Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Giấc Mộng Đế Vương

Cuồng Càng Thêm Cuồng

Chương 115

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115


Xe ngựa vừađiđượcmộtlúcthìtừ phía hoàng cung bụi mù bay mù trời,mộtlát saumộtcon ngựa trắng phi tới hí lênmộttiếng vang dừng ngay bên cạnh xe ngựa.

Theo ý của Thái phó, để cho tiểu Long Châu lên làm Hoàng hậu, làm chủ hậu cung là hợp lý nhất. Nhưng thời điểmhắnđề cập cùng Niếp Thanh Lân, nàng chỉ mỉm cườinói: “Long ỷ ta cũngđãngồi qua, hậu vị kia cũngkhôngcòn gì hiếm lạ, Thái phó cứ làm như nào cho thuận tiện nhất là tốt rồi,khôngcần phải cố kỵ Bản cung.”

Niếp Thanh lân nhìn mấy chú cáđangbơi lội trong chậu mỉm cười, thầmnói, An Bang Hầu phu nhân cũngthậthào phóng, loại cá Kim lân du ngư này chính là thiên kim khó cầu, rất ít người bắt được, lại bởi vì khó có thể nhân giống nên rất nhiều người đầu cơ trục lợi, nhưng bởi vì sống lâu, dáng vẻ lại sang trọng quý phái nên đa phần đều được nuôi trong hoàng cung.

Vĩnh An công Chúa chớp chớp đôi mắt to, bàn chân trong ngực cũngkhôngthànhthật, nàng dùng ngón chân quặpnhẹbờ ngực rắn chắc củahắn: “Thái phó lại giễu cợt Bản cung.”

Đại trượng phu uy dũng hiên ngang há lại để cho chân ngọc làm càn trong ngực? Thái phó cười cười đem Trứng gà kéo vào trong ngực mình, thuận tay cần lấy miếng thảm lông cừu mới được hải ngoại tiến cống đắp lên thân thể hai người, “Chân ngọc của công chúa lạnh như thế, nhất định cả người nàng cũng thấm lạnh rồi, để bản Hầu sưởi ấm cho công chúa…” Vừanói,hắnvừa đưa bàn tay to vào sâu dưới làn váy.

Hầu phu nhân mỉm cười: “Chuyện đóthìkhôngsao, bởi loại cá nàythậtra rất dễ nuôi,sẽkhônglàm phí nhiều tâm của công chúa… Hầu gia nhà thiếp cũng vừa theo Thái phóđinghênh đón vị công chúa Hung nô, lúc này cũng sắp trở lại, đúng lúc thời tiết cũngđangcó tuyết rơi,khôngbiết công chúa có muốn di dời qua phủ uốngmộtcốc trà xanh?”

Chương 115

Thái phó nhìn hình dáng nàng ăn, chỉ thấytrênkhuôn mặt cũng dínhmộtmẩu khoainhỏ,hắnliền cười cười rồinhẹnhàng l**mmộtđườngtrênkhuôn mặt non mềm kia, tùy tiện cởi giày ra cho nàng, rồi đem đôi chânnhỏnhét vào trong ngực màhiệntại vẫn giữ được hơi ấm do hai củ khoai mang lại.

Niếp Thanh Lânnóixong liền đem đầu chậm rãi buông xuống, để nước ấm chậm rãi thấm ướt da đầu.

“Thái phókhôngphải là muốn cùng quần thần nghịsựsao? Tại sao lại đích thân tới đây?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Công chúa làm sao mà chống lại được những thủ đoạn đa dạng củahắn, chỉkhônglâu sau, khóe mắtđãrưng rưng nước toàn thân đều nóng hổi, lúc này Thái phó mới thu tay, dùng khăn lau sạchsẽ, đỡ công chúa vẫn còn chưa thở lại được bình thường nằm xuống nghỉ ngơi,khônglâu sau, vì bịhắnchơi đùa có chút mệt mỏi nàng liền thiếpđitrong lònghắn.

Phủ phò mã tọa lạc trongmộtngõnhỏ, trong đó cả phủ Phò mã coi như độc chiếm gần như cả cái ngõ. Nhìn bề ngoài phủ rất khí phái,mộtmàu đá xanh được dựng lên bao quanh tường viện.

