Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 124: Một Mẩu Chuyện Nhỏ Đáng Nhớ Hay Đáng Quên?
Người dân bị cấm không được tàng trữ pháo hoa, pháo nổ, tóm cái váy lại là muốn được bắn pháo hoa, chỉ có chính quyền mà thôi.
Theo chân của Hiền Linh, mọi người đi lên cầu thang, tiến tới tầng hai trước tiên.
Cuối cùng theo chân Hiền Linh, mọi người đã đến với tầng 4, nơi này như cách biệt hoàn toàn với không gian dưới vậy, suy nghĩ đầu tiên khi bước vào là nơi chỉ dành riêng cho những cuộc tình lãng mạn, hay những giây phút trầm lắng suy tư.
Liếc nhìn đôi chút không gian này, Nguyễn Anh không thể không công nhận con mắt thẩm mĩ của Hiền Linh cùng cô gái ngồi dưới kia, ai nói gì thì nói chứ, đây quá phù hợp với Nguyễn Anh rồi.
Hiền Linh có chút vui sướng, chạy thẳng xuống lầu, bước đi nhanh chóng và quen thuộc, không một giây ngừng nghỉ.
Nguyễn Anh lúc đó chả nghĩ nhiều, chỉ biết bạn cho là cầm là vui là chơi mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đầu tiên khi bước vào khu vực bên dưới tiệm này sẽ cảm nhận được sự ấm cúng bởi không khí nơi đây. Mọi thứ đều được kết hợp với sự hài hước giúp người vào tiệm sảng khoái sau một ngày làm việc căng thẳng.
Lúc đó, khi nghe bố mẹ kể, Nguyễn Anh cảm thấy có chút tiếc nuối, vẫn không hiểu tại sao lại như vậy, kiểu như đàn gẩy tai trâu.
Mà bọn nổ pháo đ·ốt p·háo thường là những kẻ trẻ tuổi, mà đã là tuổi trẻ khinh cuồng, nổ pháo gì chơi quả 30, 40 phút không ngừng nghỉ, lúc nào cũng vang lên tiếng pháo.
Có lúc hồi nhỏ, Nguyễn Anh không hiểu tại sao lại làm vậy, liền hỏi thăm cha mẹ của mình.
Theo chính bản thân Nguyễn Anh kiến thức và kinh nghiệm, tiệm cà phê này có vị trí khá là đắc địa
Tiệm cà phê mang phong vị của Thập Niên 2000 nằm trên một con mặt tiền gần vườn hoa Lạc Long Quân, với chủ thể không gian trong quán được thiết kế đậm chất Hà thành xưa cũ, diện tích tiệm không quá lớn cũng không quá nhỏ.
Tầng 2 có không gian khá thoáng đãng với khu vực bên ngoài được bài trí một chiếc bàn dài và những chiếc ghế nhỏ phía dưới. Ngồi quay mặt ra bên ngoài ngắm nhìn những chậu hoa được quán trồng bên cạnh rồi tận hưởng ly cà phê vừa gọi thì phải gọi là một cảm giác “số dzách”.
Tầng 2 theo quan sát của Nguyễn Anh thì hơi thưa thớt vì cả một không gian, chỉ có 2 – 3 chiếc bàn đặt xung quanh. Khu vực này, nhìn qua là đủ hiểu dành cho những người thích sự yên tĩnh để xem pháo hoa,hay đơn giản là tìm một góc riêng cho mình.
Phong cách nhất quán với tầng dưới, nhưng không tạo cho người một cảm giác lặp lại, những tầng này kết nối với nhau hài hòa một cách khó tả.
Nhẹ đưa Menu cho mọi người, Hiền Linh đảm nhiệm trách nhiệm giới thiệu cho mọi người.
Quán gồm khu vực bên dưới và ba tầng lầu nằm bên với nội thất đa phần bằng gỗ và tone màu chủ đạo là nâu và vàng. Tạo nên một cảm giác bình dị tưởng chừng như khó kiếm ở một thành phố tấp nập.
Đặc biệt từ vị trí này, cũng có thể coi là đủ mà ngắm được toàn cảnh pháo hoa rồi.
Ở Nga Linh tiệm cà phê có thức uống gì ngon? Đến Hiền Linh cũng không biết nữa, vì đối với nàng, một người dễ nuôi, thì uống cái gì cũng hợp khẩu vị, ngon lành cả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Được rồi, thế là 1 đen đá, còn mọi người là trà lài đúng không?”. Hiền Linh hỏi thêm.
Đây là lời lí tưởng đủ để đáp ứng cho, những ngày nào mọi người cần chill, mọi người cần ngồi sau một ngày làm việc mệt mỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đến đêm giao thừa, như đã hẹn đám trẻ đến một bãi đất trống gần nhà, thằng nào cũng háo hức đ·ốt p·háo.
Mọi người cũng bị này cảnh đẹp hấp dẫn, con mắt nhìn lên bầu trời, từng đợt pháo hoa bay lên, nổ ra thật đẹp.
