Dạng Thức Tâm Trí
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 109. Nỗ lực cuối cùng
Tổng thời gian cầm cự là bốn phút, chỉ còn thiếu một phút nữa thôi là có thể kéo tên khổng lồ đến vị trí ngắm bắn.
Đội trưởng Công Vinh cảm nhận được tâm trạng phấn khích và tự tin của các đồng đội thì rất hài lòng.
Dòng nước ấm thần kỳ đó ngoài giúp anh hồi phục thể lực, vậy mà còn có thể tăng cường sức mạnh và tốc độ phản xạ của thân thể.
Thực ra, Công Vinh còn tưởng mình đã kiệt sức từ trước đó cả vài phút rồi cơ.
" Văn Linh nói đúng. Kế hoạch của chúng ta đã thành công 99% rồi, chỉ thiếu một chút nữa thôi.
Nhất định phải nhớ kỹ những gì đã làm trước đó, không để xảy ra bất cứ sai sót nào ".
Lần sống lại thứ 15, Văn Linh tách ra đi lấy xe bọc thép, để lại ba người chiến đấu với tên khổng lồ.
" Thôi hai anh đừng cãi nhau nữa. Chúng ta đã rất gần với chiến thắng rồi.
Nhưng không may là phát đ·ạ·n đầu tiên bắn ra, lại sượt qua tên khổng lồ hơn một gang tay.
" Gào ". Dao găm đâm sâu vào n·ộ·i· ·t·ạ·n·g đau đớn khiến tên khổng lồ gào thét dữ dội.
Trong đêm tối, một viên đ·ạ·n pháo lao nhanh với tốc độ gần 900 m/s, như một viên sao băng xuyên cơ thể tên khổng lồ.
Dòng nước ấm kỳ lạ lại lần nữa xuất hiện, tràn khắp toàn bộ cơ thể, giúp sức mạnh và tốc độ phản ứng của anh trong ngắn hạn tăng lên gấp bội.
Văn Linh, Quang Hải và Tấn Tài sẵn sàng lấy thương đổi thương, để giúp đội trưởng Công Vinh quen thuộc dần với thế công của tên khổng lồ, nhanh chóng năng cao kỹ năng chiến đấu.
" C·h·ế·t chưa? ". Quang Hải lập tức rời khỏi bệ ngắm, lao nhanh về phía tên khổng lồ.
Đội trưởng Công Vinh nổi giận đến hai mắt đỏ ngầu, bạo phát ra sức chiến đấu siêu việt bình thường.
Nếu là bình thường chắc chắn là vậy.
Bảy? Tám? Hay là mười lần?
Tấn Tài vỗ ngực đảm bảo.
…
Lần sống lại thứ 22, đội trưởng Công Vinh cảm thấy đã có thể một mình giữ chân tên khổng lồ, nên bốn người lại y theo kế hoạch hành động.
" Rất tốt, bắt đầu hành động! ".
Sức phản kháng của tên khổng lồ ngày càng yếu ớt, cho đến khi vô lực phản kháng, đổ ầm trên mặt đất.
Trên lồng ngực tên khổng lồ có một lỗ máu cực lớn, chiếm gần hết 1/3 lồng ngực của hắn.
Bốn người bọn họ vậy mà lại xuất hiện ở một trận chiến tranh diễn ra cách hiện tại hơn 60 năm trước.
Làm sao có thể chứ!
Nhưng như vậy vẫn chưa đủ để tiêu diệt được hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 109. Nỗ lực cuối cùng.
Công Vinh cổ vũ sĩ khí của đội.
Lần sống lại thứ 33.
…
Nhưng Công Vinh đã không còn chút sức lực nào để động đậy bất kỳ bộ phận gì trên cơ thể nữa.
" Vậy mà vẫn chưa c·h·ế·t. Thằng này sống dai như đỉa vậy ".
Bây giờ phương án tốt nhất bọn họ đang có vẫn là vận dụng đ·ạ·n pháo xuyên giáp 105mm.
Ở chỗ xa hơn còn có vũ khí mạnh hơn, nhưng thời gian không cho phép.
Cho đến hiện tại thì Công Vinh đã có thể khẳng định rằng, nơi này rất có thể đang tái hiện một Chiến dịch từng xuất hiện trong lịch sử của Việt Quốc.
Thứ hai, mục tiêu của tên khổng lồ rất rõ ràng, đó là tiêu diệt bốn người bọn họ.
Máu tươi ồ ạt chảy ra từ người tên khổng lồ, ướt đẫm cả mặt đất.
Để có thể kéo dài thời gian cầm cự trước tên khổng lồ đến năm phút, mấy lần sống lại này, cả bốn người đều ở lại để chiến đấu trực diện với hắn.
Thừa dịp tên khổng lồ bị mất trọng tâm, Công Vinh bám vào phía sau lưng, nhanh chóng đâm một đao vào miệng vết thương của hắn.
" Oanh ". Bàn chân khổng lồ dậm xuống, máu tươi văng tung tóe.
