Dạng Thức Tâm Trí
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 108. Biến hóa khó lường
" Bất cẩn rồi! ". Quang Hải thầm tiếc.
" Em có cảm giác như có thứ gì đó đang muốn giúp chúng ta mạnh lên ".
Tuy vậy, Quang Hải cũng chỉ dám né tránh và chờ đợi sơ hở để phản công, chứ không dám đón đỡ đòn đánh của tên khổng lồ.
…
Nhìn như đơn giản nhưng kỳ thực lại rất khó khăn, nếu chạy thẳng tắp nhất định sẽ bị đuổi kịp, chỉ có thể luồn lách vào kiến trúc và địa hình để câu giờ.
Tuy có thể tiếp tục chiến đấu tay đôi với tên khổng lồ để tăng cường kỹ năng chiến đấu, nhưng anh cảm thấy việc này không cần thiết lắm.
Ba người Công Vinh, Tấn Tài và Văn Linh đối đầu trực diện với tên khổng lồ, không thể thoát thân ra khiến kế hoạch đổ bể giữa chừng.
Quang Hải chờ vài phút thì nghe tiếng bước chân từ xa chạy đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Bụp!! ". Quang Hải bị đánh bay ra ngoài, đập bể một bức tường vẫn chưa dừng lại, tiếp tục lăn lông lốc vào một đống đổ nát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thà cũng đồng đội sát cánh tới hơi thở cuối cùng còn an ủi hơn lúc này.
Bỏ qua lo lắng sinh tử, Quang Hải ít đi rất nhiều rụt rè, nhiều hơn mấy phần táo bạo. Nếu là lúc bình thường, chuyện này rất khó phát sinh trên người anh.
Tốc độ ra đòn của tên khổng lồ rất nhanh, Quang Hải phải tập trung tất cả tinh thần mới có thể kịp thời phản xạ né tránh.
" Thôi đừng cãi nhau nữa. Những tin tức này rất hữu dụng, chúng ta có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Lập tức hành động thôi ".
" Quá tốt! Quả nhiên vẫn sống lại ".
Việc của bọn họ là phải cầm cự và dụ tên khổng lồ đến được đó, sau đó ngắm bắn chuẩn xác để tiêu diệt hắn trong một lần.
" Vậy cũng quá nhanh đi à nha. Chỉ trong vài chục phút mà có thể nâng cao nhiều kỹ năng như vậy sao? Quá không thể tin nổi ".
Bốn người chia làm ba nhóm hành động, lần này chỉ có một mình đội trưởng Công Vinh ở lại thu hút sự chú ý của tên khổng lồ.
… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tấn Tài gân cổ lên tự đắc.
Nếu cậu không kịp thời dừng thời gian trong Không gian Tâm trí lại, rất có thể Quang Hải sẽ vì tử vong quá đột ngột mà tỉnh lại ở hiện thực.
Quang Hải chạy đến chỗ đặt pháo sẵn sàng lên đ·ạ·n ngắm bắn.
Quang Hải gật đầu, nhanh chóng nói ra vị trí đặt pháo và địa điểm có thể dùng để tiêu diệt tên không lồ.
Đó không phải sở trường của anh. Ít nhất phải có ba người cùng phối hợp mới tạo ra hiệu quả được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Đoàng! ". Tiếng s·ú·n·g vang lên, toàn bộ chiến trường trở nên yên tĩnh.
Tấn Tài cũng bắt đầu nhận ra điều khác lạ.
" Chỗ nào kết liễu nhanh chóng và ít đau hơn nhỉ? Sợ là đây sẽ không phải lần đầu tiên, mình nên thử nghiệm để rút kinh nghiệm cho lần tới ".
Ba người đồng đội bên cạnh anh cũng có tình cảnh tương tự.
" Ầm!! ". Khói bụi bị chấn động bay đầy trời.
