Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 128: Bắt Đầu Tiến Hành Dụ Dỗ
Làm xong ngước nhìn lên Nguyễn Anh một chút, gật nhẹ đầu rời đi.
Ít nhất thì Mana vẫn sẽ giúp mình, không chơi mình một vố.
Vội vàng lắc đầu, nàng không thể tin được vậy mà Nguyễn Anh lại nói thật, thế mới nói, bản thân không làm được, chưa chắc người khác không làm được. Nàng đã bị hiện thực vả một phát vào mặt.
Trước ánh mắt kinh ngạc của Quỳnh Nga, Nguyễn Anh đưa đến trước mắt nàng vừa mới cầm ra tờ giấy, mở miệng nói.
Nguyễn Anh trở lại, cầm theo tay một chiếc vali, ngay lật tức thu hút ánh nhìn mọi người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cầm cái này về xem đi, nếu cảm thấy được, thì tối mai hãy đến đây, còn nếu cảm thấy không hợp lí, có thể coi đây là một tờ giấy rác cũng được, muốn làm gì thì làm”.
Tờ giấy mà Nguyễn Anh đưa cho QUỳnh Nga, đó là tờ giấy ghi quyền sở hữu loại rượu mà vừa rồi trên xe, ai cũng đã uống.
Bầu không khí đang vui vẻ, vậy mà lại trở nên vô cùng âm u như thế này.
Người này nhìn thấy là Nguyễn Anh đi ra, không nói gì nhiều từ từ đặt chiếc vali đang cầm trên tay xuống.
Dùng chút năng lực, nhìn xuyên thấu vào bên trong, nhận ra bên trong là những món đồ mình cần, một nụ cười nở trên môi.
Tính từ lúc ra bên ngoài, đến vào lại bên trong không quá 2 phút, Nguyễn Anh lần nữa trở lại chủ vị.
Nguyễn Anh nhìn Thảo Mai, khuôn mặt không cảm xúc chuyển biến sang nở nụ cười, tay theo bản năng nhẹ vỗ về tay nàng, miệng nói.
Đợi hai người đã lên lầu, Nguyễn Anh lại chuyển ánh mắt qua bên Hiền Linh.
“Cảm thấy sao, có còn cảm thấy tôi nói dối không”. Nguyễn Anh thản nhiên mà nói, ánh mắt không hề một chút cảm xúc hướng về Quỳnh Nga.
“Chị hãy nhận lấy cái này laptop, và xem xét thứ ở bên trong, em tin tưởng chị sẽ bất ngờ đấy”.
May thay, do là tay nghề của tài xế, hay do mọi người cùng nhau đi xem pháo hoa hết rồi, đường đi thông thoáng, chỉ tốn không đến một nửa thời gian bình thường, chiếc xe đã đến nhà.
Mời mọi người ngồi xuống phòng khách, Nguyễn Anh vào bếp mang ra mấy cốc nước, đưa cho mọi người.
Đợi cho mọi người ngồi thoải mái, Nguyễn Anh đi lên giữa, tổ chức ngôn ngữ của bản thân, muốn nói gì đó, một âm thanh vang ra cắt ngang lời nói của Nguyễn Anh.
Lưỡng lự một hồi, Hiền Linh mới nhỏ giọng đáp, khuôn mặt cúi xuống, không ai thấy được biểu hiện trên mặt của nàng lúc này.
“Nó là sự thực”. Quỳnh Nga không thể nào nhận thức được mọi chuyện là sự thực.
“Chị, chị có thể chứ”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Mọi người ngồi đây đội nhá, tôi ra ngoài một chút”. Rồi Nguyễn Anh lên tiếng nói cho mọi người nghe.
Mọi người xuống xe, người trung niên xuống xe theo, chào hỏi mọi người, rồi lên xe rời đi.
“Được rồi, giờ đến với nhân vật chính của chúng ta Hiền Linh”.
Nhìn Nguyễn Anh một chút, không phát hiện chút gì lạ thường, Quỳnh Nga im lặng mà nhấc tờ giấy lên đọc.
“Đến thật đúng lúc a”. Nguyễn Anh thì thầm nói.
Đi ra đến cổng, người lạ mặt này đã không còn thấy thân ảnh, Nguyễn Anh chỉ liếc một chút, liền cầm vali vào bên trong.
Đưa chiếc laptop ra trước mặt Hiền Linh, nhẹ nhàng mà nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Được rồi, như lời nói lúc sáng, em hỏi lại lần nữa, chị có chắc bản thân mình có muốn gia nhập nhóm em không”.
Hiền Linh nghe, một nụ cười rực rỡ trên khuôn mặt, không chỉ Nguyễn Anh, mà mấy cô gái ngồi tại đây cũng không khỏi kinh ngạc.
Nguyễn Anh đã chuẩn bị từ sẵn một chiếc laptop, chỉ chờ đợi lúc này thôi, ngay khi nàng đồng ý, Nguyễn Anh liền mang nó lên.
Tiếng động bên ngoài khá to, không chỉ Nguyễn Anh mà ai cũng nghe thấy được, gật đầu trước lời nói của Nguyễn Anh.
