Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 146: Một Vụ Cá Cược Không Bình Thường
“Cá cược”. Lời nói bất thình lình của Nguyễn Anh khiến Nguyễn Tú Linh không khỏi bất ngờ, trước khi kịp cho nàng nói gì, Nguyễn Anh đã tiếp lời.
Là một người có kinh nghiệm năn lộn giang hồ nhiều năm, nàng tự tin vào khả năng phán đoán của mình, vậy nên khi xem được bản báo cáo, suy nghĩ đầu tiên hiện trong đầu rằng, tất cả những thứ này đều là giả.
“Chắc chắn”.
Và trong thời gian hòa hoãn đó, nàng sẽ khiến Nguyễn Anh từ bỏ hẳn suy nghĩ đó đi, nàng có tự tin mình có thể thuyết phục được Nguyễn Anh nếu có thời gian.
“Chị đây, có việc gì không”.
Nếu là đầu tư vào những tập đoàn lớn, có danh tiếng thì cũng thôi đi, đây lại đi đầu tư vào cái gì Apple, Google, facebook.. toàn những thứ chưa bào giờ nghe thấy.
Còn cả vấn đề đất đai cơ chứ, làm sao mà có thể biết được những thông tin cơ mật như vậy, không thể nào có chuyện dự đoán ra được, nàng cũng không tin Nguyễn Anh đủ năng lực để biết được. Vậy chỉ còn một khả năng, tất cả là giả thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ok”.
Không hiểu sao, càng xem, một suy nghĩ điên cuồng càng hiện lên lên trong đầu nàng, nàng nghĩ chẳng may nó là thật thì sao, thế thì quá điên cuồng, nàng cảm giác bản thân sẽ điên theo Nguyễn Anh nếu tin tưởng vào bản báo cáo này.
“Tôi cảm thấy, bản kế hoạch này của cậu không thực tế, tôi không biết được cậu tìm kiếm được mấy thông tin này từ đâu, cậu có vẻ đã bị lừa rồi, căn cứ vào kinh nghiệm của bản thân tôi, trong bản báo cáo này có quá nhiều lỗ hỏng…”. Nguyễn Tú Linh bắt đầu bla bla đủ thứ chuyện từ kinh nghiệm của bản thân, đến những gì thực tế nhất để nói cho Nguyễn Anh hiểu về sự không thực tế của kế hoạch này.
Mang theo hưng phấn cảm xúc, Nguyễn Tú Linh chở về nhà, chờ đợi kết quả.
Hít sâu một hơi, Nguyễn Tú Linh tổ chức ngôn ngữ của mình, cố gắng nói ra những lời tốt nhất, hiểu đơn giản là nói giảm nói tránh.
Nguyễn Anh từ tốn mà lên tiếng.
Ai cũng có lúc hồ đồ, bản thân nàng cũng vậy, vậy nên ông lão cũng có lúc không có gì là lạ, nhưng cái khó ở đây lại là, tất cả các lão già đứng đầu trong gia tộc, lại ủng hộ tuyệt đối với quyết định của lão già, thế nên mọi chuyện trở nên vô cùng khó khăn.
Cuối cùng, con tim không thể lấn át lí trí, nàng quyết định phải khuyên nhủ bằng được Nguyễn Anh dừng lại hành vi của mình, và cũng chỉ có Nguyễn Anh nàng mới có thể tác động.
Cả buổi nghe lời Nguyễn Tú Linh, Nguyễn Anh nghe rất chăm chú, Nguyễn Tú Linh nhìn Nguyễn Anh, cảm giác có hi vọng rồi, càng dùng thêm sức, cố gắng hơn nữa thuyết phục Nguyễn Anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn một lát, Nguyễn Anh trở về phòng khách, nhìn đồng hồ chốc lát, Nguyễn Anh gọi một cuộc điện thoại.
Từ từ nhấp ngụm nước, như một quý ông lịch thiệp, Nguyễn Anh vắt chéo hai chân, hai tay nắm vào nhau đặt lên đầu gối, bộ dáng tự tin vô cùng mà mở miệng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“6 ngày sau, giá xăng dầu sẽ tăng đột ngột lên 300%”
Kết thúc cuộc điện thoại, Nguyễn Anh lên tinh thần, vốn dĩ như kế hoạch lúc trước của bản thân, khi về từ sự kiện, Nguyễn Anh sẽ cùng mọi người triển khai những gì đã dự tính sẵn.
“Được rồi, nói tóm lại, chị muốn em ngừng đầu tư chứ gì”.
Chương 146: Một Vụ Cá Cược Không Bình Thường
“Em chắc chắn chưa”. Nguyễn Tú Linh nghe Nguyễn Anh nói, ánh mắt hưng phấn lên, đây không phải là trên trời rơi xuống miếng bánh sao, nàng không tin Nguyễn Anh có thể dự đoán chuẩn được.
“Bất ngờ á, vậy chị đây xin chờ mong”.
“Cá cược đi”.
