Đều Tại Vầng Trăng Gây Họa
11 Giờ Phải Ngủ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 101
Giọng của Minh Nguyệt từ xưa đến nay vẫn luônnhẹnhàng, là điển hình cho nhữngcôgáilớn lên từ vùng sông nước Giang Nam, cáchnóinăng cũng rất ngọt ngào, nhưng lúc này đây,côlại dùng giọng điệu rất bình tĩnh và lạnh nhạt đểnóilênsựthật, khiến Chu Tự Hằng vô cùng đau lòng.
Mặc dù cửa phòngđãđóng chặt nhưng tiếng ve kêu vẫn vô cùng vang dội, nối tiếp nhaukhôngdứt.Trần Tu Tề phiền não đến mứckhôngchịu nổi mà phải đạp chân vào bàn, khiến cho chiếc bàn máy theo quán tính mà đung đưa, chậu hoanhỏđặttrênbàn cũng hơi chao đảo.
“Trong tài khoản của chúng ta còn bao nhiêu tiền?” Chu Tự Hằngnhẹnhàng hỏi.
Chu Tự Hằng nghe vậythìhơi ngạc nhiên.
Con người lúc cònnhỏthường mơ tới những siêuanhhùng, ảo tưởng rằng mình cũng cómộtngày làm được tất cả mọi thứ, dựa vào chính sức mạnh của mình để cứu vớt loài người.Đến năm mười lăm mười sáu tuổithìlại bước vào tuổi nổi loạn, cảm thấy chỉ cần mình dám xông pha làsẽcó thể để lại danh tiếngtrênthế giới này.
Cậu của bây giờ, cũngkhôngcó cách nào giải quyết được gánh nặngtrênvai mình,khôngcó cách nào cứu được Weiyan.
Cậu đóng máy tính lại, thay quần áo rồi mở cửa ra ngoài.
Thế nào gọi là “Lý tưởng rất phong mãn,hiệnthực lắm cốt cảm”.
*(Tencent Holdings Limited
Cậu cũng tự ý thức được là mình hơi bị kích động quá mức, dù sao Chung Thần cũng làđangvì công ty, vì cậu mà suy nghĩ.
hiệngiờ thực tế phũ phàngđangphơi bày ngay trước mắt cậu, dù cókhôngmuốn đối mặtthìcũng phải đối mặt, trang web do cậumộttay biên soạn sáng chế,đangdần dầnđiđến thất bại.
Giọng của Trần Tu Tề cũngkhôngkhá hơn cậu là bao,anhôm chậu hoa trong ngực, đem số liệu sau khiđãtheo dõi báo cáo với Chu Tự Hằng: “Bây giờ là 11 giờ sáng theo giờ Bắc Kinh,hiệngiờ người đăng kí sử dụng Weiyankhôngcó thay đổi gì quá lớn, nhưng số người hoạt độngthì…”
Nhưng Minh Nguyệtkhôngcó trong phòng.
“Nhưng mà…” Chung Thần nhíu mày.
Tiết Nguyên Câu trả lời: “Khoảng 150 vạn.”
Nhưng tầng năm của kí túc xá công viên Tử Kinhthìlại rơi vàomộtkhoảng u ám.
Sau khi vào học, thấy Minh Nguyệt rất ngoan ngoãn và có thái độ học tập nhiệt tình nêncôchủ nhiệm khoa càng thêmyêuquýcôhọc trò này hơn.
Thế nào gọi là “Đường dài đằng đẵng”;
Trong lúc nghỉ ngơi, Chương Chi Vi nhìn thấy cậu, liền chạy đếnnóichuyện: “anhtới tìm Minh Nguyệt đúngkhông? Bạn ấy bây giờkhôngở đây mà ở phòng làm việc củacôchủ nhiệm khoa, tầngmộttòa nhà ngay bên cạnh ạ.”
Thời tiết đẹp, bầu trời trong xanh, nhữngcôgáimặc quần áo xinh đẹp, vừađivừa cười đùanóichuyện với nhautrênđường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
trênthị trường có cạnh tranhthìmới có tiến bộ, trong gần hai tháng, Weiyanđãcó mấy lần điều chỉnh,hiệnnayđãlà bản 3.0, vì rất thích hợp với phần đông nhu cầu sử dụng nênđãnhận được nhiều lời khen, vươn lên trở thànhmộttrong những trang mạng xã hội nổi bật của cả nước.
Mấy cậu thanh niên trong phòng cũng giống cậu, ôm ấpsựnhiệt tình với tương lai, mỗi ngày đều thức khuya dậy sớm,trênsàn nhà chất đầy hộp cơmkhôngvà cà phê lon, giống như vừa mở mắt là ban ngày, nhắm mắt lạithìđãlà chuyện của mấy hôm sau rồi.
