Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Giấc Mộng Đế Vương

Cuồng Càng Thêm Cuồng

Chương 44

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44


Vân phi vốn nghĩ rằng Thái phósẽniệm tình cũ, cùng lắm chỉ trách mắng ảmộtchút,khôngngờ Vệ Lãnh Hầu lại máu lạnh như vậy, ánh mắt nhìn mình giống như nhìnmộtcái giẻ lau dơ bẩn, lại còn dùng biện pháp ác độc như vậy đế đối xử với mình!Công dụng của loại thuốc kia rất mạnh, nếu dùng quá liều,thậtsựsẽlấy mạng người!

nóixong Thái phó cũng chẳng muốn nhìn thấy nữ nhân kia nữa, liền xoay người rời khỏi đại điện.

Trong lòng nàng hơi kinh ngạc,thìra bên cạnh nàng lạiẩngiấu nhiều người tài giỏi như vậy.

Vì sao lúc chơi xuân ở Yến Tử Hồ, binh bộ hết lần này đến lần khác gửi đến công văn khẩn, lúc ấy mình dẫn theo tên cẩu tặc Thượng Ngưng Hiên kiađitrước. Nếukhông, có mình cùng với tinh binh hầu cậnthìdù loại thuốc của nam cương kia có dũng mãnh đến mấy cũngsẽkhôngcó kết quả thảm thiết như vậy, toàn bộ Ngự Lâm quân bị tiêu diệt,trênngười Lữ Văn Bá vì trúng mấy kiếm mà bỏ mạng...

hắnnghĩ tới muội muội của mình, cho tới bây giờ là người có tri thức hiểu lễ nghĩa, mặc dù vào trong cung chưa lâu, cũng có làm ramộtsố việckhônghợp lễ nhưng sao lại có thể đói khát ngay giữa ban ngày ban mặt, ngay trong thiên điện lúc nào cũng có thể có người tiến hoang d·â·m tới c·h·ế·t?

Vệ Thái phó gật gật đầu, lại hỏi: “Nàng ta còn giữ lại những thứ dược bẩn thỉu kiakhông?”

Xử lý muội muội khiến mình xấu hổ, Thượng Ngưng Hiên càng nghĩ càng kinh hãi, mình vốn có tật giật mình, đêm ngủkhôngthể say giấc, hôm nay lại càng thêm lo sợ.

nóiđến đây, sắc mặt Đan ma ma ả nãokhôngnóinữa, đột nhiên quỳ xuốngnói: “Nô tỳ lắm chuyện, Thái phókhôngcho nô tỳnóira thân thế của những cung nữ này, sợ làm bẩn tai thánh.”

khôngnghĩ rằng, mắt phượng Thái phó nhíu lại, chậm rãinói: “Thầnkhôngdám để đôi tay ngọc của Thánh thượng bị mỏi, vậykhôngbiết có thể mượn đôi chânnhỏcủa Thánh thượng dùngmộtlúc đượckhông?”

Đáng tiếc khi đó ả tự phụ mình tài hoa xinh đẹp, khi Vệ Lãnh Hầu đến cung của ả, ảđãdo dự mãi, nhưng cuối cùng cũngkhôngcó bỏ thuốc vào trong trà, bỏ lỡ cơ hội, sau này khó có cơ hội được lại gần Thái phó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ có Vân phi kinh ngạc nghi ngờ,khôngbiết tình huống bên trong phòng tắm như thế nào.

Niếp Thanh Lân nghe đến đó da mặt cứng lại, bụng dạ Đan ma ma rất thẳng, trong lòng nghĩ gìthìmiệngnóicái đấy, tuyệt đốikhôngcó ý châm chọc, nhưng những chuyện tốt mà phụ hoàngđãlàmthậtkhiến cho những người hoàng gia như nàng phải xấu hổ!

“Đan ma ma, hình như Thái phó đại nhân rất quen thuộc với chuyện đồng áng!” Giơ tay nhận lấy chén trà lài Đan ma ma đưa tới, Niếp Thanh Lân cười hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vệ Lãnh Hầu! Ngươisẽkhôngđược c·h·ế·t tử tế! Ngươi và cái tên tiểu hồ ly tinh kiasẽkhôngcó kết cục tốt!”

Lúc này, mọi người mới yên lòng, tiếp tục hớn hởđitắm nước nóng thay y phục mới.

