Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 126: Rượu Ngon Phối Gái Đẹp Là Số Một

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126: Rượu Ngon Phối Gái Đẹp Là Số Một


“Phải nói, nếu loại rượu này xuất hiện trên thị trường, ắt hẳn sẽ cháy hàng”.

Tính toán một chút, giờ mà đi bộ thì không biết bao giờ có thể về được đến nhà nữa, Nguyễn Anh quyết đoán gọi một cuộc điện thoai.

Mọi người theo chân Nguyễn Anh, bước lên con xe này, vào trong xe, ai lấy cũng có chút kinh ngạc, vì trong xe được thiết kế cực kì tiện nghi, hữu ích hiện đại, nói không ‘ngoa’ khi có đủ sức để giúp 1 người sinh sống được tại đây.

“Đây là một cái mới ra đời rượu hoa quả, lấy một cái nguyên lí đặc biệt, cho người uống cảm giác như uống rượu, nhưng thực chất lại không phải rượu, cái này thức uống cực kì phù hợp cho những người muốn uống rượu mà không thích say”.

Người đàn ông tên Quân vội vã gật đầu, chỉ có 7 người mà thôi, chiếc xe này thừa sức, dù có là 20 người, thì ngồi trật tí thì cũng được.

Biểu hiện rõ ra mặt, Nguyễn Anh vô cùng dễ dàng mà nhận thấy, mỉm cười đi lên trước người Quỳnh Nga, nhẹ rót thêm rượu vào ly đã cạn của nàng, miệng bắt đầu nói.

Và cũng chỉ Quỳnh Nga phản ứng mạnh như vậy, vì chỉ duy nàng, còn chưa được thưởng thức tay nghề của Nguyễn Anh, đến cả Hiền Linh, người mới quen cũng đã thưởng thức được gia vị do Nguyễn Anh pha chế.

Hô hấp có chút dồn dập, một ý tưởng táo bạo hiện lên trong đầu của Quỳnh Nga, khuôn mặt của cô nàng cấp tốc ửng hồng, có chút thở dốc.

Quỳnh Nga kinh ngạc mà nhìn Nguyễn Anh, không ngờ một thằng bé như này, vậy mà có những đánh giá sâu sắc như vậy.

Nguyễn Anh đã làm mẫu, mọi người không còn do dự nữa, cũng theo sau Nguyễn Anh mà uống, hương vị ngay lật tức lan tỏa trong miệng, người phản ứng mãnh liệt nhất lại là Quỳnh Nga.

Nguyễn Anh nhìn các nàng, vẫn không ai dám thử, đành xả thân mình thí nghiệm cho mọi người biết.

Nguyễn Anh đứng gần Quỳnh Nga như thế, làm sao mà không nhìn thấy rõ ràng được cơ chứ, theo bản năng nuốt nước bọt ừng ực, nếu không phải tại đây còn có người khác, có khi thằng biến thái hen tai, s·ú·c· ·v·ậ·t, mất dạy này đã đè con gái người ta ra rồi.

Sau vài giây trao đổi nhanh chóng, Nguyễn Anh cúp điện thoại lại, đứng tại chỗ.

Nguyễn Anh cũng là lần đầu tiên ngồi trên con xe này, nhưng cũng chả có phản ứng gì, vì trước kia, cũng đã ngồi một cái khác con xe có thiết kế giống vậy.

Theo chân Nguyễn Anh, vô cùng nhanh chóng, mọi người chỉ tốn một nửa thời gian so với lúc đến, họ đã thoát ra khỏi đám đông.

Thảo Mai có chút lo lắng mà hỏi, không đi bộ được, cũng không bắt xe được, thế thì đi về kiểu gì a. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Không, chỉ là giờ đi về đến nhà sẽ mất khá nhiều thời gian, mà bắt xe thì tầm này khó mà kiếm được”. Nguyễn Anh như thực chất mà hồi đáp cho Thảo Mai nghe.

“Vì lẽ đó, em đã nhờ người, nhanh thôi sẽ có xe đến đón chúng ta”.

Đương nhiên, đây chỉ là đối với người bình thường, không thể áp dụng lên trên người Nguyễn Anh.

Đây cũng chỉ là suy đoán của bản thân Nguyễn Anh mà thôi, còn cụ thể như nào còn cần điều tra thêm, cùng lắm là bắt Yor khai ra, Nguyễn Anh thầm nghĩ.

Rồi lại từ bên góc trên bên phải của xe, lấy ra 7 ly thủy tinh, thành thạo mà rót rượu hoa quả này vào.

Như quen thuộc, Nguyễn Anh mở ra một cái tủ lạnh siêu nhỏ trong xe, bên trong có đủ các loại rượu, rượu gì cũng có, nhìn qua một chút, Nguyễn Anh lựa chọn lấy ra một cái không hề được coi là rượu, rượu hoa quả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không ai biết Quỳnh Nga suy nghĩ gì, chỉ biết hiện tại nàng đã dừng động tác thưởng thức rượu của mình, cúi đầu xuống, suy nghĩ điều gì đó.

