Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Giấc Mộng Đế Vương

Cuồng Càng Thêm Cuồng

Chương 46

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46


Chờ đến khi Thái phó lên thuyền, tiểu Hoàng đếđãở trong phòngtrêntầng hai ngủ say. Bước vào phòng ngủ, màn che giườngđãbuông xuống, vén màn lênđivào trong, liền nhìn thấy khuôn mặtnhỏnhắn phấn nộnđangngủ.

Nguyễn công công lui ra, theo lệnh của Thái phóđilàm việc.

khônglâu sau, Nguyễn công công trở về phục mệnh: “Hoàng thượngđangchép kinh thư...”

Chương 46

Nguyễn công công vội vàngnói: “Nghe Đan ma manói,thậtrađãtỉnh, bởi vì biết hôm nay quay về kinh, nhưng tinh thần hoàng thượngkhôngtốt, rất ủ rũ, hôm qua ngủ chưa đến nửa canh giờ.”

Trở về hành cung, khi Đan ma ma đỡ tay giúp nàng xuống xe ngựa, nhìn thấy Thái phó nổi giận đùng đùng cưỡi ngựa rờiđi. Niếp Thanh Lân cũng hiểurõtính tình của Thái phó, muốn hết giậnthìphảiđitiêu trừ bớt tức giận, cho nên cũngkhôngquá để ý.

Trong lúc nhất thời người trong hai vườn ngự uyển liền nhau đều mất ngủ cả đêm.thậtvất vả chờ đến lúc trời bắt đầu có tia sáng, ánh nến mới tắt, chắc làđãđinghỉ ngơi. Thái phókhônghề có cảm giác buồn ngủ, vẫn như cũ đứng ở trước cửa sổ, sắc mặt u ám.

khôngkhỏi tức giận lây sang người ngoài cuộc, thầm nghĩ: Đan Thiết Hoa nàythậtthiếu quyết đoán, để cho tiểu Hoàng đế làm loạn! Nếu đổi lại là Đổng Đại Nghĩa ma ma,sẽdứt khoát tắt đèn đuốc, khuyên hoàng thượng sớm nghỉ ngơi! Lúc này, Thái phóđãquên chính mình là ngườiđãphân phó Đan ma ma – Những chuyệnnhỏthìchiều theo ý của hoàng thượng. Trong lòng tức giận nữ tướng quân nàykhôngbiết xem xét thời thế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đặt chiếu kể tội này xuống, Thái phó cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. mình so với tiểu Long Châu kia lớn hơn rất nhiều, sao lại bị tiểu hỗn đản kia chọc đến mức nổi giận vô cứ như vậy chứ.

Thái phókhôngđến tẩm cung của Hoàng thượng,hắnđangở trong thư phòng triệu kiến thân tín của mình trong kinh thành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nóimộtcách công bằng, bộ dáng cầm bút của Niếp Thanh Lân vô cùng thanh nhã. Vệ Lãnh Hầu biết tiểu Long Châu này có chút che giấu, chỉ cần nhìn sức lực cổ tay cầm bút viết chữ, liền biếtkhôngphải là dạng người chỉ biết ăn uống tầm thường, nhưnghắnkhôngcó tâm tình ngắm nhìn bộ dạng mỹ nhân chấp bút...

Khi hồi phủ, Thái phó vừa xuống kiệuthìnhìn thấymộtloạt thiếp thấtđangđứng ở cửa đợi, khác với những thiếp thất kia khuôn mặt xinh đẹp vui vẻ, mặt tứ phu nhân Thượng Vân Hương lại trắng bệch.

Thái phó nhịn xuống xúc động muốn sờmộtcái, xoay ngườiđiđến cái bànnhỏbên cạnh, chỉ thấytrênbàn có hàng chữ mực còn chưa khô, giống như khi tiểu Hoàng đế lên thuyềnthìcố gắng chépmộtlúc.

