Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 39: Bị Bùa Mê Thuốc Lú

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Bị Bùa Mê Thuốc Lú


Con mắt của Thảo Mai bắt đầu sáng lên, hai ánh mắt hiện lên chữ tiền, ngay lật tức hưng phấn, nắm chặt tay Nguyễn Anh, miệng nói.

Thảo Mai cảm giác thẳng cu này, rất chi là không được, nói đưa là phải đưa luôn chứ, còn trêu chị đây nữa.

“Cậu nhóc có muốn làm ván solo không?”.

“Đi với em?” Thảo Mai không hiểu lắm ý của Nguyễn Anh, hỏi ngược lại.

Cả hai người không biết rằng, cái kia mị lực khác phái đột nhiên như được buff siêu bẩn vậy, nó tạo một sợi dây liên kết vô hình giữa hai người.

“Là cứ đến tầm chiều như này này, chị phải đi theo em?”.

Sao cứ thấy là lạ, rõ ràng Nguyễn Anh là con mồi tiếp theo cho nàng kiếm tiền mà lị.

Thưởng thức con điện thoại mới này, nàng không khỏi càng ngày càng si mê. Càng quyết tâm phải sở hữu lấy một con như này.

Nguyễn Anh lúc này không khác nào một thằng đần, bản lĩnh của ngươi đâu, bình thường ngươi bạo gan lắm mà, sao giờ ngu ngơ đần độn vậy.

Rút trong balo ra một cái ví, từ cái ví đó rút ra một tờ 200, cùng một tờ 50 đồng, đưa vào tay Thảo Mai. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Gì a, nói đi, chỉ cần không quá quắt, chị đây sẽ đồng ý”.

Thích thì về thích, nàng vẫn biết rõ mình là con người thế nào, chẳng lẽ lại lấy của một đứa bé cái máy, trong khi đó nàng gần đủ tiền mua nó rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“A hóa ra cô nàng này thích dạng này đồ vật sao, vậy dễ làm”. Nguyễn Anh suy nghĩ, tự cho mình là đúng mà nói trong tâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Phải đóng học phí đi, rồi muốn gì chị cũng chiều”.

“Sao, thấy chị đây lợi hại không?”.

“Chị về trước, mai gặp lại nhé” Nói xong, Thảo Mai lôi từ quán nét ra một con cup 50 cc, phóng cái vụt mà đi.

Thảo Mai ngay lật tức phản ứng dữ dội, hai tay bắt chéo, làm động tác chữ X.

Không hiểu thấu Thảo Mai có chút thích Nguyễn Anh rồi, càng nhìn càng hợp ý cái này nhỏ tuổi nam hài.

Nghĩ nghĩ lại thôi, hét lên lại bị kêu dở hơi, leo lên con xe đạp của bản thân, một đường thẳng về đến nhà.

“Được a, nhưng muốn chị dạy cho chơi, thì phải đáp ứng chị một điều kiện”.

“Chị cứ thử đồng ý đi, ngày mai rồi sẽ biết a, nếu cảm thấy không phù hợp chị cũng có thể rời đi, em sẽ đưa cho chị trước 250 coi như tiền cọc”.

Nguyễn Anh cười nhạt.

Nguyễn Anh nhìn cái kia ngố cô nàng, một cái kế hoạch hiện lên đầu, nở nụ cười nhìn về phía con cừu non Thảo Mai.

Nguyễn Anh nghe mà có chút kinh ngạc, phải biết 500 thời điểm này, đối với các gia đình bình thường cũng là một khoản kha khá, nói chi là một đứa trẻ có được số tiền đấy chứ.

Chương 39: Bị Bùa Mê Thuốc Lú

“Chẳng lẽ bản thân mình còn phải sợ cái này 10 tuổi thằng bé sao?”.

Chẳng lẽ, đây là trong truyền thuyết tình yêu sét đánh gây ra sao. Tình yêu, luôn là một thứ gì đó rất cao siêu, rất là ảo diệu.

Nhẹ nhàng nhận lấy điện thoại, đôi tay của Nguyễn Anh lơ đãng chạm vào tay Thảo Mai, ngay lật tức một cảm giác lạ truyền vào cả hai người.

“Chả lại này”.

“Đây, của chị” Nguyễn Anh như c·hết ngất bởi hành động của Thảo Mai. Như bị một loại ma lực nào đó thôi miên, Nguyễn Anh tự giác rất chi là ngoan ngoãn, đưa đến trước mặt Thảo Mai, còn điện thoại cục gạch của mình.

Sau một lúc suy nghĩ, Thảo Mai hít sâu cắn răng đồng ý, trong đầu cô nàng này nghĩ.

Hít sâu một cái, thả lỏng tâm hồn, Thảo Mai tựa vai lên ghế Nguyễn Anh đang ngồi hỏi dò.

Nguyễn Anh cười cười, trong ánh mắt xẹt qua ý niệm đạt được mong muốn.

Không biết cố tình hay vô ý, Nguyễn Anh lướt nhẹ qua cái kia mềm mại đôi tay ngọc.

Ngồi vào cái bàn bên cạnh, bắt đầu dạy Nguyễn Anh thao tác game.

