Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 109: Bất Kể Lí Do Gì, Màn Trình Diễn Của Chị Cũng Thật Tuyệt Vời

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109: Bất Kể Lí Do Gì, Màn Trình Diễn Của Chị Cũng Thật Tuyệt Vời


Nếu là người binh thường, nhìn một chút là thừa sức nhận ra, trên người Hải Ninh mặc là bộ đồ của một Ninja, vì có cái kia quá quen thuộc băng đeo, à đâu có khi không phải, không phải ai cũng biết, mà khi Hải Ninh nói mới biết, nhưng vậy thông tin cũng hơi ít a.

Ai mê Ninja cũng biết đươc, còn về cặp mắt, ai cũng đã có suy đoán của mình, đều không hẹn mà nghĩ rằng nó có điểm đặc biệt.

Vậy rồi, giới thiệu hai cái đó là xong, đi xuống luôn, để lại một mặt thất vọng mọi người.

Cũng cùng có cảm giác thất vọng, nhưng Hina lại không quá thất vọng như các giám khảo khác.

Vì cô nàng biết bản thân, đã quen với Hải Ninh, có khả năng biết được a, nghĩ mà đắc ý trong lòng.

Hải Ninh vừa đi xuống, Mc vội vàng gọi thí sinh khác lên, ý đồ nhằm chữa trị mọi người tâm linh, biến không khí sôi động trở lại.

Nhưng có vẻ không mấy thành công lắm, kể từ khi Hải Ninh đi xuống, nhiều khán giả đã không còn nhiều hứng thú, nhìn lên thí sinh.

Các giám khảo cũng vậy, cũng chỉ đánh giá qua loa lấy lệ.

Một hội trường lại trở nên buồn chán vô cùng.

May thay, bước ngoặt mới đã đến, qua hơn 20 thí sinh, MC một bộ chán đời, đọc lên Số báo danh, không còn hi vọng có thí sinh nào có sức cạnh tranh như Hải Ninh.

“Xin mời thí sinh số 250, tiến lên khán đài”. Lần gọi đầu tiên, vô cùng bình thường

“Xin mời thí sinh số 250, tiến lên khán đài à”. Lần gọi thứ hai, có chút khiên cưỡng rồi.

Có lẽ đang chửi thầm trong đầu ấy mà, kiểu như đã không đi thi được thì đừng tham giự làm gì, làm ảnh hưởng đến người ta ra.

Hai tiếng gọi liên tiếp, không một chút động tĩnh, MC càng chán nản, tính tuyên bố thí sinh này bỏ cuộc, ai ngờ, một thân ảnh từ trong phòng chờ, đã lấy tốc độ siêu nhanh chạy vụt lên khán đài.

Người này nhẹ sờ vào trái tim, thở dài một hơi, vội nói.

“Thí sinh 250 có mặt’. Đáp lại là một giọng nói với sự tươi trẻ, tràn ngập sức sống.

Mc cũng dừng lại hành động tuyên bố bỏ cuộc của thí sinh, nhìn người này, mở miệng.

“Xin mời thí sinh thể hiện phần trình bày của mình”. Mc tuy khó chịu đấy, nhưng vẫn phải thể hiện ra khí chất chuyên nghiệp nhất có thể, quả không hổ danh là người có thể đứng được ở vị trí như thế này mà.

Nếu thí sinh đã có mặt, vậy thì nàng phải làm tròn bổn phận của mình, yêu cầu người Coser này hoàn thành phần diễn của bản thân.

Người Coser từ từ ngẩng mặt lên, để nộ ra một khuôn mặt đáng yêu đến c·hết người, tóc được được buộc thành hai ngoe, hai bên, ai nhìn cũng bị đốn tim bởi vẻ đáng yêu của Coser.

Người này, không là ai khác ngoài Thảo Mai.

Nói cũng hài, vì mải nói chuyện với Hải Ninh, cùng các chị em, Thảo Mai không để ý đến MC đọc số báo danh mình lên.

May thay, vẫn còn có đứa em chăm lo cho cô chị, Nguyệt Thanh biết số báo danh của nàng, lại nghe MC trên kia đọc.

Vội vàng báo với Thảo Mai, thế là xuất hiện tình huống như vừa rồi, con bé Thảo Mai chạy vội lên trên, xuất hiện trước mặt mọi người trong một bộ dáng sốc xếch.

Chỉnh chu lại chút quần áo, nhìn về phía giám khảo, một nụ cười tự tin hiện lên trên khuôn mặt. Là người đã có kinh nghiệm (Có một lần làm MC thôi bà) Thảo Mai đi những bước đi uyển chuyển đẹp đẽ.

Ai lấy cũng dõi mắt theo từng bước chân của Thảo Mai, như có một loại ma lực, sức mạnh thần bí nào đó tác động khiến cho Thảo Mai như hình thành một tầng sương mù thần bí.

Nhiều thanh niên, nhìn chằm chằm vào Thảo Mai, một bộ sói đói, muốn ăn tươi nuốt sống nàng.

Thảo Mai vô cùng nhanh chóng kết thúc phần thi của mình.

Đứng tại chỗ chờ đợi kết quả của bản thân, hai tay lắm vào nhau, không phải mong được vào vòng trong, mà mong bản thân lại bị loại.