Thượng Vân Sơ yếu ớt tỉnh lại,thìra ả chỉ bị ngấtđi, chưa có tắt thở, mắt nhìn thấy ca ca của mình, trong lòng vui mừng, nghĩsẽđược cứu, nhưng Thượng Ngưng Hiên kia trong lòng tức giận muội muộikhôngtuân thủ nữ tắc, làm hỏng đại kế của mình, giơ tay ra, muốn đẩy muội muội còn sống của mình vào trong giếng.

Nếukhôngphải thị vệ võ nghệ cao siêu kia đề phòng, nhìn ý của Thượng đại nhân hình như muốn đẩy luôn những thị vệ còn lại xuống giếng.

Phòng tắm của Thái phó chỉ thuầnmộtmàu than đá của núi lửa, trong lớp đá đen đó hơi nóng bốc ra ngùn ngụt. Niếp Thanh Lân gắt gao nắm chặt lấy vạt áo của mình, liều chếtkhôngchịu cởi bỏ y phục, Thái phó nghĩ nàng vẫnđangkinh sợ, nên cũng tùy ý nàng, mặc áo trong màu trắng rồi bước vào trong ao.

“Bẩm Hoàng thượng, khi ở biên cương, chiếnsựcăng thẳng, tiên đế đưamộtđạo thánh chỉ cắt đứt lương thảo của binh lính biên cương, may mắn Thái phó phòng ngừa chu đáo, dẫn các tướng siđikhai khẩn đất hoang, sau khi luyện binhthìtrồng lương thực, giúp chúng tôikhôngbị chếttrênchiến trường cũngkhôngbị c·h·ế·t đói trong doanh trại.”

Chương 44

Mấy ngày nay lợi dụng việc Ngô Khuê đến thông gian với mình, ả đều cho thị vệ này uống canh có cho xuân khuê bí dược, mặc dù thuốc này ban đầu ca ca từ bên ngoài cung đưa tới cho ả là để cho Vệ Lãnh Hầu dùng, nghenóisau khi dùng mê dược,trênngười thoa thêmmộtloại huân hương đặc biệt, liền có thể thu hút được nam nhân chạy tới, nếu hạ nhiều thuốc,thìsẽđiên cuồngkhôngngừng,khônglàm cả đêmthìdược tínhsẽkhôngđược giải, thân thể nhu nhược của nữ tử đềukhôngthể chịu đựng được đòi hỏi như vậy.

Niếp Thanh Lân mặc y phục nông dânđibên cạnh Thái phó, học theo bộ dạng củahắncấy mấy cây, nhưng chúng đều xiên xiên vẹo vẹokhôngra hình dáng gì.

Sau khi rửa sạch tay, Niếp Thanh Lân ngẩng đầu nhìn lại, thấy Thái phóđãcấy xongmộthàng mạ, chuẩn bị cấy tiếp hàng thứ hai, y phục nhà nông dính chặt vào các bắt thịt rắn chắc, thân thể cao lớnđiquađilại trong ruộng, giống nhưđangtuần tra thiên quân vạn mã, hình như có chút khoa trương.

“Bẩm Thái phó, ở trong rương quần áo của Vân Phi tìm đượcmộtgói.”

Đến khi ả được thả từ trong bao bố ra, chỉ thấy vẻ mặt Thái phó lạnh lùng trừng mắt nhìn mình. Việcđãđến nước này, Vân phi ngược lại rất thản nhiên, khẽ mỉm cườinói: “Lần này Vệ lang chịu gặp thần thiếp rồi sao, thói bạc bẽo của nam nhân đúng là làm thần thiếp mở mang tầm mắt, nayđãcó người mới để sủng ái, chàng muốn xử người cũ như thế nào đây?”

Chóp mũi Niếp Thanh Lân đối diện với mặt nước,khôngdám nhìn Thái phó dù chỉmộtlần, lại nghe thấy tiếng nước chảy, chỉ chốc lát sauđãthấy thân hình cao lớn còn nóng hơn cả nước trong ao bước đến gần.

Đến lúc đóhắnđè Hoàng đếđangkhôngphòng bị kia xuống đất vui vẻmộttrận, đến lúc bọn thị vệ chạy đến,thìmáu cũngđãchảykhôngngừng, người đáng thươngđangbị đùa giỡn kia chỉ có thể k** r*n...

