Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 107. Cảm giác rất dô mót

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107. Cảm giác rất dô mót


Tên không lồ chớp ngay thời cơ, nhảy lên thật cao rồi đáp cái rầm xuống thân xe.

Anh trở mình tiến vào vị trí lắp s·ú·n·g máy, điều chỉnh góc độ, nã thẳng vào tên khổng lồ.

Trước mắt anh, từng dòng máu đỏ thẫm chảy ra từ trong đống sắt vụn.

Âm thanh vang dội toàn bộ chiến trường, lấn át cả tiếng giao tranh của q·uân đ·ội Việt Quốc và quân địch.

Định xong phương án trong đầu, Quang Hải lập tức quay trở lại để báo cho đội trưởng Công Vinh biết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ở một bên khác, Quang Hải thì chạy về phía xa hơn, anh có nhớ được hướng đó chính là nơi q·uân đ·ội địch đặt pháo phòng thủ.

Tình thế của hai người lúc này đang cực kỳ nguy hiểm. Tốc độ của tên khổng lồ nhanh hơn hai người rất nhiều, nên họ chỉ có thể dựa vào các kiến trúc công sự để né tránh và cầm chân hắn.

Vì để tạo bất ngờ, tăng tính cơ động, q·uân đ·ội Việt Quốc chỉ điều động pháo binh và bộ binh tham dự, không mang theo các xe tăng.

Văn Linh không dám chần chờ, cài số lùi lại.

Ba người ở trong cũng bị va đập cho đầu óc choáng váng.

Năm 1954, bộ đàm vô tuyến còn chưa được phát minh, liên lạc từ xa cực kỳ khó khăn. Bốn người cần phải phối hợp cực kỳ ăn ý mới có thể thực hiện hóa phương án này.

Tuyệt vọng sao? Không có, Quang Hải biết chắc các đồng đội sẽ không tuyệt vọng.

Cho dù là một người lý tính và không tin vào những chuyện quỷ quái, Quang Hải cũng phải thừa nhận là niềm tin của bản thân bắt đầu hơi lung lay rồi.

Chiếc xe bị tên khổng lồ đập đến bẹp dí lại trên mặt đất, mặt đất cũng bị đè lún xuống tạo thành một hố sâu.

Cửa xe mở ra, đội trưởng Công Vinh ngay lập tức đỡ Tấn Tài lên xe đóng cửa lại.

Đội trưởng Công Vinh và Tấn Tài vừa lùi vừa x·ả s·úng, lợi dụng hoàn cảnh địa hình giữ một khoảng cách an toàn, đồng thời thu hút sự ý của tên khổng lồ.

Hắn giơ lên hai nắm đấm to lớn, liên tục đập mạnh xuống, khiến chiếc xe từ từ vặn vẹo biến hình.

" Thật sự là niềm vui ngoài ý muốn ".

Loại pháo 105mm này được đế quốc Mỹ viện trợ cho q·uân đ·ội Thực Dân, có tầm bắn tối đa lên tới hơn 11 kilomet.

Chiến dịch lần này diễn ra ở vùng đồi núi phía Bắc Việt Quốc, có địa hình hiểm trở.

Nhờ giây phút kéo giờ ngắn ngủi của đội trưởng, Tấn Tài kịp thời lăn mình sang một bên né tránh.

" GàOoooo!!! ". Tên khổng lồ đấm ngực rống to, thể hiện sức mạnh của kẻ chiến thắng.

Tên khổng lồ nhặt lên những khối xi măng chừng quả bóng đá, ném mạnh về phía xe của ba người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bốn người đặc công y theo kế hoạch chia ra hành động.

Quang Hải bắt đầu có chút hoài nghi về cái thế giới này.

" Có chuyện gì thế này? Chẳng lẽ mình là thiên tài lái xe bọc thép sao? Vừa sờ vào là có thể học được ngay ".

Với lực lượng cực kỳ biến thái của tên khổng lồ, khối xi măng lao như đ·ạ·n pháo, lướt sát qua xe bọc thép, đập xuống đất nổ tung.

Hắn lập tức lao nhanh về phía bốn người, mỗi bước chân đều khiến cho mặt đất rung động dữ dội.

So với tốc độ thì sức mạnh của tên khổng lồ kinh khủng hơn nhiều. Hắn có thể dễ dàng húc đổ tường bê tông, nắm đấm mạnh mẽ dễ dàng phá tan mọi chướng ngại trước mặt.

Một chiếc xe bọc thép phá vỡ bức tường bên cạnh, lao ra từ trong đống gạch đá.

Nhưng anh có thể tưởng tượng ra sự khó chịu của các đồng đội trước khi bị đè bẹp. Đó khẳng định là một cảm giác rất dô mót.

Nắm đấm to vung lên, một trụ bê tông bị đập gãy làm đôi. Mảnh vụng bay tung tóe, bắn trúng người Tấn Tài, khiến anh vấp té xuống đất.

