Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 41: Gặp Tohru, Mọi Người Cùng Đi Chơi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Gặp Tohru, Mọi Người Cùng Đi Chơi


“Muốn a, Anh mua cho em đi”.

Ai lấy cũng tự ngẫm ra một điều, Nguyễn Anh là người cực kì quan tâm đến chuyện của gia đình mình, nhìn qua, tưởng có vẻ không hề biết gì như một khúc gỗ cứng đơ, nhưng thực chất bên trong, thì là vô cùng cảm xúc, luôn luôn lo nghĩ cho gia đình, đặt gia đình lên hàng đầu.

“Đúng vậy, đây là “ Trung hoa tiểu đương gia thế giới”.” Nakiri Mana nghe vậy, nên tinh thần.

Mọi người cùng nhau bước ra ngoài, ánh nhìn đầu tiên là đây là một khu chợ, con người tấp nập qua lại.

Tohru vô cùng nghe lời, sau một hồi múa, trên thân nàng xuất hiện một cặp sừng cùng một đuôi rồng.

Chương 41: Gặp Tohru, Mọi Người Cùng Đi Chơi (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đây là?” Hơi có chút không chắc, Nakiri Mana dò hỏi.

Mang theo không hiểu kích động, mọi người cùng nhau di chuyển.

Nguyễn Anh lần nữa mở ra cánh cửa, dắt tay Nguyễn Mai Phương, cứ vậy mà bước đi.

“Ta đi nhà tư bản, lúc nào lúc nào cũng thích bắt nạt người a”.

Hết nhìn đông, ngó tây, rồi lại lượn một vòng quanh Tohru, Nguyễn Mai Phương có chút ngây thơ hỏi.

“Quả này vô cùng đặc biệt, hiểu đơn giản nữa là sẽ không triệt tiêu khả năng tiến hóa của “ Lưỡi của thần” mà lại loại bỏ đi cái kia ảnh hưởng nguyền rủa”.

Nguyễn Anh điều chỉnh thời gian cùng không gian, vì muốn mọi chuyện giải quyết nhanh chóng, cùng chứng minh kế hoach của mình là đúng.

Tuy điều này, sẽ là không công bằng với Kobayshi, nhưng vậy thì sao chứ, Nguyễn Anh không phải là thánh mấu nhưng cũng không phải là người quá vô tình.

Không phải nhờ đến Nguyễn Anh giới thiệu, cô nàng này ngay lật tức đứng ra, làm một cái động tấc vô cùng ưu nhã.

“Muốn không?” Nguyễn Anh cười cười mà hỏi.

Bên trong nhà này tửu lâu, tuy chỉ có đơn sơ vài trước bàn, nhưng ít nhất tạo cho người ta một cảm giác sạch sẽ vô cùng.

Nói đơn giản dễ hiểu ăn xong quả này là không phải lo tai hại của lưỡi của thần”.

Đây là lần đầu đến với cái này trông vô cùng đặc sắc khu vực, Nguyễn Mai Phương vô cùng hân hoan chảy nhảy.

Nhìn hình thù đặc biệt Tohru, con mắt của bé Phương sáng lên, bỏ cái tivi ra chạy đến.

Nhìn thấy một con rồng khổng lồ, Nguyễn Anh có chút nuốt nước bọt, con rồng kia cũng thấy Nguyễn Anh, lên tiếng nói.

Lại đi qua một con đường dài, Nguyễn Anh dừng chân tại một cái trông có vẻ đã cũ nát tửu lâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đuôi đối với long tộc mang một ý nghĩa khá đặc thù, chỉ trừ thích người có thể trạm vào, những người khác không thể động vào nó.

“Đây không lẽ là….”

Nguyễn Anh cắn răng, hít sâu, nói.

Lần đầu tiến đến thế giới khác, Nguyễn Quỳnh Ngân hai chị em cùng mẹ Nguyễn Mai Phương không khỏi cảm giác thật ảo.

Nhìn kiểu dáng trang phục, có vẻ như đây là Tung Của.

“Uhm” Nguyễn Anh nhẹ nhàng lên tiếng, bước thẳng vào này tửu lâu, mọi người thấy thế cũng bước theo.

Bước gần đến cánh cổng, Nguyễn Anh quay đầu lại, khuôn mặt không khỏi nghi hoặc.

“Thế giới này tồn tại một loại thịt quả mệnh danh là” Hoàn mĩ quả”: Loại quả này có thể khiến người ăn hoàn toàn kiểm soát được cơ thể của bản thân.

Đưa cây hồ lô cho nàng, Nguyễn Mai Phương vô cùng hưng phấn thử luôn.

Cảm xúc có hơi nâng nâng, Nguyễn Anh móc ra từ trong túi, thực chất là sáng tạo một đám tiền, đưa cho ông lão kia, rồi đổi lại một cây hồ lo.

Trông cái kia thích thú bộ dáng, Nguyễn Anh cùng mọi người từ đáy lòng dâng lên một nụ cười.

Nhìn khung cảnh xa lạ rừng núi, Nguyễn Anh có chút chậc chậc, bước đi.

“Giao dịch đi”.

Tương lai như nào nàng không biết, nhưng nếu bây giờ, cho nàng quay lại quá khứ một lần nữa, kêu nàng có nhận Nguyễn Anh làm con hay không, thì nàng sẽ không chút do dự, mà đáp. Sẽ một lần nữa nhận lấy Nguyễn Anh.

