Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 40: Về Nhà

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40: Về Nhà


Ăn ăn, uống uống mọi người lại lần nữa ngồi vào phòng khách, cùng nhau thưởng thức một bộ phim màu xịn xò. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đang không hiểu gì, Yor không biết từ đâu xuất hiên, sau một hồi nói chuyện, khuôn mặt Nguyễn Anh có chút xám đen.

Bé Phương có vẻ rất thích cái này tivi, đương nhiên rồi, kĩ thuật của tương lai mà lại.

Qua của bếp đến thẳng phòng khách, vì nằm ở điểm mù tầm nhìn, Nguyễn Anh chỉ thấy loáng thoáng đang ngồi ở phòng khách thân ảnh.

“Hỏi rất hay”.

Nguyễn Anh nghe âm thanh mềm manh, ngay lật tức hóa thành loli con, tạm bỏ qua cái này sự việc, đi ra ngoài bắt đầu nấu nướng.

“Ah” Nguyễn Mai Phương cũng vô cùng hiểu ysm hé mở miệng mình ra mà nhấm nuốt miếng ăn.

Cái nào cái lấy mặt lạ cũng vô cùng đáng sợ, thế là thằng cu Nguyễn Anh bị dọa té ghế.

“Anh ơi em đói, anh nấu cơm đi” Âm thanh xoa xoa bụng cảu Nguyễn Mai Phương vang lên.

Nghe vậy, không chỉ riêng Nakiri Mana, mọi người cũng lên tinh thần, tuy thời gian chung đụng có khá ngắn, nhưng những người phụ nữ ngồi đây đã không khác nào chị em.

“Ajhhhhhhhhhhhh”.

Mà cái Tivi này vô cùng đặc biệt, được gia trì bởi sức mạnh của Thế giới môn, dùng ở thế giới khác mà bắt sóng được ở thế giới của Mana.

Nếu mà không biết, thì Nguyễn Anh tốt nhất là đi bán muối đi, quá sỉ nhục cho một con người như Nguyễn Anh.

Nhẹ nhàng mà mở cửa, cố không làm ra động tĩnh, nhưng Nguyễn Anh đâu có biết được rằng từ trên tầng hai, đã có người phát giác ra hành động của Nguyễn Anh.

Đoán chừng ngồi đó là Nakiri Mana, Nguyễn Anh bước từ từ lại gần, định hù nàng cái.

Dừng xe trước nhà của mình, đang tính mở cổng, lại thấy trong nhà lại có một chiếc xe oto, Nguyễn Anh biết ngay đó là ai.

Với cái tâm tư mất dậy đấy, Nguyễn Anh sẽ không biết rằng chốc nữa, người bị dọa mới là bản thân mình.

Nguyễn Anh nghi hoặc quay lại mà nhìn, tiếng cười này phát ra từ một bé gái.

Tuy đã nhìn thấy nhiều lần, nhưng mỗi lần chứng kiến Nguyễn Anh tạo tác trước mắt, họ cũng không khỏi có chút cảm thán.

Sau một hồi lướt lướt, Nakiri Mana có chút kích động nhìn Nguyễn Anh, thấy Nguyễn Anh gật đầu, nàng nhảy cẫng lên, ôm Nguyễn ANh vào lòng.

Đương nhiên, chuyện như thế, làm gì mà có khả năng xảy ra cơ chứ, Nguyễn Anh là ai, là ai, là ai ( Chuyện quan trọng nói ba lần)

“Ơ Anh ngất mất rồi kìa”.

Không biết đã nhìn thấy gì Nguyễn Anh hét toáng lên, co giò quay đầu tính bỏ chạy, lại nhìn thấy một đám người, không biết trên khuôn mặt họ có cái gì.

Nguyễn Anh hơi có chút xấu hổ, sau một hồi khụ khụ, Nguyễn Anh có chút nghiêm túc nhìn về phía Nakiri Mana nói.

Cảm thụ cái kia siêu lớn đồ chơi, Nguyễn Anh phê pha tận hưởng.

Mới đầu tặng cho Nguyễn Mai Phương, Mana thấy khá vui vẻ, nhưng sau một lát lại lo lắng có ảnh hưởng đến ánh mắt của nàng không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nửa tiếng sau, Nguyễn Anh mới mơ hồ tỉnh lại, lại nghĩ đên vừa thấy hình ảnh, cơ thể Nguyễn Anh căng cứng lên, bật thót dậy làm động tác phòng thủ.

Cu cậu Nguyễn Anh bị dọa ngất, đúng là bị dọa ngất.

Một thanh âm nhỏ bé vang lên, có vẻ là của một bé gái.

Đang nằm trong lòng Nguyễn Quỳnh, Nguyễn Anh nghĩ một điều gì đó, đứng vụt dậy.

Mọi người nhìn này một màn không khỏi cười khúc khích, mẹ Mai Phương trêu ghẹo.

Nguyễn Anh thì khuôn mặt đỏ lừ, che dấu ánh mắt của mình bằng cách tiếp tục đút cho Nguyễn Mai Phương.

Hóa ra bọn này người đã phát hiện được hành tung Nguyễn Anh từ đầu, biết thằng nhóc này có ý định đùa dai, thế là bọn này người trêu ngược lại bằng cách dùng một loại mặt lạ từ không biết ở đâu lấy ra.