Những gì phát sinh hôm nay đã hoàn toàn vượt qua vốn hiểu biết bấy lâu nay của anh.

Xe bọc thép lập tức mất cân bằng lật nhào về phía trước.

Tên khổng lồ hất đi đất đá trên người đứng lên. Cú v·a c·hạm không hề hấn gì với hắn cả. Hắn rống to giận dữ, chạy đuổi theo xe bọc thép.

Liên tiếp mấy viên xi măng ném ra, trong đó một viên vậy mà trúng ngay bánh xe bên trái.

Dù không chứng kiến toàn bộ quá trình, anh cũng biết kết quả của ba người đồng đội mình là gì rồi.

Mà tình thế này đâu cho phép Quang Hải có nhiều chuẩn bị như vậy, chỉ có thể tự mình sờ soạng thử nghiệm.


Quang Hải lập tức xem xét khẩu pháo, nghiên cứu cách sử dụng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc Quang Hải chạy về, theo tiếng rống tìm tới thì đã muộn.

Tác giả: gakobitmiss.

Văn Linh thừa cơ hội này tách ra, thuận lợi lấy đến một xe bọc thép còn hoàn chỉnh của quân địch, phá khóa nổ máy, chạy về hỗ trợ hai người.

Trong đầu giống như có từng đoạn ký ức liên quan đến việc lái xe bỗng nhiên xuất hiện, giúp kỹ năng lái xe của anh tăng lên nhanh chóng.

Đội trưởng Công Vinh ngay lập tức dừng bước chân, quay lại giơ s·ú·n·g trường lên, xả đ·ạ·n vào đầu của tên khổng lồ.

Tên khổng lồ gặp khó, lập tức thay đổi chiến thuật.

Thật kỳ lạ là nãy giờ năm người chiến đấu, cả chiến trường như tách ra một khối để dành riêng cho bọn họ.

Công Vinh vội vàng thúc giục.

Duy chỉ có một vài lô cốt bê tông dày cộm mới có thể làm hắn vướng tay một chút.

Quá thê thảm!

Chờ chuyện này kết thúc, anh nhất định phải bình tâm tổng kết lại tất cả, xem coi rút cục nguyên nhân của những chuyện này là gì.

Tên khổng lồ cũng phản ứng cực nhanh, chân còn lại ngay sau đó giơ lên, chuẩn bị tung một cước đá kết liễu Tấn Tài.

Ba người Công Vinh, Văn Linh và Quang Hải lập tức đề cao tinh thần, tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.

Quân đội Việt Quốc và quân địch đều chẳng hề ra tay giúp đỡ bên nào cả.

Văn Linh âm thầm lo lắng.

Lần này đến phiên hắn lợi dụng công sự che chắn, chạy theo sau xe bọc thép.

Chỉ cần có thể khiến hắn bị cố định ở đó trong giây lát, anh nhất định có thể khai hỏa chính xác để tiêu diệt đối phương.

Lúc này, tên khổng lồ đã áp sát rất gần hai người.

Tốc độ của tên khổng lồ không hề kém, nên cơ hội chỉ đến một lần. Nếu để hắn có đề phòng trước, vậy thì kế hoạch này của bọn họ sợ rằng sẽ vô dụng.

Nhưng tình thế của hai người đội trưởng quá khẩn cẩn, có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào, Văn Linh chỉ có thể cắn răng đẩy nhanh tốc độ hơn nữa.

Quang Hải vui mừng.

Bỏ qua những đau đớn trước khi tèo, thì bất tử quả thật quá tuyệt vời. Bọn họ có thể bỏ qua mọi lo lắng mà to gan đi thử nghiệm hết thảy khả năng.

Chương 107. Cảm giác rất dô mót

Thậm chí Văn Linh còn cảm giác như trước đây mình đã điều khiển xe bọc thép rất nhiều lần, chỉ cần nhìn vào các thiết bị xung quanh thì trong đầu sẽ tự động hiện ra cách để sử dụng.

" Mịa nó. Đến phiên ông mày phản công rồi thằng cờ hó c·hết tiệt ".

Văn Linh cực kỳ ngạc nhiên nhưng chỉ có thể tạm gác nghi hoặc sang một bên, tập trung vào chiến đấu.

Xe bọc thép rất chắc chắn nên vỏ ngoài chỉ bị biến dạng một chút. Nhưng do quá nặng, nên một khi bị lật xe, rất khó để trở xe lại.

" Đội trưởng, anh Tấn Tài, hai người nhất định phải cầm cự chờ em tới ".

Tấn Tài thoát c·hết trong gang tấc, thở phào nhẹ nhõm. Nếu bị giẫm c·hết t·ại c·hỗ cảm giác chắc chắn sẽ không dễ chịu chút nào.

