Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 100

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100


“Gì?” Chu Tự Hằng hỏi.

Chu Tự Hằng bỗng nhiên nghĩ rằng có thể Tiết Nguyên Câuđãrất lâu rồikhôngyêuđương, mấy lời cậu ta haynóivề congáichắc chỉ là cho vui thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chu Tự Hằng bỗng xuất thần.

Độ dài của tóc vừa phải, lỗ khuyênđãtịt, cậu ta mặcmộtchiếc quần jean rách cùng với chiếc áo phông trắng và áo sơ mi kẻ caro bên ngoài, đeo kính đen vàđigiày thể thao, là phong cách đại trà của sinh viên đại học.

Tờ giấy được xé từ vở ghi, Minh Nguyệt còn vẽmộtvòng hoa để bao xung quanh đoạn văn nữa.

Tiết Nguyên Câunóirất nghiêm túc, Chu Tự Hằng trước tiênsẽviết trước cho cậumộtbản hợp đồng viết tay, theo bản năng cậu sờ vào túi áo sơ mi, nhận ra mìnhkhôngmang theo bút, nhưng mà…

Nét chữ duyên dáng này là của Minh Nguyệt, Chu Tự Hằngđãrất quen thuộc rồi.

Tựa như ngày xuân đến, vạn vật hồi sinh, cỏ cây xanh tốt, Tiết Nguyên Câu nhưmộtgốc câyđangtừ từ lớn dần, tự cắt bỏđinhững cành lá nghiêng lệch, mạnh mẽ vươn thẳng tới bầu trời.

Tiết Nguyên Câu nắm chặt quả đấm sau lưng: “Ví dụ như mấy việc đóng dấu hoặc đưa cơm chẳng hạn, nếu công việc bận rộn quáthìemsẽmang cơm cho cácanh, hay làđiphát tờ rơi quảng cáo hoặc xét duyệt tin tức cho trang web, mấy việc này em có thể làm được.”

Từ sau ngày hôm ấy, dù là mặc áo sơ mi nàothìcậu cũngsẽđể tờ giấy đó trong túi áo.Mang theosựđộng viên và khích lệ ấy, phiên bản Weiyan 10 chính thức được ra mắt vào đầu tháng sáu, trong thời gian này, các hình thức quảng bá tuyên truyền cũng được tiến hành luôn, phục vụ tất cả các khách hàngtrêncả nước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nóixong những lời này, Tiết Nguyên Câu lặng yên chờ đợi Chu Tự Hằng trả lời.

Ở gần người giỏithìbản thân cũng có thể trở nên giống họ, Tiết Nguyên Câu rất hiểu đạo lý đó, trong phòng kí túc này, Chu Tự Hằng và Chung Thầnđãbắt đầu gây dựngsựnghiệp, Sầm Gia Niênthìlàm mưa làm gió trong hội sinh viên, trước mắt chỉ còn mỗi cậu là vô tíchsự.

“Nhìn rất đàn ông.” Minh Nguyệt giơ ngón cái với Chu Tự Hằng, còn tinh nghịch gọi: “Chào Chu tổng.”

Hai giờ chiều, Minh Nguyệt tiếp tục quay về phòng tập múa, trước khi chia tay,côlạimộtlần nữa tặng cho Chu Tự Hằngmộtnụ hôn.

Ngày 7 tháng 4 năm 2007, ngày diễn ra cuộc thi chung kết ACM thế giới,anhđãkiếm được 1500 USD, khoảngmộtvạn nhân dân tệ;

“Em thấy khó coi lắm à?” Chu Tự Hằng hỏi ý kiến Minh Nguyệt, trong lòng hơi có phần thấp thỏm lo âu.

Chu Tự Hằng đưa tay vuốt mái tóc dài củacôthư ký.

Có chữ kíthìmới có hiệu lực.

Ngày 2 tháng 5 năm 2007,anhbắt đầu gây dựngsựnghiệp;

Hành lang dài truyền đến tiếng gió, xung quanh yên ắngkhôngbóng người, Chu Tự Hằng dựa vào tường, đợi Tiết Nguyên Câu lên tiếng.

Giọngnóidịu dàng ngọt ngào, phối hợp với động tác gật đầu khom lưng, nhìncôthậtgiống nhưmộtnữ thư ký xinh đẹp.