Nhưng chuyện vừa xảy ra là sao? Đây là muốn bắt đầu thanh toán sao, nhưng sao lại bắt đầu từ gia đình Binh bộ Thượng thư? Muốn thanh trừ đến mức độ nào, người xui xẻo tiếp theosẽlà ai? Nhóm triều thần càng nghĩ càngkhônghiểu, càngkhônghiểuthìlại càng lo lắng, ở trong phủ đứng ngồikhôngyên, giống như con kiến khi có bãođirađivào, tìm những người quen biết hỏi thăm tin tức bàn bạc đối sách. Con đường lớn của kinh thành lập tức trở nên nào nhiệt,đimộtđoạn là lại nhìn thấy kiệu củamộttriều thần nào đóđangvội vãđiqua,khôngít các triều thầntrênđường gặp nhau, hoặc là tránh đường hoặc là vén cửa kiệu lên ăn ý liếc mắt nhìnmộtcái, rồi lạiđiđến chỗ khác.

Như vậy cũng tốt, đại loạnthìphải lấy đại trị. Liền nhờ thế lực người bí mật đứng sau kia quét sạch Đại Ngụyđãmục nát và di vật củahắnđi...

Khi Thái phó hồi kinh, cung tiễn hoàng thượng hồi cung xong, liền ngồi ngay ngắn trong kiệu chuẩn bị trở về phủ, lúc này sắc mặthắnvô cùng bình tĩnh, nhưng trong lòngkhôngbiếtđangtính toán cái gì? Tình hình của các nhóm triều thần Thái phóđãđược báo cáo cặn kẽ từ lâu, lúc Thượng Ngưng Hiên bị độc chếthắncũngđãdự liệu đến, hơn nữahắnđoán rằng người bí mật đứng phía sau nhất địnhsẽtranh thủ cơ hội này tung tinhắnmuốn thanh tẩy triều đình, để cho các triều thần càng thêm rối loạn.

Sau khi Thái phó rửa mặt, đưa tay nhận lấy trà s·ú·c miệng, đột nhiên hỏi: “Có phải Hoàng thượng vẫn cònđangngủ haykhông?”

Còn cómộtđoạn lớn kể lại tư thế oai hùng của Thái phó trong yến hội, bày tỏ Thánh thượng cómộtchút tình cảm ngưỡng mộ đối với thần tử. Thậm chí ngay cả việc năm đó mình xuất chinh, y phục mình mặc trong yến hội chia tay cũng cặn kẽ miêu tả ra. Ngay cả chi tiết mà mìnhđãquên,khôngbiết sao nàng có thể nhớ được.

Trước khi tâm tình phục hồi, thân hình Thái phóđãchuyển động,điđến vườn ngự uyển mà hoàng thượngđangở tạm, nhưng khi đến vườn ngự uyển lạikhôngđivào, mà đứng ngoài cửa sổ nhìn trộm tình hình trong phòng.

Trận cung biến kia, trong lòng nhóm triều thần người nào chả run sợ, buổi sáng rời nhàđithượng triều, cũngkhôngbiết buổi tối có mạng để trở về haykhông? May mắn là Thái phókhôngphải hạng người tàn sát người vô tội. Thanh đao trong tay giơ lên cao nhưng lạinhẹnhàng buông xuống, chỉ tìm vài người bình thường hay thổi gió chém đầu thị uy, những người khác đều bỏ qua.

Buổi tối hôm đó, Niếp Thanh Lân ngồi ở bàn đọc sách trong tẩm cung,mộttay xắn tay áo,mộttay cầm bút lông nghiêm túc chép từng câu từng chữ kinh văn.

Sau khi trở về từ thôn Hoa Khê, nàngkhônghề đọc những câu chuyện th* t*c về nguồn gốc tìnhyêunữa,khôngbiết vì sao, khi nhìn thấy cảnh nam nữ h**n ** trong sách, liền cảm thấy đó toàn là bi kịch khó có thể trở thànhhiệnthực. Cho dù văn chương bên trong sách có chau chuốt như thế nàođinữa, nàng vẫn cứ luôn cảm thấy gì mà cầm sắt hòa minh, vợ chồng cử án tề mi gì đó có đủ chỗkhônghợp lí, nếu đọc sách mà như thếthìthậtsựkhó chịu.

Sáng sớm, Nguyễn công công tiến vào hầu hạ Thái phó rửa mặt thay y phục, mớinhỏgiọng hỏi: “Thái phó,mộtlúc nữasẽquay về kinh thành, người xem giờ nàothìxuất phát?”

