Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 92

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 92


Nhưng màkhôngđợi được đến ngày hôm sau, vào đêm hôm đó A Đoànđãxảy ra chuyện, khi mình chạy đếnđãlàmộtmảnh sáng đỏ rực!

"Ngàikhôngđivào, Hoàng Hậu nương nương làm sao biết đượcngài quan tâm nàng!"

(*)khôngthành côngthìthành nhân: thành nhân ở đây là hi sinh bản thân vì việc lớn, việc có ý nghĩa…

Ngẩng đầu muốn nhìn Ngô Đồng,hắnđangnhẹnhàng sờ cốc trà đến xuất thần, lại mơ mơ hồ hồ, giống như căn bảnkhônghề nghe Giang Vạn Línói. Giang Vạn Lí thu tay thành quả đấm, liều c·h·ế·t,nóitừng câu từng chữ “Hoàng thượng thân là nam tử thân thể tự nhiênsẽtốt hơnmộtchút, nhưng Hoàng hậu nương nươngthìkhôngnhư vậy…”

Editor: Hân Pi Sà

hắnlúc nàyđangtrầm mặt phê duyệt tấu chương, vị hoàng thượng tuổi cònnhỏ, lại lên ngôi chưa lâu nhưng uy thế lại rất lớn, giống như bây giờ lạnh lùng ngồi đó,khônggiận mà uy. Hơn nữa những chuyện xảy ra gần đây làm cho sắc mặt hoàng thượng ngày càng lạnh, ngoài mình ra, cũng chả ai dám lại gần.

Về phần đời này...

Giang Vạn Lí quỳ rạptrênmặt đất che ngực ho khankhôngngừng, quamộthồi lâu mới hoãnxuống. Thở hổn hển ngẩng đầu nhìn ánh mắt băng lãnh của Ngô Đồng, cười cười, vẫnkhôngsợ tiếp tụcnói: "Nếu hôm nay nô tàiđãdámnóinhư vậy,thìtuyệt đốikhôngnghĩ tới có thể còn sống!"mộtcước kiathậtsựdùng rất nhiều khí lực, chỉ mớinóimộtcâu Giang Vạn Lí lại khôngkhống chế được bắt đầu ho khan.

Khi đó là lần đầu tiên mình nhìn thẳng vào người tỷ tỷ này của A Đoàn. Trước kia cũng từng gặp qua, nhưng mà cũng chỉ gật đầu mà thôi, chưa bao giờ đem nàng để ở trong lòng. Biết nàng gả chomộthọc sinh nghèo Thái Nam, nhưng màmộtnăm sau sinh bệnh qua đời, nàng mang thân mìnhđangmang thai trở về nhà mẹ đẻ, vẫn ở góa, người ngoài rất hiếm khi gặp nàng, hầu như nàngkhônghề ra cửa.

"Hoàng Thượng bảo trụhậu vịđãlà gian nan, nhị phòng kia còn nháo thêm!"

"A Đoàn!"

Những thứ đó đều là việcnhỏ, cho nên có thể giấu diếm.

rõràng là chếtmộttrăm lần cũngkhôngđủ!

Rất tốt, chỉ là mộng, chỉ là mộng...

"Ngay cả tẩm cung cũngkhôngnguyện ý ở, trực tiếp chyển sang trắc điện."

"Cho dù hôm nay Hoàng Thượng ban nô tài tội c·h·ế·t, nô tài vẫn phảinói!"

rõràng chính là hạ bẫy!

Lập tức thả lỏng ngồi xuống ghế.

Giang Vạn Lí vừađira, bọn tiểu thái giám canh ngoài cửa lập tức ào ào lại hỏi “Hoàng thượng có gì phân phó sao?”mộtđám người líu ríu, nhưng lạikhôngdám gây raâmthanh gì lớn. Lúc này ai mà dám náo loạn? Ngoài trừ vị công côngđãbầu bạn bên Hoàng thượng từnhỏnày.

"A Đoàn nàng yên tâm,khôngcó Hứa gia, nàng như cũ vẫn là Hoàng hậu của ta, là Hoàng hậu duy nhất."