Đối tượng chính mà Chu Tự Hằng hướng tới là những sinh viên đại học, poster quảng cáo được dántrêncác bảng thông báo trong trường, hơn nữa còn chạy cả quảng cáotrênmáy tính nữa.

ICP là giấy phép cung cấp thông tintrênthiết lập trang tin điện tửtrênInternet,nóinôm na là giấy phép hoạt động website, giấy nàysẽdo các công ty tự chuẩn bị, trước khi bắt đầu xây dựng trang websẽđến các cơ quan có thẩm quyền để xin cấp.

Chu Tự Hằng sững sờ đứng im tại chỗ.

“Ngày 28 tháng 12 năm 2006, sinh nhật tròn 20 tuổi của Chu Tự Hằng, trong ngày nàyanhđãkiếm được 5000 nhân dân tệ;

Trong hành lang chỉ quanh quẩn tiếngnóicủa cậu.

Vì có bạn cùng phòng ủng hộ nên địa điểm làm việc được chuyển tới phòng trống rộng rãi ở kí túc xá, phòng kháchthìdùng làm phòng họp, lúc này Sầm Gia Niên và Tiết Nguyên Câuđangcùng nhau chuyển mấy cái ghế dựa vàmộtcái bảng đen vào phòng.

“Em chính là…Nhân viên hành chính sao?” Hai mắt Tiết Nguyên Câu sáng rực, tháo kính xuống rồi vỗ mặt mình, “Còn là chủ quản nữa ạ?”

Dáng vẻ vô cùng căng thẳng.

Cùng lúc đó, vị trí múa chính vốn do Minh Nguyệt đảm nhận lại bị giao chomộtngười khác.

Minh Nguyệt nắm giữmộtlá phiếu phủ quyết đối với cậu, nếu nhưcôkhôngbằng lòngthìtất cả mọi lý do cậu đưa ra đềukhôngquan trọng nữa.

Vấn đề này, Tiết Nguyên Câu chưa từng nghĩ tới.

“Em…Muốn hỏianhxem là…Nhómanhcó cần thêm ngườikhông?” Tiết Nguyên Câuđãnóira được ý chính nên những câu sau liền ra khỏi miệng rất dễ dàng, “Em biết trình độ của em kém,khôngthể gõ code cho cácanh, cũngkhôngbiết làm việc gì khác, nhưng mà…Nếu bình thường cácanhcó việc vặt gì cần giúpthìcó thể bảo em làm.”

Đâythậtsựlàmộtcon số rất đáng mừng, cũngthậtkhó tin.

Chu Tự Hằng xem bản hợp đồng, tên miền là “The Weiyan”, vì trước đóđãcó người đăng kí cái tên “Weiyan” rồi nênkhôngthể lấy trùng, quyền sử dụng tên miền chỉ mất có 20 tệmộtnăm, có người để ý đến điều này nênđãdùngmộtsố tiền lớn mua vào rất nhiều tên miền, giữ để đợi ngày lên giá rồisẽbán cho những người cần mua.

Chu Tự Hằng vỗ vaianhnói: “Em tin là rất nhanh thôi chúng tasẽxóa được tiền tố ‘The’đi.”

Chung Thần rất bội phục Chu Tự Hằng về khả năng lo liệu mọi chuyện, hơn nữa bản thân cũng biến thànhmộtchú chónhỏtheo sau Chu Tự Hằng rồi.

Cậu ngẩng đầu, nhìn Chu Tự Hằngkhôngchớp mắt, mồ hôi chảy xuống từ mái tóc đen. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ khácmộtđiều là thái độ của Trần Tu Tề khi gọi rất nghiêm túc, hơn nữa còn đưa cho Chu Tự Hằngmộtbản hợp đồng có đóng dấu,nói: “anhđãđăng kí quyền sử dụng vĩnh viễn cho cái tên Weiyan, nhưng đáng tiếc là phải thêm chữ ‘The’ vào.”

Chu Tự Hằng cũng cảm thấy Tiết Nguyên Câu rất đáng khen.

Giọng Tiết Nguyên Câu hơi run, cònkhôngngừng lau mồ hôi, Chu Tự Hằng nhìn cậu ta,đangđịnhnóithìthấy Chung Thần ôm máy tínhđitừ ngoài vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Căn phòng trống bỗng rực rỡ hẳn lên, Tiết Nguyên Câu trèo lên cái thang để lắp rèm cửa sổ, vì là lần đầu làm việc này nên Tiết Nguyên Câu cảm thấy hơi bỡ ngỡ, loay hoaymộtlúc rồi lại nghỉmộtlúc, mãi sau mới lắp xong được, lảo đảođixuống thang.

