Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 99

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 99


Nỗi buồn tới nhanh màđicũng nhanh, huống hồ Minh Nguyệt lại là người rất lạc quan,cômộtlần nữa múa lại từ đầu đến cuối bài ‘Mai Hồn’, sau khi xác nhậnkhôngmắc lỗithìmới khóa cửa phòng tập, hào phóng mời Chu Tự Hằngđiăn trưa.

“Cụ thể phải đợi sau khi hết giải Đào Lýđã.” Minh Nguyệt lại nhấpmộtngụm nước, giải thích cho cậu hiểu, “Gần đây bọn em có nhiều cuộc thi múa lắm, cái em tham gia là của CCTV, còn giải Đào Lýthìvào cuối tháng chín.”

“Em hônanhđi.” Chu Tự Hằng đáp.

Từ rất lâu rất lâu rồi, cậuđãhay ngó vào phòng tập nhà Minh Nguyệt nhìn léncômúa, lúccômới bắt đầu học, mặcmộtcái váy múa màu hồng và quần tất trắng, xinh đẹp nhưmộtbông hoa sen vậy, cứ thế mà múa từ lúc ấy cho đến tận khi lên đại học.

Minh Nguyệt nghĩ xong liền vỗ ngựcnói: “Emkhôngsợ chịu khổ đâu.”

Chớp mắtđãtrải qua mười năm khổ luyện.

côđứng lên làm động tác xoay tròn: “Đây là bài múa nhóm…”cônghiêng đầu nghĩmộtlát, sau đó buộc lại tóc, “Nhưng mà em có thể múa đơn được, chỉ làsẽkhôngđược đẹp mắt lắm thôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Minh Nguyệt nghe rất chăm chú,côđặt đũa sangmộtbên, vừa nghe vừa gật đầu: “Trang web đósẽcó tên là gì?”

Chu Tự Hằng nhìn chân Minh Nguyệt,côđimộtđôi giày múa màu trắng, dây lụa buộc rất chặt, lưu lại vết hằntrênlưng bàn châncô.

côcắn mạnh miếng rau rồi nhai rột rột, nét mặt oán giận.

mộtmẩu tin 140 kí tự để người đọc có thể cảm thụ được, đúng là vi ngôn đại nghĩa.

Minh Nguyệt rất ít khi khoe khoang sở trường của bản thân như vậy, bộ dạng tuy vui rạo rực nhưng lại cố gắng che giấu trông rất đángyêu.

Minh Nguyệt ôm lấy cốc nước, dáng vẻ đáng thương nhưmộtchú cún con bị người ta bỏ rơi.

Minh Nguyệt khẽ nhăn mày, bên ngoài cửa sổ những chú chimđãbayđinơi khác, màcôcũng rất muốn rời khỏi phòng tập, nhưngcôđãhứa vớicôgiáo làsẽcố gắng luyện tập cho tốt rồi.

Cậu cũng giả bộ nhưmộtngườiđanggiao phómộttrọng trách lớn chocô,nói: “Nhưng cómộtviệc em có thể giúp đượcanh.”

sựngọt ngàokhôngchỉ đến từ lờinóicủa Chu Tự Hằng, mà còn vìsựchân thành được thểhiệnrõràng qua nét mặt của cậu nữa.

Minh Nguyệt liếc cậumộtcái, cảm thấy ngoài miệngthìcậunóikhôngngần ngại, nhưng trong lòngcôthìlại rất để ý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cậu nhắm chặt hai mắt, bộ dạng an tĩnh nhưmộtmỹ nhânđangsay ngủ, chờ đợimộtnụ hôn từ người mìnhyêuthương.

Cuộc đờikhôngthể lúc nào cũng được như ý,côrất hiểu đạo lý này, cũngkhôngtoan tính chuyện được và mất, nhưngcôthậtsựrất thích bài ‘Vệt môi đỏ thẫm’ đó.

Chỗ ăn cơm làmộtcửa hàngnhỏbên cạnh trường, thức ăn ở đây rất ngon, các học sinh xung quanh khu vực này đều là khách quen, Minh Nguyệt chọn vài món, nhưng vì muốn giữ dáng nên hầu như là Chu Tự Hằng ăn hết.

