Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 56

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56


"khôngcần lo, cũngkhôngcần ngăn chặn lời đồn, ta muốn ngươi chăm thêmmộtngọn lửa, cháy càng lớn càng tốt, tốt nhất là mọi người đều biết." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Vạn Lí trả lời “ Nô tài cũngđãhỏi thăm ít chuyện bên chỗ nhị phu nhân, gần đây nàngđangxem xét việc hônsựcủa Nhị tiểu thư, cũng cómộtvài người được chọn. Nô tài cũng nghenóigia thế của những người đó,nóithậtlà vô cùng bình thường, nếukhôngcó tật xấu gì cũngkhôngthể khiến người ta thích được, nếu chọn để làm chồng Nhị tiểu tiểu thưthìquảthậtđáng tiếc.”

Ngửa đầunhẹgiọngnói.

Hứa Tĩnh Ngữ chính là loại này, hoàn hoàn bị ghen tị khống chế, thay đổi đáng sợ, biếtrõkhôngthể nhưng vẫn lao vào.

Bán Đông đứng thẳng ngườiđangmuốn khuyên A Đoàn tay vẫn còn bị thương, việc này nên để sau này hãy làm, tuy là maymộtcái hà bao cũngkhôngmất bao nhiêu thời gian. Nhưng lời còn chưa kịpnói, tiểu thưđãcúi đầu đọc quyển sách trong tay, xung quanh đều làkhôngkhí yên tĩnh đạm nhạt. Tuy rằng hầu hạ tiểu thưkhônglâu, nhưng Bán Đông hiểu, tiểu thưkhôngnóilặp lại , tốt nhất làkhôngnên khuyên.

Giang Vạn Lí biếtkhôngnên nóng vội, nhưng mà vội vã chạy đến đây như vậy là muốn biết tiểu thưsẽxử lí chuyện này như thế nào? Nếu như tiểu thưkhôngquản,hắnsẽkhôngmàng trách phạt mà làm liều nhanh chóng đem chuyện này giải quyết cho xong. Quámộtkhắc A Đoàn vẫnkhôngnóigì, chỉ là ngồi đến xuất thần, Giang Vạn Lí cũngkhôngchờ nữa.

An Dương phất taynóikhôngcần quan tâm "Ta cũngkhôngphải làđibộ đến, làđixe ngựa đấy ! Hơn nữa nếu trời mưa, cùng lắmthìkhônghồi cung thôi chúng ta cũngkhôngphải là chưa ngủ cùng nhau bao giờ.” Lại c*n m** d***, lôi kéo A Đoàn nghiêm túcnói“Ngày hôm qua mẫu hậu cũngđãgiáo huấn ta, ta biết sai rồi.”

Trước kia cũng từngnóivới mẫu thân về chuyện này . Lúc ấy mẫu thân chỉ cườinói, mỗi người mỗi người đều cómộtphần nội tâm u ám, chỉ là nó lớn hay bé, nếu bị nókhôngchếsẽđánh mấtđinhững thứ tốt đẹp, cả người đều trở nên xấu xa

Biết A Đoànkhôngtrách mình, An Dương cũng có thể cười vui vẻ, nhưng cũng chỉ cườimộthồi lại quen thói cắn môi, ánh mắt lơ đễnh nhìn khắp bốn phía “Các ca ca của ngươi đâu? Bọn họ có trách takhông?” Mắt to gắt gao nhìn chằm chằm A Đoàn,khôngbỏ sótmộttia khác thường nào của nàng, A Đoàn chớp mắt hỏi lại “Vì sao lại trách ngươi chứ?”

"Xin lỗi ngươi, ngươi đừng tức giận cũng đừng trách trách ta, về sau tasẽkhôngdám nữa." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

An Dương công chúa chưa từng để ý nhiều như vậy, ngay cả khi ở cùng Hoàng thượng cũngkhôngcó. A Đoàn nghiêng đầu cười: “Takhôngcó tức giận, ngươi lần saukhôngđược l* m*ng như vậy nữa là tốt rồi”

Vângmộttiếng, liền đừng dậy thi lễ rồiđitới phòng kho.

"Tiểu thư, chuyện này người định xử lí thế nào?”

