Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 110: Trước Vài Phút Trình Diễn, Một Chút Nhẹ Nhàng Tình Cảm
Số báo danh 299 vừa ra, ngay lật tức cơ thể của Nguyệt Thanh có chút căng thẳng.
Nếu nói Hải Ninh lúc xuất hiện, dáng vẻ của nàng khiến người ta trầm trồ, bởi cặp mắt yêu dị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Quốc gia nào?” Người bên cạnh nghi hoặc hỏi.
Nguyễn Anh mà biết ai đó suy nghĩ, chắc hẳn sẽ tại chỗ kêu oan.
Ấn tượng từ trang phục, người xem, khán giả cùng giám khảo lại càng bị thu hút hơn bởi tấm vải bao quanh miệng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Của Đảo quốc”. Người này đáp lại một cách nhẹ nhàng. Thậm chí có chút sự kiêu căng trong đó, cực kì tự hào với hiểu biết của mình.
“Oan uổng quá a, nếu mà không bắt con bé này đi lại, dùng hết sức khiến cơ thể mất sức lực, thì làm sao mà dễ dàng khiến con bé này nghỉ ngơi được đâu”. Nguyễn Anh bắt đầu tự biện hộ cho bản thân mình, là lỗi thì không nhận, nhưng nhất định phải sửa.
Hiền Linh không dám ôm, vì nàng không biết phải sử lí tình huống này như nào, nhưng cũng đứng cạnh chúc mừng.
Lời nói đủ để Nguyệt Thanh nghe rõ ràng, lời vừa ra, cô bé đứng sững lại, quay lại nhìn Nguyễn Anh, nở một nụ cười tươi, rồi bước đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
….
Thì giờ đến với Nguyệt Thanh, ánh mắt của mọi người đổ dồn vào trang phục của cô đang mặt. Ngay lật tức có người am hiểu thốt lên.
Đã có kinh nghiệm từ lần trước, MC lần này không hỏi chuyện Nguyệt Thanh nữa, cứ vậy để cô bé đi xuống.
(Mé không hiểu sao viết được như này, như kiểu sắp có một cuộc chia li thế nhỉ).
Hiền Linh ngồi bên cạnh đó, cũng góp chút sức nhẹ nhàng an ủi, cổ vũ động viên cho cô bé. Mặc dù Hiền Linh còn cảm xúc sợ hãi hơn Nguyệt Thanh nhiều.
Đứng tại chỗ, cúi đầu, chờ đợi kết quả của mình. Và như một lẽ dĩ nhiên, cô bé được cho thông qua ngay lật tức, không một phiếu phản đối nào xuất hiện.
“Xin mời thí sinh mang số báo danh 299 lên sân”. Một lúc sau, sự kiện Coser vẫn là tiếp tục tiếp diễn.
“Chắc chắn không phải công báo tư thù đâu”. Nguyễn Anh một mặt, nghĩa chính ngôn từ nói, sắc mặt vô cùng đường hoàng, như thể mọi lời bản thân nói không có thành phần gian dối.
Nguyệt Thanh cảm giác có chút mộng bức, không hiểu chuyện gì xảy ra, thì lại có một thân ảnh nhẹ nhàng đứng trước nàng.
Nó sẽ nói, tại sao mọi người có thể có thể hoạt động, mà bản thân phải nghỉ ngơi. Nguyễn Anh biết rõ điều đó, lên suy nghĩ cực nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng ở trường hợp này lại khác, những bước của Nguyệt Thanh, lại phù hợp với trang phục của nàng đến đáng sợ.
May thay, Thảo Mai tự tạo luôn cái cớ để Nguyễn Anh thực hiện, ngay vừa khi con bé này kết thúc màn biểu diễn của mình, Nguyễn Anh bắt đầu màn biểu diễn của bản thân.
Ánh mắt của Nguyệt Thanh nhìn vào phòng chờ bước chân càng tiến gần căn phòng, nàng càng suy nghĩ nhiều, không biết bên trong đó người sẽ đánh giá bản thân mình ra sao.
Khi Thảo Mai xuất hiện, người ta cảm thấy cô nàng này thật táo bạo, vậy mà dám ăn mặc theo phong cách Gothic Lolitia.
Cuối cùng, sau một loạt các sai khiến, Thảo Mai đã nằm vào lòng Nguyễn Anh mà ngủ say.
Hải Ninh bắt đầu những bước đi của mình, do chưa biết trước luật lệ, cô bé không có sự chuẩn bị trước, những bước đi vụng về, chập chững chậm chạp như của một đứa trẻ.
Ánh mắt nàng bắt đầu nhìn về một phía, đó là hướng của Nguyễn Anh đang ngồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hải Ninh ngồi cạnh bên, vô cùng hiểu tâm trạng của nàng, xòe tay ra bắt lấy đôi tay của Nguyệt Thanh.
“Cố lên”. Nguyễn Anh chỉ nói với lời nhẹ nhàng nhất, có lẽ đây không phải là lời nói quá hoa mĩ, nhưng đối với cô nàng, nói lại là lời nói hoa mĩ đến cùng cực nhất.