Rón ra rón rén, Nguyễn Anh lúc này, thực sự không khác nào một thằng trộm, trông vừa hèn vừa ngu, làm mất hết bộ dạng điển trai của một nam tử hán đại trượng phu, đầu đạp trời, chân đạp đất.

Ai ngờ vừa được đến cạnh nàng, chỉ kém tầm 10 cm thồi, Nakiri Mana bất ngờ quay đầu.

Nguyễn Anh thì cười cười đáp không sao, Nguyễn Anh cũng nghĩ đến tình huống này rồi, cũng nhờ lực lượng của xuyên giới môn, buff cho nó một vài cái không ảnh hưởng con người đặc tính quá dễ dàng.

Bé Phương không hiểu lắm ý mẹ mình nói, vẫn cứ tận tình mà há miệng đợi Nguyễn Anh đút.

“Về vấn đề lưỡi của thần, đã nghĩ ra cách rồi”.

Thế là thường ngày, ngoại trừ chơi cùng Nguyễn Anh khi đi học về, cái này Tivi là đồ chơi của nàng.

Đây cũng là đường để vào nhà, vì muốn làm Nakiri Mana bất ngờ chơi, Nguyễn Anh quyết định không mở chính diện cửa, đi vào lối cửa sau nằm ở nhà bếp. Quyết định này, xuất phát từ sự chủ quan của bản thân, Nguyễn Anh muốn tạo bất ngờ.

Biết bé Phương thích, tuần trước Mana còn về tổng bộ một chuyến, làm con Tivi mang về.

Nhẹ nhàng rón rén bước đi, Nguyễn Anh đã thành công hoàn thành bước đầu tiên chui vào cửa sau, luồn luồn lách lách nhẹ nhàng Nguyễn Anh đã chui vào nhà.

Mọi người thấy vậy, không khỏi nghi hoặc mà nhìn Nguyễn Anh.

Nguyễn Anh dùng năng lực của bản thân, tạo ra một loạt cuốn truyện.

Đây không phải là Nguyễn Mai Phương sao, lại quay một vòng đây không phải là Nakiri Mana các nàng cùng Nguyễn Quỳnh Ngân chị em sao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng thân ảnh quen thuộc, những thân ảnh, để lại dấu ân sâu đậm trong lòng Nguyễn Anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thế là tương lai, một đại Wibu nữ ra đời.

“Không sao đâu, tí là tỉnh dậy ngay” Một giọng phụ nữ nhẹ nhàng vang lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đừng hỏi tại sao có thể tạo ra, đây là năng lực bình thường của sáng thế chủng tộc, Nguyễn Anh cũng có thể sáng tạo ra những gì đã thấy.

“Chưa về nhà cùng nhau đã như vậy rồi a”.

Nguyễn Anh biết con xe này là của ai, đây không phải là cái kia mới mua xe của Nakiri Mana sao, biết nàng đang ở trong nhà mình, đương nhiên Nguyễn Anh có ý định xấu, định đùa nàng chơi.

Chương 40: Về Nhà

Yor lúc này nghi hoặc, không hiểu lắm lên tiếng.

Mãi sau 5 phút, Nguyễn Anh mơi có chút thở hồng hộc, chật vật mà thoát ra.

Chỉ riêng cái kia Nguyễn Mai Phương, bị bộ phim trong Tivi thu hút sự chú ý không để ý đến việc gì cả.

Bé Mai Phương nhìn mâm thức ăn mà không khỏi nuốt nước bọt, nhìn cái kia đáng yêu khuôn mặt, Nguyễn Anh có chút cưng chiều mà gắp một miếng thịt, đút nàng.

Nguyễn Anh có chút nice nhìn nàng, đây cũng là ý muốn giải thích.

“Cái này “Trung hoa tiểu đương gia thế giới” “Toriko” cùng “ Kobayashi nhà long nữ bộc có giúp gì lưỡi của thần sao”.

Nếu có người đứng ở bên ngoài, thấy bộ dáng lúc này của Nguyễn Anh, nếu không biết Nguyễn Anh là người trong nhà, có khi đã bị gọi điện báo cảnh rồi.

“hahaha, anh hài quá” Một giọng cười khúc khích vang lên.

Cất con xe đạp vào một góc, Nguyễn Anh đi ra sau vườn của khu nhà. Lối đi khá rộng rãi, cực kì phù hợp để ăn uống, cùng tổ chức Party cho một tập thể.

Cảm thán thì cũng đến vậy mà thôi, Nguyễn Anh đưa cho từng người một cuốn truyện.

Nhìn cái kia đang cười có chút vui vẻ các cô gái, Nguyễn Anh có chút tức giận, đúng kiểu ă·n t·rộm không được còn mất nắm thóc.

Chỉ một lát thôi, một mâm thức ăn được dọn lên.

Căn biệt thự này khá rộng, diện tích sân khá lớn, có một hành lang lối thẳng đến phía bếp nằm đằng sau nhà. Chỉ cần đi vài bước, không cần mất bao lâu thời gian, liền có thể đi vào lối đằng sau nhà.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40: Về Nhà