Giọngnóicủa A Đoàn rất bình tĩnh, thần thái cũngkhôngnhìn ra có gì khác thường, Giang Vạn Lí nhíu mày trả lời “Có lẽ thời gian quá gấp nô tàikhôngtra đượcrõràng, quãng thời gian này, đại tiểu thư cùng nhị tiểu thưkhôngcó qua lại, ngay cả ở thư viện cũngkhônggặp nhau. Chỉ có ngày đó cùng nhau đến thăm tiểu thư là có gặp qua thôi.”

Giang Vạn Lí vẫn còn thở hồng hộc, chắc là vừa chạy đến, sửa sang lạimộtchút mớinói“Ở thư việnđãđiều trarõràng, là do congáicủamộtvị qua ngũ phẩm đồn ra, nhà họkhôngcó đụng chạm gì với chúng ta, cũngkhôngcó lá gan đó nên nô tàiđãtra xét theo hướng khác”

An Dương chớp chớp mắt, có chút thất vọng trả lời "Khoa thi quảthậtrất quan trọng,khôngnên tùy tiện quấy rầysẽtốt hơn.”

"Bọn họ có lý do gì trách ngươi?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

A Đoàn lại càng mềm lòng, lắc đầunói“khôngcó đâu. Đại cađangvội chuẩn bị cho kì thi hương, ta ở nhà cònkhôngthể gặp được huynh ấy, mỗi ngày cũng chỉ gặp đượcmộtlần lúc ăn cơm.” Dừngmộtchút lạinóitiếp “Đại cathậtsựrất mệt, phụ thân kỳ vọng vàohắnrất nhiều,khôngchỉ là được đề têntrênbảng vàng đâu.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Lần trước mẹ tặng vài vóc gấm bây giờ còn lại những màu nào?"

"Tiểu thư muốn tặng hà bao cho nhị thiếu gia và tam thiếu gia sao?”

Vài ngày nữa nhị casẽtrở về cũng nên tặnghắnmộtchút quà.

"Được!" Trịnh trọng gật đầu.

"Ta kể cho ngươi nghe, lão thái y kia biết mà nhất định giấu giếmkhôngchịunói!”

A nương chờkhôngmấy năm nay, cũng đến lúc nàng có thể xem trò vui rồi.

Vậy vì sao Hứa Tâm Dao lại tiếp lời với Hứa Tĩnh Ngữ?

Trong giọngnóimình có chút mong đợi mà ngay cả An Dương cũngkhôngbiết.

A Đoàn vẫnkhôngđể ý tới Giang Vạn Lí,mộtmình suy ngẫm, khẽ bĩu môi, Giang Vạn Lí cũngkhôngdámthúc giục nữa , chỉ kiên nhẫn chờ đợi. Lại quamộthồi lâu,âmthanh gõnhẹcốc trà biến mất, nâng mắt nhìn tiểu thư nhướn mày cười.

Nếu Giang Vạn Líđãcó thể nhanh chóng tra đượcthìnhị phu nhân bên kia nhất địnhđãđể cho nhiều ngươi biết, Hứa Tâm Dao khẳng định cũng biết, cho nên nàng mới nóng vội như vậy?

Tuy rằng cũng khôngthích Hứa Tâm Dao nhưng Giang Vạn Lí vẫn là ăn ngaynóithật, tuynóilà nhị phòng , đến cùng cũngkhôngphải là đích nữ. Nhị phu nhân kia lại học ít, hiểu biết nông cạn, coi trọng mấy vị quan tứ phẩm dưới trướng thái tử, còn những cái khác đềukhôngnóiđến.

Là có manh mối ?

A Đoàn cầm lấy quyển kinh Phật bên cạnh,chọn mấy trang ra, tayđangbị thương nênkhôngthể thêu họa tiết được chỉ có thể lồng vào bên trong. Ngón tay quétnhẹtrênmặt giấy, cong môi cười: nhớ lại dáng vẻ chọc người ta buồn cười hay trêu ghẹo khiến người khác tức giận của Tam ca, chờ huynh hoành đao lập mã (*)trênsa trường, nổi danh vạn dặm, cuối cùng chiến thắng trở về.

A Đoàn gật đầu, nhìn thoáng qua tay mình hồi lâu mớinói: “Mang màu tím đến đây”

Hơn nữa mấy năm nay mẫu thân lại vô tình hay cố ý buông thả, nên lá gan nàng cũng lớn hơn, lớn đến độ nàng cho rằng cho dù mình làm gìthìcũngsẽmắt nhắm mắt mở bỏ qua như vậy, Thở dàimộthơi, lắc đầu tạm thời đem chuyện Hứa Tỉnh Ngữ để sangmộtbên, tiếp tục hỏi Giang Vạn Lí “Nhị phu nhân bên đó thế nào?”