Nô tài cẩn thậnđitới bên ngườiNgô Đồng, khom người hỏi "Hoàng thượng?"

Lưu ngươimộtmạng chính là để cho A Đoàn luyện tập. A Đoàn lòng mềm yếu, ngươi là tỷ tỷ cùng huyết thống với nàng cho nên để nàng luyện tập là thích hợp nhất. Dù sao tâm địa ngươi so với người ngaoì còn đọc ác hơn gấp trăm lần, rất thích hợp để A Đoàn hiểurõsựthật.

"Ngài biết, thân thể Hoàng Hậu nương nươngvốn dĩkhôngphải là rất tốt, sau khi sinh nhị hoàng tử sau thân thể lại càng yếu. Mấy năm nay qua,khôngbiếtđãthành bộ dạng gì, chẳng lẽ ngàithậtsựmuốn nhìn Hoàng Hậu nương nương như đèn dầu mỗi ngàymộtchútmộtchút đến khi cạn dầuthìtắt sao"

"Hoàng Thượng..." Giang Vạn Lí trừng mắt.

Ngô Đồng đứng bên cửa sổmộthồi lâu mới xoay người, kinh ngạc nhìn cốc tràtrênbàn, giật mình đến đây là bộ trà cụ A Đoàn thích nhất, nàng luôn nở nụ cười xinh đẹp khéo léo bưng nó tiến vào, oán tráchnóihắntại saokhôngchịu nghỉ ngơi, tại soakhôngchú ý đến thân thể mình, tất cả như mới hôm qua.

mộttiếng cuối cùng còn theo sát khí, đối với nhị phòng kia nhẫn nạiđãsớm đến cực hạn!

Xanh bạch đế? Vị tiểu công công mù mịt,khôngphải phần lớn ấm trà đều có màu như vậy sao? Đơn giản chỉ là mỗi bình cómộthọa tiết tiết khác nhau, rốt cụcthìGiang công công muốn bình nào? Đại công công trong mắt lóe lên tia kinh hãi,khôngtin nhìn Giang Vạn Lí “thậtsựmuốn lấy bộ này? Lỡ như Hoàng thượng nổi giậnthìsao?”

Đôi mắt phiếm hồng liền trở lại bình thường, lý trí cũng trở lại. Gợi lênmộtnụ cười chua xót,điđến bên người Giang Vạn Lí khom người kéohắntừtrênđất dậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Từnhỏđãngười kế vị,sựkiêu ngạođãsớm ăn sâu vào trong xương tủyhắn.hắnđứng bên ngoài Vô Ưu cung cúi đầu bồi hồiđãcảm thấykhôngthể tưởng tượng được. Nhưng mà Hoàng thượngnóihắnđãđivào? Mấy năm qua, cửa cung chưa mở ra thêm lần nào, cho nên Hoàng thượng là vụng trộm lẻn vào?

Ánh mắt lại có chút ẩm ướt nhưng cuối cùng vẫnkhôngthể khóc.

Nếukhôngphải là người thân của nàng,thậtmuốn đem nhị phòng của Hứa gia toàn bộ ngũ mã phanh thây!

nóiđến đây liền kích động, lết vài bước đến chân Ngô Đồng.

Bưng trà nóng đễn chỗ Ngô Đồng, Giang Vạn Lí khẽ khom ngườinhẹgiọngnói: "Hoàng Thượng người nên nghỉ ngơi uống chút trà?" Đúng như dự đoán, vẫnkhôngđáp lại. Ngón tay run run cuối cùng cũng trở nên kiên định, mang khay trà đặt trong tầm mắt của Ngô Đồng, sau đó nhanh chóng lui về sau hai bước quỳ xuống.

Luôn miệngnóiHứa nhị lão gia đềukhôngnguyện ý xưng, gọi thẳng là vô liêm sỉ, có thể thấy được có bao nhiêu hận!

Ngô Đồng lập tức mở to mắt từtrêngiường đứng bật dậy, hai mắt kinh hãikhôngngừng thở hổn hển. Nô tài gác đem nghe thấy tiếng động vội vàng mang đèn lồngđivào “Hoàng thượng, ngài làm sao vậy?” Khiếp sợ nhìn thần sắc Ngô Đồng, hoàng thượng là làm sao vậy?

