Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Mất Đi Sự Trong Trắng
Nhỏ chắc chắn là Nguyễn Anh, lớn là Nakiri Mana rồi, vì địa vị của bản thân, hai người ra ngoài đã tạm phải cải trang lại. Không chỉ vì sự nổi tiếng của Nakiri Mana, Nguyễn Anh cũng trong vòng một năm đã dành được tiếng vang dội trong giới ẩm thực.
Cơ thể của Nakiri Mana dù đã có chút suy yếu nhưng không thể phủ nhận được độ nuột của cơ thể, lại không nói đến 3 cái kia chấp hành quan, miễn bàn.
GIờ đây muốn ra ngoài, y như rằng phải cải trang, trông cứ như là Idol nổi tiếng nào không biết.
Chỉ còn mỗi cu cậu Nguyễn Anh chả biết phải làm gì, đột nhiên tiếng nước ào ào vang lên, Nguyễn Anh bị một cơ thể quyến rũ ôm lấy.
Không biết Nguyễn Anh đã ngủ từ lúc nào, cả cơ thể nhỏ bé của cậu ôm lấy Nakiri Mana, cậu ngủ mà nụ cười hế trên môi.
Lông tơ Nguyễn Anh dựng đứng lên, chưa kịp Nakiri Mana bên cạnh kịp phản ứng, Nguyễn Anh đã lôi kéo nàng vào gần đó một nhà vệ sinh.
Ngoài việc thưởng thức ẩm thực ra, công việc của nàng cũng chỉ tập trung ở trụ sỡ WGO, việc đi ra ngoài đối với nàng gần như trả có, chứ nói gì đến mua sắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nakiri Mana cũng nhìn thấy đám người ấy, chưa kịp phản ứng đã được Nguyễn Anh rắt tay đi.
Không biết đã qua bao lâu, một âm thanh vọng ra, chưa kịp đợi Nguyễn Anh phản ứng, cậu đã bị một bàn tay trắng nõn kéo vào.
Biết được điều đó, Nguyễn Anh đã thông đồng với mấy người, cuối cùng kế hoạch thành công, Nguyễn Anh đã đưa được Nakiri Mana ra ngoài.
Một năm sau, trong một trung tâm mua sắm, đang có hai thân ảnh một lớn một nhỏ di chuyển theo dòng người.
Đột nhiên tiếng hét từ phía trước thu hút ánh mắt của Nguyễn Anh, theo ánh mắt nhìn sang, Nguyễn Anh thấy một đám người đang mang bịt mặt, ai lấy cũng mang trong mình một khẩu v·ú khí hạng nặng.
Nguyễn Anh lúc này cũng tỉnh hồn lại, cho cả cơ thể chìm xuống cái bể tắm này, chỉ còn để hở bên trên từ phần mũi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đáp lại chỉ là nụ cười toe toét của Courage, nàng vừa trêu tức Anne vừa dí sát cơ thể của mình vào người đứa trẻ 5 tuổi này.
Cái nắm của Nguyễn Anh có vẻ đã khiến Nakiri Mana đau, điều này cũng khiến nàng tỉnh hồn, nhìn đứa trẻ trước mặt, nàng nhẹ nhàng mà ôm Nguyễn Anh vào lòng, miệng thì nhẹ nhàng chấn an dù cơ thể đang run lên bần bật.
“Thoải mái quá đi” Courage rên lên với vẻ sung sướng, khuôn mặt đúng là vô cùng đặc sắc, phải gọi là nhan trị đỉnh cao tuyển thủ.
“Dừng lại đi Courage, ngươi lúc nào cũng như vậy, sớm muộn cũng trả giá” Anne nói với giọng chế giễu, không hiểu tại sao nàng lại thích đối trọi gay gắt như vậy.
Với một đứa trẻ 6 tuổi mang tâm hồn của đứa trẻ 18, sự kiện như này Nguyễn Anh chỉ có thể nhìn thấy trên tivi mà thôi.
“Kiên định trái tim: Hỗ trợ rất nhiều cho kí chủ sau này, hãy cảm nhận”.
Đang trong lúc không biết phải làm gì cả, một âm thanh như cứu tinh vang lên trong đầu Nguyễn Anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa dắt tay Nakiri Mana, Nguyễn Anh vừa đọc thầm những thứ được dặn dò.
Nắm lấy đôi tay mềm mại của Nakiri Mana, Nguyễn Anh lôi nàng theo mình. Là người ở một vị thế và hoàn cảnh đặc biêt, mọi công việc của Nakiri Mana đều có người hỗ trợ.
Sau một bữa ăn kinh hoàng, Nguyễn Anh được Nakiri Mana kéo đi đâu đó, Nakiri Mana tiếp tục đưa Nguyễn Anh vào thang máy của mình, ấn vào tầng cao nhất cảu tòa nhà.
“Có “ đáp lại là giọng nói vô cùng chắc chắn, không một chút gì do dự cả, Nguyễn Anh không đơn thuần chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ hệ thống, cậu bé đã công nhân Nakiri Mana xứng đáng làm “ người nhà của mình rồi”.