Trong túi cậu có cái gì đó.

Tiết Nguyên Câu ngẩn người, mãi sau mới phản ứng lại được, ngập ngừng đáp: “Dạ…Được ạ.”

Cậukhôngmuốn làmmộtcông tử ăn bám bố mẹ, ănkhôngngồi rồi nữa.

Sau khi vào đại học, Tiết Nguyên Câu cònkhôngngủ quentrênchiếc giường phản cứng, thế mà bây giờ lại có thể quét dọn sạchsẽtừtrênxuống dưới phòng ốcmộtlần, là người giúp đỡ tích cực nhất cho việc sửa sang phòng thành phòng làm việc, quần quật suốt cảmộtbuổi sáng.

Chương 100

Tiết Nguyên Câu chủ động gọi: “Hằng ca…”

Chu Tự Hằng ngạc nhiên lấy tờ giấy trong túi rồi mở ra, bên trong là những nét chữ rất đẹp.

Minh Nguyệtkhôngphải là người duy nhất, sau khi về đến kí túc xá, Trần Tu Tề người cùng lập nghiệp với Chu Tự Hằng cũng gọi cậumộttiếng “Chu tổng”.

mộtlúc lâu sau, Chu Tự Hằngnói: “Lương thử việc 1500 đồng, saumộttháng lên làm chính thứcthì3000 đồng, được chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu nhưkhôngmuốn bản thân bị thụt lùi quá xa, cậu nhất định phải dựa vào những người giỏi như Chu Tự Hằng.

“Công ty hơinhỏ, mong cậu đừng để ý.” Chu Tự Hằng vỗ vai Tiết Nguyên Câu.

Cậu nhân viên hành chính mới nhậm chức đầu óc choáng váng bắt tay Chu Tự Hằng.

Chu Tự Hằng ôm eo Minh Nguyệt, làm chocômất thăng bằng mà ngã nhào vào lòng mình, đối với lờinóicủacô, cậu đáp: “anhmuốn mình trông thành thục hơnmộtchút.”

hiệngiờ cậuđangdẫn theo các đồng đội tiến nửa bước vào thị trường IT cạnh tranh khốc liệt, “trênmiệngkhôngcó râu, làm việckhôngtốn sức” làmộtcâu tục ngữ tôi luyện bản thân, ý nghĩa trong đó quả thựckhôngphải làkhôngcó lý.Hồi đại học cậu có thể ngây ngô đứng ngắm nhìn các tòa nhà cao tầng, nhưng khiđãlựa chọn bước vào xã hội rồithìnhất định phải thay đổi.

Điều kiện tiên quyết để mua được địa chỉ mới chính là trang web phải phát triển thuận lợi và thu được lợi nhuận, Chu Tự Hằng rất có tự tin, Trần Tu Tề gật đầu, xoay ngườiđivào phòng máy.

Tiết Nguyên Câuđitheo cậu ra ngoài.

Chu Tự Hằng hoàn toàn nghiêm túc với việc mình làm,khôngphảiđangchơi đùa.

Trần Tu Tề cảm thấy hơi hụt hẫng.

cuối cùng huýt sáo tự khen ngợi bản thân.

Cậu kéo áo phông lên lau mồ hôitrênmặt, lại thử chức năng của cái cửa sổ lá sách

“Râu củaanhhơi cứng đấy.” Minh Nguyệt vịn cổ Chu Tự Hằng, cánh tay trắng muốt quấn lấy cậu, giống như dây leo bám vào thân cây vậy.

khônghiểu vì sao mà khóe mắt lại cay cay.

Chu Tự Hằng nghe Chung Thầnnóixongthìgật đầu với Tiết Nguyên Câu,nói: “Đúng vậy.” Cậu nhận lấy cái thang trong tay Tiết Nguyên Câu, khiêng ra ngoài cửa rồi hỏi: “Cậu còn chuyện gì nữakhông?”

Chu Tự Hằngkhônglàm ra vẻ mừng rỡ, chỉ nghiêm túc hỏi lại Tiết Nguyên Câu: “Cậu làm mấy việc đóthìđúng làsẽgiúp đỡ cho bọnanhrất nhiều, nhưng bản thân cậuthìsẽthu hoạch được điều gì?”

côbiết là bạn trai mình rất cao, nhưng hôm nay mới cómộtpháthiệnmới.

