Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 12: Dễ Dàng Vượt Qua

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Dễ Dàng Vượt Qua


Theo dứt tiếng nói, những tấm bạt che trên xe đẩy cũng bị đẩy xuống, xe thứ nhất là đủ loại rau củ, xe thứ hai là một dải các loại gia vị, xe thứ ba là một tệp giấy 10 trang, xe thứ tư là một khay nước, cuối cùng là một đĩa súp.

“Thưa thiếu gia, đây là nhiệm vụ đầu tiên của ngài, xin hãy viết ra tất cả các loại rau mà ngài biết trong đây”.

“Bắt đầu đi”.

Nguyễn Anh đột nhiên hành động lạ, làm cho mấy người phụ nữ bối rối không thôi, trong lúc nhất thời đánh mất vẻ uy nghiêm thường ngày.

“Hai là hãy chứng minh năng lực của thằng bé này, nếu thành công, chúng tôi xin phép rời đi vĩnh viên nơi này, ngược lại ngài cùng tên nhóc kia phải rời khỏi đây”.

{ Bằng năng lực của bản thân, trong thời gian vô cùng ngắn, Nguyễn Anh đã hoàn thành hết nhiệm vụ}

( Không biết là do đâu mà nàng có thể chịu được ba người này, mà thôi kệ đi).

“Đinh, chúc mừng kí chủ nhận được phụ tuyến nhiệm vụ: Chứng minh năng lực – Phần thưởng: Toàn thế giới kiến thức ẩm thực.”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nhiệm vụ mô tả: Hãy dùng năng lực ẩm thực của bản thân, bảo vệ địa vị của Nakiri Mana và chỗ ở của bản thân, đá đít những kẻ chống đối trong WGO”.

“Đinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng đã được kết toán”.

Lúc này Nguyễn Anh đã hiểu rõ hết mọi chuyện, nhìn về phía Nakiri Mana, Nguyễn Anh không khỏi có chút phức tạp.

Nakiri Mana phản ứng trước, giữ chặt tay của Nguyễn Anh, ánh mắt hiện lên sự bỡ ngỡ bàng hoàng, giọng run run, vội vàng hỏi.

Chương 12: Dễ Dàng Vượt Qua

“Đây chính là nhiệm vụ mà thằng nhóc này phải hoàn thành, chỉ cần đạt đến 60% số điểm, xem như thành công” Vừa nói bà già kia vừa nhìn về phía Nakiri Mana như chắc thắng.

“Đốp” Nguyễn Anh bất ngờ dùng lực đánh hai tay vào hai má của bản thân, hành động bất ngờ này khiến cho mọi người xung quanh không khỏi có chút bất ngờ.

Ba người phụ nữ bên cạnh thấy vậy, họ cũng khỏi cảm thấy bất ngờ, ai lấy cũng cảm thấy lo lắng cho Nguyễn Anh.

“Đúng đúng, chắc chắn là như vậy”. Những người khác cũng gật đầu lia lịa.

Không được bao lâu, có năm cái xe đẩy được đẩy lên đây, cả 5 cái xe đều được phủ kín bằng một tấm bạt mỏng. Trong đó đang cất chứa thứ gì?

{ Những người kia sao có thể chấp nhận được, Nakiri Mana nhẹ nhàng mà ném ra thứ mà Nguyễn Anh viết, bọn họ cầm giấy tờ trong tay, không khỏi choáng váng, ngã gục xuống đất}

Mọi người nhìn cách tương tác giữa Courage cùng Mana, ai lấy cũng nở một nụ cười vui trong lòng.

Tự đánh lấy mình, mà sao cảm giác đang làm tổn thương đến người khác vậy, tuy mới quen nhau chưa được bao lâu, nhưng có vẻ Nguyễn Anh đã được mọi người tiếp nhận thành một phần, của gia đình

Một trong số đó, người phụ nữ trông có vẻ trẻ tuổi nói, “:chắc là viết lung tung thôi, sao thằng nhóc đấy có thể biết được chứ.”

“Cuộc sống như này cũng không tệ chút nào”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Theo quy định của WGO, trừ khi đạt đủ năng lực mới được ở lại nơi đây, bất kể tuổi tác, chức vị nếu không còn xứng đáng đều phải rời đi. Đối với hành động của đệ nhất chấp hành quan, khi mang một người lạ, cụ thể là thằng bé này. Chúng tôi yêu cầu Nakiri Mana tiểu thư làm đúng trách nhiệm của mình”.

Cứ liu ra, líu díu liên tục, một bên là sự kháng sự của Nguyễn Anh, một bên là không ngừng muốn cọ xát Nguyễn Anh Courage.

“Oh dừng lại đi Anne, để ta đến với chỗ thiếu gia xem nào, cái tên này, ngươi ngăn ta làm gì”. Chỉ thấy ba người phụ nữ xinh đẹp từ bên trong một thang máy đi ra.

Đó là bộ ba tùy tùng của Nakiri Mana, thấy ba người, trong tâm Nguyễn Anh không khỏi dâng lên một cảm giác quái lạ. Nhìn về phía mẹ mình Nguyễn Anh tự hỏi.

