Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 33: Thẩm Vận Tính Toán, Tứ Phương Loạn Động

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Thẩm Vận Tính Toán, Tứ Phương Loạn Động


Vũ Dương Tông là một trong bốn thế lực lớn nhất Thanh Hà Quận, nhất cử nhất động của bọn họ đều gây nên thiên hạ chú ý.

Nửa tháng giám sát Đúc Kiếm Sơn Trang, lão phát hiện ra, thực lực tổng thể của bọn họ trưởng thành cực kỳ nhanh. Trước đó chỉ là một cái thất phẩm thế lực, vẻn vẹn nửa tháng thời gian, đã bành trướng gấp nhiều lần, trở thành lục phẩm đỉnh phong thế lực.

Ghi chú khác: Hư hư thực thực nắm giữ một môn Địa giai thượng phẩm vũ kỹ, một đóa dị hỏa. Hư hư thực thực là trận pháp sư”

“Khương Ly, mười tám tuổi

Vài người tu vi thấp kém, bị dư kình đánh trúng, phủ tạng chấn động, hộc ra máu tươi.

Đại chiến vừa kết thúc, Đúc Kiếm Sơn Trang bắt đầu khẩn trương thu thập tàn cuộc. Mà bên ngoài sơn môn cũng náo nhiệt không kém. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ thấy trên diễn võ trường chẳng biết lúc nào xuất hiện một cái hố đường kính ba trượng sâu chừng nửa thước. Mà Khương Ly thì đang chống kiếm, quỳ một chân ở bên mép hố.

Càng bất ngờ là, cuộn giấy kia sau khi cháy hoàn toàn, liền hóa thành kim quang, bay vụt về phía chân trời.

Trung Vực tam đại vương triều thập phương hạ quốc, tựa hồ có mấy cái bảng danh sách nổi tiếng. Tựa hồ gọi là Tiềm Long Bảng, Hồng Nhan Bảng cùng Tông Sư Bảng gì gì đó. Võ giả chỉ cần có tên ở trên bảng, thì sẽ trong một ngày danh chấn thiên hạ, người người ngưỡng vọng.

Tiếp theo là trận đại chiến ngày hôm nay, trái với suy nghĩ của mọi người, Đúc Kiếm Sơn Trang không chỉ không bị chém tận g·i·ế·t tuyệt, mà còn đem Vũ Dương Tông đánh cho tan tác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thực lực ai cao ai thấp, vừa nhìn liền biết rõ.

“Lão phu xác thực đã dùng toàn lực, không nghĩ thực lực của tiểu hữu lại mạnh đến thế, chỉ sợ chẳng được bao lâu, Trung Vực Tiềm Long Bảng sẽ có tên của ngươi”

Khương Ly khóe mắt chớp chớp, nhìn chằm chằm bóng lưng của lão ta, cho đến khi khuất bóng, mới cúi đầu đánh giá túi gấm.

Mà nhiệt độ ở khuôn viên ba trượng xung quanh nháy mắt tăng mạnh, không khí bị thiêu đốt hừng hực.

Thẩm Vận đưa tặng Nguyên Thạch, chẳng khác nào đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi cả.

Rất nhiều người đều mong chờ, Vũ Dương Tông thể hiện ra tuyệt cường thực lực diệt sạch Đúc Kiếm Sơn Trang. Sau đó, bọn họ nói không chừng có thể húp một ngụm canh.

Mục tiêu của hắn là trong thời gian ngắn nhất chiếm được Lục Nguyên Châu, hoàn thành nhiệm vụ, trở về Đông Hoang.

Đáng tiếc, Khương Ly đối với chuyện này cũng không hứng thú.

“Ồ, mới huynh đài giải hoặc”

“Thẩm Vận sao, ngược lại là kẻ rộng lượng, những nguyên thạch này, đối phương chỉ sợ đã chuẩn bị từ sớm rồi đi”

Gần đây, Vũ Dương Tông khuynh tẫn toàn lực kéo đến tiến đánh Đúc Kiếm Sơn Trang, bị không ít thế lực biết được.