Tiết Nguyên Câu vịn tay vào thang, dáng vẻ do dự, trong lòng có rất nhiều lời muốnnóinhưng vì quá căng thẳng nênkhôngtài nào mở miệng được,mộtlúc lâu sau cậu ta mới lựa lờinói: “À…Hằng ca, nhómanhđãxin xong giấy phép ICP chưa?”

Chu Tự Hằng còn chưa kịp ăn mừng thắng lợi với các đồng độithìđãgặp phải khó khăn đầu tiêntrêncon đường gây dựngsựnghiệp.

sựthậtchứng minh là quyết định này cực kỳ đúng đắn, lưu lượng người dùng tuykhôngtăng trưởng kịch liệt nhưng phát triển rất ổn định, đến đầu tháng tám, trong gần hai tháng ngắn ngủi, Weiyanđãcó 35 vạn người đăng kí sử dụng, trong đó cómộtnửa là học sinh sinh viên.

Nhưng mà…

Nhưng cậu trả lời rất nhanh: “Em muốn được tiếp xúc nhiều với những người giỏi,khôngbiết có học được gì haykhông, nhưng em tự nguyện làm, hơn nữa emthậtsựrất ngưỡng mộanh, Hằng ca.”

“khôngkhông, emkhôngđể ý gì đâu ạ.” Tiết Nguyên Câu lắc đầu, lại hỏi: “Em có phải viết mấy cái gì mà hợp đồng thỏa thuận hay hợp đồng bảo mật gìkhôngạ?khôngkhôngkhông, việc gấp nhất bây giờ làanhkí cho emmộtbản hợp đồng lao độngđi.”

Thị trường trong nước làmộtmỏ vàng cực lớn, nhưngkhôngchỉ cómộtngười đến đào vàng.

Từ trước đến giờ Chung Thần vốn ítnói, thế mà bây giờ lại nhưmộtcái máy hát được lên dây cót vậy.

Ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào mái tóc đen của Tiết Nguyên Câu.

Cậu gấp tờ giấy lại, cất vào trong túi áo.

“Các công tác chuẩn bị này Hằng ca của chúng tađãsớm nghĩ đến rồi.” Chung Thần thở hổn hển ôm cái máy,khôngquên đáp lời, “Còn đăng kí cả với cục Công Thương nữa, nhóm bọn emkhôngphải dân chuyên nên Hằng cađãnhờmộtcông ty bên ngoài giải quyết toàn bộ giấy tờ, có lẽ khoảng hơn mười ngày nữa là xong thôi.”

(cửa chớp),

*

Minh Nguyệt lại chăm chú nhìn cậumộtlúc.

Cậu chỉ mới để râu cách đâykhônglâu,trênmôi chỉ cómộtchút ria màu xanh nhạt, sờ vào hơi đau tay, giống nhưđangtỏrõchủ nhân của chúng làmộtngười có nội tâm kiên định và cố chấp.

Cho nên cậu bắt đầu để râu,khôngchỉ hi vọng rằng vẻ bề ngoài của mìnhsẽtạo lòng tin cho người khác, mà còn muốn dùng chínhsựchững chạc để thay đổi tâm thái của bản thân.

Trước đó,anhđãkiếm được số tiền tổng cộng làmộtvạn năm ngàn nhân dân tệ, em tin là sau nàyanhsẽcòn kiếm được gấp nhiều lầnmộtvạn năm ngàn nữa.”

Tên miền là nền tảng cho trang web, có cái tênthìmới có thể tiếp tục lấn sâu vào thị trường, cũng như việc xây nhà vậy, trước hết phải có quyền sử dụng đất cáiđã.

Bên dưới là chữ kí của Minh Nguyệt.

Cuộc sống của cậu ta giống như thể từ xa hoa trụy lạc biến thành mộc mạc giản dị, mặc dù thành tích học tập vẫnkhôngcó tiến bộ, nhưng môn học nào cũng đủ điểm để qua, đối với Tiết Nguyên Câu mànóithìnhư vậyđãlà quá giỏi rồi.

Minh Nguyệt cao 1m71, thế mà kiễng chân lên rồi cũng chỉ hôn được cằm của Chu Tự Hằng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100