Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 90: Gặp Lại Hina
“Đúng, đúng, mai Hina sẽ tham gia Coser sự kiện”.
“Nếu đã không thống nhất được ý kiến, vậy thì cùng nhau biểu quyết, chỉ cần trên 1 nửa số người đồng ý, sẽ cho trò này vào top 25, mọi người thấy sao”. Ông lão vấn cứ là cái gì đó, vận dụng uy quyền của mình, liền dễ dàng thống nhát kênh chat, đúng là ngài Morgan… Khụ khụ, đi hơi quá đà rồi.
“Phản đối” Người phụ nữ trung niên, nói đúng hai chữ.
“Xin chào, lại gặp mặt”. Nguyễn Anh cười nói, xòe ra một cái tay của bản thân mình đến trước mặt của nàng.
Nguyễn Anh rất nhanh chóng tỉnh táo, tự tìm cho mình một cái cớ, nghĩ đây như là một cách xã giao thường gặp của quốc gia cô gái thôi.
“Này tôi nghĩ chúng ta lên đánh giá một cách khách quan, đừng vì cảm xúc mà làm hao hụt nhân tài như vậy” Là thằng em của mình, đương nhiên ông anh Trọng Hải phải giúp đỡ phản bác rồi.
Đây không ai khác chính là Nguyễn Anh, nhìn vào các gian hàng xung quanh, Nguyễn Anh không khỏi bất ngờ vô cùng, ai nghĩ, tại thời điểm hiện tại, những gian hàng này tuy không nói là bằng được mười mấy năm sau, nhưng lại vô cùng bắt mắt.
“Sao Hina lại ở đây”. Nguyễn Anh tò mò hỏi.
Một góc nào đó của hội chợ, một cu cậu đang tròn xoe mắt nhìn xung quanh, cảm giác thật là ảo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Giờ đi đâu được ấy nhỉ” Nguyễn Anh bắt đầu suy nghĩ, xác định cho mình hướng đi.
Lần nữa từ trong cái túi quần đa năng của bản thân mình, Nguyễn Anh lại không hiểu thấu, từ cái xẹp lép quần lấy ra một cái đồng hồ, liếc nhìn thời gian một chút, Nguyễn Anh mở miệng.
Gần chỗ Nguyễn Anh đứng, trước một cái quầy nhìn qua, có vẻ như là buôn bán vải vóc các thứ, đang đứng hai người phụ nữ, một là Hina một là cô gái xinh đẹp cũng không kém phần Hina.
Hina gật gật đầu, đồng ý hoàn toàn với lời Nguyễn Anh nói, cô bé đột nhiên thay đổi ánh mắt, con mắt sáng rỡ nhìn về phía Nguyễn Anh, như đang mong trờ một điều gì đó.
Hành động bất ngờ, khiến cho Nguyễn Anh cùng cô gái đứng bên Hina không khỏi bất ngờ.
“Làm game tốt mà thái độ không tốt, phải pass đi” Cô gái trẻ tuổi nhất lên tiếng, vẫn còn thái độ cay cú vì Nguyễn Anh vừa rồi.
…..
Nguyễn Anh gật gù, trên khuôn mặt hiện lên sự tự mãn, bản thân mà lị, đoán mò cũng đúng.
Nguyễn Anh đã lường trước được câu trả lời của Hina, cắt ngang lời dò hỏi.
Nghe được âm thanh quen thuộc, Hina có chút kinh hỉ, quay ra nhìn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyệt Thanh nhẹ thở phào, lúc đầu cô còn nghĩ, à mà thôi, không xảy ra nữa thì nghĩ làm gì cho đau đầu chứ.
Bước ra bên ngoài, Nguyễn Anh không tưởng tượng được, cô gái mình vừa va phải lại chính là cô gái hôm nọ.
“Hina, Hina mai có sự kiện phải tham gia..”. Cô bé Hina thẹn thùng mà đáp lại Nguyễn Anh.
“Mời thí sinh Hiền Linh bước vào”. Nghe vậy, Hiền Linh vội vã tỉnh lại, hít sâu bước vào cánh cửa, không ai biết kết quả như thế nào.
Bất giác, Nguyễn Anh không biết từ lúc nào đã đứng trước một cái quầy game được dựng tạm, bên trong đủ các loại dụng cụ, Nguyễn Anh nhìn mà hoa hết cả mắt, nhiều thứ, Nguyễn Anh nhìn mà chả biết đó là cái gì.
Thằng cu này tự luyến quá rồi, thích làm gì thì làm luôn.
Người đàn ông bên ngoài, ngồi cạnh Trọng Hải, từ đầu đến cuối không nói, bất ngờ lên tiếng.
Đúng lúc lời nói của người đàn ông kết thúc, một người khác nhảy ra.
Đứng trước cái cửa, hít sâu, tính bước vào, cô lại nghe được giọng nghị luận bàn tàn của nhóm người ngồi bên trong.