Chương 92

Khi đó A Đoànchết, vì bảo toàn thể diệnnàng, cũng vì thành toàn nguyện vọngnàng. A Đoàn quá thông minh, khẳng định biết, chỉ khi nàng c·h·ế·t, Hứa gia mới có thể hoàn toànkhôngcó việc gì, tham sống sợ c·h·ế·t cũng tốt, ít nhấtkhôngcòn làchướng ngại vật của người khác. Quốc mẫuđãchết, cũngkhôngai lại túm lấy Hứa giakhôngthả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nô tàinóinhững lời dĩ hạ phạm thượng như vậy, nô tài cùng ngài và Hoàng Hậu nương nươnglớn lên với nhau, nô tài tự nhận cùng những chũ tới kháckhônggiống, cho nên hôm nay nô tài mới có thểnóinhững lời này. Haongf thượng, nô tài van xin người, Vô Ưu cung khép kín cửa, nhưng nếu ngài muốn vàothìai có thể cản được? Ngài mỗi ngày đều ở bên ngoài nhìnthìđược gì chứ?”

Cắn răng: "đi, đem bộ trà cụ xanh bạch đế mang đến đây!”

"Nàngkhôngmuốn gặp ta, nàng vĩnh viễn cũngkhôngmuốn gặp ta..."

Giờ khắc này, thời gian qua bao lâu Giang Vạn Lí đềukhôngbiết, chỉ nghe Ngô Đồngnhẹgiọng, trầm thấp lại khàn khàn hỏi "Nàng hôm nay... Thế nào?" Trong giọngnóicẩn thận cùng hoài niệm làm cho Giang Vạn Líđỏ mắt, nghẹn ngàonói: "Hoàng Hậu nương nương mấy ngày nay ăn rất ít, cònkhôngnhiều bằngmộtđứa trẻ ăn."

Cho nên, việc nàykhônglàm lớn ra, chỉ là bí mật đem Hứa lão nhị cùng Hứa Tâm Dao xử tử mà thôi. Người khác đều tưởng là Đế - Hậu mâu thuẫn kịch liệt Hoàng Hậu mới có thể làm ra việc thảm thiết như vậy. Ngày xưa A Đoàn giao hảo với nhiều người, cho nên tất cả mâu thuẫn chuyện này đều đổ lên mình, thậm chí Thái tử cũng oán thần mình.

Trán dán lên mặt đất lạnh băng,khôngnhịn được liền run rẩy.

"Vậy tại sao cứ phải hao tốn thêm nữa, Hoàng Thượng ngài..."

hiệntạiđãlàm lớn chuyện lên, Trương giakhôngcó việc gì thoát cái sạchsẽ, nước bẩn tất cả đều hất lên người Hứa nhị lão gia kia!

"Làm sao ngươi biết takhôngđivào?"

Đồ ngu kiabị lừa mà còn tự đắc!

"Chẳng lẽ Hoàng Thượngthậtsựmuốn cùng Hoàng Hậu nương nương hành hạ nhau đến c·h·ế·t sao!"

Ngô Đồng ngồi bên gương đồng cúi đầu,khôngbiết qua bao lâu đột nhiên đập mạnh lên bàn, toàn bộ cái bàn đều rung rung. Thiên tính vạn tínhkhôngnghĩ tới các nàng thế nhưng đánh chú ýlên người Thái Tử! Ỷ vào Thái tử tuổinhỏdễ dụ, cho nên dụ Thái tử mang thư cho A Đoàn!

Từtrênghế đứng lên,khôngmuốn lại suy nghĩ về nữ nhân ghê tởm kia,khôngmuốn nghĩ nàngnóicái gì trong lòng ngưỡng mộ mìnhđãlâu, nghĩ tới cái này đều cảm thấy ghê tởm! Hung hăng nhìn về phía gương đồng, thở hổn hển, ánh mắt hung ác, gân xanh nổi lên,cười tàn nhẫn.

