Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 56: Quyết Định Của Mọi Người
“Nếu không làm được chuyện này thì làm về mảng khác, vì em không chỉ định phấn đấu ở đây, mà em còn muốn nhiều thứ khác, giờ chị Hải Ninh, chị có thể nói cho em ước vọng tương lai của mình là gì không, biết đâu em có ý định đó thì chúng mình cùng với nhau không hợp lí sao, cả chị Nguyệt Thanh nữa”.
Hoàng Minh lúc này bình tĩnh lạ thường, không nói gì cả. Đôi mắt không biết đã nhắm vào từ lúc nào, lưng ngả ra ghế, như đang ngồi nghỉ ngơi.
“Nói đi a, giống như chị vậy, chị muốn bản thân có thể kiếm tiền từ đam mê game của mình để mua thứ bản thân yêu thích bằng chính sức lực a, vì chị đã nói ra rồi, em cùng cậu cũng phải nói”.
Đột nhiên, ông anh này đứng dậy cái bộp, ánh mắt trông vô cùng điên cuồng, mấy cô gái thấy vậy vội vàng tránh xa.
“Vì nó mới được ra đời, và người làm ra nó là em, em muốn nó chiếu lúc nào thì nó mới được chiếu”.
“Người với người, sao lại có thể chênh lệch như vậy a”.
Tuy trong những lễ hội game lớn, thường có các Coser, nhưng thường bị người hiểu nhầm là nhân viên đóng dạng để thu hút người xem đến quầy của mình. Chứ không ai nghĩ đó là một nghề cả.
Hơi hơi đỏ mặt chút, Hải Ninh quyết định nói ra.
Hải Ninh cùng Nguyệt Thanh không khỏi bum mặt, không hiểu tại sao mình lại có người bạn( chị) như này.
“Chị thấy được không, đây chính là trang phục Coser, nhưng trang phục này chị chưa thấy bao giờ đúng không, vì nó nằm trong một bộ Anime còn chưa được sản xuất”.
Một bàn tay đột nhiên khoác lên vai hai người, Thảo Mai cười cười nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chị nghĩ bản thân mình không hợp lắm với chuyện này, với cả chị cũng chỉ đi theo Thảo Anh thôi”.
Ông anh như hóa quỷ, biến bản thân mình thành một thằng điên điên cuồng cuồng, ánh mắt như thế ai dám mà đến gần cơ chứ.
“Giờ còn mỗi chị thôi, chị Nguyệt Thanh”.
Phải nói là những người ở thế giới này, tâm trạng hoạt động vô cùng phong phú a, chứ không bị chai sạn cảm xúc như con người ở thế giới tương lai của Nguyễn Anh.
Thảo Mai hưng phấn mà nói, bà ơi bà sao bà thay đổi như chong chóng thế, mới vừa rồi còn khuyên bỏ đi, giờ thì lại khuyên cật lực.
Hải Ninh nhìn cái kia không hiểu thấu Nguyễn Anh, hơi đỏ mặt gật đầu.
“Nguyễn Anh, chúng ta hãy cùng nhau đi đến đỉnh vinh quang”.
Đang không hiểu sao lại chạy đi, thấy Nguyễn Anh chạy về với nhiều trang phục, mọi người không hiểu lắm.
‘Được rồi, giờ thì chị Hải Ninh không cần suy nghĩ nhiều nữa a, chị sẽ về đội với em đúng không”.
Cảm thụ được cái ánh mắt của mọi người khá giống nhìn bản thân lúc gặp lần đầu, Hoàng Minh vội vàng che dấu ánh mắt, nhưng vẫn vô cùng hưng phấn.
Hơi có chút trầm tư, Nguyễn Anh đột nhiên đi lên tầng hai, miệng không quên nói.
“Anh chị chờ em một chút nhá”.
Hoàng Minh ngẩn ra rồi đột nhiên tức giận.
Hải Ninh vô cùng kích động, nói hết sức mình.
Chương 56: Quyết Định Của Mọi Người
Tuy không biết đây là trang phục của bộ nào, nhưng nàng có thể khẳng định chắc chắn rằng đây là trang phục của Coser.
“Ngạch”.
Hải Ninh vội vàng xua tay, Nguyệt Thanh nghe vậy cũng gật đầu, đúng a, bản thân mình cũng không làm được gì giúp, đã vậy còn không có tài năng chơi game như chị mình. Cùng lớn nhất nguyên do là nàng đã có ý định sẵn trong đầu rồi.
Trên đó ghi rõ chữ “ Bản quyền”.
Nguyễn Anh không khỏi bất đắc dĩ.
Không nói nhiều, lại mở con laptop ra, một tập phim được chiếu.
Thảo Mai có gì nói đấy, hoàn toàn không biết kiềm chế là gì. Đây là một tính cách rất phù hợp với vài hoàn cảnh, nhưng đồng thời cũng không phù hợp với toàn bộ mọi chuyện.
“Uhm mình muốn làm Coser”.
“Chưa được sản xuất”.
