Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 51: Sự Khởi Đầu Cho Huyền Thoại

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 51: Sự Khởi Đầu Cho Huyền Thoại


Cô bé bên cạnh thì khá lùn, theo ước tính thì chỉ cao bằng Nguyễn Anh hiện tại, phải biết giờ Nguyễn Anh đã cao 1m6 rồi, không biết cách nhìn của mọi người như nào chứ, với Nguyễn Anh thì 1m65 tầm tầm như Thảo Mai là vừa.

Sau khi về nhà tắm rửa suy nghĩ, Hoàng Minh quyết định đi một chuyến, ai ngờ lúc đi, do mải suy nghĩ, ông anh này bị tai nạn giao thông.

“Một người bạn”.

Chương 51: Sự Khởi Đầu Cho Huyền Thoại

Thảo Mai tưởng gì, chờ thêm 5 phút quá đơn giản, chỉ là nàng không biết tại sao thôi.

Cái nắng cũng bắt đầu có xu thế hạ nhiệt, trong khi những thanh niên kia đang cảm ơn trời cảm ơn đất, Nguyễn Anh vẫn vậy thậm trí chả có chút cảm xúc nào.

“5 phút đơn giản, 10 phút còn được”.

Nguyễn Anh trả lời.

“Hai người này là?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy là bản thân mình đã nghĩ nhầm rồi sao”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quay lại trong quán nét, lại bật mạng bắt đầu tìm kiếm thông tin trên mạng. Mạng của quán net khá ổn định, tuy không được nhanh chóng như thời đại của Nguyễn Anh, nhưng ở thời điểm như thế này, thì như vậy là tạm đủ dùng rồi.

Nhưng là một con người có trách nhiệm, Thảo Mai vẫn quyết định dẫn mọi người theo, vậy là đẹp đôi đường, vừa không gây mất tình chị em vừa không mất tiền.

“Vậy thì đi thôi chứ”.

“Nguyễn Anh, làm gì mà đến sớm vậy, chiều nay nghỉ học đúng không?”.

Thảo Mai có chút tức điên, bắt đầu giảng giải mọi thứ mà mình biết về ông anh Hoàng Minh này.

“Xin lỗi, xin lỗi” .

Trời thực sự không phụ đường người, một thanh âm vang lên, Nguyễn Anh mỉm cười.

“Chị cho em 5 phút được không ?”

Nguyễn Anh quyết định g·i·ế·t thời gian.

“Đương nhiên chị mà lại”.

Tầm này chắc cấp ba cũng tan học ra về rồi, chắc 5h là Thảo Mai cũng xuất hiện mà thôi.

Hoàng Minh lúc đầu thấy ba cô gái đứng cạnh Nguyễn Anh, cũng chả suy nghĩ nhiều, nhưng nhìn cái kia bị hù dọa khuôn mặt, Hoàng Minh không khỏi có chút nghi hoặc.

Nhìn đồng hồ ghi bên góc màn hình, thời gian đã gần 5h.

Nguyễn Anh làm thêm ván game nhưng đầu óc thì lại nghĩ về Thảo Mai.

Hoàng Minh nghe Nguyễn Anh hỏi thăm, cười ngây ngô, một tay gãi đầu mà đáp.

Nhẹ mở đôi mắt của bản thân, thấy trước mắt là Thảo Mai, nhưng bên cạnh cô bé này lại có hai người con gái.

Là con người sở hữu thể chất số một toàn bộ vũ trụ, khí hậu có thể làm gì được Nguyễn Anh cơ chứ. Chắc tầm này, chỉ có khi nào mà mẹ thiên nhiên tức giận, đánh trực diện đến Nguyễn Anh, mới có cơ may làm tổn hại đến thằng nhóc này.

Nguyễn Anh nở một nụ cười nham hiểm khó hiểu.

Quả không hổ là thân thể được buff bẩn sao, khi người ta kêu nóng thằng này vẫn vậy, khi người ta kêu rét thằng này vẫn vậy mà thôi.

May chỉ là bị vết thương nhẹ, nhưng lại bị người bắt đền, mãi giờ mới chạy đến.

Thử nghĩ đi, bản thân mình chỉ là một con nhà bình thường chơi chung một đứa nhà giàu, không nói đến sự tự ti, nói đến cách sống đi, thằng giàu ăn uống sẽ chọn những nhà hàng mà phù hợp với túi tiền của nó, chứ không phù hợp với mình … thôi kệ đi, mỗi người một lối sống, không thể cưỡng cầu được.

Thảo Mai có chút kích động, nhìn Nguyễn Anh mà nói.

Nói Thảo Anh ôm vai của cô bé bên cạnh mà giới thiệu, rồi lại lấy tay chỉ.

Thằng simp chúa này đã không thể thoát khỏi sắc dụ của Thảo Mai, không biết khi hai đứa về chung một nhà thì thằng này càng ra sao nhỉ.

Nhìn ông anh kia đã đi xa, Nguyễn Anh suy nghĩ, cũng là lúc sắp phải bắt đầu rồi, đang không biết phải ra sao làm lại có ông anh đến quá đúng lúc.

Nguyễn Anh nghe vậy, quay lại nhìn đồng hồ, thấy đã là 5h, Nguyễn Anh hơi chút thất vọng.

