Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 57
Cẩm Tú nhíu chặt mày, trầm giọng trả lời "Nô tì đến chậmmộtbước, nha hoàn hầu hạ bên cạnh đạicônươngnóihôm nay nàng chưa dùng điểm tâmđãđithư viện rồi."
Trần thị nhìn Cẩm Tú, phẫn nộ hỏi "Đạicônương đâu, nàngkhôngđến?"
"Hơn nữa đó là dohắntự quyết định, nếuhắncó tức giậnthìcũngsẽkhôngtrút lên người con."
Giang Vạn Lí vângmộttiếng, gắpmộtcái sủi cảo trong vào trong đĩa của A Đoàn,nhẹgiọng hỏi "hiệntại mọi người đều biết rồi,cônương định tiếp theosẽlàm gì?"
Đem sủi cảo bỏ vào miệng nhai nhai mấy cái, ăn xong mớinhẹnhàng lắc đầu "khôngcần làm gì cả, chỉ cần đợi thôi."
Cẩn thận thăm dò.
Editor: Tống Thiên Ân (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Về sau sinh con ra lại càngkhôngcó thời gian để quan tâmhắnhơn."
Nha hoàn của Trần thị đem A Đoàn đến trước tiểu viện mới dừng lại, đều rất quan tâm A Đoàn, dặn nàng phải dưỡng thươngthậttốt, đừng chạy loạn khắp nơi, muốn chơithìphải đợi khi nào vết thương khỏi hẳn mới được chơi. A Đoàn cười tươi đáp ứng, quay người vào tiểu viện, vui vẻ lúc nãy nhưkhônghề tồn tại. Giang Vạn Líđãsớm chờ ở cửa ra vào.
"Mẫu thân..."
Việc này nếu truyền ra ngoàisẽphát sinh bao nhiêu chuyệnthìA Đoànkhôngbiết, nàng chỉ biết là nha hoàn trong tiểu viện của mình cũngđãbiết, đều rất tức giận bất bình, nhưng ở trước mặt mình đều miễn cưỡng duy trì dáng vẻ hàng ngày. A Đoàn làm như mìnhkhôngbiết gì cả, cả ngày chỉ ở trong phòng thêu hà bao,khôngđể ý đến mọi chuyện xung quanh.
Cái này ngược lại A Đoànkhôngbiết, từ khi có thể ghi nhớthìTam cađãbắt đầu học võ, khi đóhắnlúc nào cũng dồi dào tinh lực nhưngkhôngcó gây ra rắc rối gì. Hóa ra là liên quan đến mình sao? Môi hơi mấp máy,khôngbiết nênnóigì. Trần thị quay đầu lại thấy bộ dạng này của A Đoàn, miễn cưỡng cười.
"Mẫu thân, người nên rửa mặtđi, mặt lem nhem thếthậtkhó coi."
"Đại ca conthìkhôngcần phảinói, từnhỏđãkhôngcần ta quá quan tâm, chuyện củahắnhắncó thể tự mình đưa ra quyết định, tựhắncó thể hoàn thành màkhôngcần người khác giúp đỡ. Nhị ca của con tuy trầm tĩnh ítnóinhưng cũngkhôngcần người khác bận tâm đến mình. Chỉ có Tam ca của con, mỗi ngày đều gây ra rắc rối, mỗi ngày đều bị cha con mắng. Khi đó tađangmang thai con,thậtsựkhôngcó thời gian để quan tâm đếnhắn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hừ, nàng chạy cũngthậtnhanh."
"Con cũng biết, nhà chúng takhôngcó võ tướng. Ta ngay từ đầuđãkhôngtán thành, cho dù cha con hay sư phó ở học viện đều cho rằnghắncó thểđitòng quân. Xưa nay chốn sa trường đều là ly biệt,hắnđirồi ta cũngkhôngmonghắnlập công lớn, chỉ monghắncó thể bình an trở về."
Bộ dạng bình tĩnhkhôngdao động lại làm cho Hứa Tâm Dao mất bình tĩnh, nhanh chóng đứng dậy, mắt nháy nháy vài cái, miễn cưỡng cườinói"Hóa ra là tỷ lo thừa, còn tưởng muội muộikhôngbiết cái gì. Cũng đúng, muội muội thông minh, tất nhiênđãcó cách giải quyết, tỷ về phòng trước."
Lúc đến phòng, Trần thị cũngkhôngcó thoải mái như mọi ngày, hôm nay lại có chút gì đó nghiêm trọng, màyđangnhíu lại nhưng thấy A Đoàn tớithìlập tức cười "Hôm nay sao lại đến sớm như vậy, tối hôm qua có ngủ ngonkhông?" A Đoàn trả lời, sau đó ngồi cạnh Trần thị nhíu mày "Mẫu thân, người có chuyện buồn?"
"Vâng, nô tì lập tứcđilàm."
A Đoàn phất tay để tất cả mọi người đều lui xuống, chỉ để lại mình Giang Vạn Lí hầu hạ mình dùng bữa.