đangmuốn cầm lấy hai bàn taynhỏbé mềm mại của nàng ra, nhưngkhôngbiết Long Châu bị làm sao tự nhiên tỏ ra khó chịu, dù làm thế nào cũngkhôngchịu phối hợp: “Thái phó thương tiếc,mộtlúc nữa tay trẫm còn phải cầm cuốc xới đất, chưa giúp được Thái phó thoải mái,thìtay của trẫmđãtê liệt mệt mỏi rồi...” Mắt nhìn thấy Thái phókhôngvui, khuôn mặt tuấn túâmu muốn nổi giận, Niếp Thanh Lân vộinhẹnhàng giải thích, hi vọng Thái phósẽbuông tha cho mìnhmộtlần.

Quả nhiên đúng như dự đoán của Thái phó, khi Thượng Ngưng Hiên tới thiên điện, h* th*n của Thượng Vân Sơ máu chảykhôngngừng, sống chếtkhôngrõ. Tên Ngô Khuê kia cũngđangnằm hấp hốitrênngười Vân Phi nương nương.

Nhưng chung đụngđãlâu, cũng pháthiệnHoàng đế giả công chúathậtnàythậtra cũng có điểm tốt,nóiví dụ như tính tình hiền hòa,khôngcó nhiều tật xấu giống những thiên kim tiểu thư khác. Ngày thường tuy rằngnóikhôngnhiều, nhưng thỉnh thoảng cũngnóiramộtvài câu to gan lớn mật khiến người ta phải sững sờ, giống như lờinóivừa rồi vậy,khôngnghĩ tới, nàng có thểnóira những câu hoang đường như vậy... Tuy vậy nhưngkhôngbiết tại sao lại cảm thấy lờinóiđó rất có lý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng khi Ngô Khuê nhanh nhẹn bay qua sườn núi phía sau, chỉ nghe thấy tiếng nữ nhân “A”mộttiếng, sau đó chính là tiếng nước bùm bùm, rồikhôngthấy động tĩnh gì nữa. Quần thần nghe thấy thanhâmkiathìđối mặt nhìn nhau, vốnđangđứng cách chỗ Hoàng đếkhôngxa, thần sắc Thái phó lạnh lùng dẫn Lỗ Dự Đạt vội vã chạy qua đó, nhưng khi tới cửa,hắnra lệnh cho Lỗ Dự Đạt canh giữ bên ngoài, còn mìnhthìđivào trong.

Thượng Ngưng Hiên nhìn thê tử kết tóc của mìnhđangngủ an ổn, liền thu thập đồ quý giá tùy thân, len lén chạy ra khỏi hành cung.

Đến đêm khuya,hắnnhận được bồ câu đưa thư hồiâm: Bên cạnh con kênh gần hành cungđãcómộtchiếc thuyền con đợi sẵn, có thể giúphắnchạy trốn trong đêm.

khônglâu sau, cómộtvị ma mađira ngoài cao giọngnói: “Vừa rồi có con ngũ độc xà chui vào trong bồn tắm của hoàng thượng,hiệntạiđãbắt được, long thểkhôngan khang, xin các vị đại nhân yên tâmđitắm rửa thay y phục.”

Theo như lời Lỗ Dự Đạtnóichính là: “Lão xú bà này chỉ cần vung cánh tay lên là có thể đánh ngã mười mấy thanh niên tráng kiện!thậtkhôngbiết lão công ma quỷ nhà bà ta ngày thường làm sao có thể ngủ với bà ta được?”

Cánh cửa điện dày đặcđãđóng lại, cũng ngăn lại tiếng chửi bậy bên trong.

Niếp Thanh Lân khẽ nhếch cái miệngnhỏ, trong lòng biết Thái phósẽkhôngcho mình thương lượng, tuy rằng trước đâyđãcùnghắnngâm mình trong nước thuốc, thế nhưng lúc đó nàng bị ngất,hiệntại rất tỉnh táo sao có thể cùng nam tử tắm chung?

Niếp Thanh Lânkhôngbiết tình hình bên ngoài, chỉ biết là nhất địnhđãxảy ra chuyện gì nguy hiểm, mấy cung nữ câm điếc bình thường hiền lành như khúc gỗ kia, sau khi nghe Đan ma ma ra lệnh, liền cởi bỏ thắt lưng, thắt lưng lập tức biến thành những chiếc roi quấn nghe vun vút, nhìn thủ pháp thành thạo kia chắc đều là những người luyện võ.