Chu Tự Hằng hỏi: “Lần tới cụ thể là khi nào?”

nóithậtthìMinh Nguyệt rất khó có thể giúp gì được, bây giờcôbận tập múa cả ngày, có lẽ còn bận rộn hơn cả Chu Tự Hằng, nhưngcôvẫn cảm thấy mình có trách nhiệm và nghĩa vụ cùng bạn trai trải qua khó khăn.

anhbạn trai Chu Tự Hằng nghe xongthìvui lắm, giang tay ôm bạngáivào lòng,nhẹnhàng xoa đầucô.

Chu Tự Hằng cómộtkhuôn mặt rất đẹp trai, ánh nắng vàng giữa trưa xuyên qua khung cửa mờ, đem những hoa văn xinh đẹp và màu sắc chiếu vào vầng trán và lông mày cậu.

.” Chu Tự Hằng múcmộtbát canh chocô, lại gắp thêm vào hai miếng sườn nữa.

Cậuthậtsựrất muốn thaycôchịu khổ, nhưng cuộc đời của mỗi người đềukhôngthể dùng đường tắt đểđi.

“Nếu như sản phẩm ra mắt thành công, có lẽanhsẽđể tên là ‘Vi Ngôn’

Gương mặt của Minh Nguyệt tuy hơi gầyđinhưng sờ vẫn rất mềm mại, cảm giác nhưđangcầm miếng bánh nếp trắng tròn vậy.côgật đầu như gà mổ thóc,nói: “Là việc gì? Việc gì hảanh?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngụ ý làcôđãbị loại rồi.

Cúp Đào Lý là cuộc thi múa rất nổi tiếng ở Trung Quốc, ba năm mới tổ chứcmộtlần, vì ca khúc và nội dung bài múa phải do chính người biểu diễn tự biên đạo, cho nên bài múa ‘Vệt môi đỏ thẫm’ màcôđãđặc biệt chuẩn bị để giành riêng cho cuộc thisẽđượccôgiữ bí mật.

Mặc dù chỉ có mỗi Chu Tự Hằng xem mình múa, nhưng Minh Nguyệt vẫn dùng hếtsựnhiệt tình của mình ra để thểhiện, từng động tác đều làm rất tốt, lúc cuối bài khi xoay tròn, hơi thở củacôkhônghề bị rối loạn,nhẹnhàng lả lướt quay tròntrênkhôngtrung.

Minh Nguyệt ngồitrênlan can, cầm cốc nước uốngmộtchút nước ấm, cảm thấy thoải mái hơn nhiều, hai mắt híp lại, đung đưa chânnói: “Bài ‘Mai Hồn’ này phải sáu người cùng múathìnhìn mới đẹp, nhưng mà trước em có họcmộtbài múa khác, là bài chuẩn bị cho cuộc thi múa cúp Đào Lý, tên là ‘Vệt môi đỏ thẫm’, nữ múa đơn.”

Chu Tự Hằng vỗ tay khen ngợi Minh Nguyệt từ tận đáy lòng, sau đó cậu rótmộtcốc nước đưa chocô, lại rút khăn giấy ra lau mồ hôi chocônữa, mọi hành động đều rất quen thuộc rồi nên vô cùng lưu loát và tự nhiên.

Trước tình hình này, Chu Tự Hằng miễn cưỡng duy trìsựtrấn định, nhưng hai tai lại bắt đầu đỏ lên, sau khi nhìn rồi cậu mới thấy đúng là ngựccôđãnhỏđimộtchútthật, nhưng ngoài miệng vẫnnóidối lừacô: “Vậy à? Saoanhkhôngthấy thế nhỉ.”

(Lời ít ý nhiều)

Minhcônương được bạn trai khen, cảm giác như vừa được ănmộtviên kẹo ngọt vậy.