Chờ xem, rất nhanh, ngươi cũng có thểđigặp lão cha của ngươi, như ngươi so vớihắnsẽbi thảm hơn gấp trăm lần!

"Là muốn cho Hoàng Hậu nương nương nhặt xác sao!"

thậtlà buồn cười, hay cho thân thúc thúc...

Bên trong Ngự thư phòng, Ngô Đồngmộtthân hoàng phục đen ngồi ngay ngắn ở phíatrên. Ngoài trừ đại thái giám Giang Vạn Lí bên cạnh hầu hạthìkhôngcòn kẻ nào khác. Trong điện sáng chưng, những vật trưng bày đều là trân phẩm, nhưng chỉ có mỗi hai người khiến cho nội điện trông trống trải lạnh lẽo. Giang Vạn Lí ngay cả thở cũngkhôngthể thoải mái, cẩn thận đánh giá vị quân vương bêntrên.

Ngô Đồng cũng biết việc nàykhôngthể kéo dài được nữa, mày kiếm ngưng tụ,nóithẳng: "Ngươi tự mìnhđiđến Hứa giamộtchuyếnnóicho quốc công, nếu như ngày mai trước buổi trưa Trẫm còn chưa nghe được tin tức Hứa gia phânrõquan hệ, như vậy…"

Cho thái tử manglá thư nàyđi,khôngchỉnóiHứa giahiệntại bấp bênh, cònnóichính mình cùng nàng có đứa con, nàng mang trong bụng chính là con của mình! Còn có đứanhỏbức họa, từ bức họa kia nhìn, đứa bé kia cùng chính mìnhthậtsựcó vài phần giống nhau!

Hứa Tâm Dao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Vạn Lívung tay áo, trực tiếp ra lệnh “Có gìmộtmình tasẽgành chịu, cứđilấyđi”phá phủ trầm chu "Tamộtmình gánh chịu,đilấy!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

hiệntại biết sợ, khóc lóc nức nở chạyđicầu quốc công, vẫn quỳ trước cửa sám hối. Quốc côngcũng làkhônghiểu, huynh đệthìthế nào? Nữ nhi ngươi hết thảy đều bịhắnlàm hại! Quốc công thế nhưng còn mềm lòng, còn chạy tới cầu Hoàng Thượng,nóingàn vạn lưu chohắnmộtcái mạng.

Ngô Đồnghiệntại tâm tình thập phầnkhôngtốt, nghĩ tới những việc ở kiếp trước, cả người đều trở nênâmtrầm. Nô tài vốn còn muốnnóicái gì, nhưng mà nhìn dến ánh mắt như độc xà của Ngô ĐỒng liền vội vàng gật đầu nhanh chóng lui ra ngoài, quả thự quá dọa người!

Dựa vào ca ca dựa vào cháugái, được vinh hoa.hiệntại núi dựađãngã liềnkhôngchút do dự chạy sang phe đối thủ bên kia! Quảthậtlà ngukhôngai bằng, Hoàng hậu còn sốngthìHoàng thượngsẽkhôngphế hậu, Trương đại nhân kia cũngthậthiểm ác! Nếukhônglàm sao có thể biết rấtrõđiều này vẫn lôi kéo vị Nhị hứa lão gia kia xuống tay?

Giang Vạn Líkhôngthèm để ý bọn tiểu thái giám, xoay người nhìn về phía cánh cửađangđóng chặt. Trong mắt lóe lênmộttia do dự, nhưng cuối cùng cũng hạ quyết tâm,khôngthành côngthìthành nhân! (*)khôngthyể cứ để Hoàng thượng tiếp tục như vậy mãi,cứ như vầythìvị kia còn chưa có chuyện gìthìHoàng thượngđãngã gục rồi.

"Ngươi cùng trẫm lớn lênkhôngphải là lí do để người coi trời bằng vung!”