Nếu không phải do Hải Ninh lôi kéo tham giự, nàng sẽ không tham gia đâu. Làm MC cho sự kiện trước đó, đã làm cô bé này mất sức khá nhiều.

Muốn nghỉ ngơi, nhưng vì chị em, cô bé này lại quyết định tham gia.

Là một con người có nguyên tắc, đã đồng ý, là sẽ làm cho nó hẳn hoi, chỉn chu và nghiêm túc nhất có thể. Vì vậy nàng dùng hết chút sức của mình, hoàn thiện phần thi.

Trước khi lên sàn, nàng đã nghĩ diễn qua loa, để bản thân bị loại được nghỉ ngơi, nhưng lương tâm không cho phép, lại đi ngược lại mong muốn của bản thân, cô nàng diễn hết sức mình, nhưng lại mong bị loại.

Có vẻ như những giám khảo này chỉ thấy được sự nhiệt huyết của nàng, mà lại không thấy được trạng thái mâu thuẫn của cô bé, vậy mà đồng loạt bỏ phiếu, cho nàng thông qua.

Nàng có chút buồn rầu không vui, nhưng mặt vẫn nở một nụ cười miễn cưỡng, tính cứ vậy mà tiến về phòng chờ.

MC lại đột nhiên ngăn cản bước chân của nàng, nhìn bộ dáng, có vẻ tính bắt nàng làm gì đó, nhưng giờ nàng mệt quá rồi.

Mặc kệ lời nói của MC, bước vào bên trong, để lại một mặt ngơ ngác MC.

Người MC lúc này kiểu, ơ đã nói gì đâu, đã làm gì đâu, người ta còn chưa bắt đầu nữa đã từ chối rồi.

Nhìn thấy bên dưới đang nhìn các khán giả, MC buộc mình giữ tỉnh táo, vội đọc số báo danh khác nên, để cứu nguy cho tình trạng hiện tại của mình.

Trong phòng chờ, Thảo Mai một mặt lạnh như băng bước đi, ai lấy cũng không khỏi tự chủ lui sang hai bên.

Nàng nhìn đám người một cái, rồi lại tiến đến chỗ của Nguyễn Anh.

Không một lời nói, không một tiếng động, Thảo Mai đi đến trước mặt Nguyễn Anh, nhìn chằm chằm rồi bất ngờ thay đổi khuôn mặt hỏi.

“Được không”. Đôi mắt của Thảo Mai nhìn về phía Nguyễn Anh trần ngập lấy sự chờ mong, có lẽ cô bé không tham gia sự kiện này vì thích nó, mà là vì Nguyễn Anh.

“Được được, chị diễn quá tuyệt vời, em rất thích”. Nguyễn Anh không hiểu chuyện gì xảy ra, vừa lẫy còn vui cười với nhau, vậy mà giờ đây một bộ như hung thần ác sát vậy trời.

Nghe được lời khen ngợi của Nguyễn ANh, khuôn mặt Thảo Mai ngay lật tức thay đổi, cười tủm tỉm mà nhìn thằng cu này.

“Ha hâ ha, chị chỉ đùa tí thôi, em hài quá”.

Thảo Mai thành công đạt được gian kế của mình, cười khúc khích.

Nguyễn Anh cũng nhận ra rồi, hóa ra con bé này chả bị cái gì cả, chỉ là mọn chọc mình thôi.

Nghĩ một lát, con bé này đã trêu được bản thân, thì sao bản thân lại không được trêu lại thứ, ngay lật tức, khuôn mặt của Nguyễn Anh thay đổi.

“Thảo Mai”.

Tiếng hét của Nguyễn Anh ngay lật tức, khiến cho Thảo Mai giật nảy cả mình, khiến mọi người xung quang nhìn lại.

Nhiều ánh mắt như vậy tập trung vào bản thân, Nguyễn Anh giả bộ trấn tĩnh, mặt lạnh ngắt nhìn chằm chằm vào Thảo Mai.

“Tiến lại đây”.

Không một chút phản kháng, Thảo Mai ngoan ngoãn theo lời của Nguyễn Anh, di chuyển đến vị trí chỉ định.

“Tiến gần hơn nữa, đúng xích lên trên một chút, cúi xuống, đúng rồi, sang trái một chút, sang phải một chút, rồi dừng lại, ngồi xuống”.

Đưa ra một loạt các chỉ đạo, Nguyễn Anh sai sử Thảo Mai, làm con bé quay vòng vòng, cuối cùng cũng được ngồi xuống.

Nhẹ nhàng thở phào, tính nói gì đó, đã nghe thấy giọng Nguyễn Anh vang lên bên tai.

“Em biết chị hơi mệt, nằm ngủ đi”.

Lời nói của Nguyễn Anh như thôi miên vậy, con mắt của Thảo Mai từ từ nhắm lại, tựa vào lòng Nguyễn Anh mà say ngủ.

Thở dài một hơi, Nguyễn Anh vuốt vuốt đầu Thảo Mai, hành động này của hai người khiến mấy cô gái bên cạnh, nhìn mà không khỏi chớp mắt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109: Bất Kể Lí Do Gì, Màn Trình Diễn Của Chị Cũng Thật Tuyệt Vời