Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 93

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 93


Hôm nay Tây Sơn sớmđãđược thanh tràng, bọn thủ vệ chỉ cần canh giữ ở chân núi các giao lộ, chủ yếu làtrênđườngđi. Sau này suy xét cẩn thậnmộtchút, đây vốn là để cho các học trò có thể bôiù dưỡng tình cảm cũng để thả lỏng tâm tình, nếu như mang theomộtđống thị vệsẽkhiến nhân dân kinh sợ cũng khiến các học tròkhôngthể thoải mái.

Editor: Hân Pi Sà (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tựa như nhìn thấy bộ dáng bị mọi người phỉ báng của A Đoàn, nụ cười ở khóe miệng càng sâu. Dù sao cuộc đời ta cũngđãbị hủy, sống cùng sống c·h·ế·t cùng c·h·ế·t,khônggả cùng người cũngkhôngsao. Thân là tỷ muội, tự nhiên muốn cùng nhau, ngươi rất nhanh cũngsẽđitheo ta…

cônương vừa rồinóiHứa Tâm Dao vừa nghe thấy Vệ Trường Hận cũng xúc động, nhưng màkhôngchịu được bộ dáng xấu hổ của Hứa Tâm Dao liền châm chọc: “ Làm sao mà đến phiên ngươi chứ, ngươi nên tự biết mìnhmộtchútđi!” Nghiêng đầu liếcmộtcái “Cũngkhôngxem lại đức hạnh của bản thân!”

A Đoànkhôngnói, Hứa Tâm Dao lại càngkhôngdám nghị luận, tất cả mọi người đều cười lên, sung sướng khi nhìn thấy người gặp họa “Cũngkhôngbiết Hứa gia tính chuyện của nàng như thế nào, tuy là thân thích nhưng đến cùng cũngkhôngphải con ruột. Hơn nữa cha nàng chếtkhôngminh bạch,thìcòn ai dám cưới nàng vào cửa chứ?”

Sắc mặt vị tiểu thư mặc xiêm y xanh kia trầm xuống, muốn vỗ bàn đứng dậy, bên cạnh lại xuấthiệnmộtvị mặc xiêm y hồng vội vàng chạy vào đưa tay kéo lại, nhìn thoangs bốn phía, pháthiệnánh mắt mọi ngườiđangnhìn, hơi lúng túngnói: “Tú Vân!” Dùng sức ấn người ngồi trở lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vị tiểu thư mặc y phục xếp li màu lục, sắc mặt kín đáonóivới hai người khác: “khôngbiết hai người nàosẽmay mắn được Nhị hoàng tử hộ tống? Ta nghe ca canói, nhị hoàng tử lớn lên trông rất đẹp, so với nữ tử chúng ta còn có thể đẹp hơn.”

"An Dương công chúakhôngcần phảinói. Tam tiểu thư Hứa gia lại là Thái tử phi chính miệng Hoàng thượng thừa nhận. Bây giờ Thái tử điện hạ vẫn chưa trở về, nhị hoàng tử thân là đệ đệ, tự nhiên phải chiếu cố, người đừng nghĩ nữa, chúng ta khổng thể nào.”

mộtngười đỏ mặt,mộtngười mặt lạnh, Sơ Noãnđưa tay kéo tai Tú Vân, dùng sức ấn nàng lại gầnnóinhỏ: “Lan Bìnhnóikhôngsai, ngươikhôngcần nghĩ đến nhưng việc đó. Nhị hoàng tử thân vàng ngọc, ngươi quên còn có An Dương công chúa và Tam tiểu thư Hứa gia sao?”

Mọi người cảm thấy thất vọng lại có chút khinh thường, bị người khácnóithành như vậy vẫn còn có thể cười nhưkhôngcó chuyện gìthậtlà yếu đuối hết mức, tậtkhôngthú vị! Mỗi người quayđitiếp tục việc của mình,khôngquan tâm gì đến Hứa Tâm Dao nữa. Hứa Tâm Daokhôngdấu vết thu hết vẻ mặt của mọi người vào tầm mắt, rũ mắt che dấusựâmngoan.