Thứ ba, mọi loại s·ú·n·g đ·ạ·n, s·ú·n·g máy tầm trung cho đến hạng nặng, đều không thể gây sát thương chí mạng cho tên khổng lồ, mà chỉ có thể tạm thời áp chế thế tấn công của hắn.
Va chạm cực mạnh khiến tên khổng lồ bị đánh bay ra hơn mười mét mới dừng lại.
Trong lúc đối đầu trực diện, tinh thần của họ phải luôn tập trung căng cứng, mới có thể kịp thời làm ra né tránh.
Tên khổng lồ biết mình bị dụ vào bẫy, nào còn cho bọn họ cơ hội bắn phát đ·ạ·n pháo thứ hai, bắt đầu nổi điên lên tiêu diệt cả bốn người.
Cầm dao găm trong tay, anh như một sát thủ ẩn núp trong bóng tối, sẵn sàng tung ra những đòn chí mạng.
Tác giả: gakobitmiss.
Quang Hải thầm mắng một câu liền gia nhập vào chiến đấu.
Đội trưởng Công Vinh lúc này cũng đã tiến vào trạng thái mạnh nhất, một dòng nước ấm chảy xuôi trong cơ thể, cường hóa thể chất của anh về mọi mặt.
Viền vết thương vì bị ma sát với viên đ·ạ·n ở nhiệt độ cao, cháy đen khét lẹt, vì vậy mà máu chảy ra rất ít.
Năm phút!
Chưa bao giờ Công Vinh cảm thấy năm phút có thể dài đến như vậy.
" Dạ vâng đội trưởng. Anh cứ yên tâm, em đã nhớ hết tất cả đường đi nước bước trong đầu rồi, đảm bảo không chệch một li nào ".
Ba người Công Vinh, Văn Linh, Tấn Tài lập tức cầm vũ khí xông lên như bầy sói đói khát, nhân cơ hội này tiêu diệt tên khổng lồ.
Mà cũng có thể hơn cả thế nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
…
Quang Hải la lớn lao lên.
Nếu có thể nắm được cách sử dụng, tin rằng phần thắng sẽ tăng lên rất nhiều.
Lần sống lại thứ 32, Quang Hải rút kinh nghiệm ngắm bắn, viên đ·ạ·n pháo đánh xuyên cánh tay phải của tên khổng lổ, khiến hắn bị thương, chiến lực giảm đi rất nhiều.
" Đội trưởng vẫn còn ở trên người hắn! Mau lên, kéo anh ấy ra ngoài ".
Tên khổng lồ dù bị thương nặng, nhưng sức sống lại cực kỳ mãnh liệt. Tay trái còn lại vòng ra sau, bắt lấy Công Vinh, sau đó ném mạnh anh xuống đất.
Khoảng cách thẳng tắp không xa nhưng tốc độ của tên khổng lồ quá nhanh, chỉ có thể vừa đánh vừa lùi mới đến đó được.
Nghi hoặc này chỉ có thể tạm gác lại, bởi vì tên khổng lồ kia vẫn cứ mãi đeo bám theo bốn người không bỏ.
Dù cho Tấn Tài trước kia là một người nóng tính và hay mắc sai lầm, nhưng qua sự kiện lần này, cậu ấy đã tiến bộ rất nhiều.
Chiến đấu cực kỳ thảm liệt, bọn họ thậm chí cắt đứt một chân của tên khổng lồ, nhưng đổi lại là sự hi sinh anh dũng của Tấn Tài, sau đó là Văn Linh.
" Oanh ". Một tiếng đ·ạ·n pháo vang vọng cả bầu trời.
Mọi người lên tinh thần nào, chúng ta dốc hết toàn lực, tiêu diệt tên khổng lồ trong lần cuối cùng này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từng sợi cơ bắp trên người anh vì vận động quá sức mà đều đã đình công.
Lần sống lại thứ 18, Quang Hải cùng Văn Linh tách ra, để lại Tấn Tài và Công Vinh ở lại chiến đấu.
Chiến dịch Trần Đình 1954 diễn ra giữa Quân đội cách mạng Việt Quốc và Quân đội Thực Dân xâm lược.
Tốc độ của tên khổng lồ đã đạt đến gần với tốc độ phản ứng cực hạn của con người.
Cho dù một người ở lại làm mồi nhử, ba người còn lại tản ra trốn đi thật xa, tên khổng lồ cũng sẽ bằng cách nào đó, tìm ra được vị trí từng người một, cho đến khi tiêu diệt hết cả bốn người mới thôi.
Dựa vào việc vận dụng các loại vũ khí nóng có sẵn trên chiến trường, cùng khả năng né tránh được rèn luyện qua nhiều lần sinh tử, càng ngày càng kéo dài thời gian đối đầu với tên khổng lồ hơn.
" Nói thì dễ lắm. Sao cậu không thử tự mình ngắm bắn xem coi. Sợ là một cọng lông cũng bắn không trúng ấy chứ ".
Chương 109. Nỗ lực cuối cùng
Chỉ cần lần này có thể khiến tên khổng lồ bị thương nặng hơn chút nữa, nhất định có thể tiêu diệt hắn ".