Nhận lấy tờ giấy của Nguyễn Anh, ngay lật tức mở ra đọc, khuôn mặt của nàng cấp tốc thay đổi, ửng đỏ cả lên, không ai biết nàng đang suy nghĩ gì.
“Vậy, còn muốn hợp tác nữa không”. Nguyễn Anh nhẹ nhấc cốc nước lên, nhìn vào bên trong nước, một bộ không để ý chút nào mà hỏi.
Giọng nói của một người đàn ông, từ bên ngoài vọng vào.
Nguyễn Anh không nói gì thêm trở lại chỗ ngồi của mình, vừa ngồi xuống đã nghe Thảo Mai nhỏ giọng thì thầm.
“Đương nhiên là được rồi, tài năng của chị đã được mọi người chứng kiến, em mới là người hỏi, chị có muốn gia nhập không mới đúng”.
Nguyễn Anh cười tươi, nụ cười rõ ràng, nụ cười như đạt được mưu kế của bản thân mình.
Từ không biết vị trí, Nguyễn Anh lấy ra một tờ giấy, đưa cho nàng, nhẹ giọng nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Combo đen toàn tập, đến cả nước da cũng khá đen.
“Đương nhiên”. Nguyễn Anh tiếp tục bố đời mà lên tiếng, trong lời rõ ràng có thể nghe được sự khẳng định tuyệt đối.
“Xem đi”. Nguyễn Anh hơi bố đời mà nói.
“Em không hề tức giận a, em chỉ đang nghĩ đến chút việc thôi”. Nguyễn Anh cười cười nói, thái độ ngay lật tức đổi chiều 180 độ
Quỳnh Nga không nói gì, ánh mắt chỉ là nhìn chằm chằm vào Nguyễn Anh.
“Nguyễn Anh à, bớt giận lại đi, dù gì cô ấy cũng là bạn Hiền Linh với cả cô không có ý xấu a”. Thảo Mai lên tiếng khuyên nhủ cậu, theo cô nàng đây không phải là vấn đề quá lớn, phải phản ứng gắt như vậy. Đương nhiên, nếu cần thiết, nàng cũng sẽ đứng bên cạnh Nguyễn Anh.
Đi thẳng ra bên ngoài, Nguyễn Anh đã thấy đứng trước cổng mình một người đàn ông mặc đồ đen, đeo kính đen, đội mũ, đeo khẩu trang, không rõ ràng khuôn mặt, mang theo bên mình một chiếc vali.
Không giải thích, Nguyễn Anh mở chiếc vali này ra, bên trong chiếc vali này là một tệp giấy, rất là nhiều giấy tờ, từ bên trong lấy ra một tờ giấy, Nguyễn Anh lại đóng chiếc vali này lại.
Cảm thụ tay của đối phương chạm vào tay của mình, Thảo Mai có chút ửng đỏ, nhưng cũng không rút ra, may là tay của cà hai đều để dưới bàn, không ai thấy được thao tác của hai người.
Nghe được tên của mình, cơ thể nàng theo bản năng căng cứng lên, nàng biết, bản thân mình sắp sửa đến với bước ngoặt của cuộc đời, thành bại hay không tại giây phút này.
Nguyễn Anh khẽ mỉm cười thì thầm.
“Cô không tin đúng không, tí nữa về trụ sở của chúng tôi, cô sẽ được thấy”. Nguyễn Anh lên tiếng nói, trong lời nói rõ ràng không có chút ý định nào giải thích. Nó giống như kiểu, tin hay không tin thì tùy cô vậy
Ngay lật tức, Quỳnh Nga đặt vội tờ giấy xuống bàn, ánh mắt không thể tin được mà nhìn Nguyễn ANh, giọng điệu vô cùng run rẩy.
“Hợp tác đương nhiên là hợp tác”. Quỳnh Nga gật đầu, vội vàng nói, giờ thì nàng tâm phục khẩu phục rồi, không còn chút nào nghi ngờ Nguyễn Anh lời nói nữa.
Mang theo vali vào nhà, nụ cười tự tin hiện trên môi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyễn Anh vô cùng nghiêm túc, nhìn Hiền Linh mà nói.
“Được rồi, nếu chị đã đồng ý, thì đây là một chút cái gọi là thứ giữ chị không thể chạy được khỏi nhóm”.
Chương 128: Bắt Đầu Tiến Hành Dụ Dỗ
Nguyễn Anh quay qua bên cạnh mình Hải Ninh, cô nàng vô cùng hiểu ý, mang theo Quỳnh Nga lên phòng của mình.
Nàng có một loại tức giận muốn đấm tên này xúc động, nhưng trong lòng lại dâng lên một loại cảm giác, nếu nó là thật thì sao, bản thân mà hành động thiếu suy nghĩ mà dẫn đến hối hận, chắc nàng khóc ngất ở nhà vệ sinh luôn quá à.
Nguyễn Anh là người nắm lấy chìa khóa, đi lên trước mở cổng, bước vào đầu tiên, mấy cô gái cũng theo sát đằng sau Nguyễn Anh.
“Để tiện cho xưng hô, vì chị lớn tuổi hơn, nên giờ chị gọi em là em, em gọi chị là chị”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.