Giấc Mộng Đế Vương
Cuồng Càng Thêm Cuồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53
Phú quí bất năng d·â·m
Vệ Lãnh Hầumộttay đỡ bên tai, đôi mắt mang theo vui vẻ, nhưng khuôn mặtanhtuấn lại hơi chuyển sang lạnh lẽo: “Ta hỏi nàng, cái tấm phù điêu ở cổng nhìn có đượckhông?”
Vệ Lãnh Hầu lạikhôngchịu buông tay, môi mỏng vừa ấn vừa hôn sâutrênđùi,khôngnhanhkhôngchậmnói: “Đềunóimỹ nhân cần phải ‘Chânkhôngrời tất, tấtkhôngrời giày’, có người vô cùng nghiện, nạp mỹ thiếp cũng chỉ vì nhất kiến chung tình với đôi chân, đánh mất bản tính. Vốn làkhôngrõvì sao, nhưng hôm nay thưởng thức mùi vị chân ngọc của công chúa, bỗng nhiên sáng tỏ…”
“Nếu tấm phù điêu ở cổngkhôngđẹp mắt, vì sao công chúa lại đàm luận văn nghĩa cả buổi với Cát Thanh Viễn?khônglẽ Cát đại nhânanhtuấn hấp dẫn công chúa?”, Mặt Thái phó băng giá lạnh giọng hỏi. Dưới ánh mắt như đuốc của Thái phó đại nhân, Niếp Thanh Lân vô tội trừng mắt, trong lòng dần bình tĩnh lại, xem ra cũngkhôngphải là vì pháthiệnhoạt động ngầm trong đó.
Đây là nguyên văn bài ĐẠI TRƯỢNG PHU của Mạnh Tử, ýnói:
Giàu cókhôngdâm ô (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bần tiện bất năng di
Ngô các lão bị Thái phó phạt đóng cửa ở nhà đột nhiên lên triều, dẫn theo nhóm Hàn Lâm viện trình lên vạn ngôn thư dào dạt, thỉnh thánh thượng khai ân, nhìn Trầm đại nhokhôngcon, nam đinh trong gia phả mỏng manh, ân chuẩn Lục hoàng tử vào tông miếu tận trung thay Trầm lão.
Hành thiên hạ chi đại đạo
Khikhôngtoại chíthìmộtmình hành đạo
Phất phất tay để cho bọn nô tài lui xuống, Thái phó thong thả bước đến trước giường, duỗi tay nắm lấy chân ngọc, đưa đến trước mũi ngửi. Đôi má Niếp Thanh Lân hồng giống như nhuộm cao nước hoa, gấp gáp muốn lùi chân về: “Thái phó sao lạikhôngđứng đắn, chân có cái gì tốt mà ngửi?”
Quânkhôngphụsựnhờ vả của cố nhân, lạikhôngbiết có phải quân tử haykhông. Nàngkhôngdám biết là mìnhđãnhắc nhở phải loại tài tuấn như thế nào!
Lúc Vĩnh An công chúa lên xe ngựa, nàng cườinóivới Cát Vân Nhi: “Hôm nay nhận tình cảm của ngươi, về sau nên để Bản cung làm chủ, mong các vị tỷ muội vào nội cung”. Cát Vân Nhi cùng mấy vị thiên kim nhận lời.
Ngô các lão nghe xong lời này lại muốn thổi bay râu ria, lại bị Thái phó vung tay lên, bị thị vệ bưu hãnnhẹnhàng ném ra bên ngoài ngọ môn.
đãsớm quyẩn.
bất đắc chí độc hành kỳ đạo(*)”
Tiểu cung nữ kia cũng lanh lợi, cách chải đầu ăn mặc có chút mới, trình độ khéo tay tất nhiên congáicủa người thợ rèn ở Hoa Khê thôn làkhôngthể so sánh.