Khương Ly gật đầu, chẳng hề giấu diếm đáp: “Đúng là Khương mỗ”

Suy nghĩ của lão ta, Khương Ly ngẫm nghĩ đôi chút liền nhìn thấu tất cả, ánh mắt của hắn lộ ra vài tia phức tạp, hướng về phía phương xa chắp tay:

Phía bên kia miệng hố, Thẩm Vận chắp hai tay sau lưng, lông tóc vô thương.

Hắn cầm chặt Xuân Thu Kiếm, gắng gượng đứng dậy, hướng về phía đối phương chắp tay: “Các hạ đã nương tay rồi”

“Thế đạo an nhiên, giang hồ gặp lại”

Thư sinh viết xong trang giấy, cuộn tròn lại, từ trong ngực áo lấy ra châm đèn, đem cuộn giấy vừa viết đốt cháy.

Trận chiến này, có thể nói khiến cho toàn bộ Thanh Hà Quận ầm ầm chấn động.

“Nghe nói Ngọc Hà Quận Vương thị bàng chi xuất hiện kỳ lân nhi tử, mười chín tuổi đột phá lục phẩm, kiếm pháp siêu tuyệt. Lữ mỗ vốn định đi tới thăm dò. Ai ngờ ngang qua Thanh Hà Quận lại gặp phải kẻ khác càng thêm có ý tứ….Khương Ly”

Cho nên Thẩm Vận trước tiên mượn thân phận trưởng lão Vũ Dương Tông, cho mình lý do xuất thủ. Rồi lại đưa ra một chiêu ước định. Nếu Khương Ly không thể đón được một chiêu của lão, bị đánh c·h·ế·t rồi, thì dị hỏa tự nhiên thuộc về lão. Còn nếu Khương Ly đón đỡ được, vậy thì đem Nguyên Thạch tặng cho hắn, coi như bồi tội.

…..

Vì chút tham niệm trước mắt, mà cùng Khương Ly kết tử thù, chẳng đáng.

Toàn bộ Thanh Hà Quận, có mấy vị tông sư? Văn Viện Trần Trường An tính một cái, Thanh Hà Thái Thú Đặng Kinh tính một cái, mà lão liền tính nửa cái.

“Khụ khụ, tại hạ bỗng có một ý nghĩ lớn mật, liệu ta có thể gia nhập Đúc Kiếm Sơn Trang, trở khách khanh trưởng lão, cung phụng gì gì đó chăng...”

Khương Ly mặc dù trẻ tuổi, tu vi cũng thấp hơn lão rất nhiều, nhưng trận đạo tạo nghệ lại đã vượt qua mình, nên Thẩm Vận không còn coi hắn là hậu bối nữa, mà đã đem coi Khương Ly như kẻ đồng trang lứa.

Cho nên chỉ cần hộ sơn đại trận vẫn còn, thì Đúc Kiếm Sơn Trang gần như ở vào thế bất bại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những kẻ như vậy, thường thường là người mang đại khí vận, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì chớ nên tùy tiện đắc tội.

Cho nên, hiện tại thứ mà Khương thị và Đúc Kiếm Sơn Trang thiếu nhất chính là thời gian.

Khương Ly nhìn qua mới mười tám mười chín tuổi, nhưng tu vi, chiến lực, kinh nghiệm chiến đấu đều siêu tuyệt người cùng thế hệ. Ngoài ra, hắn còn thu phục một đóa thiên địa dị hỏa, có thể nói phúc duyên thâm hậu, thủ đoạn cao minh.

“Haha, hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy” Thẩm Vận cười khan, ánh mắt nhìn về phía Khương Ly, từ tán thưởng hóa thành kính trọng.