Xem náo nhiệtthìkhôngquản chuyện lớnnhỏ, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn xem Hứa Tâm Daosẽlàm gì.

Ai biết được đến giờ Thái tử điện hạ vẫn chưa trở về!

Sau đó trực tiếp quyết định, mỗi xe ngựa chở hai vị tiểu thư, bên ngoài là các học trò nam cưỡi ngựađitheo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Lời Lan Bìnhkhôngdễ nghe, nhưng là vì tốt cho ngươi, lờithậtthìkhó nghe,khôngcần nghĩ nhiều,khôngcó khả năng”

Chỉ là cười lạnh nói: "Chúng ta tốt xấu gì cũng là thân thích, ta khuyên ngươi, đừng có mơ mộng hão huyền"

Bàn tay bên trong áo nắm chặt, sắc mặtkhôngmảy may đổi có chút dè dặtnói: “Ta đương nhiên biết mình là thân phận gì, nhưng mà ta chỉ muốnnóicho mọi người thôi” Hơi hơi cúi đầutrênmặt tràn đầy chua xót: "Ta như vậy làm sao có thể mơ tưởng đến Vệ tướng quân, đương nhiên là các vị tỉ muội vẫn xứng hơn”

khôngcómộtchút tức giận nào như mọi người mong đợi, cũngkhôngtìm vị tiểu thư kia cãi nhau.

Hứa Tâm Dao thủ hiếu ba năm, giờ cũng sắp mười tám, nhưng ngay cảmộthônsựcũng còn chưa được định, làgáilỡthậtrồi.

Ngô Tử Ngọc cũng học tại Thái Nam, thân phận hoàng tử lại có tướng mạo xuất sắc, làm cho danh tiếnghắnở bên học viện của nữ tử được rất nhiều người biết.

Từ đây đến Tây Sơn, cũng phải hơn nữa canh giờ.

Những ngườiđangngồi ở đây,tuổi vẫn còn chưa đến lúc phải định chung thân. Tuy là Thái tử phiđãsớn dịnh nhưng còn trắc phi đâu? Còn hầu thiếp đâu? Lúc trước nhiều người nghĩ Hứa gia tam tiểu thư này tuổi còn quánhỏ, trước tiên thành thân nhưngkhôngthể viên phòng. Nhưng nếu nàng viên phòng trước, sinh đucợ trưởng hoàng tôn vậy trắc phi phải như thế nào?

khôngtính là cao thủ, nhưng tự bảo vệ mình coi như có thừa. Chủ yếu, chính là học trò nữ bên này.

Hứa Tâm Daoyêuthích màu trắng mộc mạc, trong thời gian thủ hiếuthìcàng thường xuyên dùng màu này, cho nên quanh năm đều là bạch y. Hôm nay mặcmộtbộ váy sắc trắng của ánh nguyệt nho nhã,trênbúi tóc cũng chỉ có mấy viên châu tầm thường ngoài rakhôngcòn trang sức gì khác. Hơi dừng lại trước cửa, nhìn ánh mắt soi mói của mọi người từ từ chuyển hướng sang mình.

khôngbiết là ai lại tiếpmộtcâu: "gáilỡthìgáilỡ, dù sao nhà các nàng cũngđãcómộtngười, nhiều thêmmộtngười cũng chẳng sao”

nóixin lỗi làkhôngthể, chỉ lànóixấu sau lưng bị bắt gặpthìcó chút xấu hổ.

Hoàng Hậu nương nương còn có thể chấp nhận ngươi làm con dâu nàng sao?

"Cho ngươimộtThế Tử gia,hắncũngsẽkhôngthèm để ý ngươi " (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mùa xuân hàng năm, Thái Nam đều tổ chức hội cho tất cả nam nhi lẫn nữ nhi học cùng nhau tại vùng ngoại thành Tây Sơn. Tây Sơnkhôngphải chỉ đơn giản làmộtngọn núi mà đó là cả dãy núi liên tiếp nhau, ở giữa còn có dòng sông dài Hoành Đoạn. Tuy là nam nữ học cùng nhau nhưng mà cũng chỉ có thể nhìn nhau qua dòng sông. Đương nhiên phong cảnh Tây Sơn vào đầu xuân đẹp khổng thể tả, khắp núi phủ đầy hoa đào hoa lê, các tiểu thư ở đâykhôngbiếtđãđibao nhiêu lần nhưng vẫn cảm thấyyêuthích.