Ngoài ra, còn có việc những ký ức về sử dụng vũ khí và chiến đấu sẽ tự nhiên xuất hiện trong đầu, một khi tiếp xúc với hoàn cảnh tương ứng.
Chỉ cần nhìn vào ánh mắt nhau, bốn người đều có thể rõ ràng cảm nhận được tâm tình ba động của đối phương.
Nếu là đội trưởng còn có thể sống lâu một chút, chứ cậu thì chắc cũng chỉ chịu được một đòn là tèo thôi.
" Quang Hải, nói ra phân tích của cậu đi ".
Không được, lần tới phải đổi nhiệm vụ mới được. Tèo một mình quá cô đơn.
Chỉ cần quen thuộc, bọn họ vẫn có thể ở khoảng cách gần đối kháng lại tên khổng lồ.
Kiểu gì cũng tèo, Quang Hải muốn thu thập nhiều thông tin hơn để phân tích ra điểm yếu của tên khổng lồ.
Tối quá! Im ắng quá! Cái c·h·ế·t thật là điểm kết thúc của tất cả sao?
Mà làm vậy cũng nguy hiểm không kém, chỉ một sơ sót là sẽ bị tên khổng lồ bắt được ngay.
" Suýt chút nữa thì không kịp phản ứng ". Diệp Phong thở phào.
Trong vài giây ngắn ngủi, Quang Hải liên tục né tránh và gây ra được một vết thương lên phần chân của tên khổng lồ.
Quang Hải bình tĩnh suy tư.
Làm người điều khiển toàn bộ những gì đang diễn ra, công việc của Diệp Phong cũng khó khăn không kém gì bốn người đặc công cả.
Quang Hải hét lớn vào mặt tên khổng lồ.
Quang Hải mở mắt bừng tỉnh, hơi thở gấp gáp dồn dập, tham lam hít lấy thứ không khí tràn đầy mùi khói thuốc s·ú·n·g.
Quang Hải khích tướng.
Thành quả này khiến anh cảm thấy rất nhiều cơ hội được mở ra, thế công của tên khổng lồ không phải là hoàn toàn không có cách nào chống lại.
Trong bốn người đặc công, khả năng chiến đấu tay đôi của anh là kém nhất, phần lớn thời gian, anh đều phụ trách về phân tích và lên kế hoạch.
Lúc nãy, tuy tốc độ của anh không tăng lên, nhưng tính cân bằng và khả năng phân tích, phản ứng trước địa hình phức tạp lại tăng cường đáng kể.
Cả người Quang Hải chảy đầy máu tươi, mỗi khối thịt đều bị chấn động đến nát tan.
Lần tới sống lại, kế hoạch của bọn họ sẽ càng hoàn hảo và toàn diện hơn, tránh cho tình cảnh tương tự xảy ra lần nữa.
Nếu lúc nãy không tham ra đòn mà tiếp tục né tránh thì đã không bị đánh trúng rồi.
Chương 108. Biến hóa khó lường
Các động tác đâm chém thọc quét được anh sử dụng càng ngày càng thuần thục.
Liên tiếp hai lần anh đều là người sống sót cuối cùng, đồng nghĩa với việc phải một mình chống lại tên khổng lồ.
Tên khổng lồ đã bắt đầu tiến về phía bọn họ, cuộc chạy đua với tử thần của bốn người lại phải tiếp tục.
Ba người đặc công như ba quả bóng xì hơi bị đập bay ra ngoài tắt thở.
Đội trưởng Công Vinh nhanh chóng kết thúc cuộc trò truyện.
" Cho cậu nói lại đấy. Dù có bị đập c·h·ế·t tôi cũng sẽ trừng to mắt lên nhìn vào tên to xác đó. Thằng này chưa bao giờ biết sợ là gì đâu ".
Ba người anh dũng chiến đấu, để lại đến chín vết thương trên người tên khổng lồ.