Niếp Thanh Lân cảm thấy mìnhnóilỡ lời, ngay lập tức ngoan ngoãnkhôngnóigì nữa.

mộtlúc nữasẽdiễn ra đại điển Giao tế, nhưng mình lại bị thiếu nữ xinh đẹp này trêu chọc đến mức phát hỏa, nhất thời kiềm chếkhôngđược, hơn nữa vừa rồi mới xảy ra điều bất thường, khiếnhắncảm thấy vô cùng tức giận, hậnkhôngthể ăn sống nuốt sạch Trứng gà ngây ngô này để chứng minh nàng là người đặc biệt của Định quốc hầuhắn.

Đại điển Giao tế chưa bao giờ được tổ chức rầm rộ như lần này.trênmảnh ruộng rộng lớn của hoàng gia tập trung đầy đủ các vị đại thần trụ cột của Đại Ngụy.mộtđám nô bộc chuyên chăm sóc ruộng đất hướng dẫn cho những người hoàng gia tay chân vụng về, nhổ cỏ cấy mạ.

Khi Vệ Lãnh Hầu tiến vào trong điện, nhìn thấy mái tóc dài đen nhánh của tiểu Long Châuđangxõa sau lưng, mặcmộtchiếc áo bào trắng vẻ mặt mê mang ngồitrênnhuyễn tháp, đột nhiên cảm thấy sợ hãi: Nếukhôngphải Đan Thiết Hoa cẩn thận, tiến hành việc thử nước tắm, như vậy người ngồi khóc nức nở giống như cung nữ kiasẽlà bé conđangngồi yên lặng này.

Ngay sau đó mình lại bị Thái phó kéo vào trong ngực, sức lực vô cùng lớn giống nhưmộtcon mãng xà cực to, quấn chặt đến mức hít thởkhôngthông, làm hại nàng chỉ có thểnhỏgiọngnói: “Thái phó nới lỏngmộtchút, trẫm sắp nghẹt thở rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

thậtra Niếp Thanh Lân cũngđangcảm thấykhôngthoải mái, mỗi lầnđilại, thịt chỗ bắp đùi đều bị ma sát rất đau, ‘vũ khí sắc bén’ của Thái phóđiđến đâuthìquả nhiênkhôngcònmộtcọng cỏ!

Vốnhắncảm thấy rất buồn bực, vì sao Nam Cương lại dám lớn mật như thế, muốn hành thích Hoàng thượng, nhất định là bên trong có nội gián phối hợp! Nhưng người trong triều cũngkhôngcó qua lại với Nam Cương hoặc Linh Nam Vương. Nên nhất thờikhôngđiều tra được cái gì.

Khi Lỗ Dự Đạt bẩm báo lại với Thái phó, Thái phó khẽ nhíu mày: “Có đuổi kịp bồ câu đưa tin kiakhông?”

Vân phiđangchuẩn bị thay y phục vào trong ao, vị trí ở chỗ ả ta có thể nhìn thấyrõtình cảnh chỗ phòng tắm của Hoàng đế dưới vách ngăn. Khi nhìn thấymộtthị vệ hành động vô cùng nhanh nhẹn leo lên, cánh mũi cũng mở rộng ra vì phấn khích.

“Nếu nàng tađãtỉ mỉ chuẩn bị, tất nhiênsẽbiết công dụng của thuốc này, đem gói dược còn lại cho vào trong nước của tên thị vệ kia, sau đó thoa huân hương cho Vân Phi nương nương, nếu ban đêm nàng tađãthích câu dẫn thị vệ làm ô uế cung đình, vậy hay để cho nương nương lên đường sảng khoáimộtchút!”

Đan ma ma dẫn các cung nữ lui về phía sau, tiếp tục mặtkhôngchút thay đổi đứng ở sau cửa.

Thái phó thấy Hoàng thượng cấy mấy cây, ngón taynhỏbé trắng trẻo dínhkhôngít bùn đen, liền đứng thẳng lênnói: “Ánh nắng mặt trời rất độc, Thánh thượngkhôngnên đứng lâu dưới trời nắng,đãtrồng được khá nhiều rồi, Thần nông cũngđãcảm nhận được thành ý của Thánh thượng, người ra bên kia nghỉ ngơiđi, phần còn lại để thần làm nốt.”

Thái phó chán ghét nhìn khuôn mặt trở nênâmđộc xấu xí của nữ nhân dưới điện, ngay cảmộtcâu cũngkhôngmuốnnóivới ả ta. Chỉ gọi Lỗ Dự Đạt tới hỏi: “Cái tên Ngô Khuê kia có khai ai là chủ mưukhông?”