Chu Tự Hằng nhìn vào màn hình, thỉnh thoảng lại hơi híp mắtmộtchút,sựlạnh lẽo bao phủ gương mặt cậu, khiến cho cậu thoạt nhìn trông nhưmộtbức tượngkhôngcó cảm xúc.
Chu Tự Hằng rất nhanh biết được đáp án.
Chương 101
khôngchỉ có giọngnóimạnh mẽ mà dáng vẻ của cậu cũng cực kì cố chấp: “Người sử dụngđãđưa ra rất nhiều đánh giá với trang mạng của chúng ta, điều mà họ cảm thấy Weiyan nổi trội nhất chính là tốc độ truy cập mạng rất nhanh, chính vì điều này nên chúng ta tuyệt đối phải duy trì số lượng Serverhiệntại.”
Đây là lần đầu tiên Chu Tự Hằngnóichuyện gay gắt với người khác kể từ sau khi vào đại học.
Chu Tự Hằng đứng bên ngoài, chỉ có thể nhìn thấy lưng Minh Nguyệt, mái tóccôhơi rối loạn, dính mồ hôi nên bám vào cổ, dáng đứng củacôlại thẳng, cộng với chiếc cổ thiên nga, tạo thànhmộthình ảnh rất cương nghị.
Cậu vắt hết óc mà mãi vẫnkhôngthể nghĩ ra cách tốt nhất để bảo vệcô.
Nụ cười có phần miễn cưỡng.
Chung Thần sững sờ, hốc mắt hơi đỏ lên, nhưng vẫn quật cường gật đầu.
Khi công ty thành lập, dựa theo hợp đồng, Trần Tu Tề và Chung Thần mỗi ngườisẽchiếm 10% cổ phần của công ty, đồng thời mỗi tháng Chu Tự Hằng cũngsẽtrả cho hai ngườimộtkhoản tiền lương kếch xù nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“khôngnhưng nhị gì hết.” Chu Tự Hằng đứng lên, đập tay vào bànnói, “Chúng ta phải giữ được điều tốt nhất, có thếthìmới giữ chân được người sử dụng, tôi tin tưởng Weiyansẽkhôngdễ dàng bị đánh bại, chúng ta còn 150 vạn, chúng ta vẫn còn cơ hội!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ánh mặt trời vẫn cực kì chói chang và nóng bỏng, nhưng đột nhiên Chu Tự Hằng lại có cảm giác mìnhđangbị ngâm trongmộthồ băng.
Trần Tu Tề vội vàng ôm lấy chậu hoa, sau đó thở dàimộtcái, tiếp tục ngồi ngẩn ngườitrênghế.
Chu Tự Hằng chống tay lên trán, xoa bóp hai huyệt thái dương, mặt hằnrõnhững vết gân xanh.
Rèm cửa sổ lá sách che kín ánh sáng bên ngoài, trong phòngkhôngbật đèn, chỉ có ánh sáng phát ra từ chiếc máy vi tính,khôngngừng update các tin tức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hôm nay Minh Nguyệt…Tâm trạngkhôngđược tốt,anh…” Chương Chi Vinóinhỏlại, “anhnhẹnhàng an ủi bạn ấy nhé.”
Cậu cảm thấy mình giống nhưmộtngười tay trắng mà ômmộtgiấc mơ hoang đường vậy, ở giữa biển rộng nắm đượcmộtcọng rơm duy nhất, chìm nổi theo từng đợt sóng, sặc từng ngụm từng ngụm nước biển, nhưng mãi vẫnkhôngđợi được con thuyền nào đến cứu.
Chu Tự Hằngkhôngsợ việc tranh đấu, nhưng dù cậu có cố gắng thế nàothìcũngkhôngthể địch lại nổi bọn họ.
mộtphần ba.
mộtsựtụt giảm đáng sợ với tốc độ quá nhanh, trang web mới ra mắt được hai tháng, còn chưa kịp có bước đột pháthìđãlại cận kề với nguy cơ bị loại bỏ.
“Giải thưởng của CCTV rất có giá trị đấy.” Chủ nhiệm lên tiếng khuyên nhủ, nhưng chưa đợi đến khi Minh Nguyệt thỏa hiệpthìliền thấycôbé này vẫnđangdùng ánh mắt bình tĩnh như cũ nhìn bà.
Giữa thời tiết mùa hè của tháng tám, bầu trờikhôngmộtgợn mây, chỉ có mặt trời chói lọi, thứ ánh sáng khiến cho người ta phải nheo mắt khi nhìn lên, làmrõcả những hạt bụiđangtrôi nổi trongkhôngkhí.
Chu Tự Hằng giơ tay xoa mặt, động tác có phần thô bạo nhằm giữ cho mình tỉnh táo.
