Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 49: Sinh Hoạt Và Đời Sống Học Sinh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49: Sinh Hoạt Và Đời Sống Học Sinh


Tên này cũng là kẻ dò hỏi Nguyễn Anh, muốn kết bạn cùng Nguyễn Anh.

Tiếng trống trường báo hiệu học sinh được về nhà rồi.

“Chốt kèo, anh tên là Hoàng Minh, còn cậu em”.

Người thanh niên đột nhiên rút từ trong túi một tờ 50 đồng, miệng nói.

“Nếu cậu em chứng minh được đây là tài khoản, cùng vừa rồi trận là do cậu em đánh, anh đây sẽ cho cậu em từng này tiền được không”.

“Được, nếu chú em chứng minh được thì số tiền này là của chú, còn nếu không phải, chú em chỉ cần nói cho anh đây biết ai vừa dùng tài khoản này chơi là được”.

Điều tiếp sau đó, chính là lí do khiến cho cô bé vốn đang buồn này, vui hẳn lên luôn.

Nguyễn Anh nhìn vậy rồi cười cười.

Ý tứ hiện rõ trên khuôn mặt “ Sao, người ta làm nhóm trưởng rồi đó”.

Thật ra nếu muốn, chỉ cần nhờ cậy người nhà, mấy cái này thông tin Nguyễn Anh vô cùng dễ dàng đạt được, Nhưng Nguyễn Anh không muốn làm vậy, vì cái mục tiêu là trải nghiệm bản thân muốn đạt được.

Nguyễn Anh muốn trải nghiệm cảm giác chơi nét thông chưa, tiện thể tìm kiếm thông tin về thế giới này.

Nguyễn Anh chỉ đọc một chút rồi lại thôi, dù gì chơi cái này cũng chỉ để giải trí, chứ không muốn nghiêm túc, sợ kết bạn lại rắc rối ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chú em có biết người ngồi đây là ai không?”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không biết có phải được làm nhóm trưởng quá vui không, làm cho cô bé như lãng quên đi mất một chuyện.

Nguyễn Anh không liếc lên, không phản ứng nhiều mà nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô chỉ định cho vài đứa làm nhóm trưởng, đến tổ 4, Phương Hiền được làm nhóm trưởng.

“Được rồi, nhưng em sẽ không nhận tiền của anh, nếu em chứng minh được, làm ơn anh đi đi cho em ăn mì”. Hơi kinh ngạc khi nghe Nguyễn Anh không nhận tiền, nhưng nghe lời cậu bé nói vế sau, thanh niên vẫn vội gật đầu.

“Nè, ông đánh kiểu gì mà ảo thế, kết bạn chơi chung đi”.

Ánh mắt đang nhìn chằm chăm của người thanh niên bắt đầu di chuyển nhìn về phía Nguyễn Anh, nhìn Nguyễn Anh đang bê bát mì, cậu thanh niên nghĩ Nguyễn Anh là con cái của chủ quán nét đang bê mì cho khách.

Nguyễn Anh vẫn một mặt thờ ơ, tiền của ông anh này còn không bằng một phần vạn tiền Nguyễn Anh có nữa là.

Dừng xe lại, kêu ông chủ mở cho mình một máy, ngồi vào ghế, cảm thụ quen thuộc cảm giác, vô cùng thành thạo mà mở ra trang chủ của Liên Minh.

Sau một hồi nhận bát mì, bê ra bàn mình, Nguyễn Anh thấy ở bàn mình đang đứng một thanh niên cứ nhìn chằm chằm vào màn hình của mình.

Cách đánh của Nguyễn Anh vô cùng mới lạ, hấp dẫn người trong trò chơi.

Vậy mà thằng bé này còn chê ít, người thanh niên túc giận, lôi ví của mình ra, rút ra tất cả tiền, nhìn sơ qua thì được gần 1000 đồng.

Nhưng con bé này không buồn được lâu, cô chia lớp làm bốn tổ, Nguyễn Anh cùng Phương Hiền đều được xếp vào tổ 4.

Hai đứa trẻ đuổi bắt quanh sân trường, không chú ý rằng, từ nhiều phương hướng khác nhau đang có những cặp mắt quan sát.

Nhưng may thay, cách chơi của trò này khá dễ hiểu, không mất nhiều thời gian, Nguyễn Anh đã thông thạo này trò chơi.

Hoàng Minh không khỏi có chút hưng phấn, đây là bản thân đã gặp được thần nhân rồi sao, ngon bú, đang đau đầu không biết nâng cấp kĩ năng chuẩn bị cho đấu giải như nào, thì gặp phải quý nhân còn gì nữa.

Nguyễn Anh vẫn một mặt bình thản mà đáp, Nguyễn Anh muốn biết người thanh niên này muốn làm gì.

Vừa đi vừa huýt sáo, Nguyễn Anh không đạp xe về nhà mà đi đến quán nét hẹn trước với Thảo Mai.

“Kèo thơm, kèo thơm đấy, không tin là thằng nhóc này vẫn không chịu đồng ý”.

Phải nói cũng thật là kì diệu, vừa rồi trong trận game, kẻ mà Nguyễn Anh đối đầu là thanh niên này, và đương nhiên bằng kĩ thuật của tương lai, Nguyễn Anh dễ dàng mà đánh gục tên này.

