Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Sự Thay Đổi Trong Nhận Thức.
Nghe âm thanh ấy, đang vui vẻ thì mặt Nguyễn Anh không khỏi có chút cứng đờ lại, với một tên trẻ trâu suốt ngày nằm trong nhà, bảo hắn đi chứng kiến cảnh tượng khủng bố trên tivi còn khó vô cùng chứ chứng kiến bằng mắt.
Nguyễn Anh biết bản thân mình là ai, Nguyễn Anh không phải giống những tên kia ngáo đá nhân vật chính, Nguyễn Anh vô cùng sợ chêt, đối với Nguyễn Anh những tên nhân vật thích thể hiện bản thân kia nếu không có quan hoàn tác giả đ·ã c·hết lâu rồi.
Nguyễn Anh là con người sống rất thực tế, sẽ không bao giờ tin vào cái gì đó hư vô mà bản thân mình không thể nắm chắc được trong tay.
Giờ bảo Nguyễn Anh đi chứng kiến, có khác nào đặt Nguyễn Anh vào tình huống nguy hiểm không.
Đang định từ chối nhiệm vụ hệ thống, Nguyễn Anh đột nhiên nghe thấy hơi thở hơi không bình tĩnh của Nakiri Mana, có vẻ nàng cũng đang sợ hãi giống Nguyễn Anh vậy.
Đừng có nói tại sao nàng có thể như vậy, nàng cũng chỉ là một con người mà thôi, phản ứng vậy quá bình thường, chỉ có những kẻ bất thường hoặc quá quen với việc này mới có thể cảm thấy bình thường mà thôi.
Nhìn ánh mắt của Nakiri Mana, Nguyễn Anh không khỏi hung ác nghĩ.
“Bản thân đã hứa bảo vệ gia đình, vậy mà giờ đây lại chùn bước sao”.
Hơi hít sâu một chút, Nguyễn Anh bất ngờ rút tay ra khỏi lòng bàn tay của Nakiri Mana, ngay lật tức cũng gắn lên trên người Nakiri Mana thiết bị bảo vệ mới mua.
Nakiri Mana thấy một vòng tròn màu xanh được hình thành quanh người mình, cả người không khỏi có chút ngỡ ngạc, âm thanh của Nguyễn Anh lúc này vang lên.
“Chuyện này, con sẽ giải thích cho mẹ sau, con cần làm chút việc tí sẽ quay lại sau”.
“Dừng lại” Nakiri Mana đột nhiên nói, bước chân của Nguyễn Anh có chút dừng lại, nhưng Nguyễn Anh không quay đầu.
Âm thanh dịu dàng của Nakiri Mana vang lên.
“Đừng c·hết” ( Sao cảm giác giống như dead flag thế nhỉ?)
Nguyễn Anh không quay đầu lại, cánh tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng dơ cao, tỏ vẻ đồng ý, dần dần thân ảnh của Nguyễn Anh xa dần.
Nakiri Mana đợi đến khi thân hình của Nguyễn Anh biến mất, nàng mới ngồi phịch xuống sàn, trong miệng thì không ngừng cầu nguyện.
Nói về vấn đề tại sao có thể mua khả năng phòng ngự, tại sao Nguyễn Anh còn sợ gì nữa. Đơn giản dễ hiểu rằng, tình huống sảy ra quá đột nhiên, điều đầu tiên mà Nguyễn Anh nghĩ đến không phải là phản kháng mà là chạy trốn.
Đối với Nguyễn Anh, gia đình là trên hết, cứ lo cho gia đình trước, sau khi chui vào nhà vệ sinh, vì mang tâm thế của một đứa trẻ Nguyễn Anh cảm thấy vô cùng bất ngờ trước tình huống này, trong quãng thời gian đó, Nguyễn Anh như quên bén đi hệ thống của mình, điều này dẫn đến một loạt hoạt động nội tâm trong lòng Nguyễn Anh.
HÍt một hơi thật sâu, Nguyễn Anh quyết định ra bên ngoài xử đẹp bọn kia, vì theo Nguyễn Anh nghĩ, hệ thống chỉ quy định là phỉa chứng kiến bọn nó bị xử đẹp.
Vậy tại sao bản thân không làm chuyện đó, bản thân làm thì cũng đồng nghĩa bản thân chứng kiến tận mắt chứ còn gì nữa.
Nghĩ vậy, Nguyễn Anh lên tình thần, chuẩn bị làm một lần anh hùng, nhưng khi ra bên ngoài Nguyễn Anh không khỏi cứng đờ trước hình ảnh trước mắt.
Một cô gái đang h·ành h·ạ tụi kia người khủng bố như con, thân hình của người con gái thoăn thoắt, mỗi lần nhẹ lướt một tên khủng bố lại té xuống.
Đôi tay của nàng vô cùng nhẹ nhàng mà lướt qua thân thể một tên khủng bố, trong chớp mắt khẩu s·ú·n·g trên thân tay của hắn đã rơi vào tay của cô gái kia,.
Nhận được khẩu s·ú·n·g, thiếu nữ ấy bắt đầu “đại triển quyền cước” trong chưa đầy 30s, tất cả những tên khủng bố mang vũ trang hạng nặng đều đột ngột ngã xuống.