Uy lựckhôngkhuất phục
Lúc Niếp Thanh Lân nhấc chân lên nhìn, Thái phó vừa từ thư phòngđira, vừa vào nội thất liền thấy ngón chânnhỏgiơ lên, màu đỏ diễm lệ làm nền cho chânnhỏcàng thêm trắng, khiến người ta hậnkhôngthể đặt chânnhỏvào trong ngực mà mạnh mẽ x** n*n.
đangcàn quấy, Thái phó bỗng nhiên như lơ đãng mà hỏi thăm: “Cái tấm phù điêutrêncổng nhìn đượckhông?”
Nhưng Thái phó lại nghĩ làm cho Long Châu tức giận, đem lòng ghen tức thu lại, tiêu tan sương lạnhtrênmặtđiđể đùa bé con. Đến khi Thái phó cuối cùng được vui vẻ, thu tay,thìbộ móng chân vừa sơn đỏ chótđãbị làm bẩn mất rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lập thiên hạ chi chính vị
Nghèo hènkhôngthay đổi tính cách
Tặc lưỡi xongthìrất nghiêm túc làm việc, đồ vật và nô tài trong cung Phượng Sồ đều là tinh tế nhất tốt nhất. Tay nghề của tiểu cung nữ này cũng rất khéo léo,mộttay cầm chiếc bút tinh xảo, chấmmộtchút cao hoa hồng rồi sơn lên móng chân xinh đẹp của công chúa, các ngón chân tròn tròn được điểm tô thêmmộtmàu đỏ diễm lệ.
Lúc đầu dưới gối đại nho chỉ cómộtnữ, chính là mẫu thân của Lục hoàng tử. Đại nho cả đời tôn trọng thê tử kết tóc,khôngnạp thiếp, thê tử chính là nhận con thừa tự,khôngbiết sao tư tưởng Trầm Cung Lương tôn trọng Nho gia lại ngoan cốkhôngthay đổi,khôngđể ý nhiều đến việckhôngcó người kế tục. Vốn tưởng rằng có chỗ dựa là hoàng tử ngoại tôn trong cung, sau này gia đình cũngkhôngbị quấy rối xâm chiếm.
Niếp Thanh Lân rất thích những vật dụng của nữ hài tử, bởi vì phải ngồitrênghế rồng nênkhôngthể nào dưỡng ra được bàn tay như ngọc móng tay trắng, chỉ có thể dành công sứctrênđôi chân ngọc, lập tức liền đồng ý.
Cát Vân Nhi cườinói: “Công chúa, đây là đệ đệ của ta, tên là Cát Tịnh Tông. Tông, đây là bào muội của đương kim thánh thượng Đế cơ Vĩnh An công chúa, cònkhôngmau hành lễ với công chúađi.”
ĐẮC CHÍ DỮ DÂN DO CHI
May mắn là tuy Vệ Lãnh Hầu ý chí sắt đákhôngnhận người thân nhưng đối với người đức cao vọng trọng biết thời thế vẫnsẽmởmộtmặt lưới, khiếnhắnbệnh c·h·ế·t trong nhà, thê tử trước giường. Nhưng Lục hoàng tử lại khác, có ông ngoại nổi danh như vậy, thân là hoàng tử,khôngchừngmộttia lửasẽtrở thành đám cháy, cho nên trong lòng Thái phó Lục hoàng tử bệnh c·h·ế·t là tự nguyện chịu thiệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đạt được chí mìnhthìcùng mọi người hành đạo
Niếp Thanh Lân nghe được ngẩn ngơ,đitheo bên cạnh Thái phóthậtsựlà họckhônghết tri thức!
Uy vũ bất năng khuất
Chương 53
Lúc này,mộttiểu cung nữ mới phái đến dâng lênmộtcái khay đựngmộthộp bạc tròn, ôn nhunói: “Công chúa, nội thị mới trình lên cao hoa hồng, là son của Giang Nam kết hợp với đơn thuốc, so với nước của phượng tiên hoathìdùng tốt hơn, ngài có muốn dùng thửkhông?”
