Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: Thế Giới Này Khác, Nhưng Mà Ta Thích
Trong ba người tùy tùng thì Decora và Courage là trù nghệ cao nhất, hai người được gọi qua trợ giúp Nakiri Mana, Anne thì được ở lại chơi với Nguyễn Anh.
Sau này, dù có thời gian nghĩ lại, nàng cũng chỉ đơn giản nghĩ, kiến thức ẩm thực Nguyễn Anh đã kinh khủng thế rồi thì những thứ này biết nhiều thì cũng là đơn giản dễ hiểu.
Cứ vậy, hai con người còn chưa quen nhau được một ngày, đã cùng tay bắt mặt mừng, nói chuyện vô cùng vui vẻ.
“Ngươi ảnh hưởng đến cuộc sống của ta”.
Đổi lại chỉ là một câu nói.
“Đừng, đừng mọi người dừng lại đi con ăn không hết”. Đây là cái gì a, đang đút cho heo ăn à, mấy người có phải quá đáng không.
Nakiri Mana cũng theo một cái ghế ngồi bên cạnh Nguyễn Anh, nàng cũng ra hiệu cho 3 người đang đứng kia ngồi xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyễn Anh cứ vậy trải qua một bữa ăn vừa vui vừa khổ, cảm xúc lẫn lộn trong tâm trí Nguyễn Anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyễn Anh nghe vậy, vội vàng mà gật đầu. Nakiri Mana coi như không nhìn thấy ánh mắt của Nguyễn Anh, bế cậu bé lên một cái ghế, đặt cậu nên đó.
“Đúng, đúng a thiếu gia, lần sau đừng có làm vậy nữa” Ba người đi theo sau cũng vội vàng góp ý.
Nàng lúc đầu chỉ nghĩ cùng Nguyễn Anh chơi một chút thôi, ai ngờ chơi tí thành nhiều tí, thời gian qua 2 tiếng đồng hồ.
Đập vào mặt Nguyễn Anh đầu tiên là quá nhiều, nhưng cũng quá ngon, Nguyễn Anh hơi có chút nuốt nước bọt.
Buồn tủi cho Nakiri ở rể người, không biết tại sao lại bị một tên lạ mặt nhắm tới, sau này đứng trước Nguyễn Anh, hắn cũng hỏi như vậy, tại sao không thù không oán Nguyễn Anh lại làm vậy.
“Yoh, đúng như trên mạng nói a, con trai đều rất thích thứ này, bất kể lớn bé”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyễn Anh về tới tổng bộ, tiến đến chỗ ở của Nakiri Mana, lần này Nguyễn Anh được thưởng thức trù nghệ của đệ nhất chấp hành quan.
Việc Nguyễn Anh nhập viện ngay trong ngày đầu tiên ở đây, không thể qua mắt được ai cả. Sau này luôn có một tin đồn rằng Nguyễn Anh mang thể trạng sức khỏe không tốt, dẫn đến việc sau này, Nguyễn ANh đi đâu, WGO cũng phải có người đi theo.
Mặc kệ sự phản kháng của Nguyễn Anh, ai lấy cũng nhét thêm thức ăn cho Nguyễn Anh, mặt thì nở một nụ cười mà Nguyễn Anh cho rằng vô cùng đáng sợ với bản thân.
“Nguyễn Anh à, đây là những thứ mẹ cất công làm cho con, phải thưởng thức hết đó”.
“Con không sao đâu mẹ ơi, cái kia chỉ là cách con đốc xúc lại tinh thần thôi”. Nguyễn Anh tìm một cái cớ nói cho Nakiri Mana nghe, nhưng đó cũng hoàn toàn là sự thật.
Trong đầu cậu lúc này đã có suy nghĩ khác, giờ cậu không chỉ muốn chơi nữa, cậu sẽ làm những việc để bảo vệ nụ cười trên môi Nakiri Mana, trước hết đó chính là xử được tên Nakiri Azami.
Nguyễn Anh thấy vậy, vội vàng mà gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Sau một hồi kiểm tra cơ thể, Nguyễn Anh được mang về tổng bộ WGO.
Nghe tiếng của Nakiri Mana lần nữa vang lên, nàng vội vàng đáp lại dẫn Nguyễn Anh theo mình ra bên ngoài.
Tuy đây chỉ là một món trò chơi đơn giản, thế giới cũ Nguyễn Anh cũng được gia đình chăm sóc kĩ lắm chứ, nhưng vì bảo vệ ánh mắt của Nguyễn Anh, nên ngoại trừ đồ chơi bình thường, Nguyễn Anh không được động vào điện tử.
“Mẹ nó, mai bây giờ mới được thưởng thức trò chơi a”.
“Không không được, không biết con học ở đâu cách này, nhưng về sau không được làm như vậy nữa nghe không!”. Nakiri Mana lật tức vô cùng phản đối, ánh mắt vô cùng nghiêm túc mà nhìn về phía Nguyễn Anh. Đối với nàng Nguyễn Anh là quan trọng nhất, vậy nên phải ngăn ngừa mọi việc ảnh hưởng bản thân như vậy diễn ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngay lật tức đám người lôi kéo Nguyễn Anh gặp bác sĩ, sau một hồi kiểm tra lên xuống, kiểm tra đi kiểm tra lại, xác nhận Nguyễn Anh không bị gì, mọi người mới thả lỏng tâm trạng một chút.
