Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 170: Khai trương

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 170: Khai trương


May mắn tầng 1 của cửa tiệm đủ lớn mới có thể một lần tiếp đón mấy chục người như vậy. Đợi mọi người đã vào hết Lý An mới quay người trở vào.

Lý An nhìn mấy tên thanh niên đang tranh nhau nhằm thử lên Ngọc Thuỷ Sàng, đệm nước co giãn truyền tới cảm giác mát lạnh làm từng người một suýt xoa không thôi, không quay đầu mà nhàn nhạt trả lời: “Lý mỗ sẽ coi đó là một lời khen vậy!”

Đám người bên dưới im lặng trong chốc lát rồi lập tức ầm ầm lên như ong vỡ tổ:

“Cũng chưa chắc! Những người đã từng không thể thay thế bây giờ đều đang ở ngoài nghĩa địa!” Lý An lạnh nhạt trả lời, khoé miệng hơi nhếch lên tạo thành cái có lẽ miễn cưỡng có thể gọi là nụ cười.

Bên trong Lạc Hồng Quán được bày biện khá đơn giản, hắn không lựa chọn giống như những cửa hàng đồ gỗ khác bày biện hết hàng hoá trong cửa hàng mà lựa chọn mỗi loại chỉ bày biện một kiện mà thôi cho nên dù đông người nhưng cũng không tỏ ra chật chội quá mức.

Nàng thực sự không thể không thừa nhận tên họ Lý lo liệu rất khá, chuyện nào ra chuyện nấy từng kiện một xử lý không chê vào đâu được. Chỉ sợ từ lần đầu tới La gia thôn hắn đã nảy ra ý tưởng này rồi cũng nên, quả là một tên tâm cơ thâm trầm tới đáng sợ.

Chỉ chờ có thế, từ bên trong Lạc Hồng Quán lập tức ùa ra một đội nhạc công mặc hồng y, bọn hắn nhanh nhẹn xếp thành hàng phía trước cửa tiệm rồi bắt đầu biểu diễn nhạc cụ trong tay. Có người phồng má hóp bụng thổi tiêu, âm thanh lanh lảnh như tiếng chim hót, có người hùng hục gõ trống khua chiêng, giọng điệu như tướng quân cầm quân kỳ chỉ huy ba quân nơi xa trường,… mấy chục loại nhạc cụ khác nhau đồng loạt vang lên hoà thành một bản diễn tấu vừa nhanh vừa gấp khiến người nghe không tự chủ được mà tăng nhanh hơi thở.

Một tràng tiếng pháo liên tiếp vang lên, âm thanh không lớn nhưng cũng đủ khiến cho người người phấn khởi.

Bên cạnh mỗi kiện hàng đều dựng một tấm biển giới thiệu cặn kẽ về sản phẩm, từ thông số kích thước, chất liệu, ưu nhược điểm, giá cả đều ghi được rõ ràng.

“Ngươi có máu làm ăn hơn ta tưởng đấy, là bổn cô nương khinh thường ngươi rồi!” Mộc Huyền Linh đi xuống lầu, nhìn căn tiệm bình thường vắng vẻ như miếu hoang đột nhiên trở nên náo nhiệt như thế thì thật lòng cảm thán.

Cuối cùng giờ Tỵ cũng đã tới, mấy chục căn tiệm bán đồ ăn sáng trải dọc Phố Đông Huyền đều đã lục đục đóng cửa. Mặt trời gần như đã leo lên tới đỉnh đầu rồi, ánh nắng chói chang nhuộm Huyền Sơn Thành một màu vàng ruộm, tuy nhiên bởi vì chưa tới buổi trưa cho nên nhiệt độ cũng không tới mức nắng nóng.

“Hôm nay Lạc Hồng Quán khai trương, không quản khách nhân mua gì đều được giảm phân nửa giá cả. Hơn nữa dù không mua đồ cũng sẽ được tặng quà, xin mời mọi người vào xem qua.” Lý An hai tay chắp sau lưng, khí tụ đan điền, trầm giọng hét lớn, âm thanh trầm bổng như tiếng trống vang khắp Phố Đông Huyền.

Đám người chờ đợi đã lâu chỉ chờ có như vậy lập tức ùa vào bên trong cửa hàng, nhất thời cửa chính rộng hơn 2m lại trở nên có chút chật hẹp.

Khoảng 3 phút sau, đội ca múa hoàn thành xong bài múa đồng loạt rút vào bên trong, nhạc công cũng đã dừng lại, dù vậy không khí náo nhiệt vẫn còn vương lại trong không gian. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bầu trời xanh ngắt ngàn vạn dặm, phương đông mặt trời buổi sáng mai vẫn còn có thể nhìn thẳng, ánh mặt trời nhập nhòe như nước nhẹ phủ lên phía trên Huyền Sơn Thành.

Lý An mỉm cười nhìn đoàn người, hắn hôm nay ăn mặc phá lệ hào hoa, cẩm bào thêu chỉ vàng, đầu cài ngọc trâm, bộ dạng đã có mấy phần giống như ông chủ rồi. Y hắng giọng: “Giờ lành đã tới! Lạc Hồng Quán chính thức khai trương.”

Nếu có khách nhân hỏi mua hàng thì người làm trong tiệm sẽ dẫn bọn hắn lên lầu hai, đồ gỗ phần lớn đều cất chứa ở trên đó cả, ở tầng một chỉ là trưng bày cho mọi người lựa chọn mà thôi.