Cũng chỉ có thểnóimộtchút lời cay đắng...

Học trò cả nam lẫn nữ cộng lại cũng mấy trăm người, làmộtcon số rất lớn, mà tất cả đều là con cái quan lại trong triều hay thậm chí có cả long tử phượng tôn, hộ vệ là điều đương nhiên. Nhưng mà cũng cầnmộtsố lượng thủ vệ rất lớn, sau nàythìNhậm viện trưởng suy nghĩ ramộtcách rất hay, là tất cả các học trò nam đều phải tập võ, thân thể cường tráng, mỗi người có chút công phu quyền cước.

"Cũngkhôngbiết sau này nhà nàosẽcưới phải người con dâu như vậy."

Còn có thể bảo vệ ngươi nữakhông?

Hứa Tâm Dao nhếch môi cười nhu hòa, trong đầu chợt lóe lên cảnh tượng mà nàngkhôngthể nào quên, trong mắt lần nữa lóe lên tiaâmngoan. Muội muội tốt của ta, có Thái tử còn chưa đủ, còn muốn cả Vệ Trường Hận, nhưng ngươi có ohúc khi để hưởng sao?khôngbiết nếu Hoàng thượng biết ngươi cùng Vệ tướng quân có quan hệ

Tú Vân vừa xấu hổ vừa tức, trái lại Lan Bình, khẽ nhếch cằm bộ dángkhôngcó việc gì cả, càng nhìn càng thấy tức. Tốt xấu gì cũng còn chút lí trí, biếtkhôngthể làm lớn chuyện, chỉ lôi kéo nữ tử áo hồng phân xử: “Sơ Noãn ngươinóixem việc này là lỗi của tao sao? Ta chỉ vô cớnóithế thôi mà nàng lại làm vậy với ta”

Xoay người, đối với vị tiểu thư ngồi sau bình thường quan hệ cũngkhôngtệ,trênmặt có chút ngượng ngùng, có tìnhnóiđể mọi người đều nghe: “Nghenóihôm nay Vệ tướng quân cũngsẽcùng đến,khôngbiết aisẽcó vinh hạnh được Vệ tướng quân hộ tống?”

"Nếukhôngphải ngươi mang tâm tư khác, vậy ngươinóiđến chuyện đó làm gì?" Lan Bìnhkhôngnhường chút nào.

"Tùy là chỉ hôn cho Thái tử và Thái tử phi, nhưng mà Thái tử điện hạ còn chưa trở về, cũngkhôngai biết khi nào Thái tửsẽvề. Thái tử là thân nam nhi, thành thân chậmmộtchút vẫnkhôngsao nhưng vị kiathìcó thể sao?cônương già rồikhôngcòn xinh đẹp nữa, khi Thái tử trở về còn muốn lấy nàng nữa sao?”

Lời nàyrõràng là bày tỏsựsung sướng khi thấy người khác gặp nạn, nhưng cố tình là chẳng có ai phản bác.

Chương 93

Thảo luận, mìnhsẽngồi hai bên trái phải của xe ngựa vàkhôngbiết aisẽtới làm hộ vệ.

đangnóihăng say, người bên ngoài đột nhiên kéo tay nàng, nhíu nhíu mày, sau đó theo mắt người kia nhìn ra cửa, thần sắc liền ngưg trọng, chớp chớp mắtkhôngnóinữa. Hứa Tâm Daomộtthân bạch y đứng ở cửa, thanhâmvừa rồi cũngkhôngnhỏ, nàng tất nhiên là nghe được.

Tiếng thảo luận rôm rả lại bắt đầu.

Cho dù mặt mũikhôngưa nhìn nhưnghắncũng làmộtngười đáng để gã, có nhà nào màkhôngmuốn người con rễ nhưhắn.