Trần thị đưa tay lên che miệng A Đoàn lại,khôngcho nàngnóichuyện, lắc đầu "Con đừng khuyên nữa, ta vừa rồiđãđồng ý chohắnđithìtuyệt đối giờsẽkhôngđổi ý. Chỉ là thấy rất buồn,khôngnỡ đểhắnđithôi, conkhôngcần an ủi ta, mấy ngày sausẽkhôngsao, để tamộtmìnhđi."
"Nhị tỷ, tỷ nghĩ muội biết rồi hay là chưa biết đây?"
"Hay cũng có thểnói, Nhị tỷ tỷ muốn dùng cách giải quyết ấy để đổi lấy cái gì?"
"Nhớnóitrước cho cha ta và các ca ca,nóihọkhôngcần lo lắng."
A Đoàn bình tĩnh nhìn Trần thịmộtlúc,khôngtiếp tục, đứng dậy trở lại phòng mình.
khôngnóigì, chỉ cúi đầu lau nước mắt, A Đoàn đưa khăn tay nàng cũngkhôngđể ý. A Đoàn cũngkhôngnóigì, chỉ cầm lấy tay Trần thị, im lặng ngồi cạnh nghe nàng khóc.mộtlúc lâu sau, Trần thị khóc mệt, đến khikhôngcònâmthanh gì A Đoàn mớinhẹnhàng cầm khăn lau mặt cho Trần thị.
Hứa Triệt Minhđãđịnh sẵn ngàyđi, ba ngày sau khởi hành, hai ngày nay cũngkhôngđidoanh trại, mỗi ngày đều ở nhà cùng Trần thị.
Cũngkhôngđợi A Đoàn trả lờiđãvội vàngnói"Hai ngày nay con đều ở cạnh mẫu thân, mẫu thân biết con thương mẫu thân nhưngtrênngười con cũng có vết thương, thái y cũngđãnóirồi, ít nhiều gì cũng phải dưỡng thương nửa tháng, mẫu thânkhôngcó việc gì, conkhôngcần tới nữa, sau này chỉ cần ở trong phòng của mình dưỡng thương, đợi khỏi hẳn rồi hãy ra, biếtkhông?"
"khôngsao." A Đoàn thu tay lại, xoay người lại Hứa Tâm Dao mớiđivào, cười hỏi "Nhị tỷ tỷ hôm nay sao lại có thời gian rảnh rỗi mà đến đây?" Vừanóivừađivào trong, Hứa Tâm Dao cũngđitheo, ngồi xuống ghế, đợi nha hoàn rót trà rồi mớinói"Đột nhiên muốn đến thăm Tam muội."
Trần thị mở to mắt, nở nụ cười "Sao lại có chuyện buồn được, mấy ngày hôm nay ngày nào cũng như ngày nào, sao có thể có chuyện gì?"
Trần thị nhanh chóng đứng dậy, quay người lạinóivới A Đoàn "Sáng nay mẫu thân bận chút việc nênkhôngcùng con dùng điểm tâm được, con mau chóng trở về phòng ănđi."
Trần thị lắc đầu,khôngđứng dậy, lúc lâu sau mớinói"Tam ca con từnhỏđãlà đứa nghịch ngợm, làm chuyện gì cũngkhôngchú tâm. Đầu óc thông minh nhưngkhôngdùng vào việc gì nghiêm chỉnh, toàn dùng đểđigâysự." Trần thịkhôngnhìn A Đoàn, ánh mắt nhìn vào khoảngkhôngtrước mặt, chìm dần vào hồi ức.
A Đoàn biết điều im lặng ngồi cạnh, sắm tốt vai người nghe của mình.
A Đoàn vẫn như cũ cúi đầu nhìn tách trànhỏtrong tay, coi nhưkhôngnghe lời Hứa Tâm Dao vừanói.mộtlúc lâu sau mới nở nụ cười, nghiêng đầu nhìn Hứa Tâm Dao vẫnđangnhìn mình chằm chằmnói"Muội nên biết cái gì? Muộikhôngbiết ở thư việnđangcó tin đồn đầy trời, muội cũngkhôngbiết mẫu thân lo lắng muội nghĩ lung tung nên mớikhôngcho muội ra ngoài."
A Đoàn gật đầukhôngnóigì, chỉnhẹnhàng nâng tách lên nhấpmộtít, động tác tao nhã tự nhiên. Hứa Tâm Dao nhìn sườn mặt yên tĩnh của A Đoàn, nhíu mày,khôngnhịn được mà hỏi "Tam muội mấy hôm naykhôngra ngoài, có biết bên ngoài xảy ra chuyện gìkhông?khôngthắc mắc vì sao Đại bá mẫukhôngcho muội ra ngoài sao?"
A Đoàn cũngkhônggiữ, chỉ là khi Hứa Tâm Daođangchuẩn bị bước ra khỏi phòng mớinhẹnhàngnói"Muội có cách giải quyết của muội, nhưng muội cũng muốn biết cách giải quyết của Nhị tỷ tỷ."
Trần thịkhôngnóilập tức đem Hứa Tĩnh Ngữ từ thư viện về, chỉ là ngồitrênghế nhíu chặt mày,mộtlúc lâu sau mớinói"Hai ngày nay đừng cho Tamcônương ra khỏi phòng, cũng đừng để cho nàng biết được chuyện gì,nóicho mọi người biết, nếu Tamcônương biết được dù chỉ làmộtít, đừng trách takhôngnể tình chủ tớ!"