Lờinóicủahắnmang theo chút hàn khí bức người. Lúc này Vĩnh An công chúađangnằmtrênchiếc ghế gội đầu được đặc chế dành riêng cho nàng. Cái ghế này có lưng ghế hạ gần thấp xuống sàn vừa vặn có thể đem mái tóc đen lộ ra, Đan ma mađangdùng gáo ngọc múc nước ấmnhẹnhàng gội lên mái tóc đen phía trước.

Đây lại chính là lờinóithậtsự, cũng làm cho Thái phó có chút bất ngờ, lại nghĩ tới câunóicủa lãoyêutinh già Ngô Các Lão “Chẳng lẽ công chúa đúng là đối với long ỷ kia có chút quyến luyếnkhôngmuốn buông?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đại môn rộng rãi, có thểđisong song cùng lúc hai chiếc xe ngựa cùng lúc, toàn bộ đều được làm từ tay những người thợ giỏi nhất ở Nam Cương điêu khắc mà thành, dày hơn nửa thước, phải dùng đến hai người hầu tráng kiện lực lưỡng cùng dùng sức mới có thể đẩy ra, độ vững chắc hoàn toànkhônghề thua kém với đại môn của hoàng cung.

Thường nghenói,phủ Vĩnh Bình Hầu được truyền thừa có thể so sánh với hoàng cung, Niếp Thanh Lân hôm nay xem như được mở rộng tầm mắt, cái gì gọi là đế vương ở nhân gian! Quảthậtlà đình đài lầu các mọi thứ đều được tạo hìnhmộtcách tỉ mỉ, tinh tế,khôngcó Quan ngự sử can gián đế vương, nên mức độ xa hoa đương nhiên vượt xa cả hoàng cung. Cho dù là thời tiết lạnh lẽo của mùa đông,thìbên trong đình viện này vẫn có thể có cảnh xuân về hoa nở sống động lòng người.

Vốn cho rằng nàng vì lo lắng cho tương lai của Trầm Hồng Nhi, nên sau đó cũng thuận nước đẩy thuyền,hắnmiễn cưỡng đáp ứng mối hônsựnày của đệ đệ, nhưng màkhôngnghĩ tới chuyệnđãđược giải quyết xong, mà nàng tựa hồ vẫnkhôngngủ yên ổn,thậtlàm chohắnlo lắngkhôngthôi,khônghiểu trong lòng nàng cònđanglo lắng những gì.

thìra lúcđiqua khu phố thấy sạp bán khoai nướng ngon, đột nhiên nghĩ tới trước kia tiểu Long Châuđãtừng tự mình nướng khoai cho mình ăn, liền thuận tay mua hai củ nhét vào trong ngực, thứ nhất coi như là lò sưởi, thứ hai cũng có thể cho tiểu Long Châu nếm chút món ăn vặt của dân gian.

“Tiểu nha đầu, ngươi muốn bản Hầu phải làm như thế nào đây?”Thái phó thở dài, đem ngườiđangsay ngủ trong lòng ôm chặt hơnmộtchút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thái phó bởi vì vừa mới trêu chọc nàng, nên ngay cả bản thân cũng có chút khó kiềm chế, nhưng mà biết rằng nếu hành độngtrênxe ngựasẽkhó tránh khỏi dùng sức quá mức làm xe ngựa rung lắc lay động,sẽlàm kinh động tới những thị vệđanghầu ở bên ngoài,hắnthìkhôngsao, chỉ sợ bé consẽngượng ngùng rồi giận dỗikhôngthèm để ý đến mình, đành phải cố nhịnsựxao động dưới đ*ng q**n.

Thái phó đương nhiên hiểu tính tình Niếp Thanh Lân, thông minh có thừa nhưng dã tâmkhôngđủ,trênquan trường đấu đá chém g·i·ế·t nhau lâu như vậy, muôn hình vạn dạng nam có nữ có khi bị vây trong danh lợi ít nhiều cũng có chút làm thay đổi bản chất, hơi thở thanh khiết trong đáy mắt dần dần bị những dã tâm tranh quyền đoạt lợi thay thế, nhưngcôgáinhỏnày mặc dù thân luôn ở trong trung tâm vòng xoáy củasựtranh đoạt, nhưng từ đầu đến cuối nàng vẫn duy trì đượcsựthong dong,khôngbị lạc mất nhân tâm, cho nên, khi nhìn cặp mắt trong veo kia lâu, chínhhắncũng có chút hổ thẹn.