Nakiri Mana lúc này, bộ dáng trông vừa yêu vừa thương, đôi mắt rưng rưng như sắp khóc.
Nakiri Mana nở một nụ cười hiền từ nhìn về phía Nguyễn Anh, ánh mắt trông như nhắm lại, nở một nụ cười mỉm.
Nhìn cái thứ vật dụng quen thuộc trước mắt, Nguyễn Anh như đang điên cuồng rít gào trong lòng.
3 người nghe vậy, vội vàng không ngừng mà ngồi xuống.
Tuy không biết là chuyện gì xảy ra, đã có sai lầm sảy ra ở đâu, nhưng đối với Nguyễn Anh, hành động của Nakiri Mana đã để cho cậu thực sự cảm nhận được tình thương, Nguyễn Anh tự hứa với lòng sẽ bảo vệ thật tốt cho Nakiri Mana.
Hóa ra thứ mà Anne mang ra là thiết bị trò chơi, đối với một Wibu chính hiệu như Nguyễn Anh, trò chơi là một phần không thể thiếu trong cuộc sống.
Tuy ngon là thế, nhưng nhìn bát càng ngày càng nhiều thức ăn, Nguyễn Anh không khỏi có chút cười khổ, vội vội vàng vàng ngăn cảnh hành động mọi người, vừa nói vừa ăn trông thật ngộ nghĩnh.
Đây có thể nói là bữa ăn ngon nhất mà Nguyễn Anh đã từng được ăn, đúng là thế giới của ẩm thực có khác, lại được thưởng thức tay nghề của người đứng đầu thế giới này, không ngon không lấy tiến mà lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thời điểm này, nàng còn có thể chịu đựng được, tạm thời không bị ảnh hưởng bởi lưỡi của thần, nhưng nếu không có gì thay đổi, trong vòng 5 năm nữa nàng sẽ phải sống nhờ chuyền dịch.
Nakiri lúc này, với thân phận của người đứng đầu bắt đầu gắp thức ăn cho Nguyễn Anh, mọi người cũng theo hành động của nàng mà động đũa.
Ăn là phải ăn rồi, không ăn sao sống được, nhưng ăn nhiều quá thì sao, thì giống như Nguyễn Anh chứ sao nữa? Vừa khổ vừa sướng là có thật.
Anne cùng Nguyễn Anh lúc này mới hoàn hồn tỉnh lại, Anne nhìn lên chiếc đồng hồ trên cánh tay mình, ánh mắt không khỏi có chút ngơ ngác.
Anne thấy trước mắt hoàn toàn là một người con người khác của Nguyễn Anh, nàng không khỏi cảm giác thật thú vị.
Chương 13: Thế Giới Này Khác, Nhưng Mà Ta Thích
Cùng Nguyễn Anh, nàng chơi hết từ trò này đến trò khác, mãi cho đến khi tiếng của Nakiri Mana vọng vào, gọi hai người ra ngoài.
Nguyễn Anh ngồi bên cạnh nàng, mà cũng không khỏi vô cùng bất ngờ, trong lòng Nguyễn Anh, Nakiri Mana mà Nguyễn Anh biết là một nữ vương chính hiệu, ai ngờ chỉ vì một việc đơn giản thế này thôi nàng cũng có thể khóc.
Nguyễn Anh cùng Anne bắt đầu chia sẽ một đống kinh nghiệm về trò chơi, Anne không biết có phải do quá vui vì thái độ thay đổi của Nguyễn Anh không, nàng đã không nhận ra được lượng kiến thức mà Nguyễn Anh mang hơi bị bất hợp lí thái quá.
Nguyễn Anh ngay lật tức tiến lên bắt chuyện, gặp thái độ xoay chiều của Nguyễn Anh, Anne cười tủm tỉm, trong lòng thì chắc nghĩ.
( Sợ thằng bé này hẹo thì c·h·ế·t).
Nguyễn Anh cũng biết điều đó, hắn quyết định phải sớm ngày nâng cao trù nghệ để cứu vớt người đàn bà này.
Đang vô cùng lúng túng, không biết từ đâu Anne mang ra một thứ gì đó mang hình thù vô cùng kì lạ. Nguyễn Anh đang không biết làm gì, nhìn thấy thứ đồ trên tay Anne, thái độ ngay lật tức quay 180 đô.
Nhìn ở một bên kia đang tấp nập nấu nướng, nhìn lại bên mình chỉ còn là sự im lặng. Nguyễn Anh nhẹ nhàng mà sờ tay lên mặt, hắn không biết nói gì a.
Như để giải thoát tâm hồn bị trói chặt bao năm của mình, Nguyễn Anh chơi game bằng cả tính mạng cùng Anne.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.