Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 58
Ánh mắt chuyển qua nhìn cái bình sứtrêntay A Đoàn.
"Cuối cùng..."
Bên ngoài gió thunhẹthổi, cảm giác mát mẻ từ cửa sổ truyền vào lại khiến cho A Đoànđanghơi buồn ngủ tỉnh táo lạikhôngít, trong phòng yên tĩnh, Hứa Tâm Dao vẫn duy trì động tác vừa rồi, mãi vẫnkhôngcử động. Đưa tay lên chống cằm nhìn bóng lưng Hứa Tâm Dao,khônglên tiếng thúc giục.
Lần nữa đưa tay ra đặt cái bình về chỗ cũ.
Dứt khoátnói. Sau đó lại tiếp tục nhìn Hứa Tâm Dao,khôngbuồnkhôngvui, chờ Hứa Tâm Dao lên tiếng.
"nóithật, nô tài chưa bao giờ thấycônương ích kỉ."
Tự giễu cười "Hôm nay ta cho rằng là thời điểm tốt nhất, kết quả lại đến đây diễn trò."
"Ta biếtrõđiều kiện của mình, nhìn lên chẳng bằng ai nhưng nhìn xuốngthìcũng chẳng có ai hơn mình, ta cũngkhôngcó ý định trèo cao. Takhôngyêucầnhắncó nhiều tiền, gia thế làm sao, chỉ monghắncó học vấn đàng hoàng, có chí hướng tiến lên, cho dù là người nghèo hèn ra sao ta cũng nguyện ý lấy, đừng như người mẫu thân tìm là được, bề ngoài đẹp đẽ bên trong thối nát."
"Chính xác, nhà của chúng ta là dựa vào Đại bá phụ mới có quốc công phủ ngày hôm nay, nếu như ở riêng, dựa vào chức quan cùng bổng lộc của phụ thân ta, ta dĩ nhiên là với cao rồi."
Quay đầu nhìn khuôn mặt tràn đầy khiếp sợ của Hứa Tâm Dao "Muội là người rất ích kỉ, nếu nhưkhôngphải là người đối tốt với muội, muội tuyệt đốisẽkhônggiúp. Nếu như tỷ lúc nãynóithậtcho ta biết, mặc dù chúng ta cóthậtsựlà tỷ muội tình thâm haykhông, muội nhất địnhsẽnóigiúp tỷmộtchút, đáng tiếc, tỷkhôngcó."
A Đoàn gật đầu, biểu thịđãbiết, sau đó hỏi lại "Vậy tỷ muốn tìm người như thế nào?"mộtchút ngượng ngùng cũngkhôngcó, căn bảnkhônghề giống nhưcônương chưa gảđi. Hứa Tâm Dao ngây người, những lúc như thế nàythìkhôngphải nên tức giận hoặc bất bình sao?
"cônương có trách công chúakhông?"
Dùnóinhư vậy nhưng A Đoànkhônghề có biểuhiệnkhổ sở, chỉ hơi mím môi, có chútkhôngchắc chắn. Giang Vạn Lí lắc đầu "cônươngđãquyết định như vậythìsao lại phảikhôngchắc chắn? Chuyện nàyđãlà quá khứ rồi, nô tài thấy Nhịcônương, thứ lỗi cho nô tài ănnóikhó nghe, là do nàng ta gieo gió gặt bão."
Suy nghĩ nhanh chóng bị bác bỏ, làm sao có thể được, Tam muội là Tam muội,khôngphảihắn. Hơn nữa, người kiakhôngphải là người mình có thể mơ tưởng, chỉ có thể nhớ nhung trong lòng. A Đoàn nghiêng đầu nhíu mày nhìn Hứa Tâm Dao, biểuhiệntrênmặt nàngthậtkhó hiểu, giống như nhìn mình nhớ đến người khác vậy? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Khi có vấn đề mới biếtđitìmcônương."
Bình tĩnh xem xét, Hứa Tâm Dao quả thực rất an phận, thậm chí là rất bình thường, dù nhà nào tìm mối hôn nhân cho con cũngsẽchú ý tới những điều này trước. Lòng nàngkhôngtham, nhưng đáng tiếc, dùng sai phương pháp rồi.
Gật đầu "Đúng vậy, nếu như là lời Đại bá mẫunói, ít nhấtsẽtìm được đối tượng có nhân phẩm tốt hơn, như vậy là đủ rồi."nóixong nhìn A Đoàn chằm chằm, mím môi bất an.
Hứa Tâm Daokhôngtrả lời ngay lập tức, có chút giật mình nhìn A Đoàn, ánh mắt phức tạp.rõràng mới có mười hai tuổi, dung mạo cũng chưa phát triển hết, thậm chí cònkhôngcó chút vênh váo tự đắc nào, chỉ đơn giản là ngồi ở đó, như làđãđoán trước đượcsựviệc.