Thái phó nhìn cặp mắtđangmỉm cườinhẹnhàng nhìn mình mà hừ lạnhmộttiếng, cứ coi như nàng có chút xíu lưu luyến ngôi vị đế vương! Cho dù chỉ là luyến tiếc,hắncũngsẽdùng biện pháp chặt đứt ý niệm trong đầu của nàng.

Thái phó sở dĩ mua phủ trạch này, là vì khuôn viên này là cổ vật của tiền triều lưu lại, trang viênđãđiqua mấy đời, sau khi được chỉnh sửa thêmthìtương đối lớn. Quan trọng hơn chính là công chúanóirằng trước khi theohắntrở về hoàng cung,khôngmuốn chạm mặt với các thiếp thất trong phủ của Thái phó. Trải qua chuyện tiểu Trầm hậu lần đó, Thái phó đương nhiên biết rấtrõnếu tiểu đố phụ này nổi cơn ghen lênthìsẽloạn đến mức nào, đồng thời cũngkhôngmuốn vấn đề thiếp thất của mình làm cho công chuakhôngvui.

Đại Ngụy Đế cơ Vĩnh An công chúa được Hoàng đế ân chuẩn gả cho Định Quốc hầu làm vợ. Thánh chỉ Hoàng đếđãchiếu cáo, nghi thức đại hôn của công chúa bắt đầu được thảo luận sôi nổi, khí thế ngất trời.

“Thái phó, nếu ngài lấy thân phận thần tử để cưới công chúa, đó là thừa nhận hoàng ân, sau này khoác hoàng bào càng thuận lợi, nhưng nếu ngài đăng cơ rồi mới cưới công chúa làm hậu, khó tránh khỏi bị mang tiếng là ép cưới, ngày sausẽbị người đời chửi mắng.” Khâu Minh Nghiên liên tục tận tình khuyên giải.

Tuy rằng trong xe ngựađãvây đầy những mảnh rèm dày, lại có lò sưởi, nhưng vẫnkhôngtránh khỏi có chút lạnh, giờ nhét chân vào đóthậtsựcó chút thích ý.

Niếp Thanh Lân vén rèm nhìn rathìthấy Thái phó mặcmộtchiếc áo khoác nhung đenđangngồi yên vịtrênlưng ngựa.

Niếp Thanh Lân lúc này đưa mắt từ trong hồ cá qua: “Phu nhânnóilà... Công chúa Hung Nô?”

Lúc thuyền rời bến, Niếp Thanh Lân đứng nhìnmộthồi lâu, Đan ma ma thấp giọngnói: “Thỉnh công chúa lên xe sớm, nơi này gió biển lớn, đừng để cơ thể nhiễm lạnh.”

Ngày hôm đó nghe Đan ma manói, phủ phò mãđãđược sửa chữa xong, thỉnh công chúa rảnh rỗithìdi giá qua xem. Niếp Thanh Lân nhiều ngày trong cung hơi nhàn chán, liền vui vẻ đứng dậy, tiện thể ra ngoài cung hít thởkhôngkhí cũng tốt.

Lúc này phu nhân An Bang Hầu cũng đứng ở trong viện nhìn tôi tớ đem bể cá thanh hoa mìnhyêuquý nhấtđira, mang dáng vẻ đau lòng nhìn đến những chú cáyêuđanglung lay thoáng động.

Thái phó gần đây chính vụ bận rộn, trong cung cũngkhôngthường thấyhắn. Tình hình chiếnsựở Bắc cương có biến, nghenóiHưu Đồ vương gia gặp phải thích khách thân bị trọng thương. Niếp Thanh Lân nghe được tin tức nàykhôngkhỏi lo lắng cho Bát hoàng tỷ,khôngbiết tình hình của hoàng tỷ ở Hung nôhiệnnay như thế nào.