Chương 170: Khai trương

Thời gian vẫn còn sớm, bên trên mái ngói, cành cây thông vẫn còn ướt sũng sương mai nhưng dòng người qua lại trên phố Đông Huyền đã vô cùng tấp nập rồi.

Thử tưởng tượng cảnh nhà ngươi mới sáng sớm còn mắt nhắm mắt mở, ngáp ngắn ngáp dài đi ra đường kiếm đồ lót bụng, xa xa thấy một đám người tụm năm tụm ba làm sao có thể không hiếu kỳ lại coi thử cơ chứ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiếp theo đó là một nhóm ca vũ gồm 10 cô nương y phục lướt tha thướt xuất hiện, các nàng như đàn bướm xuân đang thẹn thùng tìm hoa, động tác tao nhã nhanh nhẹn, eo thon xoay tròn làm người nhìn hoa cả mắt, lụa vàng váy hồng nở tung như hoa mùa xuân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lý An trên mặt vui vẻ không giảm, tránh sang một bên cửa lớn, nghiêng người làm một động tác mời.

Mộc Huyền Linh trong lòng lạnh toát, vô thức lùi lại một bước: “Chắc chắn sẽ chữa được!”

Đợi nàng lấy lại tinh thần lại vội bổ sung một câu: “Hơn nữa trên đời này cũng chỉ một mình ta chữa được! Dù là thần tiên cái thế thì cũng không thể thay thế!”

Dù vậy từ đầu tới cuối Lý An đều một mực ngửa đầu nhìn mặt trời chói loá, biểu cảm trên mặt như thường, nhìn kỹ còn có thể phát giác khoé miệng hắn còn hơi nhếch lên để lộ hình thức ban đầu của một nụ cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cô nương nói nghiên cứu thuốc giải độc Vạn Niêm Viêm Xà cần núi vàng núi bạc!” Lý An quay người lại, khuôn mặt đã trở lại biểu cảm lạnh nhạt như bình thường: “Đợi tới khi đã có núi vàng núi bạc rồi mà vẫn không chữa được thì….”

“Khai trương thôi cũng làm được như năm mới tết đến như vậy, ta cũng là mới thấy lần đầu!”

Những khách nhân đa phần đều mang tâm tư xem cho biết phân tán khắp nơi chỉ trỏ đồ mộc trong tiệm. Ba vị tỳ nữ, hoả kế cùng với chưởng quỹ đều đang tất bật khắp nơi giới thiệu vật phẩm cho mọi người.

Dù thời gian còn sớm nhưng phía trước của tiệm, không ít người đã tụ tập thành một vòng tròn lớn, trong số này đa phần đều là rảnh rỗi hiếu kỳ hạng người, càng không thiếu con nít trẻ con nhưng Lý An không ngại, hắn muốn chính là như vậy.

“Hảo! Hảo!”

Vào lúc này đây là khoảng thời gian náo nhiệt nhất bên trong Huyền Sơn Thành. Nếu ví dòng người cuồn cuộn trên phố Đông Huyền là một dòng nước chảy thì phía trước Lạc Hồng Quán chẳng khác nào có một cái hố trũng, mấy chục người tụ tập trước cửa chỉ trỏ không ngừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Bức tượng thần tài này lớn thật đấy, cũng không biết làm sao chuyển được tới đây.”

Lý An khoanh tay mà đứng trước cửa tiệm, một mực ngửa đầu nhìn mặt trời ở tại phương đông, trên đường người qua người lại rất nhiều, khi đi ngang qua trước Lạc Hồng Quán không ai là không hơi ngừng lại bước chân, hơi há miệng ngửa đầu chăm chú quan sát tượng thần tài.

……

Thời gian chậm chạp trôi, mặt trời tưởng chừng như từ đầu tới cuối đều không hề nhúc nhích nhưng khi đợi nhà ngươi định thần lại thì đã xuất hiện tại nơi khác rồi. Ánh mặt trời cũng không còn êm dịu như nước suối trong xanh nữa mà biến trở thành giống như nước sôi sùng sục tựa như, chỉ hơi hơi ngửa đầu một chút thôi liền bị ánh nắng như ngàn vạn kim châm đâm cho nhức mắt.

Lý An quẹt một que diêm đốt chát dây pháo treo trước cửa tiệm.

Pháo nổ ròng rã mấy phút đồng hồ mới chịu dừng lại, không chờ cho đám người hoàn hồn Lý An đã đi tới phía dưới cửa lớn rồi kéo mạnh sợi dây đỏ. Lập tức tấm vải đỏ che phủ tấm biển hiệu phía trên cửa lớn được kéo xuống, ba chữ Lạc Hồng Quán như rồng bay phượng múa hiện ra trước mắt đám người.

Những tiếng rao hàng vang vọng khắp từ đầu phố tới cuối phố, những quầy bán bánh bao nóng hổi, những gánh bún riêu thơm phức, tiếng leng keng của nồi niêu xoong chảo, mùi thịt nướng ngào ngạt, mùi gia vị cay sặc mũi, … Tất cả tạo nên một bức tranh phố thị vô cùng ấn tượng, dù là đối với thị giác thính giác hay là khứu giác.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 170: Khai trương