Đứng bên ngoài phòng tắm Đan ma ma và mấy cung nữ câm điếc lẳng lặng bưng y phục đứng chờ, mơ hồ có thể nghe được tiếng nước chảy xao động ầm ĩ trong nội thất, chốc lát sau có thể nghe được tiếng nữ tử thở gấp hòa lẫn với tiếng nước chảy...

Nếukhôngphải biếtrõtiểu Long Châu này đối với việc nam nữ tỉnh tỉnh mê mê, Thái phóthậtsựsẽnghi ngờ nàngđangcố ý làm như vậy. Y phục đơn bạc màu trắng kia dính nước, liền trở nên thành trạng thái trong suốt dính vàotrênda,hiệnrõnhững đồi núi chập chùng,thậtsựcòn quyến rũ gấp trăm lần so với th*n th* tr*n tr**, dưới làn sương khói dày đặc lượn lờ kia, Thái phó như ngắm đóa hoanhỏkiều diễm quamộtlớp sương mù dày.

Đan ma mađanghầu hạ Hoàng thượng thay y phục tắm nghe được động tĩnh, cảnh giác xoay người nhìn quanh bốn phía, xác định việc tập kích này chỉ cómộtngười, liền dặn dò mấy cung nữ câm bảo vệ Hoàng thượng, còn mìnhmộttay túm lấy nam tửđangkích động kia, némtrênmặt đất, Ngô Khuê kia lập tức hôn mê bất tỉnh.

Hoàng thượng và Thái phó đại nhân đứng trongmộtmảnh ruộng lúa mì,khôngsử dụng bất kỳmộtnô bộc nào, Niếp Thanh Lân nhìn nam tử ngày thường ưu nhã kia, xắn tay áo lên, thành thục cày cấy, sau đó lấy những mạ lúa mì rồi dùng tay đo đạc khoảng cách,thìbắt đầu khom lưng cấy xuống, nhìn bộ dáng kiathậtsựrất thuần thục lão luyện giống y nhưhắnđãlàm việc này rất nhiều lần!

Đợi đến khi Thái phó ôm chán rồi, mới nới lỏng tay ranói: “Tình huống xảy ra trong phòng tắm quá nguy hiểm, Thánh thượng vẫn nênđitắm cùng với vi thần.”

“đangcùng với nữ quyến của mình ở trong hoàng điền trồng trọt.”

Nhưng cũngkhôngsao, nay ả lại để cho nam nhân khỏe mạnh Ngô Khuê dùng, còn vụng trộm đổ huân hương kia vào đường dẫn nước tới phòng tắm của Hoàng đế, tiểu Hoàng đế kia chỉ cần bước vào ao dính nước, liền giống như bánh bao thịt được bôi dầu vừng, thu hút nam tử khỏe mạnh ngu ngốc bị trúng dược kia đến gần, trong phòng tắm chỉ cómộtvài ma ma, cung nữ, cho nênsẽkhôngthể áp chế được ngườiđangphát điên do bị trúng dược kia.

Chốc lát sau, nhìn thấy Thái phóđivào, khuôn mặt tuấn tú u ám, cũngkhôngnóigì, chỉ nhìn mình chằm chằm, hại nàng phải nhanh chóng nghĩ lại xem gần đây mình có làm chuyện gì khiến Thái phókhôngvui haykhông.

Lỗ Dự Đạt nhận lệnh tiến vào, trói nam tử này lại, sau đó gọi Vi thần y đến xem xem đây là loại mê dược này loại gì.

“Thánh Thượngkhôngchịu ngẩng đầu, có phải là ghét bỏ thân thể vi thầnkhôngđủ to lớn nênkhôngthể lọt vào trong mắt thánh haykhông?” Nhìn bộ dáng gò má ửng hồng cổ trắng e lệ của Trứng gà, Vệ Lãnh Hầu nhịnkhôngđược cười trêunói.

Nghe thấy lời của Thái phó, Đan ma ma liền đỡ nàng ngồi vàomộtcái bànnhỏbên cạnh ruộng,trênđầu được che bởimộtchiếc lộng lớn, chặn lại ánh nắng gay gắt. Cung nữ bưng lênmộtchậu nước ấm rửa tay được cho thêm dầu hạnh thơm nức, ngâm bàn taynhỏbé dính dầy bùn vào trong chậumộtlúc,mộtcung nữ khác mang đếnmộtcái bàn chảinhỏmềm mạinhẹnhàng chải sạch bùn trong các kẽ tay.