Điều chỉnh hô hấp xong,hắnkhôngkhỏi cúi đầu xuống đánh giá gương mặtnhỏđangngủ, khuôn mặt trắng noãn, dưới hai bên mắthiệnrõlên vết quầng thâm, Đan ma manóicông chúa nhiều ngày ngủkhôngyên giấc đúng là cóthật.

Nhớ tới ngày ấy nàng hiểu lầm mình và Trầm Hồng Nhi,đãkhóc rất thương tâm khổ sở. Nhưng mà những quanh co khúc khuỷu trong lòng nữ nhân, nam nhân bình thường sao có thể đoán được, nhưng hiểu lầm cũngđãđược giải trừ, vì sao Trứng gà vẫn còn lo âu suy nghĩ như vậy?

Vệ Lãnh Hầu cúi đầunói: “Thần tự biết có chừng mực, thần cũng chỉ muốn làm cho cơ thể của công chúa ấm lên thôi…”nóixong liền lập ngậm lấy cái miệngnhỏ, bàn tay luồn bên dưới làn váy càng thêm càn rỡ.

Sau khi xử lý xong việc, liền ra roi thúc ngựa chạy tới. Chờ vào trong xe ngựa, Thái phó tự nhiên móc trong ngựa ramộtbọc giấy đưa cho Niếp Thanh Lân, đợi nàng nhận lấy mới pháthiệnra bọc giấy nóng hổi. Cẩn thận mở ra đúng là khoai nướng.

:

Thái phó nắm giữ đại cục của triều đìnhkhôngmấtmộtchút công sức, nhưng đối với chút tâm tưnhỏcủacôgáitrong ngực này,mộtchúthắncũngkhôngdám chắc.

Công chúa ănmộtcủ liền dừng, vừa l**m miệng vừa đưa củ còn lại cho Thái phó: “Thái phó có muốn dùngkhông?”

Nhưng nếu Hầu phu nhân cũngđãmở miệng, nếu mình từ chối ngược lạikhônghay, vì thế lập tức cườinhẹnói

“Vậy Bản cung cảm ơnHầu phu nhân, chỉ là Bản cungkhôngcó kinh nghiệm nuôi cá, nênkhôngbiết cócôphụ tâm ý này của Hầu phu nhân haykhông.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Niếp Thanh Lân bị những ngón tay kia quấy nhiễu có chút mặt đỏ tim đập, liền khó chịu ôm lấy cổ Thái phó, dán chặt khuôn mặt lên cổhắnthở hổn hểnnhẹgiọngnói: “Thái phó mau buông ra, ởtrênxe ngựa đừng có càn quấy.”

Cúng khó trách người tanóiAn Bang Hầu gia cómộtvị hiền thê nội trợ, nàng nhìn thấy đúng là công chúa, nhưngthậtra cũng lập tức tùy cơ ứng biến, lên tiếng gọi: “đangnghĩ tớikhôngbiết công chúa đâu, vừa vặn liền gặp được. Vốn dĩ trong phủ của thiếp có nuôi mấy con long ngư, bộ dáng hiếm có, nuôi trong trạch viện để trừ tà trấn trạch, nhưng nay phủ của thiếp phải chuyểnđi, chỉ sợtrênđườngđigập ghềnh chúng nósẽkhôngchịu đựng nổi, chi bằng mượn hoa hiến phật, đem tặng cho công chúa mấy con kim quý này, vừa vặn chúc mừng cho chuyện tốt sắp tới của công chúa, cũng coi như làmộtphần tâm ý của Hầu phù.”

Tẩm cung trong hoàng cung cũng chưa được hoàn thành xong, nhưngthậtra cũngkhônggấp dùng tới. Thái phóđãchi ramộtsố tiền lớn mua phủ trạch Vĩnh Bình Hầu, Thái phó sai người đem toàn bộ tường bao bên ngoài xây dựng thêm, thu thập quản lýmộtphen, sửa chữa thành phủ phò mã.

Kỳthậttrong lòng Thái phó còn cómộtchuyện quan trọng, tuy rằnghắnmuốn mau chóng đăng cơ rồi cùng công chúa tiến hành đại hôn, nhưng mà lại bị Khâu Minh Nghiên cực lực phản đối.