Giờ ngọ vừa qua, trời liền chuyển đen, trong phòng A Đoàn cũngđãthắp đèn.

Tayđangbị thương nênkhôngthể ủ ấmtrênlò sưởi, A Đoàn cầm đỡ tách trà nóng.

Thoa thuốc xong A Đoàn đứng lênđiđến thư phòng, Bán Đông theo sát phía sau “Tiểu thư taycôvẫn còn bị thương, hôm nay chỉ đọc sách thôikhôngcần luyện chữ đượckhông?” A Đoàn gật đầu, nàng ngửa đầu nhìn giá sách, tùy tiện chọnmộtbản du ký rồiđivề phía bàn. Vừa ngồi xuống cũng chưa lật được trang nào, nghiêng đầu nhìn thấy quyển kinh Phật trước đây đến ngây người.

khôngnóirõra nhưng nhiêu đó cũng đủ, A Đoàn gật đầu, cũngkhôngbất ngờ lắm, chỉ là có đau lòngkhôngthểnóirõ, tuy đoán được là nàng, nhưng khi biếtrõlà đại tỷ, lạikhôngmuốn tin. Quảthậtkhônghiểu, mình với nàng chưa bao giờ xảy ra mâu thuẫn nhưng từ đầu khi mình về nhà, nàngđãnhìn mìnhkhôngthuận mắt, cũngkhônghiểu tại sao.

(*) Hoành đao lập mã: hiên ngang phóng ngựa, cầm vũ khí chiến đấutrênsa trường

"thậtlà muốn chọc ngươimộtchút cũngkhôngphải dễ" Liếc mắt nhìn Giang Vạn Límộtcái, A Đoàn đứng dậyđiđến bên cạnh cửa sổ. Bên ngoàiđanglất phất mưa, đứng gần cửa sổ cũng có thể cảm nhậnsựướt át. Vươn tay thăm dò, hạt mưa rơi xuống lòng bàn tay, có chút lạnh có chút đau. A Đoàn cũngkhôngthu tay về, mặc cho vết thương bị nước mưa xối rửa.

A Đoàn dở khóc dở cười nhận lấy, chiếc bình bạch ngọc thượng hạng vẫn còn vương lại hơi ấm của An Dương, cũngkhôngcần mở ra nhìn khẳng định là đồ tốt. Đoán chừng vị thái y kiađangkhóc thầm trong lòng, A Đoàn biếtkhôngphải làhắnkhôngcho mà do vết thương của mình cũng chưa cần phải dùng đến loại dược quý giá như vậy, nhưng cứ bị An Dương ồn ào đếnkhôngchịu được đành phải mang ra.

Hơi mím môi, quay đầu nhìn Bán Đôngđangthắp thêm nến.

Hơi rũ mắt nhìn cốc tràđãlạnh tong tay “Nhị tiểu thư gần đây có qua lại với đại tiểu thưkhông?”

Khẽ lắc đầu rồi đặt nótrênbàn,mộtlát nữa gọi người mang trả về cùng tốt. Tiến lênmộtbước giúp An Dương chỉnh lại phần tóc rối do bị gió thổi “khôngphảiđãbảo ngươi đừng đến sao? Trời cũng sắp mưa rồi, bây giờ mùa thu gió rất lạnh, cẩn thận đừng để nhiễm phong hàn.”

Sau khi Hứa Triệt Minh rờiđi, A Đòn uống thuốc xong lại ngồi ngay ngắn trước gương, Bán Đông đứngmộtbên cẩn thận bôi thuốc cho A Đoàn lần nữa, đầu tiên là tay, sau đó bôi lên mặt. Loại thuốc này khi vừa bôi lênsẽcó cảm giác hơi nhoi nhói, những vẫn có thể chịu được, vốn là vết thươngđãbắt đầu kết vảy nhưng xung quanh vẫn còn ửng ửng hồng.

"Là ta tự mình chạy đến cứu ngươi , chứkhôngphải là ngươi lôi ta đến làm đệm lưng”

Hi vọng An Dươngsẽkhôngđến, thời tiết hôm nay quảthậtkhôngđược tốt.

Dừngmộtchút mớinhỏgiọngnói"Nàng gần đây qua lại rất thân thiết với đại tiểu thư."

