Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 127: Cuộc Gọi Điện Bất Đắc Dĩ Mang Theo Một Chút Phiền Muộn
Không thể không nói, cô nàng này có chút chơi trội.
Mà có thất bại cũng chả sao, nàng không mất gì, mà có thành công gặp mặt thì cũng phải đàm phán, nếu thành công thì chỉ mất có 2 thành thôi nàng chịu được, nếu không được cũng chả sao.
Những chuyện này, Nguyễn Anh đương nhiên không thể biết được rồi, vì giờ thằng cu này đang khủng hoàng, không biết bản thân phạm phải lỗi lầm gì.
“Thôi rồi, lại lên cơn rồi”.
Đây không phải là hai chị em Quỳnh Ngân sao, kia không phải là mẹ con Mai Phương, xa hơn chút, ngồi đó là Yor cùng Tohru sao, thậm chí ở đây còn có thể thấy thân ảnh của 3 vị chấp hành quan, cùng 2 mẹ con phu nhân nhà Nakiri, cùng rất lâu không gặp Rindo chan, cùng đang cầm điện thoại Mana. Tổng cộng 13 người phụ nữ, trừ mẹ của Mai Phương ra, thì đều là cùng Nguyễn Anh có quan hệ đặc thù nữ nhân.
Không nói gì nhiều, gọi một cú điện thoại, đầu dây bên kia cũng vô cùng nhanh chóng, chỉ có 2,3 hồi chuông vang lên, đã thành công kết nối.
“Được thôi, chốc nữa, sẽ có người mang đến cho”>
Có chút cười vui vẻ lên, Nguyễn Anh nửa đùa nửa thật nói với Quỳnh Nga. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cảm thụ âm thanh mềm mại, Nguyễn Anh có chút xúc động, muốn nói nhiều điều lại kiềm chế lại, bắt đầu nói ra mục đích của mình.
Nguyễn Anh có một chút muốn khóc xúc động, cuối cùng cũng nghe được nàng nói a, người này không phải ai khác ngoài Nakiri Mana, kể từ mấy hôm trước, vì một cái không biết gì lí do, Nguyễn Anh cùng nàng trở nên ít giao tiếp.
Đương nhiên, Quỳnh Nga có thể làm như thế, nhưng lại không muốn thế, vì theo suy nghĩ của nàng, được thao tác trước cả khi loại rượu này xuất hiện, thì mới được lợi ích tốt nhất.
Khủng hoảng thì khủng hoảng, nhưng trước mắt gái không thể để người ta biết được, quay lại một bộ không có gì bộ dáng, nhìn về phía kia ngồi lấy Quỳnh Ngân, Nguyễn Anh lên tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cũng đừng nghĩ cô nàng này có chút ngu xuẩn, tại sao lại không chờ khi loại rượu này xuất hiện tại thị trường, thì lúc đó thảo nào người sản xuất chả xuất hiện, lúc đó thương thảo trả được.
“Của của cậu, tôi không tin làm sao mà cậu có quyền sở hữu nó, cậu có biết là loại rượu này có ý nghĩa như thế nào không. Ai mà sở hữu nó, sẽ mở ra một con đường mới cho ngành nghề rượu đó”.
Một lát sau, như có vẻ hết sự ngại ngùng, Quỳnh Nga đứng dậy, trước mắt mọi người, nàng nhìn chằm chằm Nguyễn Anh mà mở miệng.
Quỳnh Nga nghe những lời Nguyễn ANh nói, quá khích mà lên tiếng, nàng không thích nhất là những người nói dối, đặc biệt là nam nhân nói dối.
Mọi người phụ nữ trong phòng cũng gật đầu đồng ý.
Tuy không biết mấy người con gái này có kể hoạch gì, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, mà cũng vì nhiều vấn đề quá, cũng chả nhớ đến, chỉ tại bây giờ, khi mở tủ lạnh ra, Nguyễn Anh mới bất giác nhớ lại.
“Con bé này bị bệnh gì à”.
Đợi cho đến một lúc sau, mới có vẻ hết hơi, nàng ngồi xuống, Hiền Linh mới lấy một cái áy náy ánh mắt. xin lỗi nhìn về phía mọi người.
Mana vừa cúp điện thoại, đã nghe Quỳnh Ngân lên tiếng.
Nakiri Mana có chút bất đắc dĩ, nhưng không hề từ chối trước lời nói của nàng.
Đương nhiên, tất cả đều chỉ là suy nghĩ mà thôi, còn muốn được hay không thì trước hết phải có cơ hội gặp mặt người này cái đã.
“Hợp tác đi”.
Bên đầu dây bên kia, khuôn mặt của Nakiri Mana có chút căng thẳng, nhìn về phía sau mình ngồi những cô gái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hiền Linh ngồi bên cạnh, vội vàng đứng lên, ôm chặt lại có chút cuồng bạo lên Quỳnh Nga, vội vã ổn định cảm xúc của nàng.