Rồi chuyện gì lên đến cũng sẽ đến, Nguyễn Anh tại chỗ bị lột trần quần áo, đứng trước cái nhìn chằm chằm của mấy người phụ nữ, Nguyễn Anh tâm hồn đã hoàn toàn c·hết lặng.
“HÌ hì” nếu Nguyễn Anh đoán không nhầm, người sau lưng lúc này là Courage, chỉ có Courage mới dám bạo dạn như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thấy đứa trẻ trước mặt mình, Nakiri Mana không khỏi có chút yêu thương, nàng từ từ tiến lại phía Nguyễn Anh, nhỏ giọng nói.
Trái ngược lại là hình ảnh hai người phụ nữ, Decora thì vô cùng im lặng nằm hưởng thụ, Nakiri Mana thì ngồi gần đó cũng hưởng thụ không kém.
“ Không sao, không sao đâu, mọi chuyện sẽ qua nhanh thôi”. Nguyễn Anh tự an ủi như thế, nhưng cơ thể đã phản bội lại tâm hồn của cậu bé mới lớn này, trải nghiệm cảm giác này đối với một thằng bé như Nguyễn Anh quá kích thích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn đứa con nuôi của mình, Nakiri Mana làm sao mà không nhận ra cái kế hoạch dở hơi của mấy người này được chứ, chỉ là không hiểu tại sao nàng không muốn ngăn cản, cứ vậy kế hoạch diễn ra vô cùng thành công, nàng cùng Nguyễn Anh đã ra ngoài.
Như thể trả lời cho suy nghĩ của Nguyễn Anh, giọng nói của Anne vang lên, nàng hơi chút tức giận nhìn về phía Courage.
Chương 14: Mất Đi Sự Trong Trắng
“Nhiệm vụ mô tả: Sắp có người sẽ giải quyết đám người bên ngoài, hệ thống yêu cầu kí chủ tiến ra, chứng kiến hết mọi chuyện, điều này sẽ giúp ích rất nhiều cho kí chủ sau này”.
Nguyễn Anh bất tri bất giác, không biết từ bao giờ đã nằm cung với Nakiri Mana, trong không gian ấm cúng của căn phòng không một ai nói gì cả.
Khuôn mặt của Nguyễn ANh không khỏi cứng đờ, cơ thể của Nguyễn Anh có chút cứng nhắc, trong đầu đang suy nghĩ miên man điều gì đó.
Chưa đầy 2 phút, thang máy dừng lại, cánh cửa được mở ra, đập vào mặt Nguyễn Anh đầu tiên là cái khí nóng, mặt của Nguyễn Anh không khỏi có chút cứng đờ, cậu đã nhận ra điều gì đó.
“Đưa đi mua sắm, đi công viên, xem phim, còn gì nữa nhỉ”.
“Courage ngay lật tức bỏ cai kia hạ lưu cơ thể ra ngoài người thiếu gia nhanh lên cho ta”.
“Con có thích mẹ không?”.
Đúng, đó là một bể tắm lộ thiên, Nguyễn Anh được Nakiri Mana bảo trờ đứng đây một lúc, nàng cùng ba người phụ nữ khác cùng nhau tiến vào một căn phòng. Theo như chữ Nguyễn Anh đọc thì nếu không sai, thì khả năng cao đó là phòng thay đồ.
Nguyễn Anh có chút chợp mắt không được, nghe tiếng hít thở đều đều sau lưng, quyết tâm muốn bảo vệ của lòng Nguyễn Anh càng ngày càng dâng trào lên.
Đời trai của Nguyễn Anh đã chính thức đi tong, Nguyễn Anh đã không còn trong trắng nữa rồi.
Hôm sau tỉnh dậy, Nguyễn Anh lại tiếp tục việc làm như thường lệ, tiếp tục đi cùng Nakiri Mana học tập, rồi lại kiểm tra, cuộc sống sinh hoạt của Nguyễn Anh cứ diễn ra đuề huề như vậy, ngày qua ngày, Nguyễn Anh đã hoàn toàn hòa nhập vào cuộc sống nơi đây.
“Đinh, chúc mừng nhận được nhiệm vụ phụ tuyến: Trưởng thành – Phần thưởng: Đạt được kiên định trái tim”.
Sau khi tắm rửa xong xuôi, ba người tùy tùng của Nakiri Mana xin phép rời đi trước, để lại trong căn phòng chỉ còn là hai người.
Nguyễn Anh hơi thở hổn hển, nhìn bên cạnh đang ngơ ngác Nakiri Mana, Nguyễn Anh theo bản năng nắm chặt lấy tay nàng.
Ba cô gái kia lần này cũng đi cùng với Nguyễn Anh và Nakiri Mana.
Sau khi giúp Nguyễn Anh dùng khăn tắm, Nakiri Mana kéo tay con nai vàng ngơ ngác Nguyễn Anh ra bể tắm nước nóng lộ thiên kia.
Cả buổi tắm hôm đó, Nguyễn Anh sẽ mãi nhớ không quên, kỉ niệm không thể phai được trong tâm trí của đứa nhóc con chưa trải sự đời này, cậu đã bị xã hội đ·ánh đ·ập một cách dã man, tàn bạo.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.