Oành

Thái Thú Đặng Kinh, đường đường là một quận Thái Thú, cường giả tông sư, tự mình tiến đánh một cái thất phẩm thế lực, nếu để lộ ra ngoài, chỉ sợ sẽ trở thành thiên đại chê cười.

Sự thật cũng giống như suy nghĩ của hắn.

“Đúc Kiếm Sơn Trang, thật mẹ nó trâu bò, một vị Vũ Tướng, bốn vị đại vũ sư, mười vị vũ sư cùng hơn tám mươi hảo thủ. Đội hình xa hoa cỡ đó. đầy đủ tiêu diệt một cái lục phẩm thế lực, ai ngờ lại bất ngờ gãy kích ở nơi đây”

“Hắc, Vũ Dương Tông sở dĩ trở thành một trong bốn đại cự đầu của Thanh Hà Quận, không phải bởi vì người đông thế mạnh, mà là bởi vì có một vị cường giả tuyệt đỉnh tọa trấn. Vũ Dương Tông tông chủ, ngươi biết chứ, hắn chính là một vị ngũ phẩm đỉnh cao cường giả. Tại toàn bộ Thanh Hà Quận, thực lực có thể xếp trước năm. Đúc Kiếm Sơn Trang dám tàn sát Vũ Dương Tông môn nhân, chẳng khác nào đánh mặt Triệu Vô Cực, ta không tin hắn sẽ bỏ qua chuyện này” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói xong, cũng không đợi Khương Ly tiếp lời, mà quay người tiêu sái rời đi, chỉ để lại một câu cười lớn.

“Mụ nội nó, là kẻ nào đem Đúc Kiếm Sơn Trang xếp thành thất phẩm thế lực, có thất phẩm thế lực nào khủng bố như vậy chứ?”

Trong số đám đông vây xem náo nhiệt, ở nơi góc khuất, có một gã thư sinh mặc vải sờn, sau lưng cõng một cái lều sách, dáng người cao dong dỏng, đang tỉ mỉ ghi chép:

Lão chợt hỏi: “Lão phu từng điều tra qua Đúc Kiếm Sơn Trang, không từng nghe nói đến hộ sơn đại trận. Hơn nữa, theo quan sát của ta, trận pháp này tựa hồ vừa mới bố trí chưa được bao lâu, nên lão phu thắc mắc, người bố trí đại trận có phải là tiểu hữu chăng?”

Chương 33: Thẩm Vận Tính Toán, Tứ Phương Loạn Động

Thư sinh thu hồi châm đèn, ngước đầu nhìn về phía rách nát sơn môn, cười nhẹ tự nói:

“Lần này, coi như Khương mỗ nợ ngươi một ân tình”

Nhưng sự việc diễn biến lại khiến bọn họ đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Đầu tiên là Vũ Dương Tông môn nhân bị ăn bế môn canh, bị vây ở bên ngoài sơn môn nửa tháng trời, để bọn họ cảm thán Đúc Kiếm Sơn Trang nội tình thâm hậu.

“Đúng vậy, haha là tại hạ suy nghĩ nông cạn, cảm tạ huynh đài nhắc nhở”

“Hôm nay là do lão phu mạo muội, thứ này xem như bồi tội đi”

Thẩm Vận mặc dù thèm thuồng Địa Mạch Linh Hỏa, nhưng cũng không phải hạng người ngu xuẩn mất khôn.

Lập tức, rất nhiều thế lực thám tử tức tốc quay đầu bẩm báo.

Nhẹ nhàng đem túi gấm mở ra, hắn bỗng giật mình kinh ngạc, bởi vì túi gấm này lại chứa đựng gần trăm mai nguyên thạch.

“Khục!” Khương Ly bấy giờ toàn thân đẫm máu, há miệng thở dốc, máu tươi từ trong khóe miệng không ngừng tràn ra.

Những người bên ngoài, có các thế lực thám tử, có giang hồ tán tu, ở xa xa xem cuộc vui.