Tiến lên vài nước cầm lấy tách tràđãuống được nửa của A Đoànđiđổi thành tách mới, đợi A Đoàn nhấpmộtngụm rồi mớinóitiếp "cônươngkhôngcó quan hệ gì với công chúa mà? Tuy lời nàykhôngnênnóira nhưng từ đầu, tất cả chuyện này là do công chúa gây ra."
"Thứ tử của quan tứ phẩm."
Hứa Tâm Dao im lặng nhìn A Đoànmộtlúc, hítmộthơithậtsâu sau đó thở ra, lại lần nữa ngồi xuống cạnh A Đoàn,khôngnhìn A Đoàn, chỉ nhìn chằm chằm vào bình sứ bạch ngọc khắc họa mĩ nhân đánh đàn đến ngây người "Đúng vậy, tađãsớm biết chuyện này, ngày đó ta cũngkhôngcó nghĩsẽcho muội biết, chỉ là biết được Hứa Tĩnh Ngữsẽqua, đoán được nàng muốn làm gì, chỉ tới thăm dòmộtchút xem muộisẽcó phản ứng gì."
Cười đầy bất đắc dĩ cùng chua xót "Thế nhưng muội biếtkhông, người kiakhônghọc vấnkhôngnghề nghiệp,khôngcó chí hướngthìcũng thôiđi,hắncòn chưa đến 17 nhưng thông phòng cùng thê thiếpđãcó rất nhiều, chỉ chưa có hài tử thôi."
A Đoàn đưa tay cầm lấy bình sứ bạch ngọctrênbàn v**t v*, cái này là quà của ngoại tổ mẫu. Từnhỏđến lớn, ngoại tổ mẫu rất thích tặng bình sứ cho mình, đủ loại bình sứ. Cáiđangcầm trong tay chỉ lớn cỡ bàn tay, rất tinh xảo, ngay cả từng đường vân hoa cũng cực kìrõràng.
Bị A Đoàn làm cho ngây ngườimộtlúc, lúc lâu sau mớinói.
"Tất nhiên là vậy rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn thoáng A Đoàn, cũngkhônggiải thích cho nàng lúc nãy mình thất thần cái gì, chỉ cúi đầu uống trà, ngẩng đầu, cảm xúcđãbình thường như trước, honhẹmộttiếng mới nhìn A Đoànnói.
Giang Vạn Lí gật đầu, có chút chán nản nhưng cũng đúng với thực tại.
"Với ta mànóichỉ làmộtvấn đề đơn giản, nhưng ta vẫn từ chối." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"thậtxin lỗi, muộikhôngđồng ý."
"Có lẽ muội cũng biết rằng mẫu thân gần đâyđangmuốn tìmmộtnhà để gả tađi, có thể muộikhôngbiết toàn bộ nên tasẽnóithẳng."
Giống như đâykhôngphải là Tam muội, mà là Thái tử điện hạđangcùng mình đàm phán...
Phân tích rất chi tiết,mộtchút thể diện cũngkhôngđể lại cho Hứa Tâm Dao.khôngchịu nổi mà đỏ mặt đứng dậy "Là ta nghĩ sai rồi, Tam muội cứ tiếp tục dưỡng thươngđi, ta về trước." Cúi đầukhôngnhìn mặt A Đoàn, nhanh chóng lảo đảo rờiđi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hứa Tâm Daođirồi A Đoàn vẫn ngồitrênghế ngây người,mộtlúc sau mới nhìn về phía Giang Vạn Líđangcúi đầu, thanhâmcó chút khàn khàn "Ta có phải rất ích kỉ haykhông? Nhị tỷ nhờ ta giúp vấn đề kia thựcsựcũngkhôngphải việc khó. Cho dùkhôngphải mẫu thânnói,nóivới Hoàng hậu nương nương nàng cũng có thể đạt được mục đích, cuộc sống của nàng cũngsẽcó chuyển biến rất lớn."
"Ta lúc đấy rất muốn biết, nếu như muội tức giận đến chất vấn, đợi Hứa Tĩnh Ngữ rờiđitasẽđem chuyện đó kể lại cho muội biết. Nếu như muộikhôngcó phản ứng gì,thìtrước tiên là đợi hai ngày, đợi khi nàosựviệc lắng xuốngsẽnóicho muội biết."
"Lúc trước Đại phu nhân để cho nàng ở bên cạnh, nếu như nàng takhôngrờiđithìcho tới bây giờ, Đại phu nhân nhất địnhsẽquan tâm đến hônsựcủa nàng ta."
"Gả ta cho người như vậy, ta thà c·h·ế·t còn hơn."
