Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 114: Gặp Gỡ Vị Hôn Thê, Hoàng Minh À, Anh Giấu Kĩ Lắm
Chỉ cần Hoàng Minh kí, chắc chắn cô nàng này sẽ cho không luôn một nửa số đó.
Mà đây là chuyện can hệ trọng đại của hai gia tộc, làm sao Hoàng Minh cùng Phan Kim Chung có thể dễ dàng quyết định được.
Dáng người cao dáo, thân hình có sức lực của tuổi trẻ, độ tuổi chắc hơn 30, mặc trên mình một bộ vest kẻ sọc giản dị nhưng không quê mùa.
“Cô chắc chứ, nếu tôi kí vào nó, thì cô sẽ không còn đường lui đâu”.
Trở thành một gia tộc tiền, tài chính sánh ngang với những gia đình đứng đầu nhất, nhưng quyền thì lại không thể sánh bằng.
Kí luôn, còn có một mục đích khác, đó là Hoàng Minh muốn tạo cho cô gái trước mặt một cảm giác, bản thân mình là một người hám tài, vậy sau này sẽ khó mà qua lại được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong đầu Hoàng Minh hiện ra vừa rồi tờ giấy, đó là một bản hợp đồng.
“Tôi muốn anh hủy bỏ nó đi, hủy bó hôn ước của hai ta”.
Phan Kim Chung con gái của Phan gia, mà Phan Gia chỉ có thể coi là một gia tộc tầm trung của Hà thành.
“Vậy thì chốc nữa anh, có thể xác nhận với gia đình”.. Cô gái không tỏ ra thái độ chút nào, ngược lại còn đưa ra giải pháp rõ ràng và cụ thể nhất cho Minh Hoàng biết.
Hai là Phan gia đang có ý muốn tiến đến thị trường Hải Thành, vậy hôn ước này thành công, không phải một công đôi việc sao, dù gì thì làm gì mà có bản địa dân giúp đỡ cũng hơn nhiều tự lực gánh sinh.
“Tôi cùng anh có một hôn ước do gia đình thành lập, anh biết không”. Cô gái không hề lòng vòng một chút nào, đi thẳng vào vấn đề chính.
Hoàng Minh vừa nghe cái tên ngay lật tức biết được người này là ai ngay lật tức, đây còn không phải là vị hôn thê của mình sao.
Vậy tại sao sao gia tộc họ Phan lại không chọn một gia tộc khác tại Hà thành, mà lại phải chọn ở thành phố khác Hoàng Gia.
Bên trong đó có ghi lại là quyền thừa kế tài sản của Phan Kim Chung, một lượng tài sản sánh ngang với gia đình Hoàng Minh tài sản cộng lại.
Ngược với Phan gia, Hoàng gia Hải thành có vị thế chính trị khá lớn, nói không sai khi, trừ song Nguyễn Gia, khá ít có thế lực có thể sánh ngang Hoàng Gia này.
Bản hợp đồng này ý tứ vô cùng rõ ràng, đó là bản hợp đồng nhằm bắt Hoàng Minh hủy bỏ hôn ước với Phan Kim Chung.
Thằng cu này khi biết như vậy, kí luôn, không phải vì ham tiền, mà vì đây là cái cớ tốt nhất để khi từ hôn, gia đình không thể bắt bẻ được bản thân.
Một gương mặt xa lạ với người khác, nhưng vô cùng quen thuộc với Hoàng Minh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Muốn nói sao lại giàu thế, lại phải kể đến chút tiểu sử của cô gái này.
“Anh Ba à, anh có nhiều thời gian rảnh nhỉ, không chở chị tôi đi làm sao”.
Nhẹ nhàng xem xét một chút, Phan Kim Chung cất gọn này giấy tờ vào túi sách của mình.
Cuối cùng gia tộc này để không bị những gia tộc khác bào mòn, nghĩ ra một cách đó là liên hợp với các gia tộc khác, gia tộc này phải có quyền nhưng thiếu tiền, thì hai bên mới bù đắp cho nhau được.
Nên là chưa gặp, ông này đã có chút ác cảm không tốt với cô gái này rồi, giờ lại bị người coi là hôn thê của bản thân bắt nạt như này, ấn tượng về cô gái càng xấu xí hơn.
Một cái từ Hà Thành công chúa, không biết rõ ràng gì ngoài cái tên, nhưng cái tên lại gây cực nhiều ấn tượng với ông anh này.
Hoàng Minh khi kí, nhìn khối lượng tài sản của Phan Kim Chung lúc đọc ra, cũng không khỏi nuốt nước bọt, không nghĩ ra sao lại có thể giàu có như vậy.
Có chút thất vọng trước lời nói của Hoàng Minh, nhưng đây cũng chả sao, Phan Kim Chung mở lời tiếp.
Trong đó ghi rất rõ ràng, những thứ mà Hoàng Minh không thể trối từ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kí xong, Hoàng Minh trả lại giấy tờ cho Phan Kim Chung.
