Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 176: Đệ tử ký danh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 176: Đệ tử ký danh


Đợi một chút, thiếu niên tiếp tục đập đầu nói: “ Tất nhiên những lời trước đó đều là thật! Tiểu nhân trước bị bệnh dịch chính là nhờ hai vị cưu mang, nay đối diện với kẻ ác cũng là hai vị cứu mạng, đại ân đời này không sao trả hết được!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đợi tới khi toàn bộ t·hi t·hể đã được chất đống lên, núi thây cũng đã cao như căn nhà nhỏ. Lý An nhìn cảnh tượng trước mặt, lông mày nhíu chặt, hắn vung cánh tay lên, mấy q·uả c·ầu l·ửa nhỏ như nắm tay lập tức như chim vỡ tổ bắn ra.

Lý An không tránh đại lễ của đối phương, nghe đối phương hô sư phụ thì nhẹ nhàng gật đầu. Ký danh đệ tử chưa tính là đệ tử chính thức nhưng chung quy lại cũng không phải là người ngoài, có thể coi như là một cái tập sự vậy.

Lý An không lập tức trả lời, tiếp theo sau là một khoảng lặng kéo dài.

Lý An thật nhỏ lẩm bẩm một câu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đối phương là một thiếu niên còn rất trẻ, trên mặt còn chưa hết nét ngây ngô của trẻ con nhưng thân hình đã cao lớn lắm rồi, hai mắt đen kịt, đoán chừng tầm khoảng độ 15, 16 tuổi. So ra sinh sau đẻ muộn so với Lý An không có bao nhiêu năm.

Nghĩ tới đây y lập tức thật mạnh đập đầu 9 cái rồi hô to một tiếng sư phụ.

“ Đệ tử tên là La Lôi! Nghe gia gia nói ngày đệ tử sinh ra mây đen vẫn vũ, mưa lớn ngập núi, lúc đệ tử ra đời thì có sấm sét nổ vang cho nên đặt tên này.” Thiếu niên vẫn không đứng đậy, thành thật đáp.

Lý An khẽ lắc đầu, hơi hơi mỉm cười nhìn đứa trẻ, ánh mắt lạnh nhạt.

“ Tại sao ngươi muốn bái ta làm sư phụ?” Lý An không đồng ý cũng không không đồng ý, hỏi ngược lại.

Thử hỏi một thôn dân cả đời không rời khỏi chốn thâm sơn thì đã gây nên tội nghiệt gì mà phải chịu kết cục đáng thương như vậy?

Thiếu niên thoạt đầu nghe xong còn có chút thất vọng tuy nhiên lập tức tỉnh táo lại, Lý công tử đã chịu nhận hắn làm đệ tử ký danh làm sao hắn lại có thể lòng tham vô đáy mà không biết đủ, huống hồ chỉ cần đột phá cái gọi là phàm huyết cảnh liền có thể được nhận làm đệ tử chính thức.

Lý An liếc La Lôi một cái, trong lòng thở dài. Hắn nhận thiếu niên này làm đệ tử, chủ yếu xuất phát vẫn là từ lòng hổ thẹn. Xét cho cùng thi nếu không phải bởi vì hắn liên lụy, La Yên cũng sẽ không vô duyên vô cớ mà bị người ta chém đầu.

Tất nhiên lão không gây nên tội nghiệt gì, chỉ là lão quá mức yếu ớt, yếu ớt đến mức muốn bảo toàn mạng sống của mình cũng không thể.

Chương 176: Đệ tử ký danh

Thiếu niên hơi hơi ngửa đầu trông thấy ánh mắt của hắn, bao nhiêu lời hay ý đẹp đã chuẩn bị sẵn trong đầu lập tức đều bay đi đâu mất. Y lúng túng ầm ờ một hồi, cuối cùng cắn răng lên tiếng: “ Tiểu nhân muốn học được một thân bản lãnh, muốn tự mình chưởng quản số mệnh của mình cùng với người thân. Tiểu nhân không muốn khi đối mặt với kẻ ác chỉ có thể bất lực cầu xin lòng nhân từ của bọn chúng!”

Bên cạnh, La Lôi nhìn thấy thủ đoạn như tiên gia này thì trợn mắt há mồm thật lâu không khép lại được, hai mắt long lanh tràn đầy khao khát.

Tiếp sau đó Lý An, Mộc Huyền Linh, La Lôi còn có Bạch Hầu cùng nhau kéo mấy chục cái t·hi t·hể lại chất thành đống, vệt máu ngang dọc như nét mực ở trên giấy.

Lý An ra vẻ huyền bí, chỉ cười trừ không nói. Thực ra thì hắn làm gì có khả năng điều khiển lửa, chẳng qua là dẫn một chút lửa trên Thần Hoả Kiếm đang cất giữ trong không gian đan điền ra bên ngoài mà thôi.

Lý An trầm mặc một hồi cuối cùng lắc đầu thở dài: “ La Yên cũng coi như vì ta làm việc mà m·ất m·ạng, ta thay lão nhân gia chăm sóc ngươi cũng là hợp tình hợp lý. Tuy nhiên trước mặt công việc bộn bề, ta lại không có ý định thu nhận đồ đệ. Thế này đi, trước tiên ta sẽ nhận ngươi làm cái đệ tử ký danh, nếu như ngươi cần cù cố gắng lại thiên phú không tệ mà đột phá Phàm Huyết Cảnh thì ta sẽ nhận ngươi làm đệ tử chính thức.”