Editor: Hân Pi Sà

Vội vàng hỏi lại "Tiểu thư định xử lý như thế nào?" Trong mắt là nóng lòng muốn thử, hậnkhôngthể lập tức tự mìnhđilàm.

Mấy buổi chiều gần đây, hai người cũngkhôngphải đến lớp. An Dương tuy rằng là học cưỡi ngựa nhưng tất cả cái khác đều là các sư phó riêng. Hoàng hậu nương nươngđãnóinên mấy ngày nay An Dươngkhônglên lớp nhưng các sư phó đều sắp xếp lại bài học cho nàng. An Dương ngồi bên bàn học bài của mình, A Đoàn lại tiếp tục thêu hà bao.

Gấm tuy tốt nhưng tiểu thư lạikhôngthích dùng nó để may xiêm y, màu trắng để lạikhôngdùngthìrất tiếc cho nên mới sai người đemđinhuộm những màu mà các thiếu gia thích, khi nhàn rỗikhôngcó việc gì làm có thể may hà bao tặng họ hay ngẫu nhiên làmmộtbộ y phục. Mà màu đen và tím đậm còn lạikhôngđủ để may xiêm y nên chỉ có thể làm hà bao

Chương 56

Nhìn bộ dạng gấp gáp của Giang Vạn Lí, A Đoàn liền muốn trêu ghẹohắnmộtchút “Tahiệntại làmộtngườiđangbị thương, tại sao phải lo chuyện này?”rõràng là cố ý mà! Giang Vạn Lí tức giận ngửa đầu “Tiểu thư!”

Cũngkhôngđợi A Đoànnói,đãnhét vào tay nàngmộtchiếc bình bạch ngọcnhỏ“Đây, chính là cái này! Ta cũngđãhỏi những vị thái y khác, là thứ tốt đấy,nóicái gì mà có thể tái tạo cơ, ta nghekhônghiểu nhưng dù sao tất cả mọi người đềunóilà đồ tốt, ngay cả khi lão thái y kia mang lọ thuốc này ra hai tay còn run nữa!”

nóilàkhôngcho An Dương đến, nhưng khi A Đoàn ở bên này vừa cắt xong chất liệu, An Dươngđãđến, nghe nha hoàn bẩm báo lại liền đứng dậy ra ngoài nghênh đón, nàng từ bên ngoài chạy vọt đến. Vừa thấy A Đoàn mặt liền tươi tỉnh như hoa, vừa cởi áo choàng vừakhôngngừng hỏi “Hôm nay người cảm thấy thế nào, mặt có còn đaukhông, lưng còn đaukhông?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Cuối cùnghắnbị ta phá đếnkhôngchịu được liền đem tất cả dược liệu tốt nhất trong nhà giao ra!”

A Đoànkhôngnói, chỉ ngồi nhìn chén trà trong tay đến xuất thần, ngón tay tùy ý gõnhẹtrênchén.

“hiệntạikhôngphải là lúc để đùa giỡn!”

Nghe thấy lời A Đoàn , An Dương nghiêng đầu tự cho làkhôngai thấy khẽ thở phàonhẹnhõmmộthơi, quamộthồi mới trả lời “khôngcó gì, chỉ là các ca ca của ngươikhôngđể ý ta cũng chẳng nhìn tamộtcái, ta đều nghĩ là do họ giận ta. Mà bọn họ tức giận cũng đúng, nếu đó làthật, ngươi cứnóita, tađibồi tội là được.”

Hai người làm hai việc khác nhau, trong phòng yên tĩnhkhôngcó bất kìâmthanh khác. Lúc Giang Vạn Lí trở lại cũngkhôngvào thỉnh an, chỉ đứng trước tấm bình phong phất tay ra dấu với Bán Đông, đúng lúc An Đoàn nhìn thấy, gật đầu vớihắn, lại nhìn An Dươngđangchuyên tâm, buông hà bao trong tay xuống,nhẹnhàngđira ngoài.

Bán Đông cũngkhôngngừng công việc trong tay lại, trực tiếp đáp “Chỉ còn hai màu đen huyền và tím đậm, màu xanh mà Đại thiếu gia thích cũngkhôngcòn, lần trước tiểu thưđãdùng để may áo choàng tặng thiếu gia hết rồi.”

Lại cau màykhônghiểu "Vì sao lại hỏi các ca ca của ta? Muốn hỏi cũng là hỏi phụ mẫu của ta chứ?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56