Thái phó thản nhiên cườimộttiếng,mộtkẻ vô dụng ngồikhôngăn bám và tiên đế hoang d·â·m vô đạo kiađãbiến Đại Ngụy cường thịnh phồn hoa lâm vào tình trạngkhôngcách nào cứu chữa. Nếukhôngphải Đại Ngụyđangbị rình rập bốn phía,hắnlạiđanglo lắng ép buộc quásẽkhiến chúng tạo phản kháng mạnh mẽ,thìhắnđãsớm chém đám người quyền quý này.

“...”

Cũng may tiểu Long Châu này còn biết thời thế, văn chương phong phú viếtmộtvạn chữ. Mặc dùtrêntrang giấy đều là những lờinóivô cùng ngây thơ của trẻ con, nhưng Vệ Lãnh Hầu lại bị chọc cho rất vui vẻ.

Nguyễn công côngkhôngbiết hôm nay hai ngườiđivi hành, trong lòng thầm nghĩ: Đây làm làm sao vậy? Nhìnthìhình như là Hoàng thượng chọc Thái phó mất hứng, khụ,mộtđứa trẻ hoàng gia thông minh, saokhôngbiết sống c·h·ế·t cứ luôn vuốt râu con hổ này vậy?

nóixong, Nguyễn công công liền cúi đầu buông tay chờ Thái phó phân phó, nhưng chờ hồi lâu cũngkhôngthấy có động tĩnh gì, ông vụng trộm ngẩng đầu nhìn: Ai ui! Sắc mặt Thái phórõràng là vô cùng tức giận, hung hăng trừng mắt nhìn về hướng tẩm cung.

Nhưng đến khi trời tối, Đan ma ma mang tới hai quyển kinh thư: “Thái phónóiThánh Thượngkhôngcần vào cửa chùa cũng có tu tâm dưỡng tính,đanglúc rảnh rỗi mời Thánh thượng chép hai quyển kinh thư này năm lần.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đứng ở bên cửa sổ yên tĩnh nhìnmộtlúc, sắc mặt Thái phóâmtrầmđivề.

Cho nên,hiệntại Hoàng đế thích đọc tiểu thuyết hiệp khách giang hồ l* m*ng, mặc dù ít có cảnh dây dưa triền miên nhưng lại hợp lý hơn rất nhiều, chém g·i·ế·t lẫn nhau, vui sướng lâm ly.

Ai chẳng biết Thượng Ngưng Hiên này khi cung biến phất cờ hò reo, vì Thái phó lập được công lao hiển hách.

Chẳng qua là bước tiếp theo phảiđinhư thế nào.... Người bí mật phía sau nhất địnhsẽkhôngdừng bước trước, cuối cùng rất có thểsẽquyết tâm đánh đến cùng dùng vũ lực để phản kháng mình. Đám Hầu gia này bản thân vốn quyền khuynh thế mạnh, lại làmộttrong những gia tộc khai quốc, lờinóinặng tựa ngàn cân, quan địa phương cũngkhônglàm gì được bọn họ, có khi còn phải nhìn sắc mặt bọn họ để làm việc. Bọn họ nhất địnhsẽdùng vũ lực, uy h**p các quan địa phương chống lại triều đình.mộtkhi bọn họ tạo phản, tất nhiênsẽthu hút đượcsựtin tưởng của các thế lực phản đối bên ngoài, tiếnmộtbước phân chi Đại Ngụy.

Niếp Thanh Lân có cảm giác mìnhđãngủ rất lâu, phương thuốc Vi thần y kê quả thực rất có hiệu quả, vốn lúc sáng sớm, vì ngủ chưa đủ giấc nên đầu rất đau, nhưng sau khi uống chén thuốc kia vào, liền ngủ rất sâu, đợi đến lúc ngủđãmắt rồi, mặc dù chưa có mở mắt, nhưng thân thể lại cảm thấy vô cùng thoải mái.

Mắt phượng của Vệ Lãnh Hầu khép hờ, lông mi rất dài rất đen giống như lông mi của mỹ nhân.hắnbình tĩnh nhìn tiểu Hoàng đế, đột nhiênnói: “Mấy ngày nay hoàng thượng rất buồn phiền, vi thần hiểurõđiều đó, nhưng mong hoàng thượng tin tưởng vi thần,khôngnên tự ý chủ trương mọi việc.”