Nếukhôngphải mình chắc chắn khẳng định chưa bao giờ chạm qua nàng, cũngsẽcho rằng đứanhỏnày là của mình!

hiệntại rất tốt, thế nhưng còn buôn bán giở thủ đoạn buôn bán muối lậu! Buôn bánmuối lậu là tội lớn, ngay cả Hoàng Thượng cũngkhôngthể làm nhưkhôngthấy! Buồn cười nhất là,hắnthế nhưng chạy đến chỗ Trương thượng thư đại nhân, khuê nữ của Trương đại nhất là quý phi, liền hô hào đòi phong nàng ta làm hoàng hậu, chuyện này cũngkhôngnhỏ!

nóiđến đây Giang Vạn Lí cũng phấn khởi, ngực cũngkhôngđau, đápmộttiếng dạ, hấp tấp chạy ra khỏi cung.

Lúc ấymộtcây đuốc liền thiêu sạchsẽtất cả mọi thứ, A Đoàn các nô tài đềuđitheo nàng cùng nhau c·h·ế·t,khôngcó chứng cớ càngkhôngcó người làm chứng, mìnhthìlại tâm như tro tàn, căn bản là chưa bao giờ nghĩ tới muốnđikiểm chứng cái gì, chỉ muốn có thể c·h·ế·t cùng A Đoànthìtốt rồi. Cuối cùng vẫn là Giang Vạn Lí mang bộ mặt xám như tro cùng vẻ mặt sợ hãi Hứa Tâm Dao đến thỉnh tội.

Trước giờ hoàng thượng đâu có bộ dạng yếu đuối như vậy?

Chợt ngẩng đầu, chân thành khẩn thiếtnói: "Nô tàikhôngbiết Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu nương nương ngày sau định làm như thế nào, nô tài chỉ biết long thể quan trọng hơn! Hoàng Thượng bộ dạng của ngài mấy năm nay là gì chứ? Liên tục vài năm, mỗi này chỉ ngủ hai ba canh giờ, thân thể bằng sắt cũngkhôngchịu nổi!”

khôngdám hỏi là chuyện gì, chưa bao giờ thấy hoàng thượng như vậy, biết nhiềusẽchết sớm.

Giang Vạn Lí che ngựcđitới bên ngườiNgô Đồng, nghe đượchắnnóiđến việc này, sắc mặt cũngtrầm xuống, thậm chí có chútâmngoan "Hoàng Hậu nương nương mấy năm naykhôngra cửa cũngkhôngmàng đến việc ở hậu cung,mộtnhóm phi tầnđãbắt đầu rục rịch, vài năm này,trêntriều chuyện muốn phế hậu ngày càng lớn!"

"Nếu Hoàng thượng vẫn còn luyến tiếc hoàng hậu nương nương vậythìtự mình mềm mỏng xuống nướcmộtchút, cứ tiếp tục như vậythìkhi nào mới có thể như lúc đầu?"

"Khụ, khụ khụ..."

Cáo lão hồi hương, đó làthể diện cuối cùng A Đoàn và Hứa gia, tất nhiên phải cho.

"Liền cùng nhau làm."

"Khụ, khụ khụ..."

Vừa dứt lời ngực liền bịmộtlực lớn đánh tới, Giang Vạn Lí trực tiếp bị đạp ngã dưới đất, còn chưa hồi thần lại truyền đếnmộttiếng động lớn, Ngô Đồng phẫn nộ đứng lên, long ỷ cũng bị lệch quamộtbên. Đôi mắthắnửng đỏ gắt gao nhìn chằm chằm Giang Vạn Lí “Ngọcnóithêmmộtcâu thử xem”

Lờinóira dị thường bình tĩnh, nhưng chính là bình tĩnhnhư vậy, lại làm cho người ta cảm thấy chua xót.

Giang Vạn Lí thần sắc biến đổi liên tục,thậtsựkhôngdám tin Hoàng Thượng làm ra hành vi lẻn vào như vậy! tiểu trộm hành vi! Ngô Đồng chậm rãiđiđến bên cửa sổ, trong mắtmộtmảnh vắng lặng,khôngchút sức sống: “Nàng hận ta thấu xương, cũngyêuta thấu tâm. Nàng đem tất cả những gì của chúng ta vào dĩ vãng, có thể đốt cũng có thể némđi.”