Đây rốt cuộc là cái gì thế đạo?

Nói tới đây y cắn chặt răng, bờ môi ứa ra máu, hai mắt đẫm lệ. Từ khi mọi chuyện bắt đầu tới bây giờ, đây là lần đầu tiên hắn rơi nước mắt, trước đó dù là chém đầu kẻ ác hay ông nội bị kẻ ác chém đầu, hắn đều chưa từng rơi lệ.

Cầu lửa đập vào núi thây rồi nổ tung, ánh l·ửa b·ùng l·ên dữ dội, nửa phút sau toàn bộ núi thây đã bị biển lửa nuốt trọn. Một thứ mùi gay mũi đặc trưng khiến người ta tởm lợm buồn nôn lập tức dập dìu theo gió toả ra xung quanh.

“ Ngươi tên là gì?” Lý An lúc này mới hỏi. Tên tuổi chung quy cũng chỉ là một cái danh người khác áp cho ta mà thôi, ngoại trừ để gọi ra thì không có nhiều ý nghĩa.

“ Bẩm sư phụ, các thôn dân lúc đó nhìn thấy đám hắc y nhân đấu với một con quái vật khổng lồ, bị bộ dạng dữ tợn của nó dọa cho sợ vỡ mật cho nên đều trốn vào rừng hết rồi. Để đệ tử đi tìm bọn họ trở về.” La Lôi đứng đậy đáp.

Nghĩ lại thì đám t·hi t·hể nằm ngổn ngang trước mắt này, có ai là người xấu ai là người tốt? Ai không có cha mẹ già trẻ lớn bé trong nhà cần nuôi, có nương tử đêm khuya chong đèn may vá chờ chồng về? Bọn hắn cũng chỉ là nhận lệnh mà hành sự, cuối cùng không phải cũng bị Bạch Hầu xé thành mảnh vụn?

“ Lý công tử, xin hãy nhận tiểu nhân làm đệ tử. Tiểu nhân tuy tuổi trẻ vô tri nhưng không ngại khó ngại khổ, chỉ cần ngài chịu cưu mang thì làm trâu làm ngựa cũng không than, máu chảy đầu rơi cũng không tiếc!” Cháu trai của La Yên không biết từ khi nào đã đi tới trước mặt Lý An, hai chân quỳ xuống đất không ngừng đập đầu.

Khuôn mặt hắn hình chữ điền, mũi to rộng, hai má hơi hóp, lông mày rậm trán cao, làn da bởi vì quanh năm phơi gió phơi xương mà đen sạm lại. Bề ngoài cùng thôn dân bình thường không có gì khác biệt.

Lý An lắc đầu: “ Không vội! Đám hắc y nhân này đều là người của Thanh Vân Môn, dây dưa rất nhiều. Trước tiên phải thiêu hủy đã!”

Tiếng da đầu va vào mặt đất kêu bịch bịch kéo Lý An ra khỏi dòng suy tưởng, hắn đưa mắt nhìn người thiếu niên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“ Công tử là ân nhân cứu mạng của cả thôn chúng ta, lại giúp tiểu nhân báo đại thù g·iết ông nội, tiểu nhân muốn đi theo hầu hạ!” Thiếu niên rành rọt trả lời, rõ là đã suy nghĩ kỹ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lý An hai tay chắp sau lưng, nhìn ngổn ngang t·hi t·hể trước mắt, trong lòng lại nhớ tới vị trưởng thôn La Yên già nua.

“ Thế sự vô thường mà sức người bé nhỏ! Không có cách, không có cách!”

“ Tên rất hay!” Lý An gật đầu sau lại nói tiếp: “ Thôn dân trong làng đâu hết cả rồi?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong toàn bộ chuyện này, ai đúng ai sai, ai là người xấu ai là kẻ tốt đã lẫn lộn không nhìn ra nổi. Mọi chuyện chung quy cũng chỉ bắt đầu từ lòng tham của kẻ có quyền có thế, cuối cùng đám nghèo hèn vô lực lại phải chịu thảm trạng.

Dù vậy người khác nhìn vào thì việc hắn làm đúng là cùng thần tiên phun lửa nhả mây không có nhiều khác biệt.

“ Hắn...hắn!” Mộc Huyền Linh cũng vô thức lẩm bẩm.

Gió đêm đổi qua vách đá kêu hu hu, máu tanh đọng thành vũng trên mặt đất phản chiếu hình ảnh minh nguyệt tròn vành vạnh, chỉ là mặt trăng đêm nay đã nhuộm lên một màu máu.

Lửa cháy càng ngày càng lớn, mùi thịt khét gay mũi khó ngửi làm người buồn nôn, 3 người một khỉ đều im lặng nhìn đống lửa khổng lồ. Ánh lửa bập bùng nhảy múa trên khuôn mặt bọn hắn, hai mắt đăm đăm không biết đang nghĩ cái gì.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 176: Đệ tử ký danh