“Thưacô, em xin rút lui khỏi nhóm múa ‘Mai Hồn’ ạ.” Minh Nguyệtnói.
Tính đến lúc nàythìChu Tự Hằngđãtrải qua hai ngàykhôngngủ, chỉ nhìn vào cái máy tính, hai mắthiệnđầy tia máu,khôngthể tiếp xúc với ánh mặt trời, dưới đất dù chỉ phản chiếumộtvài tia sáng cũng làm cho mắt cậu đau nhói.
“Chúng ta có thể cắt giảmmộtvài Server.” Chung Thần để con chuột máy tính xuống,nóira ý kiến của mình, gương mặt non nớt vô cùng nghiêm túc, “Tổng số Server của chúng ta đủ cho gấp mười lần số người sử dụnghiệntại, bây giờ có thể cân nhắc cắt giảm những Serverkhôngcần thiết, cắt giảm cả số nhân viên quản lý Server, cân bằng thu chi, như vậythìsẽcó thể cầm cự đến mùa xuân sang năm.”
Chủ nhiệm để cây bút trong tay xuống, nhìncôgáiđangđứng thẳng lưng trước mặt, thần thái rất bình tĩnh, bà thở dàimộthơi,nói: “Còn nửa tháng nữa thôi, nếu như em làm tốt phần múa của bạn…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiết Nguyên Câu và Trần Tu Tềkhôngainóicâu nào.
Hi vọng dường như càng lúc càngđixa cậu.
mộtcôgiáo lớn tuổinóivới Minh Nguyệt: “…côgiáo được chỉ định làm huấn luyện viên cho nhóm các em có việc bận đột xuất nênkhôngthể tiếp tục dạy, mà giáo viên mớithì…côấy cảm thấy khí chất của emkhôngphù hợp với bài ‘Mai Hồn’, với lại động tác xoay tròn cuối bài đến bây giờ em vẫn chưa làm tốt, cho nên vị trí múa chínhsẽchuyển sang cho Lăng Nhạn.”
Đây làmộtlời đề nghị rất thực tế, Trần Tu Tề và Tiết Nguyên Câu nghe xong cũng gật đầu đồng ý.
Lúcnóira những lời này, cậu mới pháthiệnlà giọng của mìnhđãkhàn đục, cổ họng như bị lửa thiêu đốt, theo bản năng cậu vươn tay trái ra, cầm lấy lon cà phê hòa tan.
Tấm lòng của Trần Tu Tề làm cho Chu Tự Hằng cảm thấy được an ủi phần nào, trong lòng rất ấm áp, nhưng cậu vẫn xua tay từ chối: “Còn chưa đến mức hết gạo sạch đ·ạ·n phảiđiphá phủ Trầm Chu mà.”
anhdừng lạimộtchút, khó khăn lắm mớinóira được: “Giảm mạnh, khoảngmộtphần ba.”
Nhưng Chu Tự Hằng lại kiên quyết bác bỏ: “khôngđược, chúng takhôngthể cắt giảm Server.”
Chủ nhiệm khoađãtừng chấm thi cho Minh Nguyệt ở kì thi nhập học, lúc ấy mấy động tác quy định Minh Nguyệtthậtsựlàm chưa tốt, nhưng vì bài múa tự do phát huy quá tốt nên chủ nhiệm khoađãchấm điểm rất cao chocô.
Mấy cậu con traithìnhàn nhãđichơi vào ngày nghỉ,mộtcậuđiván trượt lướt qua Chu Tự Hằng, gương mặt tràn ngập nét cười.
Cậu cườinóivới Trần Tu Tề.
Nhưng thùng cà phêđãhết từ lúc nào.
Chu Tự Hằng đưa mắt nhìn bóng lưng mảnh mai của Minh Nguyệt đến xuất thần.
Số lượng người sử dụng Weiyan mỗi lúcmộtthấpđi, phút này giảm mạnh hơn phút trước.
Nhưng Chu Tự Hằngthìcườikhôngnổi.
Nhưng mà…
Chu Tự Hằng liếc mắt nhìnanhmộtcái, phá vỡ bầukhôngkhí trầm lặng: “hiệntại lưu lượng người dùng của Weiyan còn bao nhiêu?”
Tuyđãnhìn thấy nhiềucôbé xinh đẹp rồi, nhưng dung mạo của Minh Nguyệt vẫn khiến cho chủ nhiệm phải tán thưởng,thậtsựcôbé này hoàn toàn có thể tận dụng ưu thế đó để lấy lòng người ta, buồn bã ch** n**c mắt nhìnsẽcàng thêm yếu đuối đáng thương.
Vì sao mà tâm trạng lạikhôngđược tốt?
Chu Tự Hằng cũng nghĩ là nét mặt mình lúc nàykhôngđược đẹp mắt lắm, nhưng cậu là tâm phúc của cả đội,khôngthể gục ngã trước được.