Từ đầu đến cuối, Cát Thanh Viễnkhôngđứng ra, nhưng trong lòng nàng biết tất cả đều là do nam tử yên lặng đứng dưới triều, vẻ mặt trầm tĩnh như nước gây ra.
Nét mặt Niếp Thanh Lânkhôngđổi, vẫn “hả”mộttiếng, nhưng trong lòngâmthầm dậy sóng, mình hôm naykhôngcẩn thận,khôngnên làm càn trước mặt Đan ma ma.
Đây là cung nữ Nguyễn công công cố ý lựa chọn để chải đầu ăn mặc cho công chúa. Nguyễn công công cũng rất linh hoạt, ai mới là người được sủng ái nhấthiệnnay, lão biết rấtrõ. Từ lúc Vĩnh An công chúa vào cung,hắncảm thấy khẩu vị Thái phó đại nhân lại thay đổi, chán đàn ông rồi, mà đặc biệt chú ý đến vị công chúa cực giống thánh thượng.khôngkể nam nữ, huynh muội đều ăn sạch, ngay cả Nguyễn công công nhìn quen việc hoang đường trong cung cũngâmthầm chép miệng tặc lười:thậtđúng là di phong của tiên hoàng!
Nhìn hòn bi trong tay đứa trẻ, Niếp Thanh Lân tự dưng lại nghĩ tới hồinhỏmình cùng gia huynh của tiểu tử này lấy viên bi làm đ·ạ·n. Khi đó nàng cònnhỏ, có hơi vô lý, nhưng Cát Thanh Viễn cũng có cách, tuy luôn thích chơi cùng nàng, nhưng đến phút cuối cùngsẽcố ý tha, tự dưng nàng có rất nhiều viên binhỏ.
Niếp Thanh Lân ngồitrênghế rồngnhẹthở ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
BẤT ĐẮC CHÍ ĐỘC HÀNH KỲ ĐẠO
Mấy ngày sau là đại triều đầu tháng, Niếp Thanh Lân mặc long bào ngồi ở chính điện.
Thử chi vị đại trượng phu
nóixong xoay người, lấy chăn che mặt, an ủi trái tim mới bị Thái phó đột nhiên trở mặt dọa: Ôi, cứ tưởng rằng Đan Tướng quân còn là nữ trạng nguyên thâm tàng bất lộ đấy! Về saukhôngdám làm chuyện thế này dưới mí mặt Thái phó rồi. Nếu bại lộ, được ban thưởng c·h·ế·t đơn giảnthìlà Thái phó thiện tâm rồi. Đoán rằng thủ đoạn tra tấn người của Thái phó rất nhiều, cái gì mình cũng hưởng thụkhôngnổi.
đitheo con đường lớn của thiên hạ
Mặt Thái phó từ đầu đến cuốiâmtrầm, nhưng lông mày dần giãn ra: “Trầm giakhôngcon, chính là số mệnh, nhưng thanh danh Đại nhokhôngthua gì hai thánh, có lẽ thánh thượng cũngsẽcân nhắc. Nhưngmộtngoại tônđichủ trì công bằng ở Trầm gia cũngkhôngđược tốt lắm, nếu Lục hoàng tử vứt bỏ họ hoàng tộc, trở về gia phả Trầm giathìlại hợp tình hợp lý, cũng giải quyết nỗi lokhôngcon của Trầm gia” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xem thời gian cũngkhôngcòn sớm, là lúc cảm ơn chủ nhân rờiđirồi. Cát Vân Nhi và mấy vị thiên kim cùng công chúađira tiểu hoa viên gặpmộtđứa bé trai,hắntrênđường hành lang bắn viên đ·ạ·n lưu ly, trông thấy có người lạ mặt liền đứng ởmộtbên cung kính hỏi: “Gia tỷ, vị tỷ tỷ này nhìn lạ mặt, là ở quý phủ nào?”.
Như vậy mới là người trượng phu
Nhưngmộtđêm cung biến, đại nho buồn bực thành bệnh, đột ngột qua đời.