Chương 110: Trước Vài Phút Trình Diễn, Một Chút Nhẹ Nhàng Tình Cảm
Nhẹ nhàng thở phào một hơi, nàng biết bản thân mình vừa rồi trình diễn không tốt, nhưng mọi người vẫn như vậy quan tâm nàng, điều này khiến nàng có thêm quyết tâm, sau này nếu có cơ hội làm lại, chắc chắn sẽ thay đổi.
Cảm tưởng như những hành động cử trỉ này đã được chuẩn bị trước, sinh ra là dành cho nhau vậy.
Cứ vậy, mọi thứ trở lên tốt đẹp lên hẳn, rốt cược MC tiến đến số báo danh 299.
Thường thì, đây sẽ là một điểm trừ vì ai cũng quan niệm, phải đi hẳn hoi, dứt khoát thì mới không mất điểm trong mắt người khác.
Đến cả những người phái nữ, cũng có cảm giác đó, cũng muốn dành cho cô bé những điều tốt đẹp nhất.
Như một người mẹ hiền từ, Hải Ninh vậy mà ôm Nguyệt Thanh vào lòng, đầu gối lên đầu, tay nhẹ nhàng vỗ lưng cho cô bé.
Hóa ra, ngay từ lúc tiến vào phòng chờ, Nguyễn Anh đã chú ý thấy Thảo Mai có vẻ khá mệt mỏi, nhưng vẫn nói chuyện với chị em vui vẻ được, nên cũng không mấy bận tâm.
Giải thích thì hợp lí đấy, nhưng tại sao phải nằm ngủ trong lòng Nguyễn Anh a, nói không có tâm tư khác không ai tin được.
Vào phòng chờ, ngay lật tức nhận được cái ôm, Hải Ninh không biết từ bao giờ đã đứng sẵn ở cửa, chỉ căn đúng lúc Nguyệt Thanh vào mà ôm.
“Đây không phải là trang phục của quốc gia đó sao?””. Mấy người cùng nhau mà nói, trong con mắt tràn ngập sự nghi hoặc.
Nguyệt Thanh vừa bước lên trên khán đài, ngay lật tức trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn.
Nguyệt Thanh là lần đầu tiên được trình diễn trên sàn diễn như này, phải vô cùng chật vật và vô cùng mất thời gian, mới có thể hoàn thành phần diễn của mình.
Đúng lúc này, Nguyễn Anh đang ôm Thảo Mai, nhẹ giọng lên tiếng.
Nàng đi, thỉnh thoảng có vài bước như sắp ngã, người xem ngồi dưới không khỏi thót tim.
Ngay sau khi Thảo Mai xuống đài, bước lên là một người ngoại quốc, tạo lên không khí vô cùng phấn khích vui vẻ cho mọi người.
Nguyễn Anh biết mấy cô đang thắc mắc rất nhiều, bắt đầu giải thích mọi chuyện.
Nhưng khi cô bé này tiến lên biểu diễn, khi đi xuống, độ mệt mỏi trông thấy rõ hơn, Nguyễn Anh biết cô bé này cần nghỉ ngơi.
Thậm trí còn có người, muốn ngay lật tức tiến lên, ôm Nguyệt Thanh vào lòng. Nguyệt Thanh quá đáng yêu, cô bé này như tạo cho người ta một cảm giác, rất cần sự che chở, rất cần sự bảo vệ vậy.
Lại kết hợp với bộ dáng rụt rè đáng yêu, tạo nên một vẻ đẹp, làm cho trái tim bao chàng trai đập rộn lên.
Mà thằng cu này cũng tài thật, biết con gái người ta mệt mỏi, nhưng vì thù dài, chỉ đạo con bé đi lung ta lung tung mới cho nghỉ ngơi.
Thấy Nguyễn Anh lúc này đang cười, gật gù nhìn về phía mình, 1 tay còn chỉ đang nằm trong lòng mình Thảo Mai.
3 cô gái nghe Nguyễn Anh nói, không khỏi gật gù, không biết có phải do bản thân mấy cô quá trong sáng ngây thơ không, mà quên luôn chi tiết tại sao phải nằm trong lòng Nguyễn Anh.
Lúc đó, đang suy tư xem có cách nào hợp lí nhất, giúp cho bé Thảo Mai nghỉ ngơi được không, vì nếu Nguyễn Anh nói ra, thì chắc chắn con bé này không đồng ý.
Vừa đi, Nguyệt Thanh vừa hồi hộp, không biết vừa rồi mình biểu diễn như thế nào, có tốt không có được không.
Rất nhanh chóng, Nguyệt Thanh ổn định cảm xúc, đứng dậy, nàng đã ổn định hơn trước nhiều sẵn sàng bước lên đài, trình diễn vẻ đẹp Coser thực thụ.
Không khí lại dần dần được lấy lại, tuy không thích thú khi nhìn Thảo Mai cùng Hải Ninh, nhưng ít ra cũng có cái để xem.
Sự kiện lần này, đã lại trôi qua được một quãng thời gian.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.