Hứa Tâm Dao đưa mắt nhìn theo tay A Đoàn, nhìn cái bình sứ kia, sau đó lại quay đầu nhìn toàn phòng, đồ trong phòng Tam muội nhìn thoạt qua rất bình thường,khônggiống phòng củamộttiểu thư quyền quý.thậtbuồn cười, đồ trong phòng Tam muội, cái nào cũng là đồ quý hiếmtrêntrăm năm tuổi, chỉ làkhôngnhìn ra mà thôi.
"Ai ngờ rằng An Dương công chúa lại tới,khôngđơn giản lànóivài câu là được."
A Đoànkhôngphản ứng gì, thậm chí mắt cũngkhôngnháy đếnmộtcái, chỉ ngắm cái bình sứ trong tay mình.mộtlúc sau mớinhẹnhàngnói"Suy nghĩ của tỷ cũng đúng, dệt hoatrêngấm tuy đẹp nhưng chưa chắcđãcó tác dụng, chỉ có giúp người khi gặp nạn mới thu được lợi ích lớn nhất, làm gì cũngsẽdễ dàng hơn."
"Vì sao?" Hứa Tâm Daokhôngkích động đến nỗi đứng dậy, chỉ ngồi thẳng người.
Tam muội căn bảnkhôngquan tâm đến y phục nơi ở, nhưng mọi người đềuyêuthương nàng, đều muốn đưa những thứ tốt nhất đến cho nàng dùng. Huống chi sau lưng nàng còn có Thái tử điện hạ nữa? Đồ của nàng sao có thể là đồ bình thường được?
A Đoànkhôngđổi sắc mặt "Cho nên tỷ muốn muội giúp tỷnóichuyện này với mẫu thân, để nàng nhúng tay vào chuyện hôn nhân của tỷ?"
"hiệntại công chúakhôngcó việc gì,cônương lại phải ômmộtmớ rắc rối vào người."
"Dựa vào cái gì? Chỉ bằng thứ tình thân buồn cười này? Hơn nữa nàng còn dùng sai phương pháp, vốn dĩ nàng ta cũngkhôngthậtlòng muốn chúng ta giúp đỡ, tát người tamộtcái xong đưa kẹo để an ủi, tưởng ai cũng là đồ ngốc chắc?"
A Đoànkhôngnhìn Hứa Tâm Dao, sắc mặt trầm xuống "Trước tiên, muộikhôngthích bị người khác lừa, đương nhiên, việc này của tỷ cũngkhôngtính là lừa, chỉ làkhôngcho biết thôi, nhưng trong mắt muội cái này là lừa gạt. Trong lòng muộikhôngvui, cũngkhôngmuốn làm ngược lại ý nguyện của bản thân mình mà giúp tỷnóichuyện, việc này đối với muội mànóikhôngcó chút lợi nào."
mộtlúc lâu sau mới nghe thấy tiếng của Hứa Tâm Dao "Tỷ nghĩ bản thânđãđủ thông minh, ai ngờ trước mặt Tam muội lại giống nhưđangdiễn hài, Tam muộiđãbiết từ trước?" Quay người lại, mày khẽ nhíu lại, trong trẻo nhưng lạnh lùng. A Đoàn vẫn như cũ chống tay dưới cằm, gật đầu "Tỷ cùng Đại tỷ hôm sausẽbiết."
A Đoàn dựa lưng vào ghế, hai tay đặt trước bụng, nhìn Hứa Tâm Dao hỏi "nóiđi, tỷ muốn đổi cái gì?"
Chương 58
"Mặc kệ do nguyên nhân gì mà nàng ta rờiđi,đilàđi, Đại phu nhânkhôngcó lí do gì cần phải quan tâm đến chuyện của nàng ta."
Cái này đương nhiên làkhôngrồi, A Đoànkhôngchút nghĩ ngợi gìđãlắc đầu. Thựcsựkhôngliên quan đến thân phận của An Dương, chỉ đơn giản là tình cảm từnhỏcủa hai người. Tuy An Dương từnhỏđãquậy phá, mình cũng vì nàng mà phảiđithu dọn bao cục diện rắc rối, có thể khi mình có rắc rối An Dươngsẽkhôngchút do dự mà giải quyết hộ mình.
"Nhiều năm như vậy nhưng là người thân cũng chỉ là xã giao, nàng cũngkhôngbiết đối nhân xử thế."
"Thứ hai, tuy rằng mẫu thân muội làm chủ nhà này, nàng cũng là bá mẫu của tỷ, đối với hônsựcủa tỷ cũng có thể góp ý. Nhưng tỷ quên rồi, chúng ta vừa là ngườimộtnhà vừakhôngphải là ngườimộtnhà, có chút chuyệnkhôngphải mẫu thân muội muốn thay đổithìcó thể thay đổi được. Nàng cùng lắm chỉ có thể góp ý chứkhôngthể làm chủ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngón tay khẽ chạm vào, cảm giác mát lạnh truyền đến.
Editor: Tống Thiên Ân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.