Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32: Tứ Phẩm Tông Sư, Bán Bộ Kim Thân
Trong lúc xuất ra kiếm thứ hai thì mi tâm của hắn cũng chầm chậm ngưng tụ một thanh kiếm vô hình, trực chỉ về phía đối phương.
Lần này, Thẩm Vận rốt cuộc biến sắc.
Sắc mặt Khương Ly trịnh trọng hẳn lên, nhưng trái tim của hắn lại sôi trào chiến ý.
Thẩm Vận tâm thần khẽ run, nhưng sắc mặt thì lập tức thu hồi vẻ kinh dị ban nãy, không hề lay động.
“Nhất kiếm phiên thiên tiêu tiêu hạ, bất tận trường giang cổn cổn lai”
Nhưng đối phương đã nói như thế, hắn chỉ có khả năng thể đồng ý.
Sát Quyền đệ nhất thức - Sát Tâm
Nhưng mà tinh thần lực của lão, cũng chỉ giới hạn ở cảnh giới khu vật mà thôi.
Bạch Hồng Quán Nhật
Tông sư cao thủ, có thể gọi là Bán Bộ Kim Thân.
Nói đến đây, khí thế trên người lão ta từ từ dâng lên, chốc lát đã vượt qua lục phẩm đại vũ sư, đạt tới cấp bậc Vũ Tướng.
Khương Ly nâng Xuân Thu Kiếm ra, bày ra tư thế chiến đấu bảo:
Nhưng Khương Ly thì nhếch miệng cười gằn.
Chương 32: Tứ Phẩm Tông Sư, Bán Bộ Kim Thân (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nếu Khương mỗ không đồng ý, Thẩm trưởng lão dự định làm thế nào?”
Đáy mắt Thẩm Vận lộ ra thất vọng, khí thế quanh người ào ạt tràn ra, ngàn vạn đốm lửa còn chưa tiếp cận trước người lão một trượng đã nhao nhao dập tắt, tịch điệt.
Khương Ly không nói hai lời, đột ngột vươn tay, đâm ra một kiếm.
Tứ phẩm Vũ Tông, giống như một quá trình quá độ, không ngừng thối luyện thân thể, đợi kim thân hoàn thành, thân thể bất lậu vô khuyết, nội khí hóa thành chân khí, chính là Tam phẩm Vũ Vương.
Đâu ngờ được, thiếu niên trẻ tuổi trước mặt, lại cũng đã đạt tới cảnh giới này.
Địa Mạch Linh Hỏa là lá bài tẩy cũng như chỗ dựa của hắn hiện tại, sao có thể chỉ vì một câu vật ấy cùng ta hữu duyên của đối phương mà vô duyên vô cớ giao ra.
Hỏa Linh Kiếm Quyết, Vạn Hỏa Tru Nhân
Khoảng cách đạt tới cảnh giới tinh thần hiển hóa còn cách xa mười vạn tám nghìn dặm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tinh thần hiển hóa”
Khương Ly mỉm cười lắc đầu, nếu là lúc toàn thịnh, hắn ngược lại có mấy phần nắm chắc. Hiện tại vừa đại chiến một trận, nội khí hao tổn tám thành, trên người cũng mang theo thương thế, sao có thể bảo nắm chắc được.
“Mời các hạ”
Thẩm Vận xuất thân từ Hùng Châu Thẩm thị, ngoài là tông sư cao thủ ra, lão còn là một vị tứ phẩm trận pháp đại sư, trời sinh sở hữu tinh thần lực mạnh mẽ.
“Không thể thương lượng!” Khương Ly đáp lời chắc nịch, đồng thời hai mắt nhìn chằm chằm lão ta, nhếch miệng hỏi:
Đừng nói Thiên giai công pháp, coi như Địa giai thượng phẩm công pháp, cũng là vật có thể gặp chẳng thể cầu rồi. Một khi xuất hiện ở trên võ lâm, tất sẽ gây nên gió tanh mưa máu.
Trong sát na, kiếm quang tung hoành, giống như ngàn vạn đốm lửa bủa vây mà tới.
Thẩm Vận thấy hắn nói vậy cũng không ngoài ý muốn, nhưng lão chưa hề từ bỏ ý định mà nói tiếp:
"Công tử!" Lục Liễu cùng Hồng Liên lo lắng nhìn hắn.
Chỉ nghe một tiếng kim loại giao kích vang lên.
Mà ngay lúc Khương Ly bay ngược về sau, thì ánh quyền của Thẩm Vận vẫn chưa dừng lại, chốc lát hóa thành bảy đạo quyền ấn to bằng đầu người, mang kinh thiên động địa khí thế, lấy tốc độ nhanh đến kinh người ép thẳng về phía Khương Ly, đem hắn nhấn chìm.
Lão giả họ Thẩm vừa mở miệng, liền muốn lấy Địa giai thượng phẩm cùng Thiên giai công pháp ra trao đổi, thực lực lai lịch thấy được lốm đốm.
“Thiên giai công pháp!” Tất cả mọi người nghe được mấy từ này đều giật mình kinh dị nhìn lão ta.
Đám Khương Thượng ở bên ngoài thấy thế, không khỏi thất thanh kêu to, thay Khương Ly lo lắng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bọn người Khương Ly bị ánh mắt của đối phương quét tới chỗ nào, chỗ ấy đau nhói như kim đâm, để hắn giật mình cả kinh.
Toàn bộ Đại Ngụy Vương Triều, cũng chỉ có tam phẩm thế lực trở lên mới có tư cách sở hữu chúng.
“Thật sao!”
