Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 125: Một Cuộc Trò Chuyện Vui Vẻ Mà Nhẹ Nhàng Trong Không Khí Đón Xuân Sao?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 125: Một Cuộc Trò Chuyện Vui Vẻ Mà Nhẹ Nhàng Trong Không Khí Đón Xuân Sao?


“Những món nước ở tiệm cà phê “Nga Linh” này mặc dù không được bày trí xuất sắc nhưng nếu với một người như tôi, là một người không bận tâm nhiều về hình thức thì tôi có thể khẳng định rằng, nếu vào quán là người có cảm quan giống tôi chắc chắn rằng quán sẽ không làm người thưởng thức thất vọng bởi hương vị của từng thức uống”.

Lúc đó Nguyễn Anh chỉ nghĩ đơn giản là thằng này theo gia đình mà rời đi thôi. Nhưng giờ nghĩ lại, mọi chuyện không đơn giản như vậy, nhưng đó cũng là chuyện kiếp trước mà thôi, cũng chỉ là một chút cảm xúc hoài niệm hiện ra khi thấy pháo hoa nở.

Tách cà phê đen đá này rất thú vị, phù hợp cho một buổi chiều chill chill cùng hội bạn.

Nguyễn Anh bắt đầu nói, dần dần, chính bản thân cậu bị chìm đắm vào trong lời nói của bản thân mình, cậu đã hoàn toàn biến mình thành một nhà phê bình đỉnh cao, đưa ra những lời nhận xét chân thành và bổ ích nhất có thể giúp đỡ được cho quán này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhâm nhi từng ngụm cà phê rồi tận hưởng không khí tại đây.

Cuối cùng đã có người không thể kiềm chế được nữa, Nguyệt Thanh là người đầu tiên không nhịn được, cười ra tiếng.

“Tất nhiên là được chứ, hoan nghênh cô đi đến chúng tôi trụ sở”.

“Ngươi là ai a, Nguyễn Anh trong trí nhớ của chị không thể sâu sắc và trưởng thành như thế này”. Hải Ninh không nhịn được lên tiếng, lời nói và gương mặt thể hiện ra sự nghiêm túc vô cùng.

“Xin thông báo cho quý khách, cửa tiệm vì một vài nguyên nhân, bây giờ phải đóng cửa, xin mọi người thông cảm cho”.

Là người của hội sành ăn uống, Hải Ninh cùng Thảo Mai trước nhất lấy cho mình cốc trà lài mà thưởng thức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phải chăng trái tim lạnh giá bao lâu nay, đã có ngày phá băng đón nhận ánh nắng.

Và thế là một t·ai n·ạn xảy ra, Nguyễn Anh lúc đó rất khủng hoảng, không biết làm gì, vội về nhà kêu gọi ông bà già của mình.

Cùng theo tiếng pháo hoa vang lên, mất khoảng 15 phút sau, Hiền Linh cũng trở lại, nhưng lần này tiến đến không chỉ có nàng mà còn có Quỳnh Nga.

Mọi người cùng nhau vui vẻ, cười cười nói nói, thưởng thức lễ hội pháo hoa này.

Nhẹ đặt mấy ly nước lên bàn, Quỳnh Nga chào mọi người chút, lại quay trở xuống, có vẻ như Quỳnh Nga chỉ là muốn cầm giúp cho Hiền Linh mà thôi.

Hiền Linh có chút ngơ ngác nhìn Nguyễn Anh, lời nói vừa rồi, chỉ xuất phát từ ngẫu nhiên lời nói, nàng không nghĩ Nguyễn Anh lại có cảm quan đặc biệt như vậy.

“Xin lỗi, nhưng có thể để tôi đi cùng Hiền Linh được không, dù gì cũng đã 10h hơn rồi, nên là..”.

May thay mấy thằng này được cứu chữa kịp thời, nhưng cũng để lại vết bỏng đáng sợ trên bụng.

Âm thanh thông báo này, từ người tầng 1 đến tầng 3, đều có thể nghe thấy, có người sẵn sàng thanh toán rời đi, cũng có người không muốn, nhưng nhìn những người rời đi, cũng đứng dậy thanh toán.

Mọi người cũng theo sát hai cô gái mà mang lên đồ uống của mình.

Bọn trẻ nhìn vậy mà háo hức muốn thử, Nguyễn Anh cũng vậy.

Lời nói vừa ra, ngay lật tức phá vỡ bầu không khí, ai lấy cũng vì hành vi của cô gái này mà có chút muốn cười, nhưng lại cố nhịn.

Hiền Linh nhìn mọi người có vẻ khá thích những thức uống nơi đây, nhẹ thở ra một hơi, ánh mắt nhìn về phía người đàn ông duy nhất kia, lên tiếng, giọng điệu có chút hồi hộp bồn chồn.

Thằng bạn, người đưa pháo cho Nguyễn Anh cùng đồng bọn, người đầu tiên đ·ốt p·háo.

Từ sau ngày đó, thằng bạn Nguyễn Anh rời đi, đến giờ không còn liên lạc.

Nhìn bạn bè ai cũng đã dùng pháo hoa của mình, thằng bé này loay hoay mãi, có chút không biết làm gì.