Ả biết mà, bí dược mà ca ca đưa cho mình công dụng rất tốt.

Nghĩ vậy, tâm tình Vân phikhôngnén được kích động, đứng bên cạnh ao nín thở ngưng thần, đợi nghe tiếng kếu thảm thiết của tiểu Hoàng đế kia.

Nhưng khi Vi thần ynóilục soát thấy loại thuốc thần bí kia,thìnóiđây là thuốc của Nam Cương, Vệ Lãnh Hầu lập tức thông suốt.

“Là Thượng Ngưng Hiên mua chuộchắnđể truyền tin tức vào trong cung cho Vân Phi, về phần thư phản hồi,hắncũngkhôngbiết gì.”

Thái phó chậm rãi thẳng đứng dậy lên,trênmặt lộ ra sát khí vô hạn.

Thái phó gật gật đầu,nói: “Đợi đến khi đôi cẩu nam nữ trong thiên điện làm sắp c·h·ế·t, người phái người tìmmộtcái cớ dẫn Thượng đại nhân đến Thiên điện, để chohắnnhặt xác muội muộihắn,hắnnhất địnhsẽmười phần hoảng sợ, dùng tiền bạc để bịt miệng, ngươi để cho người của ngươi thu lại, sau đó giám sát chặt chẽ Thượng Ngưng Hiên, xemhắncòn có đồng đảng nào nữakhông?”

Nếu bắt được người chủ mưu đứng sau lưng, nhất địnhhắnsẽróc xương lóc thịt!

Thái phó lại cảm thấy quân thần cùng tắm chungkhôngcó gìkhôngthỏa đáng. Đưa tay ôm lấy thân thể mềm mại thơm ngát kia, thoải máiđiđến phòng tắm của mình.

Chiếc thuyềnnhỏkia ở bên bờ kênh đào, sau khi Thượng Ngưng Hiên lên thuyền, liền cởi dây thừng chuẩn bị rờiđi.

Thượng đại nhân cảm thấy rất kinh ngạc, bên ngoài thường xuyên truyền đến tiếngnóichuyện của nhóm cung nhân, sau khi đưa tay b*p ch*t tên thị vệ Ngô Khuê kia, lại kín đáo đưa cho Lộ thị vệkhôngít lợi ích, khẩn cầuhắntrói thi thể của Vân Phi và thị vệ vào hòn đá, sau đó thả vào trong giếng phía sau hành cung.

Vốn nghĩ rằng Thượng Ngưng Hiên này chỉ là con chuột trong chum gạo,sẽtạm thời bỏ qua, rồi sau đó từ từ xử lý,khôngngờ rằng con chuột này còn lợi hại hơn cả hổ hoang trong rừng!

Khi Ngô Khuê hai mắt đỏ ửng, giống nhưmộtngười bị bỏ đói nhảy từ đầu tường xuống,thìcung nữ vừa mới thử nước tắmđangbọc khăn tắm đứng dậy, lập tức bị nam tử điên dại kia đẩy ngãtrênmặt đất, chân bị nam tử này mặc sức lôi kéo, đau đến mức cung nữ kia hét tomộttiếng.

Đan ma ma khẽ che miệng tiểu cung nữđangkhóc nức nở kia, vỗ vỗ lưng nàng ta sau đó dặn nàng tađivào nội thất, liền nhìn thấy Thái phó bước vào.

“Bẩm báo Thái phó, bồ câu đưa tinđãđược huấn luyên đặc biệt bay rất cao, tốc độ cực nhanh, thuộc hạ bắn tênkhôngtrúng, thả kiêu ưng cũngkhôngbắt được, chỉ có thể khẳng định, nókhôngphải bay về hướng Nam Cương, mà là bay về hướng... Kinh thành.”

thậtra độc kế của Vân phi rất cao diệu, nhưng ả ta lại quên mất bên cạnh Hoàng đế cómộtvị ma makhônggiống với các nữ tử nhu nhược trong cung, mà là Mẫu Dạ Xoađãtừng khiến quân địch phải khiếp sợtrênchiến trường – Đan Thiết Hoa.

Tuy nhiên nếu Thái phó đại nhân thích, Đan Thiết Hoa nàngsẽcố gắng làm tròn trách nhiệm, hoàn thành mệnh lệnh Thái phó giao cho.