Việc các đại thần lo lắngkhôngphảikhôngcó nguyên do. Mở sách sử ra xem thửđi, khi triều đại thay đổi,khôngphải biết bao đầu ngườisẽrụng, máu chảy thành sông sao?

hiệntại trong thâm cung, người nàng có thể dựa vào chỉ có Vệ Lãnh Hầuhắn, chỉ sợ ngày đótrênxe ngựa mình thay đổi sắc mặt gầm lên giận dữ, dọa đến bé con mềm mại yếu ớt này, người tham ngủ như vậy, sao có thể thức đêm làm ra mấy cái chiếukhôngra gì kể tội mình chứ, nhưng ngược lại càng cho thấy Vệ Lãnh Hầukhônghiểu nhân tình,khôngbiết thương hương tiếc ngọc.

Đêm nay dù làm cách gì Thái phó đại nhân cũngkhôngthể ngủ được, nằmtrêngiường lăn qua lăn lại vài lần, lại đứng dậyđiđến trước cửa sổ nhìn vườn ngự uyển sát cạnh ánh nến vẫn còn chưa tắt.

Đúng lúc đọc đến đoạn đặc sắc thiếu niên nghĩa hiệp chuẩn bị ra tay chém cổ nịnh thần,thìThái phó đại nhân tỉnh giấc, mở mắt giơ tay đoạt lấy cuốn sách trong tay nàng: “Sao lại nằmtrêngiường đọc sách?khôngcómộttí phép tắc nào cả!”

Niếp Thanh Lân nghe thấy giọngnóicủa Thái phóthìbiếthắnđãhết giận liền đánh bạo nhích lại gần: “Thấy Thái phóđangngủ say, sợ quấy rầy Thái phó, sao Thái phó lại ngủ lâu như vậy? Có phải đêm qua lại thức khuya xử lý chínhsự?”

Khuôn mặtanhtuấn của Thái phó đại nhân kéo căng, trong lòng Niếp Thanh Lân biết mình lại xúc độngnóibừa, liền nhanh chóng đổi đề tài: “Hôm qua Thái phókhôngtới dùng bữa với trẫm, trẫm cũng ăn ítđimộtbát cơm, hôm nay Thái phósẽdùng bữa với trẫm chứ?”

Nhìn dáng vẻ của nàng hình như là muốn thức suốt đêm sao chép kinh văn sao? Bộ dạng chăm chỉ như vậy là muốn chohắnnhìn sao? Trực giác của Thái phó cho rằng Niếp Thanh Lânđangcố tình chọc tức mình, cơn tức ban ngày còn chưa tiêu tan, nhất thời lại dâng cao.

Nếu là mình hạ lệnh,khôngnên thay đổi xoành xoạch, nếuthậtsựlàm như vậy,thìcon nhóc kia kiasẽbắt được thóp của mình, về sau luôn sử dụng khổ nhục kế như vậythìbiết làm thế nào?

Lúc nàyđãlà giờ nào rồi?

Bắt giặc phải bắt vua trước, đánh rắn phải đánh giập đầu. Những gia tộc lớn thế này, quyế lực đều tập trung trong taymộtvài người,mộtkhikhôngcó người đứng đầu, nhất địnhsẽchia năm xẻ bảy, cho nên lúc cử hành yến hội trong cung...

Sau khi Thái phó đắc thế cũngkhôngbạc đãihắn, đãi ngộ của Vân phi nương nương trong cungkhônghề giảm,khôngphải vào lãnh cung, Thượng Ngưng Hiên lại yên ổntrênchiếc ghế của Binh bộ.khôngbiết có bao nhiêu triều thần ghen tỵ đau lòng, hối hận mắt của mìnhkhôngbiếtđãbị cái gì che mất mà lạikhôngnhìn thấy Thái phó có mệnh đế vương,khônglàm thuộc hạ của Thái phó sớmmộtchút, nếukhôngthế nào cũng có thể được tăngmộtlần hai cấp,nóikhôngchừng hương khói của tổ tiên ít nhất cũng có thể hưởng ké chức Thượng Thư.

Thái phó cảm thấy gần đây uy nghiêm của mình trước mặt hoàng thượngkhôngđủ để khiến long uy phải kinh sợ, ngược lại càng tăng thêm quyết tâm của tiểu Hoàng đế.

Vốn cuộc sống trong cungkhôngcó việc gì làm, nếu Thái phóđãgiao nhiệm vụ như vậy cũng coi nhưkhônguổng phí những tháng ngày sống lay lắt.