Cậukhôngbắt tàu điện ngầm hay xe bus mà cứđibộkhôngmục đích, đợi đến khi nghe được tiếng nhạc, cậu mới pháthiệnlà mìnhđãtới phòng tập múa của Minh Nguyệt.
Hàm nghĩa trong đókhôngcầnnóicũng biết.
Vìđangnghỉ hè nên sân trường rất vắng vẻ, Chu Tự Hằng đứng ở cửa phòng làm việc, lắng nghe tiếngnóichuyện bên trong.
Nhưng mấy ngày trước, công ty Tencent*đãgia nhập và chiếm giữ vương quốc mạng xã hội này.
Chu Tự Hằngmộtlần nữa vuốt mặt, vỗ vai Chung Thần, thở dàimộthơi rồinói: “Chuyện cắt giảm công nhân viên các cậu xem xét rồi bàn bạc với nhauđi, tôiđira ngoài có chút việc.”
Là công ty có khoảng 4,1 tỉ người sử dụng các dịch vụ mạng, Tencent vừa bước chân vào thị trường mạng xã hội làđãngay lập tức có được ưu thế về nhân số và quảng cáo, kéo đượcmộtsố lượng người cực kì lớn sử dụng mạng xã hội của họ.
làmộtcông ty cổ phần đầu tư Trung Quốc với các công ty con cung cấp dịch vụ truyền thông, giải trí, Internet và dịch vụ giá trị gia tăng điện thoại di động, và hoạt động các dịch vụ quảng cáo trực tuyến tại Trung Quốc. Tập đoàn này sở hữu mạng xã hội WeChat với hơn 1 tỷ người sử dụng.Trụ sở chính của công ty ở Nam Sơn, Thâm Quyến, Quảng Đông.)
Ngữ khí của cậu rất nặng nề, kiên định hơn bình thường rất nhiều.
Sau khi Weiyan ra mắt vào tháng nămđãtạo đượcmộtlàn sóng mới trong nước, trước sau cũng có mấy công ty đưa ra những trang mạng xã hội có hình thức giống như vậy, tuy cũng cósựảnh hưởng nhất định với Weiyan, nhưng vẫn chưa tạo thành tổn thất quá lớn.
khôngmộtai có tâm trạngđikéo rèm cửa ra, cũng chẳng ai buồnnóichuyện với nhau.
Lúc này cậu mới nhớ ra là lon cà phê cuối cùngđãbị cậu lỡ tay làm đổ vào lúc ba giờ sáng hôm nay.
Giống như…
“Bởi vì em biết chuyện nàyđãđược quyết định rồi, em cónóigìđichăng nữathìcũng vô dụng thôi.” Minh Nguyệt để tay ra sau lưngnói, “Em cũng biết là, giáo viên hướng dẫn mới của bọn em cũng mang họ Lăng.”
Nghĩ tới đây, chủ nhiệm lại hỏicô: “Sao em lại bướng bỉnh như vậy chứ?”
Trong phòng vẫn chỉ làmộtmàu u ám, Chu Tự Hằng giật rèm cửa, để ánh mặt trời chói mắt chiếu vào.
“Tháng nàykhôngcần trả lương choanh.” Trần Tu Tềnói, “anhlà cổ đông của công ty, nên chịu trách nhiệm với việc này.”
Căn phòngmộtlần nữa rơi vào im lặng.
Trong đầu cậuhiệnlên rất nhiều suy nghĩ, ví dụ nhưsẽđánh con béđãcướp vai của Minh Nguyệtmộttrận, hoặc tìm cách đuổi cổ giáo viên mớiđi, nhưng tất cả đềukhôngthực tế.
Chu Tự Hằng cũng từng có những suy nghĩ ngây thơ như thế, nhưng đến khi cậu hai mươi tuổi, có ước mơ kiên định trong lòng, cố gắnghiệnthực hóa nóthìmới hay rằng…
trênsàn nhà làmộtđống hỗn độn, tách sứ bị vỡ, cà phê lon và hộp thức ăn nhanh.
Trước đó Weiyan có tốc độ phủ sóng khá lớn, ban đầu Chu Tự Hằng chỉ cần trả hai khoản là tiền thuê Server và lương cho nhân viên, nhưng vì lưu lượng người dùng tăng cao dẫn đến dữ liệu bị quá tải, vì vậy Chu Tự Hằng phải thuê thêm rất nhiều Server và nâng cấp kho dữ liệu mấy lần.
Chu Tự Hằng cảm nhận được áp lực nặng nềđangđètrênvai.
150 vạn thoạt nghethìcó vẻ nhiều, nhưng nếu Weiyan còn tiếp tục bị giảm số lượng người sử dụngthìsố tiền nàysẽnhanh chóng bị mất sạch.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.