Nguyễn Anh biết sự hi sinh của Nakiri Mana, Nguyễn Anh cởi bỏ lớp ngụy trang của mình, hai mẹ con nhìn nhau, không nói gì cả, chỉ còn lại là một cái ôm ấm áp của hai người.

Đi đến vị trí của những loại rau củ, Nguyễn Anh được nhân viên công tác đứng bên cạnh đưa cho một tờ giấy bút rồi nói.

[Nguyễn Anh tiếp tục đến với thử thách thứ hai, thứ ba rồi thứ tư, đến với thủ thách thứ 5 ]

“Oh, oh đau đau, Mana đại nhân ghét Courage rồi”. Nghe vậy Mana không khỏi có chút tức giận.

Nguyễn Anh nghe vậy, gật gật đầu liên tục, cúi đầu cắm cúi ghi.

5 Người cùng nhau di chuyển, Courage thì không ngừng nghỉ mà nói, sau khi biết được Nguyễn Anh đã thành công qua được thử thách một cách hoàn mỹ.

{Đứng trước mặt bao người, Nguyễn Anh chờ đợi kết quả}

“Ngon” nghe âm thanh của hệ thống Nguyễn Anh không khỏi có chút vui vẻ.

Nhân lúc mọi người không để ý, nàng dí cặp v·ú to bự của mình vào mặt Nguyễn ANh, điều này khiến cậu bé vừa sướng vừa thích.

{Ngươi thấy Nakiri Mana gọi người đuổi hết bọn này đi}.

“Con con làm gì vậy, mẹ có làm gì sai không, đừng dọa mẹ sợ”.

Người đàn bà vô cùng tự tin, nhìn về phía những người đang ngồi trên kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Theo lời nói của Bà Lão kia, cả 5 người bao gồm cả Nakiri Mana mặt không b·iểu t·ình, một ông lão ngồi bên ngoài cùng khoanh tay, cư cao lâm hạ nhìn về phía dưới.

“Hệ thống đến đúng lúc lắm, ta cũng muốn cho bọn này người biết tay”. Hệ thống xuất hiện quá chuẩn, gãi đúng chỗ ngứa của Nguyễn Anh. Hệ thống đã ra nhiệm vụ, vậy anh đây, phải sẵn lòng hoàn thành một các xuất sắc nhất rồi

Nhóm người đàn bà kia đang mừng thầm trong lòng, thì thấy Nguyễn Anh đang ghi liên tục, và ghi rất nhiều, nụ cười trên khuôn mặt những người này có chút cứng đờ.

Nakiri Mana đứng bên cạnh, gân xanh không khỏi nổi lên trán, ánh mắt như nhắm lại, tay nhẹ nhàng cốc lên đầu Courage.

“Một, là đưa người ra ngoài, đồng thời chịu h·ình p·hạt do mang người lạ vào đây”..

Nakiri Mana nhẹ nhàng mà gật đầu, lúc này Anne cùng Courage cũng đến nơi, Anne thì vô cùng nghiêm túc chào hỏi mọi người, Courage thì trái ngược hoàn toàn miệng thì cười toe toét mà chào hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nguyễn Anh từ đầu đến cuối không nói gì, khuôn mặt nhỏ đô đô hơi chút tức giận rồi, hắn quyết định sẽ dạy dỗ cho những tên kia một bài học thích đáng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

{Quả đúng như dự đoán, Max điểm, con số đấy không chỉ khiến mọi người ở đây bất ngờ, đến chính cả Nakiri Mana cũng vậy, có vẻ như nàng đã tìm được một báu vật rồi}

Nakiri Mana ngồi trên kia, thấy vậy cũng không khỏi có chút run run tức giận, đến ngay cả nàng khi bằng tuổi Nguyễn Anh, cũng chưa chắc làm được.

Chỉ trong chưa đến 5 phút Nguyễn Anh đã dừng lại, nhóm người thấy vậy cũng thả xuống lòng mình, trong lòng thì cười thầm, 5 phút thì viết được cái gì chứ.

Giờ đây chỉ vì muốn loại bỏ nàng, bọn khốn nạn đấy lại ra chiêu khốn nạn như vậy.

Cái miệng nhỏ của nàng không khỏi có chút há hốc, nhìn về phía Nguyễn Anh với ánh mắt bất khả tư nghị, đứng bên cạnh Anne cùng Decora cũng không kém phần kinh ngạc.

Decora trước tiên bước lên trước, bỏ lại hai người phụ nữ đang vật nhau kia, nàng cung kính mà chào Nakiri Mana, vừa nhẹ nhàng chào Nguyễn Anh.

Không biết từ lúc nào, Nguyễn Anh đã cùng hòa nhịp với cuộc sống mới này. Lòng Nguyễn Anh nghĩ.

Người đàn bà dẫn đầu kia đột nhiên lên tiếng.

Nguyễn Anh viết xong, giao nó cho người đứng sau, người ấy ngay lật tức tiến đến chỗ 5 người Nakiri Mana, cung kính mà dâng lên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Dễ Dàng Vượt Qua