Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 131: Số Hưởng Đến Như Thế Này Còn Đòi Gì Nữa!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 131: Số Hưởng Đến Như Thế Này Còn Đòi Gì Nữa!


Theo vô hình gió, Hiền Linh lơ lửng phiêu phù đến trước một vườn hoa bất tận, vừa vào đến đây, một lượng thông tin đã nhập vào đầu nàng, tạo thành một cái kén bào trùm nàng.

Nguyễn Anh không cần làm gì cả, sức mạnh sẽ cũng tự tăng dần lên, như mở auto vậy, hôm nọ Nguyễn Anh mới thành công nâng sức mạnh của bản thân lên một mức độ mới.

Nửa tiếng trôi qua, Hiền Linh chui ra từ cái kén, cảm thụ trên người lực lượng cùng trong đầu tri thức, nàng rốt cuộc hiểu tại sao Nguyễn Anh lại cho ra như thế hợp đồng rồi.

Chương 131: Số Hưởng Đến Như Thế Này Còn Đòi Gì Nữa!

Nhận lấy cốc nước của Nguyễn Anh, ánh mắt của nàng vẫn đặt trên người Nguyễn Anh chờ đợi câu trả lời.

Cười cười, Nguyễn Anh quay người đi, rót cho mình cốc nước, cũng rót cho Hiền Linh một cốc.

Nguyễn Anh vậy mà dành đi của nàng nụ hôn đầu tiên, con mặt Hiền Linh trợn to lên nhìn Nguyễn Anh.

Một lát sau, Hiền Linh cũng tỉnh lại, khí chất của một cô gái dễ tổn thương, mỏng manh biến mất, hiện ra trước mặt Nguyễn Anh là một cái hoàn toàn mới Hiền Linh.

Con bé bị dọa sợ, không nghĩ nhiều nữa, đánh liều kí xuống bản hợp đồng này.

Với ưu tiên an toàn là nhất, có thể khẳng định người kết nối khế ước với Nguyễn Anh, sẽ không gặp vấn đề gì, chỉ là lần đầu thử cái này đặc biệt đồ chơi, có chút hồi hộp mà thôi.

Nguyễn Anh nhẹ thở ra một hơi, hành động hôn Hiền Linh vừa rồi xuất phát từ một hành động có chủ đích.

“Hiền Linh”. Nguyễn Anh nghiêm túc, gọi lên tên của cô bé trước mặt mình.

“Bảo vệ, đến bản thân chị còn chả bảo vệ được nói chi là người khác”. Nguyệt Thanh tiếp tục điên cuồng bổ đao, có vẻ như không làm cho cái Thảo Mai chị gái của mình đi lên phòng, nàng sẽ không buông tha vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nguyễn Anh chỉ cười cười, ứng phó cho qua, không hề để tâm đến biểu hiện vừa rồi của Thảo Mai. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Có thể giải thích tại sao lại chọn Hiền Linh sao”. Hiền Linh vẫn còn có chút ngại ngùng ban đầu, nhưng từ sâu thẳm trong trái tim của cô gái này, Nguyễn Anh biết, đó là sự kiên định đến cùng cực.

Tay Nguyễn Anh nhẹ thả ra, rồi lại cấp tốc rút về chỗ ngồi của mình, cầm lên đồ đạc, chạy thẳng lên lầu, không một lời nào nữa nói với nàng.

Hành động hôn con gái người ta, rồi bỏ trốn trắng trợn như này chỉ có thể là do Nguyễn Anh làm ra, cũng chỉ Nguyễn Anh dám làm.

“Làm sao trên đời này lại tồn tại như vậy hợp đồng cơ chứ”. Hiền Linh nghĩ rằng này là quá vô lí, không thể nào tồn tại được, không có luật pháp của đất nước nào cho phép một bản hợp đồng như này tồn tại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Con mắt của Hiền Linh từ từ ngước lên nhìn Nguyễn Anh, đôi mắt tràn ngập dị dạng, người đàn ông trước mắt này đã cho nàng hết từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.

“Đúng thật là” Vừa rồi Thảo Mai không đi lên hẳn, mà lại lựa chọn núp, nhưng lần này Nguyễn ANh không để yên nữa, nhìn chằm chằm vào chỗ các nàng trốn, mặt đối mặt, Thảo Mai chịu thua, thực sự lên tầng.

Ngước mắt nhìn đợi một lúc, Nguyễn Anh vẫn cứ nhìn vào một vị trí, 2s, 3s sau, lại có tiếng động vang lên từ cầu thang, “Bình bịch” lát sau mới dừng lại.

“Thế này là đủ chưa”.

Nguyễn Anh như đã lường được trước, vô cùng dễ dàng đỡ lấy Hiền Linh, đặt nàng nằm tạm lên ghế sô pha.

Này sức mạnh là Nguyễn Anh mới lấy được thông qua sự giúp đỡ của Tinh linh hệ thống, đừng tưởng trong một thế giới bình thường, Nguyễn Anh vì nhiều nguyên nhân mà bỏ bê rèn luyện.

Chữ kí vừa dứt, bút trên tay của Hiền Linh rơi xuống, Hiền Linh ngất lịm, ngã ngửa ra đằng sau.