Lúc ngẩng đầu lên vẫn duy trì nụ cườinhẹ.

mộtcônương mặt tròn khác cười lạnh, châm chọcnói: “Ngươi nghĩ mình có thể giống Trương Y Sở mấy năm trước trực tiếp bay lên trở thành Lĩnh Nam Thế Tử Phi sao? Đừng có mà nằm mơ Trương Y Sở mặc dù gia thếkhôngnổi bật nhưng cũng là tài nữ nổi danh, dung mạo còn là đệ nhất mỹ nhân.”

khôngthiếu oán khí đổ lên người A Đoàn. Mình đợi mãi vẫnkhôngđược gả cho người ấy. Còn nàngthìtốt rồi, chính miệng vàng lời ngọc của Hoàng Thượng thừa nhận nàng, cho dù thànhgáilỡthậtthìThái tử vẫn phải cưới.

Rất nhanh Hứa Tâm Daosẽtròn mười tám, nét ngây thơtrênmặt toàn bộ đều biến mất, dung mạo trưởng thành lại càng xinh đẹp, cho dùkhôngcó kim trâm làm nền cũng diễm lệ hơn những người ở đây rất nhiều. Trước tầm mắt của mọi người còn khẽ cười rồi ngồi xuống chỗ của mình, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đầu xuân còn vương lại cái khí se se lạnh, cáccônươngđãsớm mặc vào những trang phục mùa xuân, hàng thuê Quảng Đông ômnhẹvòng eo, quảthậtlàmộtcảnh rất đẹp. Nắng ban mai vừa chiếu, bên trong phòng học rộng rãi từng nhóm học trò vây quanh..

Qua hồi lâukhôngbiết là ai đột nhiênnói.

"Ngươi!"

Lời này tuy rằng nghe rất yếu đuối nhưng đềunóitrúng tâm tư của mọi người, hơn phân nửa người ở đây đều muốn gả cho Vệ Trường Hận! Cũngkhôngtiếp tục chèn ép Hứa Tâm Dao nữa, chỉ là ngượng ngùng cười đắc ý.

"Ở đây nhiều người như như vạy, ngươikhôngnên cùng LAn Bình cãi nhau ầm ĩ,thậtlà ngượng c·h·ế·t.”

"mộtnữcônhi, chỉ có thể dựa vào đại phu nhân sống ưua ngày,nóikhôngchừng khi đó ngay cả đồ cưới cũngkhôngcómộtmón. Cha nàng trước đây tham ô hối lộ, nhà cũng bị xét, tài sản bị tịch thuthìlấy đâu đồ cưới chứ? Đại phu nhânyêuthương nàng, cũng chỉ do nể mặt phu quân, chứ làm sao có thể đối đãi như congáichứ?”

Ba người tuy rằng hạ thấp giọng, nhưng cũngkhôngphải làthìthầm, những người ngồi gần đó vẫn ngherõ. Sơ Noãn vừanóixong, cáccônương ngôi bên cạnh liền đỏ mặt ngượng cười, tâm trạng thảo luận cũngkhôngcòn.”

Đề tài bàn luậnkhôngthểkhônglà du xuân.

Tuy rằng năm ấy trở vềhắnnóitim mình có cbhút rung động., nhưng đến giờhắnvẫn chưa thành hôn!

Vệ Trường Hận tuyđãlà tướng quân, nhưnghắnkhi còn bé vẫn ở ngoài,hiệnnay hồi kinh tuổi tác cũngkhôngtính là lớn, mấy năm nay cũng tới Thái Namhọc. Vệ Trường Hận là ai? Đây chính là ái tương của Hoàng thượng trong mấy năm này.đinơi nào cũng manghắntheo,mộtcâunóicủahắncòn hơn 100 câu của người khác!

Ở giữa hai viện làmộtbức tường, nhưng mà muốn ngăn cách giữa học trò nam và nữkhôngphải chỉmộtức tường là được. Thiếu niên mộ ngả, thiếu nữ hoài xuân,mộtbức tường làm sao ngăn cản? Cơ hội tốt như vậy có ai mà chịu bỏ qua? Cách nhaumộtxe ngựa, nhưng khi di chuyển màn xe lay động gian trong ngoài đều có thể thấyrõ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 93