Không để cho Hoàng Minh thất vọng, Nguyễn Anh khiển con tướng thực hiện những kĩ năng nhìn có vẻ tầm thường ai cũng biết ở tương lai, nhưng lại vô cùng ảo diệu ở thời này.

Thế là cô bé hớn hở vui vẻ vô cùng, một mặt tự đắc nhìn sang Nguyễn Anh.

Đương nhiên, đây chỉ là điều sau này khi mà đã quen ông anh này mà biết được.

Này trò tên là Liên Minh, nhưng không phải là Liên Minh mà Nguyễn Anh biết, đến cả cái trang chủ Nguyễn Anh biết.

Là một người lớn, cộng cả số tuổi kiếp trước, cộng với số năm sinh sống bây giờ, Nguyễn Anh quá dễ dàng mà hiểu được ý tứ trong đôi mắt sáng ngập sao của Phương Hiền kia.

“Anh cần gì ạ”.

“Ít quá anh ạ, em chịu thôi”.

Cơn buồn ngủ được xóa tan ngay lật tức, vội vàng đeo cặp sách lên lưng, đứng dậy chào cô.

Không bắt được tay, Hoàng Minh có chút xấu hổ mà thu tay, nhìn Nguyễn Anh đã bắt đầu vào trận, đáp suy nghĩ khác ra sau đầu, tập trung vào màn hình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trước khi ra khỏi lớp, Nguyễn Anh cũng không quên trêu đùa Phương Hiền.

Người thanh niên nghe vậy cảm giác mình bị xúc phạm, khá là khó chịu rồi đấy. Phải biết 50 đồng thời này là một số tiền lớn a, có khi bằng nửa tháng lương của một gia đình bình thường rồi đấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Anh tìm em có việc gì không nhỉ”.

“Không, ý anh hỏi là chủ nhân của cái tài khoản này cơ”.

Người thanh niên này không tin vào mắt, không thể nghĩ được rằng cái kia hành mình như gà nhân là này cậu bé.

“Vâng nó là của em”.

Cái này gọi là gì nhỉ, bản lĩnh thì có đấy nhưng đói thì không chịu được.

Nguyễn Anh để tạm máy lại, đi ra gọi một suất mì trộn công thức Nguyễn Anh tự nghĩ ra.

“Tùng, tùng tùng”.

“Nguyễn Anh”.

Gia cảnh ông này cũng thuộc dạng top của thành phố này, nghe đâu cũng chỉ kém hơn gia tộc họ Nguyễn của Nguyễn Anh mà thôi.

“Được chưa?”.

Nguyễn Anh chơi xong một ván game, nhìn về phía ông anh.

Thảo Mai mà thấy được chắc cũng không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, rồi tức giận nói, biết chơi rồi còn thuê người dạy, chứng tỏ có ý đồ không chính đáng.

Kể về ông Hoàng Minh này, lại thấy cái bóng của Thảo Mai, chỉ khác ở chỗ nhìn tuổi tác, có vẻ như ông này ra đời lâu hơn Thảo Mai.

Cũng giống như Thảo Mai, ông này cũng muốn tự lực gánh sinh, muốn chứng minh năng lực của bản thân, nhưng chứng minh dựa trên cơ sở là lấy tiền gia đình làm cơ sở.

Đúng là không chính đáng thật, vì Nguyễn Anh chỉ muốn lấy đó làm cái cớ để tiến cận bé yêu Thảo Mai mà thôi.

Kiến thức cấp hai, đối với những người như Nguyễn Anh vô cùng nham chán, nếu muốn dùng kiến thức học tập mấy môn này hấp dẫn Nguyễn Anh, chắc chỉ có là kiến thức cuối cấp, kiến thức để ôn thi cấp 3.

Nguyễn Anh có chút không hiểu, tại trước mặt thanh niên, đặt xuống bát mì, quay mặt ra hỏi.

Người thanh niên có chút kinh ngạc nghe lời Nguyễn Anh nói, hóa ra người mình muốn tìm lại đứng trước mặt. Người thanh niên có chút không xác định được hỏi.

Sau một ván, Nguyễn Anh nhận được một lời mời kết bạn kèm tin nhắn.

Sau một hồi phân công, cuối cùng cũng đến giờ học, Nguyễn Anh nghe cô giảng tuy rất hay nhưng lại buồn ngủ, cứ ngáp lớn ngáp dài đợi mãi.

“Cậu em chứng minh đi”.

Khác với người khác, Nguyễn Ah không thích mị nước cùng Sting chút nào, không biết có phải bản thân lập dị không, nhưng mỗi lần ăn mì nước là Nguyễn Anh cảm giác không vô, đối với Nguyễn Anh, mì trộn mới là chân ái.

Cô bé này quên mất luôn cái kẹp tóc vẫn chưa lấy được, mà lấy bằng mắt.

Nguyễn Anh vẫn không b·iểu t·ình đáp.

“Sao phải làm vậy ạ”.

Chương 49: Sinh Hoạt Và Đời Sống Học Sinh

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49: Sinh Hoạt Và Đời Sống Học Sinh