Nhìn Nguyễn Anh, nàng biết bản thân mình cần phải thật bình tĩnh, dùng mọi cách để Nguyễn Anh từ bỏ cái kia không thực tế kế hoạch.
Còn ông lão kia, với tư cách là người đứng đầu gia tộc, dù có biết bản thân sai, nàng có khuyên nhủ thế nào, ông lão đó chắc chắn cũng sẽ không đổi ý.
Liếc nhìn bên ngoài đã hoàn toàn đi mất Nguyễn Tú Linh, Nguyễn Anh nở nụ cười nhẹ nhàng. Không biết, mấy ngày hôm sau, khuôn mặt của con bé này có còn tự tin như vậy hay không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bản báo cáo này là quá không thực tế, không nói đâu xa, khi trong bản báo cáo lại có kế hoạch đầu tư vào một công ty điện thoại.
“Đương nhiên, có thể chị sẽ nghĩ em sẽ dùng một loại thủ đoạn nó mà thực hiện được, nên em sẽ cho chị biết thêm một điều nữa”.
Theo đánh giá của nàng, dù giá vàng cùng xăng dầu có tăng, cũng không thể tăng như vậy được.
“Không đâu, em có vài việc cần giải quyết, đảm bảo lần nữa gặp lại sẽ cho chị bất ngờ”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Em với chị sẽ cá cược, nếu như đúng như những lời em nói, em muốn chị từ giờ phải làm việc tuyệt đối dưới sự chỉ thị của em, ngược lại em sẽ đồng ý không thực hiện kế hoạch trong bản báo cáo nữa”.
Bước ra ngoài, Nguyễn Tú Linh còn cười vô cùng tự tin, bản thân nàng là làm về tài chính, làm sao mà không tự tin cho được.
Trong bối cảnh cục gạch, nokie đang làm bá chủ của ngành, việc đâm đầu vào đầu tư ngành nghề này, có khác nào là chôn chân trong vũng bùn lầy hay không chứ.
“Em có việc, một tuần này nhóm ta sẽ nghỉ, tuần sau sẽ làm việc trở lại, em thông báo trước cho chị để chị không cần đến nhà em”.
“Sao vậy, có chuyện gì a”.
“5 ngày sau giá vàng sẽ chạm đáy, và đến 1 ngày sau, nó sẽ tăng hơn giá trị ban đầu 23%”.
Nàng không thể hiểu được tại sao lại giao cho một người thanh niên, nhìn qua không thể nào hơn kém nàng quá nhiều, một số tiền lớn như vậy. Lại còn toàn quyền cho người này thao tác nữa chứ, nàng không biết gia tộc của mình bị gì nữa.
“Đúng a, chị nghĩ em không nên vội vàng, chị không có ý gì đâu chỉ là chúng ta cần phải có thêm nhiều thời gian để xem xét và nghiên cứu, lúc nào thực sự chắc chắn rồi hãy nghĩ đến việc đầu tư”.
Hai người nắm tay nhau, đồng ý với thỏa thuận này, Nguyễn Tú Linh chào tạm biệt Nguyễn Anh, hẹn mấy ngày nữa gặp lại.
Là một thành viên của Nguyễn Gia, nàng biết 200 triệu USD là một con số quan trọng như thế nào với gia tộc. Nếu mà mất trắng, chắc chắn gia tộc sẽ rơi vào một đoạn thời gian suy yếu. Và lúc đó, chắc hẳn những thế lực thù địch, sẽ nhân lúc cháy mà vào, lúc đó chuyện gì xảy ra, nàng cũng không dám tưởng tượng.
Nguyễn Tú Linh khéo léo mà nói, bắt Nguyễn Anh từ bỏ ngay lật tức, chắc chắn là không thể, nhưng nếu hoãn lại thì sẽ có thể.
Không nói đến người dùng các mạng chỉ tập trung và số lượng người ít ỏi, do máy tính và mạng mẽo còn chưa phổ cập như kiếp trước của Nguyễn Anh, chỉ nói đến hiện tại trang mạng của Yahoo! thôi, cũng đủ để cho những cái kia không thực tế c·hết non.
“À, mà chị nhớ thông báo cho hai người nữa nhá”.
Lại còn đầu tư vào những thứ không thực tế như những trang Wed, trang Blogg, Nguyễn Tú Linh đọc qua thì hiểu đấy nhưng lại thấy không có tiềm năng.
Ai ngờ đâu được được, tiến độ luôn không theo kịp kế hoạch, phát sinh rất nhiều chuyện, buộc Nguyễn Anh phải tạm gác lại mọi thứ mà giải quyết vấn đề.
Nguyễn Tú Linh chỉ ra những vấn đề có trong bản báo cáo, dùng cả những dẫn chứng thực tế để chứng minh cho Nguyễn Anh.
“Alo, có chị Thảo Mai ở đây không ạ”.
Cả nửa tiếng đồng hồ, Nguyễn Tú Linh thao thao bất tuyệt, nói năng không ngừng nghỉ, giải thích cho Nguyễn Anh hiểu, muốn Nguyễn Anh bỏ đi ý niệm muốn đầu tư của mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.