Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 91: Niềm Vui Với Cô Gái Đáng Yêu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 91: Niềm Vui Với Cô Gái Đáng Yêu


Mà bỏ qua chuyện đó sang một bên đi, hôm nay cũng khá là thú vị với Nguyễn Anh, sau một hồi trao đổi, Nguyễn Anh biết được một cái khá kì lạ sự thật.

Hơi trầm mặc chút, Yoon Joo gật đầu, nhưng bắt Hina phải đồng ý một điều kiện.

Mặt cô bé khi vừa xem giờ, có chút xụ xuống, Nguyễn Anh ngồi bên cạnh chứng kiến hết, cũng hiểu, đứng ra làm người trung gian.

Thời gian trôi qua vô cùng nhanh chóng, chỉ thoáng cái, đã đến thời gian phải rời đi, Yoon Joo nhìn chiếc đòng hồ đeo trên tay, thấy thời gian có vẻ đã hết.

Mà cũng đúng thôi, nhìn qua là biết cô bé này không lớn lắm, tầm tuổi này, thích chơi nó mới chuẩn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Con bé con Hina này cùng quản lí của mình, không phải là người cùng một nước, mà do may mắn, hay co duyên sảo hợp nào đó, trong một lần tổ chức Coser nho nhỏ, hai người gặp và quen nhau.

Thế là cả buổi Nguyễn Anh trở thành một hướng dẫn viên bất đắc dĩ, dù vừa rồi tự nhận.

Lại nhìn cô bé đang hạnh phúc, tò mò nhìn ngắm xung quanh Hina, trong lòng Nguyễn Anh không hiểu sao trỗi dậy sự yên bình. Cảm giác như một ông cụ non vậy, chả có gì là biểu hiện của một đứa trẻ cả.

Chương 91: Niềm Vui Với Cô Gái Đáng Yêu

Cô gái này xứng đáng có mười người yêu, chỉ cần dựa vào ngôn ngữ của bản thân, cô này đã không phải ngại việc xin việc, hay sinh sống rồi, chứ chưa nói đến nhan sắc đỉnh cao của mình, công cụ ghi điểm trong mắt người khác.

Thay vì chọn làm công việc nhẹ nhàng, ổn định, cô lại chọn nghề Coser này, một cái nghề mới nổi, bấp bênh, không biết tương lai của nó như thế nào.

Nguyễn Anh bị kéo, liếc nhìn cô bé Hina, không khỏi cảm giác thật sự bất đắc dĩ, con bé này có vẻ rất thích chạy nhảy vui chơi mà, trông điệu bộ phấn khích kia kìa.

Được thưởng thức hội trường của sự kiện điện ảnh, cùng hội trường của Coser, Nguyễn Anh cảm giác có chút háo hức trong lòng, mong đợi được tận hưởng trọn vẹn không khí như một lễ hội này.

“Yoon Joo”. Đôi mắt như biết nói của Hina nhìn về phía người quản lí của mình, mong muốn được đáp lại, cái ánh mắt khát vọng hiện rõ trên khuôn mặt đáng yêu, càng gây thêm sát thương vào lòng Yoon Joo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Yoon Joo không biết phải nói gì, lời ra đến miệng rồi còn không mở được, chỉ đành lấy tay chỉ chỉ vào cái đồng hồ đeo ở tay còn lại.

“Nhưng, nhưng..” muốn nói gì đó, lại nhìn khuôn mặt vô cùng tin tưởng của Nguyễn Anh dành cho mình, cô bé không muốn làm cho Nguyễn Anh buồn, không biết vì sao lại vậy, bất giác gật đầu.

“Nếu tiểu thư Hina đây không phiền, xin được cho tôi mạn phép làm hướng dẫn viên du lịch cho cô”. Nguyễn Anh ra bộ thân sĩ vô cùng mà lên tiếng.

Nguyễn Anh từ thẫn thờ trở lại bình thường, nở một nụ cười vui vẻ, chạy đến phía cô bé, bắt đầu giảng giải hiểu biết của mình, về món đồ Hina đang cầm trên tay.

“Ye” Cô bé phấn khích mà nhẩy cẫng lên, mỗi tay một người lôi kéo Nguyễn Anh cùng Yoon Joo đi cùng nhau.

Nhưng nhìn lại đi, trái ngược với suy nghĩ của Nguyễn Anh, hai người con gái đứng cạnh, nãy giờ nghe rất chăm chú và nhập tâm, Nguyễn Anh nhìn mà không khỏi cảm giác có chút hổ thẹn với lòng.

Bằng vốn hiểu biết kém cỏi, cùng cái đầu óc bình thường, Nguyễn Anh cố hết sức, cuối cùng không làm lệch vai của mình, trình bày đủ loại kiến thức văn hóa, cùng lịch sự mà bản thân thằng cu này biết được.

Dừng chân tại một quán bán đồ ăn vặt, mua chút đồ ăn, vừa đi vừa ăn, đang nhai miếng kẹo trong miệng, Nguyễn Anh chợt nhớ ra điều gì đó, vội vàng từ trong túi lấy ra một chiếc đồng hồ, thấy bây giờ đã gần 7 giờ, cất vội đồ ăn vào không gian, chạy đến cổng hội trợ.