Nhìn sắc mặtâmtrầm như trước của Hoàng thượng, cắn cắn răng, im lặng lui xuống. Đối với việc Giang Vạn Lí rờiđi, Ngô Đồngkhôngcó chút phản ứng nào, thần sắc cũngkhôngbiến hóa nửa phần, tầm mắt vẫn chung thủy nhìn vào tấu chương trong tay.

Trước giờ đềukhôngđem người này để ở trong lòng, cuối cùng làm hại A Đoàn lại là nàng!

Lặng lẽ nâng mắt nhìn chiếc đồng hồ tây dương treotrêntường,đãqua hai canh giờ, mà Hoàng thượng ngay cả tư thế ngồi cũng chưa dổi, vẫn ngồi thẳng tắp, công vụ trong tay vẫnkhôngngừng, sau giờ ngủ trưađãbắt đầu ngồi đến bây giờ, cũng đến lúc dùng bữa tối. Cố gắng lấy dũng khí vài lần nhưng mà vẫnkhôngdám bước lên khuyên.

"Đoạn vĩ cầu sinh vẫn là cả nhà cùng c·h·ế·t, để chohắntự chọn!"

rõràng ngườiđangở độ tuổi cường tráng nhất, nhưng thân hình lại vô cùng gầy gò, ngay cả xương gò má cũng lộ ra hết.

Thường ngày lén lút tham ô nhận hối lộ chiếm đoạt dân nữ quả thực chính là nhiều đếmkhôngxuể! Lúc trước thời điễm còn Hoàng Hậu nương nương, Hứa gia thế cường,khôngai dám trắng trợnkhôngkiêng nểnóira. Mấy năm nayqua, Hoàng Hậu nương nương thế lực suy giảmhắncònkhôngbiết thu liễm! Hoàng Thượng giúp bao nhiêu lần? Thu thập cục diện rối rắmbao nhiêu lần!

"đixuống!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cũng may Hoàng Thượnganhminh, việc vừa xảy ra liền truyền chỉ cấm người của Hứa gia tiến cung, cũngkhôngcho bọn họ vào thăm Hoàng hậu nương nương. Nhưng cách này chung quy vẫnkhôngphải kế lâu dài. Hoàng hậu nương nương tuykhôngra khỏi cung nhưng mấy năm này người của Hứa giamộtthángsẽđến bái kiếnmộtlần. Bây giờđãsắp đầu tháng, cũng sắp đến thời gian bái kiến.

Tại sao lại mơ thấy chuyện kiếp trước, từ lúc đoàn viên cùng A Đoàn,đãrất lâukhôngcòn thấy giấc mộng này nữa. Cho là ác mộngthìcũng chỉ làmộtmảnh trời lửa đỏ rực hoàn toànkhônggiống như hôm nay, giống như táihiệncâu chuyện xảy ra hôm qua vậy.

Mìnhđãsốngmộtcuộc đời khác, bi kịch như vậykhôngthể nào lặp lại,khôngthể nào.

Vừanóixong lời này, nhưng mà Ngô Đồng lại cảm thấy mắt cực kì khô ráo, nước hồđãkhô, sao còn có thể gợn sóng chứ? Ngay cả bi thương cũngkhôngcó, chỉ cảm thấymộtmảnhcôquạnh. Dứngmộtchút nhíu mày, vừa ghét bỏ lại khó chịu: “Hơn nữa bây giờ takhôngthể đảm bảo cho Hứa gia,thìcòn lấy cái gìđigặp nàng.”

"Hoàng thượng..." Chưa kịpnóihết lờiđãbị cắt đứt. Ngô Đồng vội xốc áo ngủ bằng gấmtrênngười, sau đó liềnkhôngmang giàyđiđến gương đồng, xốc chiếc khăn kục chetrênmặt gương rồi kề sát mặt mình.khôngbỏ qua bất kì nơi nào, xác định đây là khuôn mặt lúc trẻ,khôngphải kiếp trước cũngkhôngphải là bộ dạng tiều tụy giống như trong mộng!

khôngnghĩ tới hết thảy những điều này đều là chủ ý của Hứa Tâm Dao!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 92