Hành động của nàng mềm mại của nàng như múa vậy, tảo cho người ta một cảm giác vừa sặc sỡ vừa ghê rợn.
Giải quyết đám người, cô gái ấy có vẻ có chút lảo đảo, đang định rời đi nhưng thân thể có vẻ không vững cho lắm.
Nguyễn Anh chớp đúng thời cơ, ngay trước khi cô nàng này ngã người xuống đất đã kịp đỡ cô.
Đang suy nghĩ phải chăng cô gái này quá kiệt sức lên ngất đi, nhưng có vẻ mùi hương trên người cô gái đã phủ định điều đó.
Trong đầu Nguyễn Anh không khỏi suy nghĩ, đừng nói với ta là nàng say rượu đó nhá.
Mọi người thấy sự xuất hiện của một đứa trẻ không khỏi bất ngờ, nhưng làm sao bất ngờ trước sự xuất hiện bất ngờ của cô gái đánh gục hết mấy tên khủng bố này được.
Mọi người ai lấy cũng ríu rít muốn lên cảm ơn, lúc này một đám người bảo an xen lẫn cảnh sát cũng thành công sử đẹp tụi dưới kia, lên đây thấy cảnh tượng trước mắt, ai lấy cũng không khỏi bất ngờ.
Người đứng đầu trong đám công an đó đi ra, hỏi dò chuyện, sau khi biết là do người phụ nữ đang nằm trong long cậu bé kia, tên cảnh sát ấy định tiến lên làm gì đó.
Một âm thanh bất ngờ vang lên.
“Dừng lại” Viên cảnh sát nghe vậy, không khỏi có chút nghi hoặc nhìn về phía sau, nhìn tháy thân ảnh trước mặt cảnh sát viên không khỏi tự chủ mà chào lên.
Cúi gập người xuống.
“Xin chào đệ nhất chấp hành quan”.
Những người khác nghe vậy cũng không khỏi có chút bàn tàn xôn xao, những người cảnh sát thì thấy hành động của cấp trên của mình, tuy không hiểu gì nhưng cũng làm theo.
Đó không phải ai khác chính là Nakiri Mana, khi an toàn của nàng được đảm bảo, màn chắn cũng sẽ bị triệt tiêu, đây cũng là lí do khiến nàng có thế ra ngoài đúng lúc như vậy.
Vậy tại sao những người này lại cung kính với nàng như vậy, giải đáp đơn giản nhất là do WGO, tổ chức hùng mạnh nhất giới ẩm thực, nghe nói WGO còn nắm quyền kiểm soát mệnh mạch kinh tế của rất nhiều quốc gia.
Vì vậy ngay cả là quan phương khi gặp một trong những người đứng đầu của tổ chức, ai lấy cũng phải kính trọng mà thôi.
Nguyễn Anh thấy Nakiri Mana, vui vẻ mà chạy lại nói với nàng một điều gì đó.
Nakiri Mana tỏ vẻ đã hiểu gật đầu, gọi tên cảnh sát đó qua bên này.
Nghe được lời của Nakiri Mana nói, viên cảnh sát này tỏ vẻ khó sử, nhưng được Nakiri Mana nói gì đó nữa, khuôn mặt của hắn vô cùng biến sắc, cung kính gật đầu, kéo theo quân di tản mọi người rồi trở về.
Nguyễn Anh thấy vậy thì nhanh nhẹn bước đến chỗ của cô nàng kia, rồi bế cô lên.
Nakiri Mana thấy cảnh tượng trước mặt tuy cũng hơi bất ngờ, nhưng tạm kìm nén sự tò mò lại, cùng Nguyễn Anh trở lại tổng bộ.
Bên này đang cùng nhau mà đi về hai người, bên kia trong tổng bộ WGO không biết được hai người đã không sao, đang loạn thành một bầy mà lên.
Sự kiện khủng bổ đấy lan tỏa đi rất nhanh, làm sao người trong tổng bộ WGO nháo nhào lên, họ biết Đệ nhất chấp hành quan cùng tương lai của họ đều ở trung tâm thương mại đó. Cả tổng bộ WGO lúc này đang ở trong tình cảnh, dầu sôi lửa bỏng, nếu mất đi hai người, thì WGO xác định đi.
Ai nấy cũng mang một tâm trạng lo âu thấp thỏm, có người con cắn rắn suy nghĩ gì đó, riêng bộ ba tùy tùng của Nakiri Mana như thể bị sụp đổ.
“Biết thế bản thân không nên đồng ý với kế hoạch của thiếu gia”. Anne cúi đầu xuống, lẩm bà lẩm bẩm gì đó. Nàng không nghĩ ra, vốn dĩ là một cái vui vẻ kế hoạch, mà sao nó lại trở thanh như thế này cơ chứ.
Courage thì ngây ra như phỗng, thân thể cứng đờ, không biết cô nàng này đang nghĩ gì. Nàng không ngờ bản thân quay đi quay lại, lại phải nhận lấy thông tin như sét đánh như vậy. Điều này quá đỗi khó tiếp nhận lấy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.