Vệ Thái phó cảm thấy cổ họng khô khốc,thậtsựlà cho dù uống hết nước trong ao này cũngkhôngthể làm giảm bớt con khát củahắn. Dùng mọi cách để trêu đùa nhưng tiểu Long Châu vẫnkhôngchịu ngẩng đầunóichuyện với mình.

Bước vài bước về phía nam tửđangté xỉu, mới pháthiệnra nam nhânđangté xỉu kiakhôngngừng co giật, vừa nhìn liền biết là biết trúng dược nặng. Vì thế mớikhôngđoạt mạnghắnngay lập tức mà giữ lại thẩm tra để tìm ra chủ mưu sau lưng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

khôngthểkhôngnói, những cung nữ này mấy ngày đầu động tác vẫn còn thô lỗ nhưng gần đâyđãđược dạy dỗ đặc biệt nên những chuyện thế nàyđãlàm cẩn thận hơn rất nhiều.

“Lén trói nàng ta lại, đưa tới thiên điệnđi!”nóixong, Thái phó liền thả cái lê trong tay xuống, dẫn theo mấy thị vệ vội vã rờiđi.

“nóicũngkhôngsao, trẫm luôn kính phục những nữanhhào như các ngươi, mọi người được tôi luyện trong gió tanh mưa máu, nếu việc gặp gỡ nghe chuyện của các nàng làm bẩn tai thánh,thìviệc trẫm ngày ngày gặp các đại thần trong cung, người nào cũng tam thê tứ thiếp, chỉ sợ long nhãn cũngđãbị vẩn đục từ lâu rồi, ngay cả Thái phó đại nhân của các ngươi cũng...”

Lỗ Dự Đạt lĩnh mệnh xong liềnđibố trí.

Lỗ Dự Đạt như sấm rền gió cuốn, nhanh chóng lục soát bọc hành lý của mấy cung nữ đó và của cả Vân Phi, trong hộp trang điểm của Vân Phi còn sót lại bột huân hương, Vi thần y chỉ cần ngửi qua liền nhận ra đây mùi hương này giống với mùi trong ao tắm.

Long Châu nghe xong mỉm cười, trong lòng biết nhữngcôgáinàyđãbị mất danh tiết, Thái phó đại nhân chắc là sợ mình nghe xongsẽghét bỏ các nàngkhôngtrong sạch, trong lòngsẽtồn tại khoảng cách.

hắnđãsớm phòng bị Thái phósẽđiều tra ra mọi việc, nênđãnặc danh dùng vàng bạc mua nhà cửa nơi đất khách. Chỉ cần có thể sống yên ổn, vợ con có thể có lại, chỉ là rất có lỗi với mẫu thân, nhưng nếuhắnkhôngchạy, Thượng giasẽbị tuyệt hậu, cho nên vì liệt tổ liệt tông Thượng gia xin tha lỗi chohắn.

“...”

Vân phi hiểm độc nheo lại mắt, ả biếtrõThái phó thích sạchsẽ, cho dù tên trai lơ đáng c·h·ế·t kia có tài dụ dỗ quyến rũthìsao? Trong trường hợp này các quần thần và nữ quyến của họ dều ở đây, m*nh tr*n thân trụi bịmộtthị vệ hạ lưu đùa bỡn, chỉ sợ những thanhâmsảng khoái kiađãtruyền vào tai mọi ngườimộtcáchrõràng, sau biến cố này, cái thứ hàng rách nát như vậy sao còn dámđicâu dẫn Thái phó đại nhân thanh cao?

“Đây đều là thuộc hạ của nô tỳ khi ở biên quan, thôn xóm của các nàng bị người Hung Nô tập kích, người nhà đều bị tàn sát hết, vì các nàng có chút nhan sắc nên được lưu lại, cắt đầu lưỡi làm công cụ phát tiết chơi đùa cho đám nộ bộc Hung Nô, sau đó Thái phó đuổi tới, giải cứu các nàng, nô tỳ thấy các nàng đáng thương nên dạy bọn họ võ công, giữ lại bên người, đều là cao thủ g·i·ế·t địch...”

Nghĩ vậy, trong lòng Thượng Ngưng Hiên liền cảm thấykhôngổn, lập tức viếtmộtbức mật thư, chuẩn bịtrênđường hồi kinhsẽbỏ lại gia quyến,mộtmình len lén chạy trốn.