" Oanh!!! Ầm!! ". Lại là âm thanh cửa sắt quen thuộc bị đánh rơi.
" Em cũng có cảm giác như vậy. Lần đầu lái xe bọc thép, rất nhiều ký ức về kỹ năng lái xe và sử dụng xe bọc thép bỗng hiện lên trong đầu em như đã từng làm rất nhiều lần ".
Tất cả diễn ra thuận lợi cho đến khi xe bọc thép vì né tránh cục đá tên khổng lồ ném ra, mà cán phải ổ voi khiến xe bị lật nghiêng.
Tấn Tài và Văn Linh cùng nhau đi lấy xe bọc thép để về hỗ trợ đội trưởng Công Vinh.
Khó khăn lắm anh mới gây ra được hai vết thương nho nhỏ trên người tên khổng lồ, nhưng chỉ cần bị hắn đánh trúng một đòn, tính mạng của anh sẽ lập tức chỉ còn thoi thóp.
Tác giả: gakobitmiss.
Xương cốt trên người hắn rốp rốp vang động, đánh thức con quái thú khát máu tiếp tục săn mồi.
Văn Linh bật thốt lên kinh ngạc.
" Tất cả mọi thứ ở nơi này đều hoang đường. Mịa nó, c·h·ế·t bẹp dí còn có thể sống lại thì chuyện nhanh chóng học tập kỹ năng cũng chỉ coi là hơi khác thường chút thôi ".
" Thằng cờ hó to xác! Bọn tao sẽ còn quay lại đến khi nào tiêu diệt mày mới thôi. Có ngon nhào vô kiếm ăn nào! ".
Vì vậy nhất định phải lấy được xe bọc thép để tăng tính cơ động, cũng phải đề phòng khả năng sát thương tầm xa bằng sức ném của tên khổng lồ.
Nào ngờ đợt tấn công này của tên khổng lồ vẫn chưa chấm dứt, cùi chỏ của hắn phát ra tiếng xé gió, quét thẳng vào người Quang Hải.
Tấn Tài bức xúc.
Nếu không phải không may bị xi măng văng trúng, thì sẽ không dễ dàng ngã té ngã như vậy.
Anh chầm chắc s·ú·n·g trường AK, gắn lưỡi lê vào mũi s·ú·n·g, bước chân kiên định tiến về phía tên khổng lồ.
Có bốn người sống tiến vào, rất nhiều biến hóa không lường trước được sẽ xảy ra, cần Diệp Phong luôn luôn chú ý đến.
Biết một mình không thể nào là đối thủ của tên khổng lồ, nhưng trong đầu Quang Hải không hề cảm giác sợ hãi và nao núng chút nào.
Lần sống lại thứ tư.
Khoảng cách từ đây đến địa điểm tập kích của trọng pháo có hơn 500 mét.
Rút kinh nghiệm, nhất định phải rút kinh nghiệm!
Chẳng bằng kết thúc sớm để bốn người cùng sống lại chiến đấu, phần thắng còn nhiều hơn ".
Trong đội thì Tấn Tài là người ít lanh lẹ nhất, một phần là do tính cách nóng nảy, một phần là tố chất thân thể của anh thiên về lực lượng chứ không phải linh hoạt.
Chiếc xe bọc thép chôn thây mấy đồng đội chính là lời cảnh báo tốt nhất cho sức phá hoại khủng bố của hắn.
Bốn cặp mắt chạm vào nhau trong giây lát, Quang Hải thở phào nhẹ nhõm.
" Nếu sợ thì lúc cùng đường, cậu có thể dùng s·ú·n·g tự sát. Tôi đảm bảo sẽ dễ chịu hơn bị đập bẹp dí rất nhiều ".
Trong đó có một vết thương nặng nhất do đội trưởng Công Vinh gây ra, chém tên khổng lồ rớt một miếng to tướng.