“Được à, nhưng chị phải hứa với em một điều kiên”. Âm thanh Nguyễn Anh vang lên, phá bĩnh suy nghĩ của Thảo Mai

Thảo Mai không biết mình bị sao nữa, chỉ biết sao trông cái này thằng bé đẹp trai thế không biết.

Nhìn cái kia gần sát khuôn mặt, Nguyễn Anh cứ ỡm ờ trả lời những câu nói của nàng.

“Đúng vậy, mi có biết chơi Liên Minh không, chúng ta làm ván”. Thảo Mai như nhìn thấy tia sáng, đây không phải là ngon nhất con mồi sao.

Ánh mắt của nàng sao có thể qua mặt được Nguyễn Anh, đầu Nguyễn Anh nghĩ.

“Bao tiền chị nhỉ”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cố gắng giữ lại tinh thần, nàng vẫn không quên mục đích lúc đầu của bản thân a.

“Không được, thằng em này, mày có ý định xấu gì với chị đúng không?”.

“Ah đáng yêu c·hết mất” Không hiểu tại sao, cái kia trông có vẻ bình thường hành động, trong mắt Nguyễn Anh lại như vậy đáng yêu.

Nhưng nàng sẽ không biết rằng, kể từ khi bước đến trước mặt này tên nham hiểm, cả cuộc đời nàng cũng không thể rời khỏi hắn.

Nguyễn Anh thì đứng lại trước quán nét một lúc, cảm thụ không khí mát mẻ thêm chút nóng ẩm của cuối hè, Nguyễn Anh muốn hét dài lên.

Không phải là đến đây, xem con điện thoại của thằng bé rồi hành động sao.

Có lẽ vì quá muốn sở hữu nó, nhưng không muốn nói lí do, Thảo Mai hơi chút lưỡng lự, nhưng vẫn không nói ra được lí do, miệng vẫn cố gằn lên.

Thảo Mai vô cùng đắc ý khi thấy Nguyễn Anh chố mắt ra, cái miệng ngọt ngào nói.

Lần nữa thò tay ra, lần này không vồ hụt nữa, cầm trên tay cái kia mới toanh điện thoại, con mắt nàng không khỏi hiện lên sự long lanh.

“Em có thể đồng ý cho chị 500 đó, nhưng ngoài việc dạy em chơi trò này ra, một tuần này chị phải đi với em”.

Cô bé này, như mang trong người một loại bùa mê thuốc lú gì vậy, làm cho vốn luôn bình tĩnh ngầu lòi, Nguyễn Anh cũng bị đờ đẫn mà ra.

“Solo?” Nguyễn Anh hỏi.

Dính vào con đ* tình yêu, thì bạn, dù có cho là người quyền cao chức trọng, hay là người nắm tiền nhiều của, thông minh thế nào, cũng sẽ bị nó quật cho không ra hình người.

Nghĩ vậy, trong tâm hồn của Thảo Mai được an ủi phần nào.

Bên này, Thảo Mai hoàn toàn không biết được Nguyễn Anh đang điên cuồng suy nghĩ về mình, ánh mắt của nàng, vẫn là tập trung vào con điện thoại trong tay của Nguyễn Anh.

Như nắm chắc phần thắng trong tay, Thảo Mai dương dương đắc ý, lại nhìn thấy một vẻ ngơ ngác Nguyễn Anh, nàng nghĩ.

“Một lần dạy chị lấy rẻ cho 500 thôi”.

Chỉ nhìn thôi ánh mắt của nàng cũng tít lên, càng quyết tâm muốn mua được nó.

Nếu nói, bình thường Thảo Mai đã khiến ngất ngây con gà tây rồi, thì giờ, bị cuốn không có lối thoát. Thảo Mai, quá quá làm cho người ta gây nghiện.

Là mẫu mới nhất của Nokia, con điện thoại này có một ngoại hình vô cùng sang trọng.

Thảo Mai cười thầm trong lòng, con mồi đã đi vào vị trí.

“Chị là nhất, chị thật lợi hại a, chị chơi trò gì đấy cho em chơi với, chị dạy em chơi đi”.

Nguyễn Anh có chút kinh ngạc cô gái này thao tác, nếu đặt loại thao tác này vào mười mươi năm sau thì cũng chỉ là bình thường thôi, nhưng ở hiện tại thì khác.

Nàng nói gì Nguyễn Anh cũng gật gật, cứ vậy sau hơn hai tiếng đồng hồ, ánh sáng cũng bắt đầu có xu thế hạ. Nguyễn Anh cùng Thảo Mai bước ra quán nét. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Điều kiện gì ạ” Nguyễn Anh giả bộ gật đầu lia lịa, xem cái này đáng yêu cô nàng tính dở trò gì.

Ngay lật tức kêu ông chủ quán mở một máy bên cạnh Nguyễn Anh, sau một loạt các thao tác, nàng đăng nhập Liên Minh.

“Có cho mượn không?”. Thảo Mai nói, bộ dáng này càng có lực trùng kích hơn vừa rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Bị Bùa Mê Thuốc Lú