Khi Hiền Linh khỏi lí do, Nguyễn Anh cũng chả biết phải nói lí do sao nữa, thế là có nụ hôn.

“Quyết định đi, kí hay không kí”. Nguyễn Anh đột nhiên lạnh lùng, gương mặt giá băng nhìn về phía Hiền Linh.

Trong lúc Hiền Linh đang ngơ ngác mà xem, Nguyễn Anh bí mật ra hiệu cho Nguyệt Thanh.

Nụ hôn một phần thay cho lời giải thích, một phần vạch trần tên cu con này, rất chi thừa cơ nhà vắng mà vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nếu dám bắt nạt Hiền Linh thì đừng có mà trách nắm đấm này không có mắt”.

Và may thay, nàng đã kí, đây có thể nói là quyết định đúng đắn nhất đời nàng.

Với việc Nguyễn Anh giúp nàng, đổi lại nàng sẽ không thể rời bỏ được Nguyễn Anh, cái kia gọi là 100 năm khế ước chỉ là cái gọi là đe người, khiến những người không xứng đáng chùn bước mà thôi.

“Không vì gì cả, vì thích thôi”. Nguyễn Anh trả lời với một câu thực khó biết được nó là thật hay là giả nữa.

Đang đứng, Nguyệt Thanh lên tiếng.

Còn về Hiền Linh, thì có thể coi là phiên bản nâng cấp nên vậy, đúng lúc vừa hoàn thành, Hiền Linh xuất hiện, đây không phải là đối tượng phù hợp nhất sao.

Nguyệt Thanh đứng sau Thảo Mai, hiểu được ý Nguyễn Anh muốn, gật gật đầu.

Bên ngoài, Nguyễn Anh đang ngồi một chỗ chờ đợi, đây là lần đầu tiên Nguyễn Anh thử cái này sức mạnh.

Hành động tiếp theo, của Nguyễn Anh như giãi bày suy nghĩ của nàng, lấy tốc độ kinh người, Nguyễn Anh xuất hiện trước mặt Hiền Linh, đôi tay nhẹ nhấc cằm nàng lên, trước sự kinh ngạc của nàng.

Lời nói của Nguyệt Thanh, làm cho Thảo Mai cứng họng, không thể làm gì khác hơn là theo chân của Nguyệt Thanh lên lầu, trước khi đi, còn hung hãn trừng Nguyễn Anh, một bộ.

“Chị à, hết việc rồi thì lên phòng đi, em buồn ngủ rồi”. Nguyệt Thanh vô cùng không khéo, giúp đỡ Nguyễn Anh bằng cách tốt nhất mình có thể làm.

“Nhưng đã xong đâu”. Thảo Mai vẫn là một cô bé ngây thơ, trong tình huống thế này còn không nhận ra được vài chuyện.

Đồng thời bên dưới là đủ loại phúc lợi dành cho nàng, theo thời gian và cống hiến của nàng mà suy ra.

Không phải nói là đã có vỏ bọc mới Hiền Linh.

Với tốc độ của bản thân, Nguyễn Anh vô cùng nhanh chóng về lại phòng, vừa bước vào bên trong, ngay lật tức cởi xuống cái bộ mặt vừa rôi.

“Cảm thụ sao rồi”. Nguyễn Anh cười cười, từ tốn mà nói.

Từ đó cái khả năng sáng tạo cũng theo đó mà tăng lên, Nguyễn Anh đã tạo ra một cái gọi là khế ước, loại này khế ước Nguyễn Anh đã từng dùng với Hải Ninh và Nguyệt Thanh trước đây.

Từ từ ngồi xuống chỗ của mình, Nguyễn Anh lúc này mới nói.

“Thì chị ở lại có làm được gì đâu”. Nguyệt Thanh bổ đao cho Thảo Mai, muốn làm cho cô bé này từ bỏ cái ý định đấy trong đầu đi.

Câu trả lời qua loa, không có ý định nói ra nguyên nhân thực sự, điều này khiến Hiền Linh có chút khó chịu trong lòng.

“Chị có thể bảo vệ Hiền Linh”. Thảo Mai có chút gắt giọng lên nói.

Nguyễn Anh lúc này mới quay mặt lại nhìn Hiền Linh, cô bé đang ngơ ngác, không ai biết Hiền Linh đang suy nghĩ gì.

Trong không gian này, Hiền Linh không chút nào cảm giác sợ hãi, ngược lại có cảm giác ấm áp lạ thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Còn Hiền Linh lúc này, không hoàn toàn ngất đi, nàng ở một trạng thái vô cùng đặc thù, đang lấy một cái mờ ảo hình thức, bay lơ lửng trong một không gian đen kịt.

“Dạ” Âm thanh dễ thương vang lên, Nguyễn Anh muốn nghiêm nghị mà đếch nghiêm nghị được, nhưng vì sự nghiệp phía trước phải làm cho xong cái đã.

Ngược lại còn tập luyện nhiều hơn trước, chỉ khác cách rèn luyện này vô cùng đặc biệt, thông qua sự giúp đỡ của tinh linh, Nguyễn Anh thành công mở ra toàn thức rèn luyện.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 131: Số Hưởng Đến Như Thế Này Còn Đòi Gì Nữa!