Cửa xe đã bị kẹt cứng, ba người Công Vinh, Tấn Tài, Văn Linh hoàn toàn bị mắc kẹt bên trong, không thể thoát ra.

Chỉ một người mà lại có khí thế của cả một đội quân, khiến những người lính xung quanh không dám tiến lại gần ngăn cản.

Chỉ nặng 2 tấn nên độ cơ động rất cao, còn sử dụng được đa dạng nhiều loại đ·ạ·n khác nhau, nên rất được ưa chuộng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xe bọc thép lao nhanh trên mặt đất gồ ghề lởm chởm vì bị tàn phá bởi bom đ·ạ·n, thân xe liên tục xóc nảy, khiến việc lái xe trở nên rất khó khăn.

Càng lái Văn Linh lại càng cảm thấy thuận tay, xe bọc thép cũng ngày càng ổn định hơn.

Trước mắt thì ít ra bên mình vẫn được hưởng chút lợi thế từ chuyện này.

Tầm mắt đảo qua khu vực điều khiển pháo, Quang Hải có thể rõ ràng biết được phải thao tác thế nào để có thể ngắm bắn một cách chính xác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vọc vạch một hồi học xong cách điều khiển khẩu pháo, Quang Hải xác định địa điểm tốt nhất để dụ tên khổng lồ đến.

Chiếc xe đập vào gờ đất, xoay tròn bay lên không trung hai vòng mới đập xuống đất, kéo lê ra một vệt dài.

S·ú·n·g AK trên tay hai người không biết đã hết đ·ạ·n bao nhiêu lần, đến nỗi họ phải nhặt lên v·ũ k·hí dưới đất để sử dụng.

Dù tính cơ động đã tăng, nhưng bình thường vẫn phải cần từ 2 đến 3 người cùng thao tác, mới có thể nhanh chóng điều chỉnh phương hướng, nạp đ·ạ·n và ngắm bắn.

Văn Linh kịp thời lái xe bọc thép trở lại hỗ trợ.

Tiếng la hét đau đớn hoàn toàn bị âm thanh nện đập đi tai nhức óc đè lại, cho đến khi im bặt.

Chiếc xe không hề dừng lại, đâm thẳng vào người tên khổng lồ, hất ngã hắn sang một bên.

Trở lại với hai người đội trưởng Công Vinh và Tấn Tài.

Hắn nhấc chân lên, dẫm thẳng xuống người của Tấn Tài.

Hỏa lực mạnh mẽ từ xe bọc thép phát huy hiệu quả, áp chế lại tên khổng lồ, khiến cho hắn không còn dám lấy thân thể đón đỡ trực diện.

" Lái xe đi mau! ".

" Ầm!! Oanh ". Hai tiếng v·a c·hạm liên tiếp vang lên.

Tên khổng lồ dùng một tay che lại ánh mắt, đầu đ·ạ·n bắn vào cánh tay rồi rơi xuống đất bộp bộp, mà chẳng thể để lại v·ết t·hương nào.

Chỉ một mình Quang Hải rất khó điều khiển khẩu pháo ngắm bắn mục tiêu có tính linh hoạt cao.

Tin tưởng xương cốt da dẻ của tên khổng lồ dù cứng cáp đến đâu, cũng không thể chống lại loại đ·ạ·n xuyên giáp 105mm chuyên để phá xe tăng bọc thép này.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn, theo chiếc xe dần bẹp dí, đè ép xuống người bọn họ.

Nhưng dù là viên đ·ạ·n cỡ lớn, cũng chỉ có thể khiến hắn chịu vài v·ết t·hương sâu hơn, chứ không đến nỗi chí mạng.

" Vữa nãy là c·hết đi rồi vẫn có thể sống lại, đến hiện tại là vừa nhìn đã biết cách sử dụng. Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy? ".

Nhưng chỉ vừa chạm vào khẩu pháo, trong đầu Quang Hải bỗng nhiên hiện ra rất nhiều ký ức liên quan tới cách sử dụng.

Nhất là việc ngắm bắn, cần có kỹ năng và kinh nghiệm nhất định, phải được đào tạo chuyên nghiệp mới có thể ngắm bắn chính xác.

" Ầm ầm ầm!! ".

Không nỡ nhìn!

Tên khổng lồ dường như cảm nhận được sự khiêu khích của mấy con kiến trước mắt, giận dự rống to.

Cũng vì thế mà loại đ·ạ·n pháo xuyên giáp chống xe tăng này chưa được quân địch sử dụng, vẫn còn nguyên ở đó.

Bụi đất văng lên không, che chắn tầm nhìn phía trước xe, khiến Văn Linh rất khó khăn né tránh.

Quả nhiên ở đó, Quang Hải tìm thấy một khẩu pháo 105mm, bên cạnh còn đặt một thùng đ·ạ·n xuyên giáp chưa sử dụng.

" Gàooooo!!! ".

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107. Cảm giác rất dô mót