Đây là nơi mà ai nhìn vào, cũng có thể nhìn thấy sự bình yên và tĩnh lặng. Nơi bạn có thể thấy bình yên và tránh xa những xô bồ, ồn ào ngoài kia.
“Quán của Hiền Linh, món gì cũng ngon á, nhưng vì mọi người lần đầu đến quan, Hiền Linh có vài gợi ý cho mọi người như sau” Cô bé Hiền Linh lên tiếng nói, làm ra điệu bộ vô cùng có phẩm vị của một nữ lão bản, cực kì đỉnh cao.
Nói đến cũng thật hài hước, nhìn những màn pháo hoa này, Nguyễn Anh lại nhớ đến vài chuyện.
Nếu ai muốn trải nghiệm không gian xưa cũ khi sống giữa Hà Thành nhộn nhịp và hiện đại thì Nga Linh là một địa điểm chắc chắn nên lưu vào sổ tay của bản thân mình ngay.
Mọi người gật đầu, nếu Hiền Linh cũng là chủ nhà đã nói vậy, thì họ không việc gì phải phản đối cả.
Menu gồm những món cơ bản như trà, cà phê,… Tuy số lượng ít nhưng lại thắng ở chất lượng, nói về chất lượng thì Hiền Linh có thể khẳng định đã đến đây uống 1 lần thì không còn muốn uống ở nơi khác thức uống nữa. Cà phê “đá” hay gì mà uống một lần là không dứt được vậy.
Được thiết kế đặc biệt cho một không gian riêng tư, dẫu cho bên dưới kêu loạn ầm ĩ thế nào, bên trên cũng chỉ vang vảng âm thanh nho nhỏ mà thôi.
Đã có những sự kiện không hay xảy ra, người thì bị t·ai n·ạn pháo, t·hiệt m·ạng, người thì b·ị t·hương.
Không nhớ rõ năm nào, người ta đã cấm pháo nổ, vì nghe nói trong một năm nào đó, ngày lễ tết, khi người ta vì niềm vui mà đ·ốt p·háo.
Chơi ít thì vui, nhưng chơi nhiều thì lại dính đến vấn đề khác, người chơi pháo đã dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng, tạo t·iếng n·ổ ồn ào, làm cho người già, trẻ em, người yếu tim, thần kinh yếu không chịu nổi, khói pháo dày đặc kéo dài, xe ô tô, xe gắn máy có lúc không đi lại được, gây tắc nghẽn giao thông.
Nguyễn Anh nhìn phía trước mặt mình bầu trời, lúc này pháo hoa đã bắt đầu được bắn. Một cảnh đẹp sẽ không bao giờ có ở kiếp trước của Nguyễn Anh.
Thế là từ ngày đó, có lệnh ban hành cầm sản xuất, tàng trữ và buôn bán pháo, cũng theo ngày đó, muốn thấy pháo hoa, chỉ thường những ngày lễ mới thấy mà thôi.
Là chủ của cửa tiệm, Hiền Linh vô cùng quen thuộc, dẫn mọi người ngồi vào một chiếc bàn dài đặt gần ban công. Từ đây, có thể dễ dàng nhất nhìn được toàn cảnh vườn hoa Lạc Long Quân, cũng như đoàn người đang ồn ào náo nức bên dưới.
Kiếp trước, lúc Nguyễn Anh sống, người ta đã cấm pháo hoa rồi, pháo hoa chỉ được bắn vào những ngày đặc biệt như lễ tết, ngày lễ trọng đại.
“Thế cho chị ly đen đá”. Joon Yoo lật tức lên tiếng, Hiền Linh hiểu ý gật đầu.
Đợi mọi người ngồi hết vào chỗ, Hiền Linh quen thuộc từ một góc căn phòng, lấy ra một tấm bảng menu, nhìn thô sơ nhưng tràn ngập gì đó phong vị cuộc sống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không dừng lại lâu, Hiền Linh dẫn mọi người tiến đến tầng 3.
Chương 124: Một Mẩu Chuyện Nhỏ Đáng Nhớ Hay Đáng Quên?
Một người bạn của Nguyễn Anh, không biết từ đâu sắm được mấy quả pháo, thế là nó gọi anh em ra, bao gồm cả Nguyễn Anh, rủ nhau đêm giao thừa đi bắn.
Cha mẹ đương nhiên giải đáp hết cho Nguyễn Anh biết, lời nói đó đến khi lớn Nguyễn Anh cũng nhớ.
“Hiền Linh gợi ý mọi người tốt hơn là phải thử trà lài vải có vị thơm thoang thoảng của trà đảm bảo sẽ cảm thấy thích quán này ngay á, à đúng rồi, ai có muốn thử đen đá không, đây là thức uống xịn xò của quán à”. Hiền Linh thực sự đã hóa thân thành một bà chủ đích thực, trái ngược hoàn toàn với bộ dáng bình thường hay sợ sệt của cô nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.