Lần này không chỉ Nguyễn Anh nhìn nàng, mà mọi người đều nhìn nàng.
“Hay quá hay, chị nghĩ em lên làm theo này nghề sáng tác game đi, đừng có chuyển sang nấu ăn”.
“Em lấy danh Nguyễn Anh đồng thời là người cai quản của phòng làm việc này, mời mọi người cùng nhau, cùng em đi đến thành công, mọi người nghĩ sao”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi mà bản thân không còn biểu hiện được cảm xúc, là cuộc sống đã quá vô vị.
Thảo Mai thì có vẻ hiểu ý Nguyễn Anh nói mà cười to, mọi người cũng theo đó lại thả lỏng cơ thể.
“Coser” mọi người vô cùng nghi hoặc mà nhìn sang nàng, bởi trong đây trừ Nguyễn Anh ra chả ai biết Coser là gì.
Chỉ có Hải Ninh cùng Nguyệt Thanh không nói gì cũng không từ chối.
May ra ở đây có một ông otaku Nhật thì còn biết được chứ, thực sự là cái nghề Coser này chưa thực sự phổ biến lắm.
“Eh, em không phải người như vậy đâu nhá, xin anh tránh xa em”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Sao chị chưa từng xem cái này nhỉ, mà cũng lạ, vì sao nhìn cái này chị đoán chắc nó sẽ phải nổi tiếng lắm chứ, nhìn thôi chỉ cũng có thể cảm thấy, một phát phong thần luôn.”.
Nghe Nguyễn Anh nói vây, cả hai người phụ nữ đều có chút lưỡng lự, không biết có lên nói ra không.
Đồ họa vô cùng xịn xò, hình ảnh sắc nét, mượt mà, cốt truyện lôi cuốn. Phải nói cái thứ mà Nguyễn Anh chiếu cho mọi người xem quá đỉnh cao, ăn đứt mọi thể loại như hiện tại.
“Này đừng đùa, nếu tất cả chỗ này mà là làm giả em phải đi tù mọt gông đấy” Nàng không tin vào những gì ánh mắt mình nhìn.
“Sao vậy, chị Nguyệt Thanh, chị Hải Ninh”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đùng đoàng: Mọi người đều nghe thấy được âm thanh phát ra từ trên lầu, sau một lúc Nguyễn Anh đi xuống, trên tay mang xuống một đống hình thù kì lạ trang phục.
Thảo Mai ngồi bên cạnh thấy vậy, không khỏi vui sướng ôm Hải Ninh, vì có bạn cùng làm, có thể chiếu cố lẫn nhau thì còn gì bằng.
Nghe vậy, Thảo Mai vội vàng làm theo, mọi người cũng muốn xem, cũng ấn vào tìm.
Chỉ có Hải Ninh là đột nhiên đứng dậy, con mắt nàng ánh lên sự thích thú.
“Coser sao”.
“Em thật biết đùa a, công nhận là ở game gủng em có tài, nấu ăn cũng vậy, nhưng làm sao mà tạo được cái này chứ, em đùa chị à”.
Mọi người ngơ ngác mà nhìn Nguyễn Anh, rồi vẫn như thường lệ, Thảo Mai nở nụ cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thấy sao a mọi người?”. Nguyễn Anh nói với âm thanh mang theo sự tự đắc, cùng bố đời. Mang ra một thứ vô cùng mới mẻ, mặc cho không cái gốc từ mình, nhưng cảm giác ưu việt vẫn có.
Sau một lúc mọi người mới hết bàng hoàng, nhìn đứa trẻ đang ngồi gần kia mà cười cười, không khỏi có chút ê ẩm trong lòng.
Tưởng nguyễn Anh túc giận mà cầm một xếp giấy lên bàn chuẩn bị đập mình, nàng ngó sang, không khỏi ngơ ngác.
“Vậy, chính thức từ hôm nay, phòng làm việc Đế vương thành lập”.
Không nói nhiều nữa, Nguyễn Anh màng ra một xấp giấy đặt lên bàn.
“Ok luôn, mong em giúp đỡ”.
“Chị à nếu không tin thì lên mạng mà tra mà đối chiếu, mấy cái này có hết trên trang wed của cục bản quyền chính phủ đấy chị.
Lần này chỉ có Thảo Mai và Hoàng Minh lên tiếng, này hai con người có vẻ đã bị Nguyễn Anh thuyết phục.
Hải Ninh có chút kinh ngạc hỏi.
Nguyễn Anh nhẹ ấn mở, bên trong cửa hàng là đủ kiểu v·ũ k·hí, chiêu thức đặc sắc.
Nàng cầm một tệp lên đọc, càng đọc ánh mắt càng mở to ra, mọi người cũng hiếu kì mà cầm lên, ánh mắt cũng không kém phần như nàng.
Cô bé này rất ba phải, lúc thì khuyên thế này, lúc thì khuyên thế kia, tốc độ xoay chuyển còn hơn cả chong chóng nữa, làm cho con người ta chóng hết cả mặt.
Thảo Mai run giọng nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.