Khi trở về từ Giao tế, kinh thành này cũng vẫn giống y như trước, nhưng trong lòng các nhóm triều thần đều cảm thấy hoảng sợ.

Niếp Thanh Lân hơi ngẩng đầu nhìn xấp giấytrênbàn sách, trong lòng thầm nghĩ: Chắc hẳn cơn giận của Thái phó đại nhânđãtiêu bớt rồi? Vì thế lại yên lòng nằm xuống, sợ quấy rầy giấc ngủ của Thái phó, cũngkhôngđứng dậy, nằm ởtrêngiường, rút ở bên gối ra cuốn tiểu thuyết, tiếp tục đọc.

Chỉ thấy trong tẩm cung vẫn còn ánh nến, rất có khí thế suốt đêmkhôngngủ. Thái phó cau mày gọi Nguyễn công công tới: “Đến tẩm cung xem thử Hoàng thượngđanglàm cái gì?”

Thái phó nghe xong, mặtkhôngchút thay đổi, tự s·ú·c miệng, chờ xử lý xong liềnnói: “sựvụ ở kinh thành rối ren lộn xộn,khôngnên ở lại hành cung quá lâu... Ngươi bảo Vi thần y đến bắt mạch cho hoàng thượng, sau đó sắcmộtchén thuốc bổ máu an thần, để Thánh thượng có thể yên ổn ngủtrênthuyềnmộtgiấc.”

Như vậy có thể đoán, những người đókhôngai khác ngoài mười Hầu gia từng chung tay với Thái Tổ khai quốc đại Ngụy, chỉ có những thế lực lâu đời như họ, từ triều đình đến địa phương, quan hệ khổng lồ, mới có thể làm cho Thượng Ngưng Hiên cam tâm cúi đầu bán mạng cho họ.

Thế nhưng mới mấy ngày, Thượng gia lại đột nhiên bị thất thế, càng đáng sợ hơn là cả Thượng thư và nương nương đều bỏ mình, tình huống rốt cuộc là như thế nào?

Vân phi nương nương bệnh c·h·ế·t, Binh bộ Thượng thư c·h·ế·t đuối, điều nàykhôngphải tin đồn vô căn cứ?

Niếp Thanh Lân nhu thuận gật đầu. Ánh mắt Vệ Lãnh Hầu mềm mại hẳnđi, đôi môi ghé vào miệng của bé con kia, tỉ mỉ hôn lên... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thái phó thong thảđiqua, giơ tay cầm lấymộtxấp giấy dàyđãchép xong.

Lúc này trong kinhđanglà trạng thái rắnkhôngđầu, chính khíkhôngđủ, đây chính là lúc tà khí lan tràn. Vệ hầuthậtsựrất mong đợi,yêuma đứng phía sausẽthừa dịp này màhiệnnguyên hình.

Nhưng vừa nhìn thấy, đây là kinh văn cái gì chứ! Đó chính làmộtbản “chiếu thư kể tội”. Những hàng chữ được viết rất ngay ngắnrõràng, liệt kê những việc mìnhđãlàm sai trong thời gian qua. Ngoài việckhôngcó chí lớn “Muội quốc bang nhi lụy nhân thần”, còn có theo dõi và quan sát tâm tư hạ thần “Vô an hiền chi đức”.

Khi mở mắt ra, phát hiên Thái phóđangngủ bên cạnh mình, lúc này hô hấp của Thái phó nặng nề kéo dài, chắcđãđangngủthật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù người bí mật đứng sau kiakhônghề xuấthiệnnhưnghắncũng đoán được đại khái. Thượng Ngưng Hiên là người luôn luồn cúi, nhìn theo chiều gió để hành động, luôn tìmmộtchỗ dựa vững chắc để dựa vào... Nay có thể dụ dỗhắnbán mạng tận tâm, làm Thượng Ngưng Hiên kinh sợ hơn cả Vệ Lãnh Hầuhắn.

Mặc dù đối với Hắc kỳ quânđãđược tôi luyện thành thép của mình đó chỉ làmộtchuyện đùa, nhưng như thếsẽkhiến Đại Ngụyđangkhôngổn định càng trở thêm yếu ớt, Nam Cương nhất địnhsẽnhân cơ hội phát binh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46