Biết mọi người thắc mắc, Nguyễn Anh kêu.

Ngồi bên kia xem tivi Nguyễn Mai Phương, cũng bị động tĩnh bên này thu hút.

“Như mọi người đã đọc “Trung hoa tiểu đương gia” thế giới là thế giới có trình độ ẩm thực cao hơn khá nhiều Shokugeki thế giới.”

Nghe thấy đi chơi, Nguyễn Mai Phương ngay lật tức đáp ra khỏi đầu cái ý niệm sờ đuôi Tohru.

“Tin tưởng những cái này chiến lực trần nhà đầu bếp sẽ đủ sức kìm hãm lại lưỡi của thần”

“Giải thích thì khó nói nắm, chờ nữa tiếng…” Nói xong, Nguyễn Anh ngay trước mặt mọi người mở ra xuyên giới môn.

Sau một lát, Nguyễn Anh bắt gặp một thân ảnh, đây không phải là cái kia Kobayashi sao. Đây chính là mục tiêu lần này của bản thân, Nguyễn Anh tiến đến, để thay thế vị này nhận lấy một con rồng.

“Ờ ờ” Nakiri Mana nghe vậy gật đầu, có chút nghi hoặc đâu có giống trong truyện lắm đâu.

Vì đang say rượu, cũng không biết bản thân làm gì Kobayashi đi đến một đỉnh núi lúc nào không hay. Nguyễn Anh đi theo sát phía sau của nàng, nửa bước không rời

Lần nữa xuất hiện, lại là ở một đầu vắng bóng người ngõ hẻm, Nguyễn Anh cùng mọi người xuyên không thành công.

“Đi chơi không, anh biết chỗ này vui lắm luôn”.

“Đây là…”

“Không đi a mọi người”.

Nguyễn Anh đi sau, thấy nàng đột nhiên dừng lại, cũng có chút tò mò ngó sang.

Nàng tò mò hết nhìn cái này đến cái lọ, sau một lát nàng dừng lại trước một quầy hàng.

“Nè, chị có thực sự là rồng không, cho em chạm thử vào đuôi chị được không ạ?”.

Nguyễn Mai Phương lúc này đang nhìn chằm chằm vào một ông lão, không phải nói là đồ vật mà ông lão cầm trên tay.

Tiến lên, nhẹ nhàng xoa đầu Mai Phương.

Nguyễn Anh cười không nói, làm động tác chỉ vào má mình, Nguyễn Mai Phương vô cùng hiểu ý, hôn nhẹ vào má Nguyễn Anh.

Nguyễn Anh nhìn này khuôn mặt, tuy hơi khác phim tí nhưng đặc điểm nhận dạng vẫn vô cùng dễ dàng. Trên trán nàng treo lấy một cái Trắng khăn quấn, mặc một bộ màu tím truyền thống quốc phục. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong lòng Nakiri Mana suy nghĩ, đây chính là trú nghẹ cao hơn thế giới mình thế giới sao.

“Chào mọi người, tôi là Tohru, là Nguyễn Anh chuyên chức nữ bộc, xin mọi người giúp đỡ về sau”.

“Lại nói đến Toriko thế giới đi, thế giới này đủ khả năng để giải quyết vấn đề tai hại của lưỡi của thần”.

Chỗ Nguyễn Anh chọn lựa, chính là lúc trước khi gặp Tohru của Kobayashi, lúc mà Tohru bị thần đâm cho một nhát vào người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lời giải thích của Nguyễn Anh, vô cùng chi tiết cùng nhẹ nhàng, đám người mấy cô gái nghe, mà gật đầu không thôi.

Nakiri Mana có chút kinh ngạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một cái là chưa đủ, Nguyễn Anh quay mặt sang bên kia, Nguyễn Mai Phương tiếp tục hôn lên má Nguyễn Anh.

Nguyễn Anh không biết suy nghĩ này của mình có chuẩn không nữa, lại nhìn Tohru cái kia đáng thương ánh mắt, Nguyễn Anh tự cho là đúng.

Nửa tiếng sau, lần nữa cánh cửa được mở ra, lần này về nhà không chỉ có Nguyễn Anh, mà đang ôm Nguyễn Anh một thân hình bé nhỏ chỉ ngang vai Nguyễn Anh.

Ngồi ở quầy thu ngân, một người phụ nữ xinh đẹp chừng 30, đang ngồi tính toán gì đó, sự lo âu hiện rõ trên khuôn mặt.

Lật tức, ai lấy cũng đứng dậy, theo chân Nguyễn Anh bước vào cánh cửa.

“Cuối cùng Kobayashi thế giới”. Lần này không chỉ mọi người, mà bản thân Nakiri Mana cũng có chút nghi hoặc.

“Tohru lộ ra đuôi cùng sừng rồng a”.

“Con người, cút mau đi, nếu không ăn thịt ngươi”

Mơ mơ hồ hồ, Kobayashi đi đến trước mặt một thân hình to lớn. Nguyễn Anh biết đây là cơ hội thích hợp, xông ra, chưa kịp phản ứng Kobayashi đã ngất lịm đi.

Nakiri Mana có chút kinh ngạc nhìn sang bên cạnh Nguyễn Anh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Gặp Tohru, Mọi Người Cùng Đi Chơi