Và cô bé này thì đương nhiên là xinh xắn rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thảo Mai muốn biết thằng nhóc này muốn rủ mình đi đâu, nàng đã không thể chờ đợi được nữa rồi.

Nhìn cái kia có chút bẩn thỉu khuôn mặt, quần áo thì rách rưới.

Một câu hỏi cần có câu trả lời, một tình yêu cần có tình cảm từ hai bên, đúng không nhỉ? Mà thôi kệ đi.

Không còn việc gì làm, Nguyễn Anh nằm tựa ra ra cái ghế, nhằm mắt nghỉ ngơi.

Hết chơi rồi lại tra cứu thông tin, rồi lại nằm ườn ra ghế nghĩ về những cô gái xinh đẹp, thời gian trôi qua vô cùng nhanh chóng, chỉ chớp mắt mà hết mất buổi trưa.

Đợi đến ông anh này đi ra, Thảo Mai như nhớ ra điều gì, mới có hơi chút bớt sợ hãi tiến đến gần Nguyễn Anh mà hỏi.

“À quên mất đấy, đây là em gái chị, nó tên Mai Nguyệt Thanh, cũng đang học trường cấp hai của em, nó năm nay lớp 9”.

Nguyễn Anh không hiểu hỏi.

Nguyễn Anh gật gật đầu, Thảo Mai nói vậy là vô cùng hợp lí, bản thân Nguyễn Anh nếu là nàng có khi còn gọi nhiều người hơn, xã hội này không lên quá tin tưởng người.

“Đúng vậy ạ”.

Thật ra là con bé Thảo Mai này đã hẹn trước cùng này mấy cô bé đi chơi, ai rẻ từ đâu xuất hiện Nguyễn Anh phá hủy kế hoạch.

Ông anh này vội vàng chạy ra ngoài, có vẻ như đang muốn đi tìm chỗ chữa thương.

Một thân ảnh đi vào, đó là Hoàng Minh.

Thấy Nguyễn Anh cứ ngồi yên vậy, Thảo Mai tò mò hỏi.

Nó như là một quy luật tất nhiên vậy, người giàu thích chơi người giàu và ngược lại cũng vậy mà thôi, chỉ có số ít mới xuất hiện sự khác biệt.

Thảo Mai tự đắc, đây là kinh nghiệm của nàng a, vì chính nàng cũng từng là một học sinh trường cấp hai Nguyễn Anh đang học.

Một âm thanh bất đắc dĩ vang lên.

“Anh bị làm sao vậy”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hơi chút thở dài, nhưng vẫn có một hi vọng, quyết định ngồi đợi thêm 5 phút nữa.

“Đợi gì a”.

“Sao vậy a?”.

“Nè sao em quen được ông này hay vậy, em biết ông này nổi tiếng lắm không” .

Nguyễn Anh là một thằng nhóc không hề có bao lớn định lực với mĩ nữ. Nói không cẩn thận, Nguyễn Anh có khi dễ sa vào lưới tình rồi tự hại mình cũng có thể ấy chứ.

“Nè, đừng nói với chị đây là người mà em đợi đấy nhá”.

Nhìn kĩ một chút, cô bé đứng sau trông có vẻ nhỏ tuổi kia có nét hao hao giống Thảo Mai.

Hoàng Minh cũng nhìn cánh tay, thấy một vết thương khá rõ, cùng một dòng máu chảy. Nguyễn Anh nhìn mà cũng có chút ghê nói chi là ba cô nàng.

Như nhìn thấy gì ghê rợn lắm, cả ba cô gái đang đứng cạnh Hoàng Minh bị hù dọa lui một bước.

“Có thể bắt đầu kế hoạch được rồi”.

“Nổi tiếng, không phải ổng chỉ là một game thủ thôi sao” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đi không để ý lên bị ngã xe?”.

Tìm kiếm khá nhiều, cảm thấy khá là đủ rồi, Nguyễn Anh vươn vai làm động tác vô ích, đứng ra khỏi ghế làm vài động tác kéo dãn gân cốt, rồi lại ngồi vào chỗ cũ.

“Chị dắt hai đứa này theo vì không phải em bảo tí phải đi theo em sao, lên chị mới gọi bạn theo cho chắc, đừng có giận nha”.

Nguyễn Anh gật đầu tỏ ý hiểu, rồi lại liếc về phía hai người đứng cạnh nàng..

“Đây là bạn từ bé đến lớn của chị, hiện tại đang học cùng chị, nhỏ này tên Hải Ninh”.

“Uầy chị đoán chuẩn thế”.

Thời gian trôi qua từng phút, Nguyễn Anh bị một âm thanh quen thuộc đánh thức.

Cô bé này tuy không chuẩn với ánh mắt của Nguyễn Anh lắm, nhưng bù lại thì thân thể là điểm nhấn, người ta gọi là mặt xinh thì nhìn quyến rũ đẹp, mặt xấu thì là lợn, nghe rất chi là xúc phạm người.

Nguyễn Anh bình tĩnh trả lời, không ai biết tâm tình đang vui vẻ của Nguyễn Anh hiện tai đã có chút hỏng bét rồi.

“Ông anh à, nhìn cánh tay kìa”.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 51: Sự Khởi Đầu Cho Huyền Thoại