Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 107: Sức mạnh của đồng tiền!
“Không được, cháu mắc quá!”
Tính cảnh giác lên cao, Bùi Kiên hỏi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Quả thật là một chàng trai trọng tình trọng nghĩa, cũng rất cứng cỏi!
-Tới, ông lão có cái gì đưa hết đây, thằng này không ngán đồ ăn gì, có độc cũng không sợ!
Thấy Dược Vương vào phòng Bùi Kiên vội nói:
Bùi Kiên cũng muốn nói, thật sự rất muốn nói, bỏ qua thời gian ban đầu hào hứng với thứ có thể thay đổi số phận, thì câu chuyện sau này dần làm hắn ngờ vực, đã thế dù ngờ vực cũng không giám tự đặt câu hỏi, thứ gì đó trong người có thể đọc được suy nghĩ của hắn.
Từ đây ngũ tạng lục phủ rèn luyện hoàn tất, tạo thành một vòng tuần hoàn liên tục chuyển đổi chất cho cơ thể, cũng để linh khí vận hành từ “tiểu chu thiên” thành “trung chu thiên”.
Liên quan tới sư phụ của mình, hắn chỉ dám suy nghĩ thông thường chứ không dám đào sâu suy đoán, cái câu “đừng tin hắn” thật sự vẫn in dấu sau trong tâm trí không buông ra được.
“Cháu không biết!”
“Thứ này là thần dược cải tạo cơ thể thành siêu nhân, cháu nhìn cháu xem, hiện tại cơ thể rất cường tráng, nào há mồm ra!”
Nguyễn Tự bật cười với ngữ pháp của Dược Vương, bỏ qua chuyện này nàng hỏi lại:
Bùi Kiên nhìn thấy dòng cuối là biết, người tu chân luyện xong lục phủ bản thân sẽ có kháng tính mạnh với các c·hất đ·ộc thông thường của phàm nhân.
“Một tháng được không, thằng Cu này ông tính bồi dưỡng tình cảm để nhận nó làm cháu nuôi!” Dược Vương rất thành thật trả lời.
-Có lẽ, cần báo cáo chuyện này trước với Quốc Trụ!
“Cho ngài mượn ba ngày đi, sau đó cháu sẽ tạo điều kiện để hai người tiếp tục công việc, được chưa ạ!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bỗng, Dược Vương rút cục tiền to tổ bố như một cục gạch, Bùi Kiên trợn tròn mắt nhìn ông ta đập bộp lên cái bàn cạnh giường, Dược Vương nói:
Dược Vương nghe vậy cười hiền lành, ông ta quay ra hỏi câu vẫn đau đáu trong lòng:
Bùi Kiên nhớ lại kiến thức luyện thể bậc 5:
Cái thứ dị năng trong máu có thể là loại hồi phục, như vậy mới chịu đựng thí nghiệm được.
“Ông bao nhiêu tuổi rồi, À, cái này cháu biết, ông ăn cơm chưa?”
Đến tiểu cảnh giới này, số lượng linh khí hấp thu trong tu luyện có thể tăng gấp bội, quá trình chiến đấu thêm một kỹ năng mới, vắt sạch linh khí tồn đọng tại ngũ tạng lục phủ trong người, chấp nhận bọn nó tổn thương để có một quãng thời gian bùng nổ gấp rưỡi sức mạnh.
“Hahaha, vừa nãy cháu buồn đại tiện thật, nhưng mà giờ may quá hết rồi, ông đưa cháu nếm thử xem nó vị gì nào?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cháu là Bùi Kiên, ông biết, việc cháu ở đây cũng bởi cháu quá đặc biệt, tiến triên sức mạnh quá khó hiểu, bây giờ tỉnh rồi cháu có thể nói cho ông biết tại sao làm được như vậy không?”
Dược Vương ngẫm nghĩ cũng là ý hay, mặc dù ông ta ôm mộng tưởng to lớn, nhưng để một người như Nguyễn Lập nói ra “có kế hoạch” thì không phải đơn giản, ông ấy mặc dù tính tình quái gở nhưng động chạm việc quốc gia đại sự cũng biết cái gì trước, cái gì sau.
“Chỗ này có ba tỷ! nghe lời ông, ông cho!”
Bùi Kiên trầm mặc.
-Bản thân sốc nổi quá, nhỡ đâu có gì đó nguy hiểm vượt qua phạm trù phàm nhân thì sao?
“Cu Tự này, để thanh niên này cho ông mượn vài ngày ông trả!”
Nghe câu hỏi này Dược Vương hơi xấu hổ, nói thật ông ta cũng không biết thứ này tác dụng cụ thể là gì, nhưng mà dựa theo những thành phần cấu tạo nên nó, tạm có thể định vị là tác dụng bình tâm tĩnh khí, tăng cường thể chất đại loại như thế đi.
Về Lục phủ: Bao gồm 6 cơ quan là đởm (mật) tiểu trường (ruột non) vị (dạ dày) đại trường (ruột già) tam tiêu (thượng tiêu, trung tiêu, hạ tiêu) bàng quang (bọng đái). Các cơ quan này có chức năng tiếp nhận thức ăn, nước... đã được chuyển hóa bởi các tạng đi nuôi dưỡng cơ thể. Ngoài ra lục phủ còn có chức năng bài tiết c·hất đ·ộc ra khỏi cơ thể nên phòng ngừa bệnh hiệu quả.
Chuyện này có thể từ từ đào sâu, việc trước mắt nên tranh thủ người thanh niên này đã.
Dược Vương vui mừng mớm cho Bùi Kiên hạt lạc, đoạn ông ta chạy vội ra xa xa.
