Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 112: Cuối Cùng Cũng Kết Thúc Sao?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 112: Cuối Cùng Cũng Kết Thúc Sao?


Con mắt của Hiền Linh nhìn về phía Thảo Mai tràn ngập mơ ước, nghe câu chuyện của Thảo Mai, như tiếp thêm động lực cho cô bé, quyết tâm hơn để thực hiện ước mơ của một nhà sáng tạo game của mình.

Ngay từ lần ra mắt đầu tiên, Nguyễn Anh muốn Thảo Mai phải chơi lớn, và sẽ thành công, à không chắc chắn thành công.

“Được lắm bé yêu”. Người tiếp theo tiếp lời

Bên trong ghi chú, ghi lại nội dung hiểu như sau.

Cùng nhau chia sẻ niềm vui, mọi người cùng nhau xem tiếp cuộc tranh tài.

Ngồi ở bên cạnh các cô gái, Nguyễn Anh cũng hơi mệt mỏi, cứ ngồi này cũng chán, trả có mấy việc gì làm.

Lát sau đó, mấy cô gái lại quay lại với phía Nguyễn Anh, nhìn Nguyễn Anh vẫn còn cười tủm tỉm, Thảo Mai tức mà không có chỗ phát tiết.

Nàng lúc đo lo lắm, thức dậy từ 2 giờ sáng, ôn đi ôn lại những gì mình cần nói, rồi lại còn phải đến sân khấu từ sớm làm công tác chuẩn bị.

Con mắt của Thảo Mai từ từ mở ra, mơ mơ hồ hồ, cánh tay không tự chủ được, sờ mó lung tung.

Hải Ninh cùng Nguyệt Thanh nghe vậy, đôi mắt sáng lên, Hiền Linh nghe không hiểu gì hết, nhưng không nói gì, đóng vài một người nghe.

Nghĩ lại, đến chính bản thân Thảo Mai cũng cảm giác có chút không thực, nhưng mọi thứ đều đã xảy ra rồi, không thể không tin được.

Nàng nhớ ra mọi chuyện rồi, vội và vội vàng rời khỏi trong lòng Nguyễn Anh, chạy vội ra chỗ các cô nương kia đang đứng.

Như có tật giật mình, Nguyễn Anh vội ha hả cười, chung vui với Thảo Mai, nhằm mong mấy cô nàng này bỏ qua cho mình.

Cầm một con Laptop, Nguyễn Anh đưa nó cho Thảo Mai, nhẹ nhàng nói.

Đến nơi, còn quay lại nhìn, may thay chỉ thấy Nguyễn Anh vẫn ngồi đó, mỉm cười nhìn về phía mình, Thảo Mai nhẹ vuốt vuốt trái tim mình.

Cuối cùng sau khi đắn đo suy nghĩ, Thảo Mai đã quyết định gọi lại, đồng ý với lời mời của Nguyễn Anh.

Để thành công không tuột khỏi tay, lâm thời Nguyễn Anh còn dùng một loại buff bẩn, cái buff này hiểu đơn giản là khiến một người cấp tốc học hỏi được vài thứ trong thời gian ngắn.

Chắc hẳn Thảo Mai là người có đam mê, lại được đào tạo kĩ lưỡng, nên khi lần đầu xuất hiện, mới tự tin như vậy, bằng chứng tốt nhất chính là nàng a, nàng đã tận mắt chứng kiến sự chuyên nghiệp của Thảo Mai rồi.

Hiền Linh thì một mặt khâm phục nhìn về phía Thảo Mai, do không biết hết đầu đuôi câu chuyện, lại không quen lắm Thảo Mai, thành ra, nàng lại có suy nghĩ khác.

Nàng ngại ngùng, không thể làm gì khác hơn là cúi đầu, đón nhận những lời khen ngợi chân thành, Nguyễn Anh từ phía xa, mỉm cười hài lòng.

Vội vã cúi đầu cảm tạ, cầm tờ giấy trong tay, rồi trở về phòng chờ.

“Chị Thảo Mai, sao chị mệt mỏi thế, mà mấy hôm nay chị đi, cảm thụ như nào nhỉ”. Nguyễn Anh cố gắng giữ bình tĩnh bằng lời nói của mình, chứ thực chất trong lòng của cậu hiện tại cũng không được mấy ổn định cho lắm.

Phản ứng thú vị của cô nàng, khiến cho các chị em cười khúc khích.

Đén với Nguyễn Anh Khi đưa ra quyết định này, Nguyễn Anh đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng mới quyết tâm cho nàng làm MC.

Chương 112: Cuối Cùng Cũng Kết Thúc Sao?

Trong khi Hải Ninh vô cùng chăm chú mà nhìn lên trên, các cô gái có vẻ không còn mấy mặn mà như lúc đầu, vốn dĩ họ tham giự này sự kiện cũng vì Hải Ninh mà thôi.

Vừa về đến nhà, Thảo Mai chui tọt lên phòng, mở ngay con laptop ra, bắt đầu đọc ghi chú Nguyễn Anh để lại.

Thế rồi điều gì đến rồi sẽ đến, Thảo Mai đã đứng lên làm MC, khiến cho mọi người phải kinh ngạc bất ngờ.

