Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 50: Quyết Định Sáng Suốt
“Xin lỗi ông anh, chơi game với em chỉ là giải trí mà thôi, em không hề có ý định tốn thời gian vào nó, thời gian chơi game sẽ ít đi, nên sẽ không có thời gian đâu mà dạy ông anh chơi game”.
Bụng Nguyễn Anh kêu lên kháng nghị, có vẻ như nó đang thèm ăn lắm rồi thì phải.
“Em không biết cái giải của anh thi đấu được bao nhiêu tiền, nhưng với kinh nghiệm hiểu biết của em thì hiện này mấy giải này cũng không được bao nhiêu tiền cả đâu.”
Trên con xe máy của minh Hoàng Minh vẫn còn hơi bất ngờ, nhưng quyết định thử tin cậu bé này một lần.
Không thì làm sao ông anh lại cho người ta cảm giác tiêu cực như thế.
Đối với cái này, Nguyễn Anh cũng chỉ có thể cười trừ không biết phải nói gì, để đạt được trình độ, không cần ăn mà sống, còn là một chặng đường dài đối với Nguyễn Anh.
Cùng lắm là mất chút thời gian mà thôi, chả nhẽ thằng bé này còn có thể làm gì mình không bằng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nếu ông anh này có thể giữ vững này niềm đam mê, thì không phải là không được”.
“Đúng anh muốn em giúp anh nâng cao trình độ, vì sắp tới anh sắp có một giải game, nếu mà thắng anh nghĩ bản thân sẽ có đủ tiền để thực hiện ước mơ”.
Khuôn mặt vô cảm xúc Nguyễn Anh hỏi ngược lại ông anh.
Ông anh này nghi hoặc mà hỏi.
“Nè, ông anh cho em hỏi một chuyện nhá”.
“Nói vào trọng tâm”.
Cũng đúng thôi, Nguyễn Anh tuy mạnh nhưng vẫn là thuộc phạm trù nhân loại, vẫn cần ăn uống để sinh tồn, còn việc giải quyết sinh lí, càng không phải nói. Tuy thức ăn đi vào bụng, hầu hết đều được chuyển hóa thành năng lượng vào trong bụng Nguyễn Anh, nhưng là kiểu 100% thì chỉ được tầm 95% thôi.
Như thường lệ, cầm gia gia vị đặc chế, rắc một chút vào bát, biến một bát tầm thường mì trộn thành mĩ vị nhân gian. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậy nên về với đội của em đi, em sẽ cho anh thấy được bản thân đã ước mơ qua bé rồi”.
Đấy là đối với người bình thường mà thôi, nếu muốn Nguyễn Anh không chỉ có thể có đủ nguồn vốn ủng hộ vô điều kiện từ WGO, cùng hai gia đình họ Nguyễn, Nguyễn Anh còn có thể tạo ra tiền mà có thể sử dụng hợp pháp nữa.
Đang hưng khởi mà nói, ông anh lại có chút hạ cảm xúc, chắc hẳn đây không là lần đầu tiên ông này nói ra, nhưng có vẻ không được mọi người đồng tình cho lắm thì phải. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Này ông anh, nghe em nói rồi hẵng đi”.
“Vậy ông anh muốn em dạy cho chơi game là…”.
Chương 50: Quyết Định Sáng Suốt
“Cứ cho là anh có khả năng thắng đi, anh đạt được cùng nắm là 5000 đô mà thôi, xem như là đủ tiền để làm con game mơ ước đi”.
Nguyễn Anh nghe vậy không khỏi nở nụ cười, đây không phải là phù hợp với bản thân ý định sao, dù gì đối với Nguyễn Anh kiếm tiền từ game rồi cũng phải bỏ nó sang một bên mà thôi.
Hoàng Minh sẽ được Nguyễn Anh cho thấy, đây là quyết định đúng đắn nhất cuộc đời của bản thân, để sau này gặp ai cũng bốc phét được về cái thời oanh liệt sơ khai.
Nhưng muốn làm những thứ này đều phải bắt đầu bằng hai chữ tiền.
“Òng, ọc”.
Như thấu hiểu suy nghĩ của Hoàng Minh, Nguyễn Anh vẫn cười tự tin.
“Ấy đừng nóng, có gì từ từ nói, cậu em vậy là không có ai yêu đâu”.
“Nó chỉ là một đứa trẻ thôi a, làm sao mà có thể, chắc chắn là không thể”.
Bước chân ông anh này dừng lại, chờ đợi lời nói của Nguyễn Anh.
“Ông anh thì có rồi hử”.
Hoàng Minh cứ vậy mà bị Nguyễn Anh đẩy ra khỏi quán, rồi đi về nhà.
Biết trước thời đại, Yahoo! Sẽ bị đào thải bởi hàng loạt các cái tên đình đám như GG, FB,AMZ,… thì cái này WWchat cũng vậy mà thôi.
Nguyễn Anh nhìn ông anh đã đi xa, ánh mắt hiện lên sự khó hiểu, chả biết cái này ông anh cần gì ở mình nữa.
