Thả ta ra!!”

Thanh Minh cố gắng phân phát đan dược một cách chu toàn nhất có thể.

Thanh Minh thầm nói rồi cũng ném một phần lệnh bài này vào bên trong hòm trữ vật.

Lần này, Cao Nguyệt Cát đưa miệng lại gần sát tai của Thanh Minh, lời nói chứa đầy sức nóng, thổi vù vù vào tai Thanh Minh, khiến hắn lần nữa run người, tai cũng theo đó không kiềm chế được đỏ lên.

Cảm giác thật thoải mái khi có hai người vợ có thể gánh thay hắn đối chút áp lực, vì kẻ địch của hắn đều rất mạnh và nhiều, nếu được thì mong hai nàng có sức để chống lại trong những trận chiến.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 157: Tà Tu