“anhđangca ngợi em mà, Minhcônương củaanhạ.” Chu Tự Hằngđiđến chỉnh lạiâmlượng đài, sau đó nhấn nút tạm dừng, “Khi nào em ra hiệuthìanhsẽbật nhạc.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chu Tự Hằngđanggiơ tay gắp thức ăn cho Minh Nguyệtthìchợt dừng lại, mắt liếc nhìn ngựccômộtchút.

côcố ý nhấn mạnh hai chữ ‘Cực kì’, có cảm giác nhưđangtự khen ngợi bản thân vậy,nóixong cũng tự xấu hổ đỏ mặt, lại rụt người ngồi thẳng như cũ,nhỏgiọng bổ sung: “Lần tới emsẽmúa choanhxem.”

Minh Nguyệt luôn kiên trìtrêncon đường nghệ thuật đầy sỏi đá, nhưngcôkhônghề cảm thấy mệt mỏi hay chán nản,sựđam mê khiến cho tìnhyêunghệ thuật trongcôluôn cháy mãi, mà càngyêuthìsẽcàng có hứng thú để tiếp tục.

côlàm ra vẻ nhưmộtchiến sĩ sắpanhdũng hy sinh vậy, thần thái cao ngạo bất khuất vô cùng, Chu Tự Hằng xoa mặtcônói: “anhkhôngcần em phải chịu khổ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đối với hành động này, Chu Tự Hằng hoàn toànkhôngpháthiệnra.

nóixongcôliếc nhìn ra cửa sổ, dáng vẻ hơi có phần tiếc nuối,nói: “côgiáo có chỉ định em múa thử, nhưng cuối cùng lạikhôngchọn emđithi giải Đào Lý.”

Minh Nguyệt dịch người lại gần Chu Tự Hằngmộtchút, hỏi: “Em có thể làm gì giúpanhkhông?”

Minh Nguyệt thấy thế cũngkhônghề né tránh, dùng đôi mắt long lanh mờ sương của mình để nhìn thẳng cậu.

Lúc xoay tròn, nhìncôgiống nhưmộtđóa hoa Diên Vĩ màu đen vậy.

Những đôi giày múa bị rách củacônếu giữ lạithìchắc có thể chất đầymộtcái nhà kho mất.

Bầukhôngkhí làm cho cậu bắt đầu suy nghĩ miên man.

Minh Nguyệt yên lặngmộtlát, sau đó lấymộttờ giấy trong túi ra, viết vào đó vài dòng.

Lần này,côthựcsựđãhoàn thành bài múamộtcách rất xuất sắc.

Ăn canh cũng rất bổ cho ngực.

Chu Tự Hằng hônnhẹlên trán Minh Nguyệt, sau đó xoa đầucô, để chocôdựa vào vai mình.

nóitới đây,cômím môi cười, kéo cổ Chu Tự Hằng lại gần, ghé sát môi vào tai cậu,nói: “Em múa bài ‘Vệt môi đỏ thẫm’ này cực kì cực kì đẹp luôn.”

Chu Tự Hằng cũng cảm thấy vậy, từ bé đến giờ tất cả những hiểu biết của cậu về congáigần như chỉ đến từmộtmình Minh Nguyệt mà thôi.

Tuy nhiên cậuđãđiều chỉnh lại trạng thái của mình rất nhanh, ra vẻ chính nhân quân tử kéo lại vạt áo bị co lên của Minh Nguyệt, bình tĩnh hỏi: “Vậy bây giờ Tiểu Nguyệt Lượng củaanhmuốnđihẹn hò với bạn trai hay là ở đây tập múa tiếp nào?”

Lông mi của Minh Nguyệt vừa mềm vừa dài, tựa như hai cái quạtnhỏvậy,côngồi bệt xuống sàn, xấu hổ xoắn tay vào áo.

Màanhchồng này sau khinóixong còn nghiêm túc hỏi ý kiến của vợ nữa.

Mấy cậu con trai trong kí túc xá thường hay buôn chuyện khi về đêm, đề tàikhôngthể thiếu các nữ sinh, nhưng Chu Tự Hằngkhôngtham gia đánh giá.Tiết Nguyên Câu liền tổng kết rằng, đối với Chu Tự Hằngthìtrênthế giới chia ra hai loại congái,mộtlà Minh Nguyệt, hai là tất cả những người còn lại.