Nói Phan Kim Chung lại mang ra một tờ giấy nào đó, Hoàng Minh nhẹ nhàng tiếp lấy, sau một hồi đọc, Hoàng Minh hít một hơi thật sâu, lấy một cái không thể tin ánh mắt nhìn về phía Hoàng Minh.
“Vậy việc này đã xong, tôi xin được phép rời đi trước”.
Hoàng Minh run giọng mà nói.
Miễn cưởng nở một nụ cười, Hoàng Minh đáp lại lời giới thiệu của Phan Kim Chung.
Một, Hoàng gia, gốc không phải Hải Thành, mà là một nhánh của Hoàng gia Hà thành tiến đến.
Chương 114: Gặp Gỡ Vị Hôn Thê, Hoàng Minh À, Anh Giấu Kĩ Lắm
Mà Phan gia chỉ là một gia tộc tầm trung khó mà trèo cao với sâu được, nên chỉ lẽ dĩ nhiên Hải Thành chính là mục tiêu chủ yếu của gia tộc tộc này.
Và Hoàng gia Hải Thành chính là gia tộc có những yếu tố này.
“Tôi là Hoàng Minh, xin phép cho hỏi chúng ta có quen nhau sao?”. Hoàng Minh biết rõ còn cố hỏi, diễn có phải là một bản năng sao, không ai biết rõ ràng được.
Phan Kim Chung gật đầu không chút ro dự, Hoàng Minh không còn cách nào khác, đánh kí theo lời nói của cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn cốc cà phê trước mắt, Hoàng Minh nhẹ nhắm mắt suy tư về vừa rồi.
Một phát cắt đứt mọi đường lui luôn, ông anh này dạo gần đây khôn hẳn ra.
Đi luôn, không còn gì nữa, để lại một mình Hoàng Minh.
“Tôi xin lỗi, này là lệnh của cô chủ thôi, làm một tài xế quèn, tôi đâu dám đi rời xa cơ chứ, tôi sợ mất việc lắm”.
Ngay khi Phan Kim Chung tiến ra ngoài, đã bị một cuộc gọi điện hù dọa, sắc mặt trắng bệch, điện thoại rơi xuống tại chỗ.
Hoàng Gia của hai thành phố này, tuy tách rời độc lập hoạt động, nhưng lại có một mối liên kết chặt chẽ với nhau, hiểu đơn giản leo lên Hoàng Gia Hải thành, cùng đồng nghĩa với leo lên Hoàng Gia Hà thành.
Biết nhưng vẫn phải giả bộ ngơ ngác, Minh Hoàng vội vàng lắc đầu, một bộ không biết gì cả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn trong quán Cà phê lúc này, Hoàng Minh đang nhìn chằm chằm người trước mặt.
Gia tộc tầm trung nhưng không tầm trung chút nào, được thành lập không lâu, chắc được mấy chục năm, nhưng gia tộc này đã phát triển một cách vượt bậc.
“Được rồi, chúng ta chưa giới thiệu nhau nhỉ, tôi là Phan Kim Chung”. Cô gái xinh đẹp lên tiếng, tiếng nói nghe vô cùng dịu dàng, ai không biết còn tưởng cô nàng này đang nũng nịu với người yêu không bằng.
Bởi không chí Phan Kim Chung có mong muốn từ hôn thằng này cũng vậy.
Có quyền lực là thế, nhưng lại không có tiền, vì con cháu, ai lấy cũng theo đường quan, phải nói là ông cụ của Hoàng Minh, cũng là người đứng đầu nhà, không sinh ra một đứa con theo buôn bán, thì không biết chỉ với lương công chức, có sống khỏe mạnh được không nữa.
“Được rồi, giờ tôi sẽ nói cho anh biết mục đích tôi gọi anh ra đây lúc này”.
Vậy là ngươi cần ta cái này, ta cần ngươi cái kia, cả hai cùng nhau hợp tác, với sợi dây liên kết là hôn nhân của hai đứa trẻ Hoàng Minh và Phan Kim Chung.
Nhưng làm điều đó kiểu gì, cách tốt nhất chính là liên hôn, vậy là những đứa trẻ trở thành công cụ cho hai gia đình này, và mục tiêu trở thành công cụ trong vụ giao dịch, là Hoàng Minh cùng Phan Kim Chung.
Nghĩ là như vậy, nhưng Hoàng Minh vẫn phải giả bộ không biết, phải khiếm tốn không được bắt nạt cái này nữ nhân, không bị đám kia bên ngoài người, à thôi cũng không dám nghĩ đến.
Người đàn ông tên Ba nghe vậy, vội vàng cười trừ mở miệng đáp.
Trước kia, khi nghe tin bản thân mình có hôn thê, ông này không để ý lắm, nhưng khi gia đình nói cô này tên Phan Kim Chung, đầu óc lại không khỏi nghĩ đến một cái tên khác Phan Kim Liên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.