Lỗ Dự Đạtđitheo phía sau, pháthiệnkhôngaiđicùng với Thượng Ngưng Hiên, hơi cảm thấy thấy thất vọng, rất muốn xông lên trói tên Thượng Ngưng Hiên kia lại đem về thẩm vấn, lại pháthiệnchiếc thuyền kia rất im lặng,khôngcó lập tức rờiđi.

Đan ma ma kinh ngạc ngẩng đầu nhìn tiểu Hoàng đế này, tuy rằng Thái phó ra lệnh cho nàng chăm sóc bảo vệ Long Châu tử này, nhưng Đan Thiết Hoa nàngkhôngbiết chữ,khôngthông phong nguyệt, cũngkhôngnhìn thấy ưu điểm của tiểu nương tử hoàng gia mềm mại mảnh mai này!

Nghĩ đến tình huống tiểu Long Châu bất lực ngãtrênmặt đất, cho dù chỉ là nghĩ thôi, cũngđãlàm cho trái tim cứng rắn của Vệ Lãnh Hầu muốn ngừng đập.

Về tới chính điện, trong lòng Vệ Lãnh Hầuđãcó chủ ý, hỏi: “Lúc này Thượng đại nhân kiađangở đâu?”

Vân phi bị chặn miệng trói chặt nhét vào trong bao bố, sau đó bị némtrênđất ở thiên điện.

Thái phó nghe được tình huống vừa mới xảy ra trong phòng tắm, lông mày đột nhiên dựng lên, khi thấy Long Châu tử chưa vào phòng tắm, màđangở thiên điện, tâm mới hơi buông lỏng.

Nhưng mới vừa rồi trong điện, thấy mấy cung nữ này thi triển thân thủthìhình nhưkhônggiống như vậy! Thái phó đại nhânđanglúc trẻ tuổi cường tráng, thiếu niên đắc chí, còn chưa chán đời, sao có khả năng lưu lại bên mình những cao thủ trong lòng đầy oán hận được?

Lúcđiđến bên cạnh thuyền, Lỗ Dự Đạt sợ ngây người, chỉ thấy tay Thượng Ngưng Hiên cầm mái chèo cả người cứng ngắc biến thành màu đen, trúng kịch độc mà c·h·ế·t,trênthuyền cómộtlỗ lớn, nước sông ồ ạt chảy vào, nếu bọn họ tới trễmộtkhắc, chỉ sợ Thượng đại nhânđãsớm chìm vào trong sông,điđến thủy tinh cung của Long Vương, tìm kiếm muội muội cũng táng th*n d*** nước rồi.

Đáng tiếc tâm tư của Thái phóđãsớm chuyển tới việc khác, lửa giận trong lòng cháy bừng bừng: Thượng Ngưng Hiên! Đáng g·i·ế·t!

Đúng lúc này, Lỗ Dự Đạt vội vàngđitới, cúi ngườinhỏgiọng bẩm báo bên tai Thái phó.

Nhất thời lúng túng, đành phải cố gắng đổi đề tài: “Trẫm thấy mấy người cung nữ này thân thủ bất phàm, vì sao lại bị mất đầu lưỡi?”thậtra những lời này trước đây nàngkhônghỏi, là do nàng nghĩ để che giấu thân phận nữ nhi của mình nên Thái phó mới hạ lệnh cắt lưỡi họ, vừa chán ghét hành động tàn bạo của Thái phó vừakhôngdám hỏi.

Vân phithậtkhôngngờsựviệcsẽbị bại lộ nhanh như vậy, ả nghĩ rằng nếu Ngô Khuê kia vấy bẩn hoàng thượng chắc chắnsẽbị thị vệ loạn đao chém c·h·ế·t, chếtkhôngđối chứng! Nhưngkhôngngờ rằng Ngô Khuê nàykhôngchết, sau khi bị tạt nước lạnh tỉnh lại, ănmộttrận đònthìsợ tới mức trong miệng có gìthìnóira hết, nhưnghắncũngkhôngrõtại sao tâm trí mình lạikhôngthanh tỉnh cả gan muốn trèo lên giường rồng,khôngcòn gì đểnói, chỉ có thể kể tên những cung nữ, tần phiđãtừng qua đêm với mình khai ra.

Vài nữ quyến đứng ở ruộng bên cạnh nhìn cũng có chút ngây người, trong tayđangcầmmộtít hạt giống, liền vãi hếttrênđầu nhóm đại thần đứng gần đó, rước lấymộttrấn tiếng gầm gừ oán trách.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44