Cả bốn điều này khiến tên khổng lồ dường như là bất khả chiến bại.
Lần sống lại thứ 26, tổng thời gian cầm cự là bốn phút ba mươi giây.
Lần sống lại thứ 30, bọn họ đã có thể dụ tên khổng lồ đến được vị trí ngắm bắn của đại pháo.
Bốn người cực kỳ ăn ý, luân phiên thay đổi vị trí, thay nhau chia sẻ áp lực từ tên khổng lồ.
Quả nhiên, vừa tới nơi, đã thấy ba đồng đội đang vây công tên khổng lồ.
Rất nhiều thứ ở chiến trường này đều vượt quá sự hiểu biết của Công Vinh.
Mỗi lúc anh mệt đến nhịn không nổi nữa, bỗng trong thân thể lại có một dòng nước ấm chảy xuôi từ trên xuống dưới, bổ sung thể lực cho anh.
Nhưng nơi này lại chẳng bình thường chút nào cả.
Khả năng sống lại, cùng việc các kỹ năng chiến đấu đang không ngừng tăng lên mỗi lần chạm chán, khiến bốn người còn có hy vọng.
Công Vinh liều mạng bám chặt, tay cầm dao găm thì dồn sức cứa mạnh mở rộng thương thế.
Quá nhiều lần thất bại khiến anh không dám chủ quan chút nào, chỉ khi chắc chắn xác định rằng tên khổng lồ đã bị tiêu diệt anh mới có thể yên tâm được.
Bốn người bọn họ không biết đã sống lại biết bao nhiêu lần rồi nữa.
" Bụp bụp ". Tiếng bước chân đạp mạnh đến nỗi bụi đất nhảy lên dữ dội.
Nãy mà bắn trúng ngực hay đầu thằng to xác đó là xong luôn rồi. Đâu cần phải đánh nhau khổ sở chi cho mệt ".
Thứ nhất, đến hiện tại, một đối một thì không một ai trong số bốn người có thể cầm cự dưới tay tên khổng lồ quá một phút.
Tên khổng lồ rống to giận dữ, đưa tay định vồ lấy Quang Hải còn trên không.
Công Vinh né tránh đòn tấn công trong gang tấc, sau đó nhảy lên người tên khổng lồ, liên tiếp cắt ra nhiều vết thương sâu hoắm trên người hắn.
Sau nhiều lần c·h·ế·t đi sống lại như vậy, tổ đội đặc công bốn người ngày càng quen thuộc với phong cách chiến đấu của tên khổng lồ.
Chính vì có nó giúp, nên anh mới chèo chống được đến tận bây giờ. Anh không biết dòng nước ấm đó là thứ gì.
Công Vinh biết tên khổng lồ đang đến để kết liễu anh vì lần này anh là người sống sót cuối cùng trong đội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa mở mắt ra, Tấn Tài đã tiếc nuối la to.
Áp lực vì vậy mà tăng lên rất nhiều, nhưng đồng thời cũng giúp Công Vinh rèn luyện chiến đấu càng hiệu quả hơn.
Thứ tư, theo tính toán, để đưa được tên khổng lồ đến vị trí ngắm bắn của đại pháo, ít nhất phải cần cầm cự năm phút mới đủ.
Quang Hải không chịu thua châm biếm.
" Suýt nữa thì thành công rồi. Mịa nó quá đáng tiếc. Quang Hải, sao cậu ngắm bắn mấy lần vẫn thiếu chính xác thế.
Tấn Tài cầm trong tay một tấm cửa xe đặt trước người làm thuẫn, như một con trâu nước lao lên, đâm sầm vào chân còn lại của tên khổng lồ, khiến hắn nghiêng ngả sang một bên.
Mồ hôi như tắm chảy xuống mắt khiến tầm nhìn của Công Vinh trở nên nhòe đi. Khóe mắt cay xè khiến ánh mắt anh đỏ bừng khó chịu.
Đội trưởng Công Vinh hồi tưởng lại cảm giác lúc bộc phát sức mạnh lúc nãy của mình.
Quang Hải vì vậy thoát được một kiếp.
Lúc Quang Hải chạy đến thì cả ba người đều đã mất mạng. Anh liều mình tấn công, đổi thêm được vài vết thương nữa trên người tên khổng lồ mới bỏ mình.
Công Vinh còn nhớ rõ những điều Quang Hải đã tổng kết ra trước đó về tên khổng lồ.
Đòn thế vừa dứt, Quang Hải từ sát bên chạy lên, dẫm mạnh lên lưng Văn Linh, bay mình lên không, họng s·ú·n·g đâm vào cánh tay tên khổng lồ.
Tên khổng lồ ra sức lắc người, muốn hất tung Công Vinh ra ngoài.
Ba người còn lại cũng nhân cơ hội này, đâm chém ra nhiều vết thương trên người tên khổng lồ.
Văn Linh xoay lưỡi lê sắc bén quét ngang chém vào chân tên khổng lồ.
Văn Linh vội vàng khuyên nhủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.