Có một cỗ lực lượng vô hình nào đó đang giúp đỡ bọn họ đối kháng lại sức mạnh to lớn của tên khổng lồ.
" Lúc nãy tôi đã thử đối đầu trực diện với hắn rồi. Cơ hội chống lại là có nhưng rất mỏng manh.
" Nhắc đến em mới để ý. Hình như lúc chạy trốn tên khổng lồ, độ linh hoạt của em cũng tăng lên không ít.
Ban đầu còn cảm thấy địa hình chỗ này rất phức tạp, khó có thể chạy nhanh. Ai ngờ càng chạy xa càng cảm thấy thuận lợi hơn, giống như đã từng băng qua chiến trường này rất nhiều lần vậy ".
Văn Linh nói ra tình huống tương tự của mình.
Đội trưởng Công Vinh là người hiểu rõ đội viên của mình nhất, có vẻ cậu ấy đã thu thập được tin tức hữu dụng gì đó, vì thế liền hỏi.
Đây là lần đầu tiên trong đời anh chĩa họng s·ú·n·g phía mình mà không phải kẻ thù, có lẽ đây sẽ là trải nghiệm mà không người lính nào khác có thể có được.
Tên khổng lồ lập tức bỏ qua Công Vinh ngắm đến hai người còn đang mắc kẹt, đội trưởng Công Vinh chỉ có thể đến ứng cứu.
So với bị xé xác hay bị bóp c·h·ế·t, anh thích chủ động chọn cách hi sinh cho mình hơn.
" Ai da. Lại thất bại rồi sao? ". Quang Hải lắc đầu bất đắc dĩ.
Chương 108. Biến hóa khó lường
Từ độ rung động dữ dội của mặt đất, không cần chứng kiến anh cũng đã biết người đến là ai, cũng như kết cục của ba người đồng đội của mình.
Nhưng kỳ lạ là lần này, trong đầu anh bỗng toát ra rất nhiều ký ức về chiến đấu tay đôi cũng như sử dụng vũ khí lạnh.
Đầu s·ú·n·g gắn lưỡi lê ở trong tay Quang Hải càng múa càng trở nên lưu loát và biến hóa.
Mỗi lần sắp tèo thì ý thức đều sẽ dần chìm sâu vào bóng tối, mất đi mọi thông tin về thế giới bên ngoài.
Quang Hải nắm bắt đúng một cơ hội tốt, đâm thẳng lưỡi lê vào phần eo của đối phương.
Tên khổng lồ từng bước tiến về phía Quang Hải, như một con khủng long bạo chúa nhìn bữa tối của mình.
Khẩu pháo này rất nặng, một mình anh không thể nào sử dụng để bắn trúng tên khổng lồ, chưa kể tốc độ của tên khổng lồ còn rất nhanh.
Đội trưởng Công Vinh rút ra kết luận.
Quang Hải thầm vui mừng.
" Lại là cảm giác này. Kỹ năng chiến đấu giống như trực tiếp được truyền vào đầu mình vậy ".
" Có vẻ như trong quá trình chiến đấu, những kỹ năng liên quan sẽ bị động trau dồi một cách nhanh chóng ".
Tên khổng lồ điên cuồng đập phá khiến mặt đất như bị bom đ·ạ·n cày qua, đất đá bay tứ tung.
Thân hình Diệp Phong từ hư vô xuất hiện.
Quang Hải nói là suy đoán của mình.
Quang Hải lắc đầu phản bác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tên khổng lồ nhìn thấy còn một mục tiêu vẫn còn sống, thì trên mặt nở ra một nụ cười tàn nhẫn.
Tên khổng lồ chẳng hề thua kém, giống như vận động viên bóng chày đánh liên tiếp ba cú " Home Run " mãn nhãn, cho mỗi người một đòn kết liễu.
Cầm lên một khẩu s·ú·n·g lục, Quang Hải có chút do dự chĩa thẳng vào đầu mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.