Nên mọi người thưởng thức, dù cho hơi kinh ngạc, nhưng cũng không như Quỳnh Nga, biểu hiện rõ ràng ai cũng có thể thấy.

Chương 126: Rượu Ngon Phối Gái Đẹp Là Số Một

Chuyện cứ vậy mà quyết đinh, Quỳnh Nga gật đầu, đóng quán, theo chân mọi người bước ra bên ngoài.

Ánh mắt nàng sáng lên, nhìn chằm chằm vào tay Nguyễn Anh chai rượu, đây là lần đầu tiên nàng được thưởng thức một thứ ngon lành như này.

“Chào cậu chủ, tôi là Quân, là tài xế đưa đón của cậu lần này”.

Nguyễn Anh nói ra suy nghĩ của mình, biểu diễn một chút hiểu biết, đầu óc thì lại nhớ về con Nakiri phu nhân, Nakiri Leonadra, những tháng ngày cùng nhau thưởng rượu.

Trước ánh mắt của mọi người, Nguyễn Anh đưa từng ly rượu một cho mọi người, miệng thì nói.

Thảo Mai gật gật đầu, không hỏi gì thêm.

Biểu hiện này đã khiến nàng phải nhìn Nguyễn Anh bằng một con mắt khác, không còn như lúc đầu cảm giác. Được cái đẹp mã, chứ chả có vẹo gì.

Trong xe, bước ra một người đàn ông trung niên, vừa xuống xe, liền chạy đến chỗ Nguyễn Anh mà chào hỏi.

Nói về tại sao lại chọn nó, không chỉ vì nó ngon, mà Nguyễn Anh nhìn vào nó, vậy mà vô tình phát hiện một kí hiệu quá quen thuộc, đây không là rượu thương hiệu cúa Shokugeki thế giới sao.

Tâm tư đã có chút bình lặng Nguyễn Anh, lại có chút bị xao động.

“Đúng a, vì người tạo ra loại này bình rượu tôi biết à”.

Từ lúc Nguyễn Anh gọi điện, không cần tốn thời gian bao lâu, một chiếc xe xịn xò 16 chỗ xuất hiện.

Khoan, hình như nàng vừa lắm bắt được một cái gì khá là quan trọng thông tin, chưa xuất hiện trên thị trường là sao, chả nhẽ loại này rượu ngon còn chưa được thấy mặt thế nhân nữa.

“Loại rượu này, uống vào sẽ cảm nhận được cái thanh mát, không đắng cay quá gắt như những loại rượu bình thường, sử dụng một loại nào đó không biết tên hoa quả, cùng đặc biệt cách pha chế, biến này loại rượu trở nên vô cùng đặc biệt…”.

Ngạc nhiên chút thôi, mọi người lại thu hồi tầm mắt của mình, vì chính bản thân mỗi người tại đây, cũng mang một thân thế ‘bất phàm’ người không giàu thì quyền thì quý, tóm lại là có kiến thức, trải nghiệm người, tuy sẽ ngạc nhiên, nhưng sẽ không biểu hiện quá rõ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đừng nhìn qua đây tên là rượu, nhưng thực chất chỉ là nước hoa quả không cồn lên men mà thôi. Mọi người thử đi, đảm bảo sẽ thích nó”.

“Bình rượu này, chưa được tung ra thị trường”.

Lần này, Nguyễn Anh là người dẫn đầu, với trí nhớ của mình, cùng vừa rồi ở tầng 4 quan sát, Nguyễn Anh tìm được con đường đi ra khỏi đám đông một cách nhẹ nhàng nhất.

“Đủ chỗ”. Nguyễn Anh chỉ về phía sau đứng lấy người, con mắt của Nguyễn Anh nhìn qua xe, cũng biết là đủ, nhưng điều muốn hỏi, vẫn cứ là phải hỏi.

Đứng lại tại con đường đã hơi ít người, Nguyễn Anh nhìn đằng sau đứng lấy 6 vị xinh đẹp cô nương.

“Vậy phải làm sao a”.

Thảo Mai là người gần Nguyễn Anh nhất, đi đến bên cạnh đứng tại một chỗ không đi nữa Nguyễn Anh, mở miệng dò hỏi.

Vội vàng mà nhìn Nguyễn Anh, thấy vẫn cười cười, Quỳnh Nga quyết định hỏi dò.

Nhẹ nhấp một hơi, dư vị khá là tầm thường, chỉ có thể nói là tạm được theo nhận xét của Nguyễn Anh, nhưng như vậy, là quá đủ với một thế giới không lấy ”ẩm thực vi tôn” rồi.

“Sao vậy, không đi nữa à?”. Cô khá tò mò không hiểu Nguyễn Anh đang muốn làm trò gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngoài quán lúc này, vì bầu trời vẫn còn đang có pháo hoa nổ, dự kiến có khi phải 12h hơn mới kết thúc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Từ lúc đến đây, cho đến lúc ra về, dòng người vẫn không chút nào giảm bớt, thậm trí còn đông hơn lúc trước, trên khuôn mặt ai cũng có thể dễ dàng có thể thấy được nụ cười.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126: Rượu Ngon Phối Gái Đẹp Là Số Một