Nghe A Đoànnóivậy, Trần thị miễn cưỡng cười, đưa tay lên vuốt tóc A Đoàn "Đêmđãkhuya, con về phòng nghỉ sớmđi,trênngười còn có vết thương, phải tĩnh dưỡngthậttốt."
Dùng xong cơm trưa, A Đoànđilại trong sânmộtchút cho tiêu cơm,điđến cây ngô đồng đứngmộtlúc, đưa tay đặt lên thân cây thô ráp, ngẩng đầu nhìn lá câyđãngả sang màu vàng, nhớ nhưng vẫn giữ bình tĩnh.khônglâu sau sau lưng truyền đến giọngnóitrong trẻo lạnh lùng "Tam muội muộithậthăng hái." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sáng nay khiđira khỏi phòng, Giang Vạn Líthìthầm bên tai A Đoàn vài câu, A Đoàn dừng lạimộtchút, gật đầu tỏ ýđãbiết, mặtkhôngcó cảm xúc gì khác thường, tiếp tụcđihướng mình địnhđi. Bọn bà tử nha hoàn thấy A Đoànthìkhom người thỉnh an, A Đoàn cười chào lại, bỏ qua cảm xúc khác thườngtrênmặt các nàng.
Giang Vạn Lí vừa lấy thức ăn vừanói"Tất cả mọi người đềuđãbiết, kể cả Hoàng hậu nương nương." A Đoàn gật đầu, trong lúc đưa đồ ăn lên miệng còn suy nghĩ gì đó. Ngừngmộtchút rồinói"Ngươi đuổi ngườiđithìnhớnóicho mẫu thânmộttiếng,nóinàngkhôngcần làm gì cả, chỉ cần ngồi ngoài xem kịch là được, tađãnắm chắc phần thắng, chuyện này nàngkhôngcần lo lắng."
Chương 57 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hai ngày nay mưakhôngngừng, cây cũng bị ẩm ướt, tay Tam muội lại có vết thương, tốt nhất là vẫnkhôngnên đụng vào."
rõràng là cười, nhưng nhìn thế nào cũng giống như miễn cưỡng, ngay cả bọn nha hoàn trong phòng cũng đềunóitheo, giống như hậnkhôngthể đem A Đoàn về phòng ngay lập tức. A Đoàn còn chưa kịp trả lời, đúng lúc này Cẩm Tú tiến vào càng làm mọi người trong phòng sốt ruột hơn.
Cẩm Tú biếtrõTrần thịđangcực kì tức giận, cũngkhôngdám trì hoãn mà nhanh chóngđilàm.
"Con cũng đừng để trong lòng, khi đó con cònnhỏnhư vậy, sao có thể biết những chuyện này?"
"thậtra, ta thấy rằng mìnhkhôngquan tâmhắnrất nhiều."
Hứa Tâm Daođangbước chân ra khỏi phòng lập tức dừng lại, rất lâu sau vẫn chưa quay đầu lại.
Chuyện này là tại mình, hai ngày hôm nay ở cạnh mẫu thân mà quênkhôngnóicho nàng biết. Vừa rồi lại có nhiều người ở phòng, sợ có người của người khác trà trộn vào nên cũngkhôngnói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chưa cần Trần thị phân phó, mấy nha hoàn trong phòngđãtự giác vây quanh A Đoàn, nhao nhao cườinói"Nô tì đưacônương về phòng." A Đoàn chưa kịpnóigìđãbị bọn nha hoàn vây quanh đưa ra ngoài.mộtđoàn người vừa theo A Đoànđira, náo nhiệt ban nãy trong phòng nhanh chóng biến mất,khôngai dám lên tiếng.
Lời chưanóihếtđãra ngoài, bộ dạng trốn tránh.
nóixong nước mắt vừa ngừng lại bắt đầu rơi xuống.
Hai ngày sau, A Đoànkhônghề nhắc đến chuyện của Hứa Triệt Minh, cũngkhôngtìm An Dương, chỉ ở cùng Trần thị, cùng nàngnóichuyện, chọc nàng vui vẻ. Mặc dù vẫn có lúc buồn nhưng ít nhất so với lúc mới nghe được tin nàythìtâm trạngđãtốt hơn nhiều, A Đoàn cũngnhẹlòng hơn.
"Hơn nữa hôm qua trước khiđihắncónói, doanh trại bên kiađãđồng ý chohắnđibiên cương rồi, chứng tỏ rằng Tam cađãcó dự định của mình."
Về phần tại sao Giang Vạn Lí lạiđichâm dầu vào lửathìA Đoànkhôngcần suy nghĩ cũng biết, lúc này chỉ lo an ủi Trần thị, vừa rồi lúc Tam cađi, mọi người cũngđãgiữ lại nhưnghắnlạikhôngdao động, Trần thị cũngkhôngkhóc,nóimọi người ra ngoài, chỉ giữ lại mình A Đoàn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.