Minh Nguyệt đứng thẳng người, mũi chân chĩa xuống đất, liếc cậumộtcái,nói: “anhđangđộng viên em đấy à?”

“Em múa lúc nào nhìn cũng đẹp hết.” Chu Tự Hằng nhìn Minh Nguyệtnói.

Vì muốncôvui lên, cậu còn bổ sung thêm: “anhthấy như vậy cũng được rồi.”

(Weiyan)

Giọngnóicủa cậu rất thành khẩn, thần thái lại trang trọng, tựa nhưđanggiao phó chuyện đạisựvậy,nóixong, cậu liền nghiêng đầu, hai mắt nhắm lại.

sao? Rất hay!”

côuống hết bát canh rồinóitiếp: “Là từ ‘Vi Ngôn’ trong câu ‘Vi ngôn đại nghĩa’

Hương thơm ngào ngạt bay vào mũi Chu Tự Hằng, hai tay của cậu lạiđangđểtrêneocô, ngón tay chạm vào làn da mềm mại mịn màng.

Ngay đến cả chínhcôcũngkhôngthể tin nổi,côđãtập luyện được mấy hôm rồi, cũng phải nghe lời phê bình củacôgiáo đúng mấy hôm luôn, động tác xoay tròn mãi màkhôngthể hoàn hảo được.

Chương 99

Giờđanglà giữa trưa, ánh nắng chói chang làm nước bốc hơi, cuốn theo hương cỏ xanh nhènhẹ, quyện vào với mùi thơmtrêncơ thể Minh Nguyệt.

Cậu có phần sốt ruột, khi trưởng thành tính cách của cậuđãđiềm đạm hơn, nhưng trước mặt Minh Nguyệtthìcậu lạikhôngthể bình tĩnh được, đúng với dáng vẻ củamộtcậu con trai hai mươi tuổi nên có.

Chu Tự Hằng cảm thấy cậu và Minh Nguyệt rất hiểu ý nhau, lại vui mừng múc thêm chocômộtbát canh nữa để biểu đạt tâm trạng của mình lúc này.

Tiếp theo, trong lúc trao cho Chu Tự Hằngmộtnụ hôn triền miên,côliền lén nhét tờ giấy vào trong túi áo cậu.

Chiếc gương lớn sáng bóng phản chiếu hình ảnh hai người tựa sát vào nhau, thời gian nhưđangngừng trôi.

Cậu quyết địnhnóisang chuyện khác, kể chocônghe về việc cậu rút lui khỏi cuộc thi ACM để bắt đầu lập nghiệp, về tất cả những thứ bao gồm cả tiền vốnhiệntại, thành viên trong đội cùng với kế hoạch sản phẩm, hoàn toànkhônggiấu diếm bất cứ điều gì.

Chu Tự Hằngthậtsựkhôngđể ý đến vóc dáng của Minh Nguyệt, nhưng Minh Nguyệtthìlại cứ canh cánh trong lòng.

Minh Nguyệtkhônguống nổi nữa, vừa thầm than thở vừa hưng phấnnói: “Nếu trang web đó ra mắtthìemsẽlà người dùng trung thành nhất của cácanh.”cônháy mắt, dáng vẻ chân thành nhìn Chu Tự Hằng, hai mắt như thể sắp b*n r* sao vậy.

Giống nhưmộtngười chồng tốtđangbáo cáo lịch trình cho vợ biết vậy.

Minh Nguyệt mặt mày hớn hở hỏi ngay: “Vậyanhcó muốn xemkhôngChu Chu?”

“sựthậtchứng minh, đúng làkhôngthể giảm cân mà ngựckhôngbịnhỏđiđược.” Minh Nguyệt ănmộtmiếng rau, dùng răng cửa cắn như thỏ,nói: “Những tư liệu trong web cũngkhôngáp dụng được.”

Thấy đượcsựkhó xử củacô, Chu Tự Hằng lập tứcnóitiếp: “Nhưng mà hình nhưanhchưa từng được xem em múa bài nàythìphải.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 99