Ánh mắt Nguyễn Anh nhìn về phía cô gái này, cảm giác được một cái gọi là nữ hoàng khí chất, Nguyễn Anh tin tưởng dù cho không có sự đồng ý của mình, cô gái này cũng tìm được cách khác mà thôi.
Đây cũng là mục đích thực sự của nàng, nàng cảm nhận nếu như thành công, bản thân mình sẽ một bước lên mây, con đường thành công thẳng tiến.
“Tốt lắm a, Mana, phải làm như vậy, thì đến ngày đó, thằng cu mới bất ngờ được”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hợp tác”. Không chỉ Nguyễn Anh nghi hoặc, mà các cô gái cũng nghi hoặc không kém, hợp tác là sao a không hiểu.
Nói xong, Nakiri Mana không tiếp lời của Nguyễn Anh nữa, tắt máy cái bụp. Nguyễn Anh không thể làm gì khác hơn ngoài cười khổ.
“Lên cơn”. Lời nói tuy nhỏ, nhưng không thể thoát được khỏi đôi tai thần kì được buff bẩn của Nguyễn Anh.
“Sao vậy”.
Truyền vào tai Nguyễn Anh một cái vừa nhớ vừa quen thuộc giọng nói.
“Mà cậu không thể sở hữu nó được, không nói đến việc cậu có tài năng tạo ra nó hay không, chỉ nói đến giá trị của nó, không bao giờ nằm trong tay của cậu được”.
Hành động quá rõ ràng như vậy, làm sao mà mọi người không nhìn thấy được chứ, lấy một cái không tin được ánh mắt nhìn nàng.
“Thú vị, thật là thú vị” Hoàn toàn không để tâm đến lời nói của cô gái này, ngược lại Nguyễn Anh còn có chút thích thú( Biểu hiện của một thằng thích bị sỉ nhục).
Lúc này, nếu Nguyễn ANh đứng tại đây, chắc hẳn sẽ nhận ra được những người ngồi ở đây là ai.
Ngồi bên cạnh nàng, HIền Linh đã không thể chịu được nữa, con bạn mình làm gì thế này, tính nói điều gì đó, lại bị đột nhiên ngẩng đầu lên Quỳnh Nga có chút hoảng, lại nghe được nụ cười của nàng, Hiền Linh nhỏ giọng mà nói.
Theo lời cô gái này nói, hợp tác ở đây, chính là muốn Nguyễn Anh giúp đỡ, để cho nàng gặp gỡ người tạo ra rượu này. Để khi có cơ hội gặp được người này, nàng sẽ cùng người đó thương thảo, muốn trở thành người đại diện cung cấp loại rượu này ra thị trường. Nếu mọi chuyện thành công nàng sẵn sàng bỏ ra 2 phần lợi nhuận cho Nguyễn Anh.
Đừng nhìn 2 phần lợi nhuận này có chút nhỏ bé, Nguyễn Anh chỉ cần có sắp đặt một cuộc gặp mặt giữa hai người, và nếu thành công, thì trả cần mất cái gì đã có được hai phần lợi nhuận.
Ánh mắt của Nguyễn Anh nghi hoặc mà nhìn về phía Quỳnh Nga, một bộ suy tư.
Chương 127: Cuộc Gọi Điện Bất Đắc Dĩ Mang Theo Một Chút Phiền Muộn (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quỳnh Nga lúc này, đang tưởng tượng đến viễn cảnh tương lai, viễn cảnh thành một người thành đạt, nếu mà nghe được suy nghĩ của Nguyễn ANh, không biết sẽ như thế nào.
Không nói đến có thể chiếm đoạt tiên cơ, trước người khác một chân nắm giữ quyền chủ đạo. Nàng còn có một suy nghĩ sâu xa hơn, theo nàng biết vị này sản xuất ra loại rượu, là một cái mới xuất hiện thế lực, chắc chắn còn cất chứa nhiều loại khác cũng sánh ngang này loại rượu.
Nghĩ vậy, nàng cắn răng, đưa ra hai thành lợi nhuận không cần Nguyễn Anh trả giá chút gì, chỉ mong đổi lại một cơ hội trao đổi với người kia.
Quỳnh Nga giải thích hết mọi chuyện cho Nguyễn ANh hiểu, sau hồi trao đổi, Nguyễn Anh bừng tỉnh, ánh mắt nhìn về phía cô gái này tràn ngập sự thú vị.
“Nếu tôi nói loại rượu này thuộc quyền sở hữu của tôi thì sao”. Không chỉ rượu, mà tất cả các loại rượu như thế này, đến cả người mang nó đến với thế giới này( đúng nghĩa đen) cũng là người của bản thân Nguyễn Anh, thì lời của cậu không có chút nào sai cả.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.