Biết giờ cứ vậy là không ổn, Nguyễn Anh vội vàng thay đổi chủ đề, đánh lạc hướng của mọi người.

Đó là lí do mà Thảo Mai đi trước mấy ngày, cũng là bất ngờ mà Nguyễn ANh nói tới.

Lúc này trong đầu Thảo Mai đã nảy sinh ra gì đó trưởng thành suy nghĩ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuy không có ý định tham giự nghề này, nhưng nàng không thể làm xấu mặt người không biết được, huống chi người ta cũng không có ý xấu.

Mọi ngươi nghe vậy, kinh ngạc vô cùng, nhất là Nguyệt Thanh và Hải Ninh.

Trong khi Thảo Mai đang ngửa mặt lên trời tự sướng, Hải Ninh cùng Nguyệt Thanh thì lấy một loại ánh mắt hồ nghi nhìn về phía Nguyễn Anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chứ ai như con bé này đâu, vài ngày đã đứng lên được khán đài rồi, không có sự kì lạ ở đây là không thể.

Gật gật đầu, Thảo Mai cầm theo chiếc Laptop trên tay ra về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Uhm” một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, cơ thể của Thảo Mai chuyển động.

Từ từ ngước mắt lên, thấy một bộ dáng đang cười Nguyễn Anh, một luồng kì ức ngay lật tức quay lại trong đầu nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thảo Mai nhìn mà tức giận, nhưng không thể làm gì, mà cũng chả dám làm gì, bởi khi làm điều gì đó, sẽ như là công nhận điều gì đó.

Đây không phải là cơ bắp của cánh tay một người đàn ông sao, con mắt của Thảo Mai trừng lớn, lại nghe được tiếng cười khúc khích, cơ thể cứng lại.

Là người thân quen nhất với Thảo Mai, hai người biết rằng tuy là Thảo Mai có tài năng thực, nhưng muốn để làm một MC thì phải mất rất nhiều thời gian.

Mọi người ai cũng hiểu ý, ra ngoài, để lại một không gian cho hai người nói chuyện.

Trong lòng của Nguyễn Anh đột nhiên dâng lên một cảm giác lạ, nó mách bảo bản thân phải đi tìm ông anh Hoàng Minh ngay lật tức.

“Nói ra thì hơi dài dòng, em đã ghi chú nó vào Laptop, chị cầm về xem, rồi nếu cảm thấy hợp lí thì gọi điện lại cho em”. Nguyễn Anh tỏ ra một bộ khá tiếc nuối, người khác mà không biết về cậu, có khi tin như thế thật.

“Uhm, ông anh Hoàng Minh đâu rồi ta, sao chưa thấy í ới gì nhỉ”.

Nắn nắn, cảm giác quái lạ, sao cứng cứng, lại có chút mềm mềm, Thảo Mai nhìn về thứ phái bàn tay mình đang sờ nắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thế là trong vài ngày ngắn ngủi, cộng thêm buff bẩn, cùng tay nghề của một MC lành nghề cũng là vợ Trọng Hải giúp đỡ, Thảo Mai miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn làm MC sự kiện.

“Em cần có chuyện nhờ chị, chuyện này sẽ giúp ích cho chị”. Nguyễn Anh thay đổi chủ đề.

Tiếp nhận tờ giấy từ MC, mở ra, đây là một tờ danh th·iếp.

“Hay quá, quá đỉnh luôn”. Một người lên tiếng

Nguyễn Anh đã nhờ một chút quan hệ, chiếm được chân MC của sự kiện game, tổ chức hôm thứ 7, vì vậy, Nguyễn Anh muốn Thảo Mai làm MC trong một sự kiện lớn.

Còn về lí do cô gái này mệt mỏi, thì lại phải kể lại vào tối hôm qua. Vì quá lo lắng cho sự kiện của mình, vì đây là lần đầu tiên làm MC, còn làm trong một sự kiện lớn, nếu mà sai sót thì khó mà cứu vãn được.

“Chuyện gì a”. Thảo Mai nghi hoặc lên tiếng.

Mỗi người một lời, khen ngợi hết mức với biểu hiện vừa rồi của Hiền Linh, làm cho khuôn mặt cô bé đỏ ửng lên, trông đáng yêu c·hết người.

Càng đọc, con mắt của Thảo Mai càng mở to ra, nhịp tim đập mạnh, hô hấp dồn dập, gương mặt ửng đỏ.

Cái này phải quay lại từ mấy ngày trước, khi mọi người đang chuẩn bị ra về, Nguyễn Anh đã xin của Thảo Mai vài phút.

Nhìn đôi mắt sáng như cặp pha ô tô của mọi người, Thảo Mai không còn cách nào khác hơn, bắt đầu kể lại từ ngày đến với đây.

Ngửa cổ ra sau, Nguyễn Anh nghĩ ngợi điều gì đó.

Và lại, cả buổi có mình cô làm MC, lên mệt mỏi là điều hiển nhiên, lại còn phải trình diễn Coser nữa, không ngất tại chỗ đã là may rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 112: Cuối Cùng Cũng Kết Thúc Sao?