Chương 90: Gặp Lại Hina
Tiếng nói của người bên trong không nhỏ, cô gái bên ngoài nghe thấy rõ, hơi kinh ngạc, ai lại có thể khiến cho giám khảo cãi nhau quyết liệt vậy chứ.
Đang ngẩn ngơ suy nghĩ, một âm thanh vọng từ bên trong phòng ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tính bước vào bên trong, Nguyễn Anh thấy được một thân ảnh quen thuộc, đây không phải là Hina sao, cô bé này làm gì ở đây.
Nguyễn Anh nhìn hai cô bé này, không khỏi bất tri bất giác nở một nụ cười từ tận đáy lòng.
Lời nói của Nguyễn Anh được ba người vô cùng đồng ý, chia ra làm 3 nhóm mà đi, Hải Ninh cùng Nguyệt Thanh một nhóm di chuyển, ông anh Hoàng Minh tự mình đi, còn mỗi tại chỗ Nguyễn Anh.
Người bất ngờ hơn cả, phải nói đến cô gái bên cạnh Hina, là một quản lí chuyên nghiệp, cô gái này lắm khá rõ về Hina, biết cô bé này thường có tính cách khá thờ ơ với mọi việc, và cực khó giao tiếp với người lạ.
Hải Ninh đứng cạnh, cũng vô cùng hiểu ý, phụ họa giúp Nguyễn Anh, không khí lại vui vẻ hơn chút.
Duy chỉ có mỗi con người ngồi ngoài cùng, người đàn ông duy nhất không nói lời nào từ đầu đến giờ.
Mãi sau, Nguyễn Anh mới thoát được cái ôm ấp thoải mái này, nhìn cô bé trước mắt, Nguyễn Anh mở miệng dò hỏi.
“Vậy, Hina hôm nay đi dạo đúng không”.
Tại sao cô gài này lại phải chạy nhanh như vậy chứ, hóa ra là cổ quên thời gian, vội chạy đến xếp hàng, may thay, không mất mấy thời gian, cô đã vào được bên trong.
Ông lão lúc này lên tiếng.
Nguyễn Anh mở lời trước, tiến đến gần chỗ đứng của Hina mà mở lời, do lần này cô bé không mang trang phục Coser, mà mặc trên người một bộ quần áo thường thường, nhưng vẫn vô cùng đáng yêu.
“Giờ hãy còn sớm, mọi người có muốn đi dạo không, tí nữa tầm 7h tập trung lại tại đây”. Nguyễn Anh cười cười nói nói, nhưng trong lòng lại rất vui vẻ.
“À, đi đến mấy khu có gian hàng triển lãm đi, chẳng may lại gặp được gì đó thú vị thì sao” Một tay vuốt cằm, trông như thằng bệnh hoạn, biến thái hentai, s·ú·c vậy, Nguyễn Anh di chuyển. Dù gì mấy ngày nữa cũng phải về rồi, muốn tham gia sự kiện như này, không biết còn phải mất bao lâu nữa, phải đi thưởng thức không khí nơi đây thật tốt mới được.
Lúc đầu, ông anh này tính đi cùng Nguyễn Anh, nhưng sau một hồi được thuyết phục, ông này gật đầu, trước khi đi còn không quên nói.
“Coser”.
“Tuy đây là một con game cực mới lạ, nhưng chưa chắc có thể thu hút người chơi, cảm giác vẫn là mấy con game truyền thống có sức hút hơn”. Người đàn ông nói với thái độ khá là khách quan, không ai biết được quyết định của người này ra sao. Chỉ dựa trên những lời người này nói, quá ít căn cứ để xác định.
Vậy mà hôm này, lại tự dưng ôm một người con trai lạ hoắc, thiệt là khó hiểu.
Ai cũng cảm thấy hợp lí gật đầu, ông anh Trọng Hải còn tính tranh thủ chút giúp Nguyễn Anh, nhưng ông lão đã mở lời, ông anh chỉ đành tự nhủ, giúp hết sức rồi. Một cuộc biểu quyết diễn ra.
Thấy được Nguyễn Anh đứng bên cạnh, nụ cười nở trên môi, cô bé cho Nguyễn Anh một cái ôm.
“Có vấn đề gì, nhớ gọi cho anh”. Nguyễn Anh cùng ông anh này tạm biệt, nhìn ông này biến mất dần thân ảnh, Nguyễn Anh tắt nụ cười trên môi nghĩ. “Nó phải ngược lại chứ, phải là bản thân mình được gọi cơ chứ, thôi dẹp đi, đi dạo cái”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn qua là thấy thích thú rồi, đây chính là nét đẹp của thời đại khởi động Internet sao, Nguyễn Anh tự nhủ nhìn ngắm xung quang mà cảm thán không thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyễn Anh tiến đến.
“Trò chơi vừa rồi, theo nhận xét của tôi là trừ phần hoạt họa ra, cùng cốt truyện sơ sài, thì những phần còn lại ổn định, đủ sức lọt top 25, mọi người có ý kiến gì không” Ông lão lớn tuổi vừa rồi lên tiếng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.