Bị Bùi Kiên cắt ngang, ông ta cũng không giận, tiếp lấy Dược Vương lấy ra củ lạc vừa nãy đưa lên cho Bùi Kiên xem.
-Khoan đã!
Chương 107: Sức mạnh của đồng tiền!
“Có lẽ dị năng của cháu thức tỉnh, nhưng cháu phải trả giá rất lớn, thậm chí có thể c·hết, cháu không dám dùng, cũng không biết làm sao để dùng thứ này!”
Không có suối nguồn, thể chất có thể tốt gấp hai gấp ba người thường, nhưng chỉ vậy, không thể kích hoạt hết ra được.
Gật gù đặt suy đoán và kết luận, Dược Vương muốn đính chính lại nơi ở hiện tại, ông ta giảng giải: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói xong thấy Dược Vương nhăn nhó hết muốn ngọt nhạt mà nổi nóng, Nguyễn Tự mỉm cười nói:
“Chử Lão, cái củ lạc này có tác dụng gì?”
-Khụ khụ!
-Vậy ông đảo mắt như thằng nghiện bịp bợm để làm gì?
Hồi tưởng một chút, sau đó Dược Vương quay về chủ đề chính, ông ta hỏi tiếp:
“Cháu đừng nhìn nó là củ lạc thông thường, ông phải dùng thứ nước cực kỳ đặc biệt làm nước tưới, cùng với đó cho nhiều chất hóa học do công nghệ hiện đại tinh chế, cộng với nhiều vị thuốc quý mới điều chế ra được, cháu có thể chất rất kỳ diệu có thể chịu đựng thứ này, nào há mồm ông cho cháu thử!”
“Chử lão, cháu xin lỗi vừa nãy nỡ lời, ông đừng chấp nhặt thằng trẻ trâu nhá!”
Dược Vương cho ra đánh giá này, cũng vì trước đó từng hỏi Nguyễn Tự về võ công truyền thừa của Bùi Kiên rồi, câu trả lời cũng là thế này.
-Không thấy cái nơi này tên là viên nghiên cứu đặc biệt đó thôi?
Dược Vương dừng động tác lại, ông ta cuối cùng hiểu được Bùi Kiên vẫn còn cảnh giác, nhưng làm thế nào để tên này tin tưởng đây?
“Ông muốn mượn hắn mấy ngày?”
“Hôm đó cháu cứu người tên Nguyễn Văn Năm kia, ông có kiểm tra qua người ta, tại sao kẻ kia có thể hồi phục nhanh như vậy, cái này là năng lực đặc biệt của cháu?”
Good!!!
Ngẫm vậy Dược Vương gật đầu.
Trong lịch sử các dòng họ không phải chưa từng xuất hiện kẻ phản bội, nhưng các gia tộc ở Đại Viêm và các dòng họ ở Đại Nam đều không sợ lộ truyền thừa, bởi nó còn liên quan đến thể chất đặc biệt được kích hoạt bởi suối nguồn của từng nhà nữa.
---
“Nơi này là chỗ của q·uân đ·ội! Là…”
Không có cách, một số lần thí nghiệm quả thật là nổ, cũng may Bùi Kiên răng hàm mặt rất cứng nên không có việc gì, việc này ám ảnh làm ông ta sợ phải chạy.
-Đã vậy động tác đứng lui xa ra cùng cái kìm đang kẹp hạt lạc là ý gì?
“Không được đâu ạ, bên bọn cháu đang có kế hoạch với người này, thời gian rất gấp mong Chử lão thông cảm!”
“Cháu buồn đại tiện quá, Ông cho cháu đi đại tiện trước được không?”
“À thôi cháu không buồn ị nữa, người vừa nãy là ai ạ!”
Dược Vương cùng Nguyễn Tự ngồi ở ghế chờ bên ngoài hành lang, Dược Vương lên tiếng trước:
“Ăn xong củ lạc này cháu muốn làm gì thì làm!”
-Vậy sao?
Ồ thì ra để mình làm vật thì nghiệm, bản thân mình đã trải qua tiểu cảnh giới “Lục Phủ” vậy có thể chịu đựng được dược vật lạ cũng bình thường.
Cộng với việc bùng nổ khí huyết của tầng 4, lúc này có thể tăng gấp hai sức mạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hahaha, đúng đúng!”
“Cháu tin!”
-Như vậy không phải trọng tình trọng nghĩa thì là gì?
Tự dối mình để lừa người, Dược Lão đảo mắt nói:
Dược Vương ngẫm nghĩ cũng phải, đến tầng lớp của ông ta biết có một số người có dị năng, chỉ là việc này ở Đại Nam rất hiếm xảy ra, đa phần phương tây mới có nhiều thôi.
Bùi Kiên ngẫm nghĩ rồi giả dối:
-Dù sao vật phẩm của mình còn cần nhiều thời gian nghiên cứu, một sớm một chiều chưa thể đưa ra kết quả được!
Nhận được cái gật đầu này, Nguyễn Tự xin chào rồi ra về, việc xây dựng phương án sử lý Bùi Kiên đã xong rồi, quan trọng con người nay có bao nhiêu giá trị, việc dự tri có đúng đắn hay không cũng cần để ý.
Trầm mặc vài giây, Bùi Kiên trả lời:
Nói xong câu này Dược Vương còn há mồm “À À” dỗ dành, như dỗ dành đứa trẻ một tuổi ăn cháo, thấy vậy Bùi Kiên càng căng thẳng trong lòng, hắn cố cứu vãn tình thế nói vội:
“Ngoan, ăn xong ông cho đi đại tiện!”
Tính cảnh giác lên cao thêm một đoạn, Bùi Kiên nhăn nhó lý do:
Bùi Kiên: (Ô__ô)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.