Thậm chí cuối cùng có một vị Ngũ phẩm Vũ Tướng xuất thủ, lại vẫn như cũ tay không mà về.

Tu vi: Thất phẩm trung kỳ

Hắn đường đường là Chân Vương cường giả, thực lực, tầm mắt vượt qua hạn mức cao nhất của Vũ giới quá nhiều. Thế gian chỉ có kẻ yếu muốn ganh đua với kẻ mạnh, nào có chuyện kẻ mạnh ganh đua với kẻ yếu bao giờ.

Khương Ly có thể cảm nhận được, một quyền của đối phương ban nãy chỉ tương đương với Ngũ phẩm sơ kỳ. Nếu mạnh thêm chút nữa, hắn chưa chắc đã đón đỡ được.

Văn Viện Trần Trường An cùng Đúc Kiếm Sơn Trang không thù không oán, tự nhiên sẽ chẳng vô duyên vô cớ mà gây sự.

Dư kình từ cú va chạm không ngừng lan tràn ra bốn phương tam hướng, đem đám người Khương Thượng hất tung ngã lăn lốc trên mặt đất.

“Kẻ này tư chất cùng tâm tính đều vô cùng kiệt xuất, tương lai khó hạn lượng, chỉ nên kết thiện duyên, không nên đắc tội”

Lời vừa nói xong, hắn bỗng cảm thấy đầu óc nặng nề, thoát lực ngã xuống mặt đất, bất tỉnh nhân sự.

Nghĩ đến tay, lão đưa tay vào trong ngực áo từ bên trong lấy ra một cái túi gấm, ném cho Khương Ly nói:

Khương Ly ho khan vài tiếng, cười lắc đầu.

Đối diện Thẩm Vận khóe mắt hơi run rẩy, như còn chưa hết rung động, thở dài nói:

Thiên hạ bách nghệ, đạt giả vi tiên.

Chờ khi khói bụi tan mất, tất cả mọi người vội vàng trừng mắt nhìn sang.

Dài hai thước Xuân Thu Kiếm huyền phù ở giữa không trung, tiếp theo thân kiếm đột ngột phụt ra một luồng kiếm quang lóa mắt.

Một tiếng nổ vang inh tai nhức óc truyền ra, mặt đất bốc lên tro bụi mịt mờ.

Chiến tích: Lấy thất phẩm trung kỳ độc chiến ba vị lục phẩm đại vũ sư, g·i·ế·t một người, dọa chạy hai người. Đón đỡ ngũ phẩm Vũ Tướng một chiêu mà không c·h·ế·t.

Thẩm Vận gặp hắn tựa hồ không để tâm tới Tiềm Long Bảng, nội tâm càng thêm thưởng thức mấy phần.

Thân phận: thiếu chủ Đúc Kiếm Sơn Trang.

Đại Ngụy Vương Triều rộng lớn thênh thang, chuyện có kẻ cậy thế đắc tội với người mang đại khí vận, cuối cùng dẫn tới họa diệt môn, cũng chẳng phải chuyện hiếm có.

Trận pháp sư, luyện đan sư, luyện khí sư, hay bất cứ nghề nghiệp nào, đều tuân theo điều này.

“Đừng mơ mộng hảo huyền, lấy tu vi cửu phẩm hậu kỳ của ngươi còn đòi làm trưởng lão cung phụng? đi làm hộ vệ còn được. Hơn nữa, chớ nhìn Đúc Kiếm Sơn Trang phong quang là thế, nhưng chỉ sợ đang nguy cơ sớm tối” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong sát ra, kiếm quang đã kéo dài ra gần một trượng, trực tiếp hướng về phía bảy đạo quyền ấn mà trảm lên.

Đúc Kiếm Sơn Trang hộ sơn đại trận, lão đã nghiên cứu qua, có thể ngăn trở hết thảy công kích của tông sư trở xuống.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Thẩm Vận Tính Toán, Tứ Phương Loạn Động