Phải nói thật, thông thường, khách du lịch, hay là chính bản thân Nguyễn Anh thường không mấy để tâm đến di tích, lịch sử hay văn hóa, lúc nào đến đoạn nghe mấy cái này, cũng kiếm cái cớ đi vệ sinh, bỏ ra ngoài diết thời gian.

Cô bé nghi hoặc mà nhìn lên người quản lí của mình, không hiểu sao lại tự dưng vỗ lưng mình.

Vừa ngồi, vừa ăn nốt đống đồ ăn vặt vừa mới mua của bản thân mình rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cậu bé lại tiếp tục lang thang quang nơi đây, tìm kiếm thú vui cho bản thân mình.

Hina được đồng ý, khuôn mặt vui như hoa, nhưng nghĩ lại giờ đã 4h30 thì còn tầm tiếng rưỡi nữa cô bé phải rời đi rồi, hơi có chút buồn buồn.

Nguyễn Anh hài lòng vô cùng trước biểu hiện của Hina, cánh tay không tự chủ được xoa nắn đầu của cô bé.

Từ xa vọng lại tiếng của cô bé Hina.

Yoon Joo đứng bên cạnh đúng là không thể nhìn được nữa, vội lôi kéo Hina đi, để lại một mặt ngơ ngác Nguyễn Anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hơi thở dài, Yoon Joo tiến đến bên cạnh hai người đang trò chuyện vui vẻ, nhẹ vỗ vai Hina.

“Nè, nè Nguyễn Anh, đây là gì vậy”.

Với tốc độ của một đứa được buff bẩn như Nguyễn Anh, thì chỉ mất có vài ba phút, đã chạy xong cái khu hội chợ rộng thênh thang này, Nguyễn Anh lúc này đã xuất hiện tại cổng chợ.

Thế là cứ thế dần dần thành như bây giờ thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn cô quản lí này, Nguyễn Anh phải thực sự khâm phục, càng có quyết tâm, biến con nghề này thành thiên đường cho những người thực sự nỗ lực, trân trọng nghề này, loại bỏ những thành phần biến thái, bệnh hoạn hentai s·ú·c· ·v·ậ·t ra, tạo một không khí trong lành, người người đón nhận.

Nhìn thân ảnh cả hai dần biến mất khỏi tầm nhìn của mình, Nguyễn Anh hơi thở dài, nhìn trời rồi lại nhìn đất, nhìn xung quanh, không ai biết suy nghĩ của Nguyễn Anh là gì cả.

Không biết có phải là bản thân có siêu năng lực đọc được suy nghĩ trong đầu người khác không, hay chỉ đơn giản là mọi chuyện đã hiện lên rõ ràng trước mắt, Nguyễn Anh bất tri bất giác mở lời.

“Cứ hoàn thành sự kiện ngày mai đi, Hina sẽ muốn đi đâu thì đi, Ok không”.

Nhìn ngó xung quanh, thở phào, lại cầm đồng hồ ra, còn hẳn 10 phút, tính toán tí nữa mọi người sẽ tiến đến, giờ đi đâu cũng chả làm được gì, Nguyễn Anh chỉ đành tìm một góc nào đó, ngồi tạm xuống.

Nói đến cô quản lí này, phải thực sự khâm phục, không chỉ biết tiếng nói của quốc gia Hina, còn biết cả tiếng của quốc gia này, cộng thêm cả tiếng mẹ đẻ nữa.

Cảm thụ đôi tay lạ lẫm trên đầu, Hina không có cảm giác ghét bỏ, trái lại còn có cảm giác hưởng thụ, cứ vậy mà híp mắt vào.

Hina nhìn một bộ tấu hề Nguyễn Anh, cười khúc khích, rồi quay lại nhìn người quản lí đứng sau mình, ánh mắt mong đợi, miệng nói.

“Chị sẽ đi cùng Hina, nhưng chỉ từ giờ đến tầm 6h thôi, chúng ta phải về sớm, chuẩn bị cho sự kiện ngày mai nữa”.

Cứ vậy, không biết đi qua bao nhiêu góc, bao nhiêu chỗ, nhìn sơ qua là đi hết cái hội chợ này rồi, nhưng Nguyễn Anh vẫn không có chút gì là mệt.

“Hina à, không phải ngày mai có sự kiện quan trọng sao, phải chuẩn bị chu đáo chứ, tôi muốn thấy Hina ngày mai xuất hiện thật lộng lẫy được không”.

Bên ngoài cùng bên trong đều rất có nhiều người qua lại, kẻ qua tiếng lại tạo lên không khí, âm thanh nhộn nhịp.

Nhưng rất nhanh cái buồn này b·ị đ·ánh bay.

Hina nghi hoặc, nhưng vẫn theo hướng dẫn của Yoon Joo nhìn vào tay của mang đồng hồ kia.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 91: Niềm Vui Với Cô Gái Đáng Yêu