Ý của Thái phó rất đơn giản: Những kẻ thư sinh nghèo kiết hủ lậu các ngươi đừngkhôngbiết mặt mũi, tađãthỏa mãn thỉnh cầu của các ngươi, đườngđãcó rồi, các ngươi tự mình xử lý.
Cùng cườinóiđiđến cửa ra vào, Cát Thanh Viễnđãsớm đứng chờ ở đó, mặt mày trầm ngâm yên lặng nhìn công chúa, đợi công chúađiđến trước mắt liền giữ lễ mà cúi xuống.
Đứa bé kia nghe xong, vội vàng cung kính hành lễ với công chúa, bộ dáng đâu ra đấy, đúng là phiên bản thunhỏcủa Cát Thanh Viễn. Niếp Thanh Lân biếtrõđây là đệ đệ Cát Thanh Viễn liền cườinói: “Miễn lễ, dù lớn lên như tỷ tỷ màkhônggiống ca ca, nhưng cấp bậc lễ nghĩa giáo dưỡng này lại có chút giống huynh trưởng.”
Cư thiên hạ chi quảng cư
Nàng e lệnóivới Thái phóđangchuẩn bị noi theo cái tích luyến kì quái kia: “Vừa mới bôi nước hoa, Thái phó đừng làm bẩn…” làm Thái phó bị chọc cười ha ha, đè bé con xuốngkhôngngừng hỏi cái gìsẽlàm bẩn chân công chúa.
Đứng vị trí chân chính trong thiên hạ
Nhưng Ngô các lão hôm nay vừađira, nghe được từ đâu?
Sống nơi rộng rãi của thiên hạ
Dòng họ Trầm đại nho thấy Trầm Cung Lương gặp phải biến cố lớn, cũngkhôngbiết bị ai xúi giục, lấy cớ Trầm nho giakhôngcó con nối dòng, giở thủ đoạn xâm chiếm tài sản, phu nhân Trầm giakhôngcó nơi cư trú.khôngcó cách, chỉ có thể nhờ người khắp nơi, cuối cùng vẫn là Ngô các lão nhận lời, tình nguyện chủ động tỉnh cầu thánh thượng, để cho Lục hoàng tử trở về ổn định nhà cửa thay ngoại tổ mẫu.
Trong lòng Niếp Thanh Lân biết, Đan ma ma nhất định là bẩm báo chi tiết mọi việc xảy ra trong Cát Phủ cho Thái phó. Đối tượng Đan ma ma tận tụy là Thái phó, vị chủ nhân giả là nàng cũngkhôngcần phải vạch trần, cười cười nằmtrêngiường êm, để mặc cung nữ đưa nước ngâm chân đến.
Lúc đầu khi Trầm đại nho còn sống chỉnh sửa chú thíchmộtbản kinh sử Nho gia, giải thích độc đáo, sau khi in ấn được các thư viện sao chép rộng rãi, thanh danh đại nho lan rộng, trong lúc nhất thời có khí thể của thánh hiền Khổng Mạnh. Trầm đại nho kiên định bảo vệ hoàng phái, thời điểm vào triều làm quan cùng Vệ Thái phó như nước với lửa. Sau cung biến, đại nho tự than thởkhôngcó lực xoay chuyển trời đất, nghĩ đến tình cảnh của congáivà ngoại tôn trong cung, liềnnóitôn trọng thánh hiền như vậy: “Đắc chí dữ dân do chi,
“Vì kiểu chữ tấm phù điêu đẹp mắt, tùy ýnóimà thôi. Thái phó biếtrõtađãquen làm nam tử, cho rằng mình làm việc đúng mực, vào mắt Thái phó tất cả thành sai. Nếu Thái phó cho rằng Bản cung là nữ tử ph*ng đ*ng, lẳng lơ,thìcứ vứt bỏ Bản cung,đitìm nam tử câm điếc là được rồi”
trênmặt Niếp Thanh Lân vui vẻkhônghết, hơi mơ hồnói: “Cái gì?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.