Nghe xong những lời đó của Thái phó, nàng liền khẽ nâng đầu, liếc nhìn sắc mặtâmtrầm của Thái phó, cảm thấy thú vị, liền khẽ cườinói: “Ghếtrênđiện quá cứng, mỗi lần ngồi xuống lại cảm thấykhôngthoải mái, Bản cung từ trước tới nay thích nhất là thoải mái lười biếng,khôngcần lên triều đương dĩ nhiên vui vẻ cònkhôngkịp, làm gì có chuyện quyến luyến chứ?”

Bởi vì cưỡi ngựađinhanh trong gió lạnh,trênmặt Thái phó hơi đọng lại chút sương lạnh, vừa thở ramộtluồng nhiệt khíthìnhư kết băngtrênlông mi, nghe công chúa hỏi,hắnchỉ trả lờithậtngắn gọn: “đira ngoài dạomộtchút.”nóixong, liền lập tức xuống ngựa, cởi chiếc áo khoác nhung đen ra rồi lên xe, miễn cho người bên trong bị nhiễm hàn khí. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quay đầu nhìn, trùng hợp thấy Vĩnh An công chúađangđira từ nhà của Phò mã, lập tức bất chấp cáyêutrong tay, dẫn theo thị nữđitới thỉnh an công chúa.

Quả nhiên là hai củ khoai nướng này được công chúa ưu ái, chỉ thấy hai mắt nàng mở to phát sáng,nhẹnhàng lột vỏ ngoài ra cắnmộtmiếng, vừa ăn vừa thổi bắt đầu thưởng thức.

Nếu tiểu Trứng gàkhôngđể ý nhiều tới lễ tiết, như vậy hết thảy đều dễ dàng hơnmộtchút.

Niếp Thanh Lân vừa lên xe ngựa, thị vệ liền vây xung quanh lên đường trở về cung. Bởi vì, bến tàu cách khá xa hoàng cung nên phảiđimấtmộtkhoảng thời gian.

Lá gan của tiểu nha đầu này khá lớn, nữ giới lạikhôngthông, nếu nhưthậtsựthành Nữ Đế,nóikhôngchừngsẽlập nên tam cung lục viện nam nhân, vơ vét hết những nam nhânanhtuấn trong thiên hạ… Cho nên mỗi lần chỉ suy nghĩ tới đó thôi,hắnđãthực hậnkhôngđể đem lão già Ngô Cảnh Lâm kia lên hỏa lò nướng chín.

Vệ Lãnh Hầu thấy tiểucônương thích ăn vặt đến lúc này mới nghĩ tới chính mình, môi mỏng hé mở cườinhẹ: “Đồ ăn của trẻ con, bản Hầu lười ăn, ban đầu là mua cho công chúa, vật bình thường nàykhôngngờ lại làm cho công chúa ăn ngon lành như vậy, nếu ngày thường dùng bữa nàng cũng ăn ngon như vậythìtốt biết bao?”

Niếp Thanh Lânđidạomộtvòng quanh phủ phò mã, lúcđira ngoài thấy cách đókhôngxa cómộtchiếc xe ngựa,mộtngười đàn ông trung niênđangđứng ởmộtbên, vài người hầu khỏe mạnh cũngđangkhôngngừng mang hành lý này nọ bỏ lên xe ngựa. Niếp Thanh Lân nhìn kỹ, là An Bang Hầu. Nơi này có thể là phủ sang hạng nhất, là nơi cư ngụ của trọng thần tiền triều, cho nên đến thời Ngụy triều,thìvẫn để hậu duệ quý tộc vào ở, vốn dĩ là cả ba gia đình cùng sở hữu, trừ bỏ Bình Vĩnh hầu, còn có An Bang Hầu cùng Khánh Kỵ Hầu. Thái phó muốn chuyển về phủ phò mã,thìlập tức cómộtvài triều thần xu nịnh, trái phải khuyên An Bang Hầu cùng Khánh Kỵ hầu rời ra khỏi ngõnhỏ, tìmmộttrạch viện khác. Niếp Thanh Lân vừa thấy đúng là An Bang Hầuđangchuyển nhà.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115