Tiếng cười này như hiệu ứng domino vậy, l·ây l·an cho mọi người, theo sau Nguyệt Thanh là Hải Ninh, cuối cùng cả Joon Yoo, người được xem là trưởng thành nhất cũng cười lên, con bé Hina thì khỏi nói, tuy không biết mọi người nói gì nhưng thấy mọi người cười, thì cũng cười theo.

Khuôn mặt của Nguyễn Anh đen như đít lồi, nhìn về phía Thảo Mai mà hung tợn nghĩ.

Vừa uống, ngay từ ngụm đầu tiên hai cô gái đã cảm nhận được vị ngọt thanh mát của món này mang lại.

“Quỳnh Nga”. Hiền Linh ngay lật tức hiểu ý của Quỳnh Nga, vội và vội vàng hét lên tên của nàng, nhưng có có vẻ Quỳnh Nga không để tâm mấy, lấy một cái vô cùng kiên định ánh mắt mà nhìn chằm chằm Nguyễn Anh.

Chương 125: Một Cuộc Trò Chuyện Vui Vẻ Mà Nhẹ Nhàng Trong Không Khí Đón Xuân Sao?

Nguyễn Anh vô cùng hiểu được ý của Quỳnh Nga, nếu đổi lại là Nguyễn Anh, có khi còn không đồng ý cho Hiền Linh đi cùng. Ai đời lại 10h hơn, lại đi thảo luận về công việc chứ, chỉ trừ những việc mờ ám mà thôi.

Rồi 1 quả, 2 quả 3 quả, quả pháo của Nguyễn Anh cũng thành công được phóng xuất lên trời, nhưng lại có 1 quả pháo của một đứa trẻ không nổ được.

Cánh tay của nàng nhẹ quàng lên bên cạnh mình Hải Ninh, nhìn lên phía Nguyễn Anh giả bộ bất ngờ, ánh mắt sợ hãi.

“Nguyễn Anh, có đánh giá như thế nào về quán a”. Nói xong lời này, Hiền Linh liền có chút khẩn trương mà nhìn về phía Nguyễn Anh, có lẽ đối với cô bé, lời đánh giá của Nguyễn Anh thực sự có tầm quan trọng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người kinh ngạc nhất, chắc là Thảo Mai rồi, mới có mấy ngày không gặp sao thằng cu này lạ quá, tự dưng trưởng thành một cách lạ thường.

Không biết từ đâu, Quỳnh Nga lấy ra một cái loa, thao tác một chút, đã có thể sử dụng, chỉ thấy Quỳnh Nga chĩa loa về phía mọi người mà noi.

Nhìn trước mặt ly đen đá, Joon Yoo nhẹ nhấc lên uống, ngay lật tức có đánh giá trong đầu.

Đợi cho mọi người đi hết, Quỳnh Nga dọn dẹp nhanh chóng, đi lên trước mặt mọi người mà nói.

“Đừng có mà để ở riêng cùng nhau”.

“Còn về quán này, nó tạo cho tôi cảm giác như muốn trốn chạy những bộn bề, mỏi mệt tại “Nga Linh” quán cà phê khiến ta như sống chậm đi một tí. Ngồi lắng nghe lòng mình và tự hỏi rằng ” Bản thân đã thật sự bình yên chưa? “. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng Nguyễn Anh lại hiểu, lại như nói hết nỗi lòng của bản thân nàng, trái tim nàng đập mạnh, như đang thổn thức về điều gì đó.

Hiền Linh đứng trước Quỳnh Nga, nói gì đó, sau một hồi trao đổi vậy mà Quỳnh Nga lại làm ra hành động cho mọi người kinh ngạc.

Lời bình phẩm của Nguyễn Anh không chỉ khiến Hiền Linh thổn thức, mà còn khiến mấy cô gái ngồi đó kinh ngạc không thôi.

Thằng bạn của Nguyễn Anh đứng gần đó, tiến lên hỗ trơ. Sau bao cố gắng, cuối cùng quả pháo này cũng đốt được, nhưng một sự cố xảy ra.

“Tiệm cà phê này, nếu có chút lời giới thiệu như “Hãy thưởng thức một tách cà phê ngon, nghe những bài hát và thư giãn nhất “ thì sẽ hút khách nắm đó”.

Không biết quả pháo này bị sao nữa, nó không theo hướng chỉ định mà bay lên trên, thay vào đó bay thẳng đến chỗ thằng bạn Nguyễn Anh đang đứng cùng một đứa trẻ khác.

Đến cuối giờ, tầm gần 10h, khi những tràng pháo hoa đang nổ rực rỡ, đám người Nguyễn Anh quyết định ra về.

Nguyễn Anh đang từ từ nhấm nháp ly trà lài, nghe lời Hiền Linh nói, nhẹ đặt ly trà xuống, suy nghĩ một chút, nói ra đánh giá của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhẹ ôm trái tim của bản thân, Hiền Linh cảm giác như tìm được người hiểu bản thân mình, tuy tiệm cà phê này do nàng cùng người bạn tạo ra, nhưng đến cả bạn của nàng, còn không hiểu lắm tâm tư của nàng.

Quả pháo của thằng này đốt thành công, bay cao, bay xa, nổ đẹp đẽ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 125: Một Cuộc Trò Chuyện Vui Vẻ Mà Nhẹ Nhàng Trong Không Khí Đón Xuân Sao?