Tiếp theo, Xuân Thu Kiếm ở trong tay hắn, chầm chậm bay lên không trung, hướng về phía bầu trời trảm mạnh.
Khương Ly chưa đáp lời, lần nữa đâm ra kiếm thứ hai.
Nắm tay thon dài của lão phút chốc chuyển thành màu hoàng kim, một luồng ánh quyền xé rách hết thảy, mạnh mẽ chấn động, đấm đẳng về phía mũi Xuân Thu Kiếm.
“Liền cái này?”
“Chỉ có chút bản lĩnh ấy, ngươi tốt nhất không cần đón đỡ một chiêu của ta, sẽ c·h·ế·t”
Lập tức, xương cánh tay của Khương Ly nứt vỡ, máu tươi phun xối xả, dư kình đập vào ngực, gián đoạn tinh thần công kích, khiến hắn âm thầm cả kinh, lập tức vận dụng Kim Quang Thuấn bay ngược về sau.
Trường hồng quán nhật, hàn phong táp khởi. Thừa phong bối kiếm, kích địch vu không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Thượng đi đến bên cạnh hắn nhỏ giọng: "Tiểu Ly, có nắm chắc không?"
“Quyền pháp thật bá đạo, một chiêu này, đổi lại là lục phẩm đại vũ sư thông thường, coi như lục phẩm hậu kỳ cũng bị đánh thành cặn bã. Nhưng muốn lấy mạng Khương mỗ, còn chưa đủ”
Trong tay Xuân Thu Kiếm lập tức nhanh hơn mấy phần, đồng thời điều khiển vô hình tiểu kiếm vù vù bắn tới.
Đối mặt với kim mục, để hắn cảm giác được từng tia nguy cơ, nếu chính mình không cách nào chống đối, hoặc lùi về sau một bước, thì hẳn phải c·h·ế·t không nghi ngờ.
Khương Ly trượt dài ở trên mặt đất, ngửa đầu nhìn bảy đạo quyền ấn phô thiên cái địa mà đến. Ánh mắt bình tĩnh không chút gợn sóng.
“Địa giai công pháp không được, vậy Thiên giai công pháp thì thế nào, trong tay lão phu vừa vừa vặn có một bộ, có thể cùng tiểu hữu trao đổi”
Khương Ly cười nhẹ.
Hắn từng ở Văn Viện thư quán, đọc qua Vũ giới võ học tổng cương.
“Thật không thể thương lượng sao?” Sắc mặt của Thẩm Vận bắt đầu trầm xuống, ngữ khí cũng trở nên lạnh lẽo.
Có thể làm cho tinh thần hiển hóa, ai không phải thanh danh hiển hách trận đạo tông sư.
“Hay lắm!” Thẩm Vận cười nhạt, tiếp theo ánh mắt trừng lớn, trong con ngươi lấp lóe kim quang.
Thiên giai công pháp, đây là tuyệt thế thần công, đã sớm tuyệt tích trên giang hồ.
“Ha ha ha” Thẩm Vận chợt ngửa đầu cười to nói: “ Hiện tại thiên hạ loạn lạc, chuyện g·i·ế·t người đoạt bảo đã bình thường như cơm bữa. Nhưng lão phu cũng chẳng phải hạng người hung ác gì, sẽ không lấy lớn h·i·ế·p nhỏ, hiện tại ta ra một chiêu, nếu ngươi tiếp được, chuyện này coi như thôi, nếu không tiếp được, thì dị hỏa thuộc về ta, như thế nào?”
Cảnh giới của kẻ trước mặt, chỉ sợ không đơn giản là ngũ phẩm vũ tướng, mà rất có thể là tông sư cao thủ.
“Kiếm pháp mặc dù tinh diệu, nhưng đối với ta vô dụng..”
Đối phương điều động nội khí, quanh người kim quang khẽ hiện, chính là dấu hiệu của Kim Thân, chỉ là không rõ lão ta đã ngưng tụ được mấy phần rồi.
Chỉ là Khương Ly nghe đến Thiên giai công pháp, mí mắt thậm chí không thèm thèm nhấc lên. Thiên giai công pháp mà thôi, người khác coi là của quý, hắn lại chẳng thèm khát, tùy tiện sáng tạo một bộ là được. Nên hắn lần thứ hai lắc đầu: “Thẩm trưởng lão thứ lỗi...”
“Ừm!” Thẩm Vận vừa thả ra khí thế, lập tức để tất cả mọi người khẩn trương đề phòng, không tự chủ cầm chặt vũ khí.
Ngũ phẩm Vũ Tướng, bắt đầu ngưng tụ kim thân, một khi ngưng tụ ra một phần kim thân liền đột phá tứ phẩm tông sư.
Hừ, tứ phẩm tông sư thì đã làm sao, lại có thể thế nào, muốn dọa lui ta, còn chưa đủ.
Thần sắc của Thẩm Vận chìm xuống, lão không dám khinh thường, vội vàng điều động tinh thần lực bảo vệ thức hải. Mà cả người cũng lướt về phía trước mấy bước, vung tay đánh ra một quyền.
“Tốt!” Khương Ly nhíu chặt lông mày, trầm giọng đáp.
Khương Ly lắc đầu đáp: “Thẩm trưởng lão thứ lỗi, thứ này là vật tổ truyền của Khương gia chúng ta, không thể tặng cho người ngoài” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tiểu Ly mau tránh”
“Tinh thần hiển hóa…bằng thứ đó, ngươi đã đầy đủ để đỡ một chiêu của ta”
“Công tử cẩn thận!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.