Ăn xong, Nguyễn Anh tạm nghỉ tay, quyết định bắt tay vào công việc của mình, bắt đầu tìm kiếm thông tin thị trường.
Nguyễn Anh nghe vậy hơi bị sững sờ, rồi lại có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
“Được rồi, được rồi, chúc ông em ăn ngon miệng tí anh quay lại”. Ông anh Hoàng Minh nói, giọng nói tràn đầy nịnh nọt, xen lẫn một chút sự nghiêm trang tuân theo lệnh của Nguyễn Anh.
Đang muốn mặc kệ không chả lời, Nguyễn Anh đang nghĩ đến một việc, ánh mắt lại nhìn về phía ông anh.
“Khụ, khụ” “chuyện là như thế này, hôm nay anh vừa thức dậy trong chăn trong tâm trí anh hiện lên…”
“Xin em hãy dạy anh cách chơi game”.
“Với anh game là gì”.
Nhìn thấy cái kia tự tin nụ cười, không hiểu sao Hoàng Minh có một loại tin xúc đông, nhưng rất nhanh cảm xúc đó lại bình ổn xuống, Hoàng Minh có chút tự diễu.
Sau một tuần suy nghĩ, ý định đầu tiên hiện ra là bản thân sẽ làm giàu bằng cách đầu tiên là xâm nhập vào thị trường game, rồi từ từ chuyển sang phần mềm.
“Làm gì mà không có thời gian a”.
Lên cần có một người đứng ra, bản thân mới có chân tay làm việc khác, Nguyễn Anh bắt đầu suy tư, quyết định nhanh chóng, trong đầu nghĩ.
“Thế ông anh muốn gì”.
Lời nói của Nguyễn Anh làm cho Hoàng Minh không hiểu thấu.
Hoàng Minh không khỏi cứng đờ, có chút không nói lên lời, phải cười trừ cho qua chuyện.
“Nhìn anh như này con người, em mạnh dạn đoán luôn là không thể, nên là từ bỏ đi”.
Vội vàng xoa tay, Hoàng Minh đột nhiên nói.
Hai tay ông anh này xoa xoa vào nhau, khuôn mặt trông khá là bỉ ổi, Nguyễn Anh hơi mất kiên nhẫn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn trước màn hình đã thành công load, Nguyễn Anh không khỏi thở dài, rồi lại dâng lên đấu trí, sẽ cho ra đời sớm hơn cái mạng 5G chứ để này load chậm quá.
Hiện tại, mọi người vẫn dụng một loại gọi là WWchat, một loại chat khá giống với Yahoo chat ! ở thế giới cũ của Nguyễn Anh.
“Với anh game là gì sao? game là cuộc sống cũng là bạn của anh, anh có cái ước mơ, đó là tự thân kiếm tiền từ game rồi lấy cái đấy tiền, cùng anh em chí cốt thành lập một cái đế chế game trong nước. Mà thôi em đừng để ý, cứ coi như nghe một thằng ngốc nói đi”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vậy biết trước thì sao không trở thành một thành viên, hay thậm chí là người dẫn đầu ta.
“Có gì thì nói đi, ông anh đang làm mất thời gian của em rồi đấy?”.
“Nhưng anh nghĩ nó đơn giản như vậy sao hả, cứ có tiền là làm được sao, đừng vội phản biện kể cả có thêm cả hiểu biết, con game đấy cũng không thành công đâu. Mà đã thất bại, anh nghĩ mình còn làm được nữa không”.
Tự dưng bị hỏi như vậy, tuy hơi kinh ngạc đôi phần, ông anh này vẫn quyết định trả lời.
Tìm hiểu một lúc, Nguyễn Anh dừng lại, vì cái kia gọi là Hoàng Minh ông anh đã đi đến trước mặt Nguyễn Anh.
Hoàng Minh nghe vậy càng chán nản hơn, chả lẽ ước mơ mình phải bị vụt tắt sao, nhưng câu nói đẳng sau như xoay chiều, khiến Hoàng Minh không khỏi kinh ngạc.
Nói xong, lại chả được sự đáp lại của Nguyễn Anh, cảm xúc đang dâng trào của Hoàng Minh tụt xuống, đang định rời đi trong chán nản.
Vì vậy Nguyễn Anh quyết định đến với việc đi từ bé lên, và cái đầu tiên thằng cu này nghĩ đến là làm game, thứ được cho là thân thuộc nhất với bản thân.
Hoàng Minh vội vàng hòa hoãn bầu không khí.
Nguyễn Anh thưởng thức bát mì trộn một cách ngon lành.
Vội vàng gật đầu rồi chuồn đi luôn, ông anh vô cùng nhanh chóng đi khỏi tầm mất Nguyễn Anh.
“Anh đi về mà tắm rửa đi, rồi chiều nay quay trở lại đây tầm 5 giờ, em sẽ cho anh thấy điều khiến anh bất ngờ, mà phải đúng giờ đấy nếu không là vĩnh viễn mất đi cơ hội”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.