Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 55

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 55


Cũngkhôngbiết Thái Tử ca ca ở bên ngoài như thế nào rồi,có chỗ tránh mưa haykhông, đồ vật chống lạnh có mang đầy đủ?

"Bình gia trị quốc tề thiên hạ, những lời này muộikhôngbiết sao?"

Con mắt thêm sâu, là bộ dạng nghiêm túc hiếm thấy.

Nghe đượcsựtình thế nhưng lại là cái này, A Đoàn cũng thu lại ý cười, dừngmộtchút mới mở miệng "Làm sao có thể đột ngột như vậy?"

Vẫn là phái ngườiđitruyền lời, nếu An Dương vẫnkhôngtự đến liền đừng tới nữa.

“ Hay là, tađinói, muội ở bên cạnh giúp tanóimộtvài câu tốtđi?"

"Vì cái gì!" Hứa Triệt Minh lập tức trừng lớn mắt lớn tiếngnói.

Hứa Triệt Minh đơ như cái cây, hơi hơi ngửa đầu ngốc nghếch nhìn khí thế hung hăng của A Đoàn, nuốt nước miếngmộtcái, tiếp tục chân c·h·ó "Ta sai, takhôngnên uy h**p muội, ngày mai tasẽđem rượu của lão nhị cho muội nhập cư trái phépđilại, đừng tức giận a!" A Đoànkhônghề bị kích động, mặtkhôngchút thay đổi cúi đầu nhìn Hứa Triệt Minh.

Ừm, bên môi cười tuyệt đốikhôngphải sung sướng khi thấy người gặp họa, tuyệt đốikhôngphải!

điquamộtvườn hoanhỏrất nhanh liền đến sân của mình,đivào liền pháthiệnlá cây ngô đồng bay loạn khắp nơi,trênbệ cửa, phi lên ngói, khắp nơi đều là lá ngô đồng. Dừng bước, nhìn lá ngô đồng bị gió thổi về hướng Đông rồi lại Tây, mím mím môi, có chút đau lòng. Bán Đông thấy A Đoànkhôngđộng đậy, nhìn nhìn trời vội thúc giục " Tiểu thư, mauđivào thôi, gióthậtlớn, ngườisẽbị cảm lạnh mất."

"Danh tiếng củahắnquá nổi, khó mà qua được."

Hứa Triệt Minh say sưa nhìn gió lớn bên ngoài.

"Takhôngphải Vệ Trường Hận thứ hai, ta chính là Hứa Triệt Minh."

Vừanóimộtbên đối với A Đoànkhôngngừng nhướn mày, vẻ mặt muội hiểu mà phảikhông.

"hắn?"

Ba huynh đệ giữa trưa đềusẽkhôngvề nhà dùng cơm, đại ca nhị ca ở tại thư viện, tam ca ở tại quân doanh. Cũngkhôngcó chức vị gì, tuổi tác cònnhỏ, chính làđitheo huấn luyện,đãrất nhiều năm. Hứa Triệt Minhkhôngcó trả lời A Đoàn, khuôn mặt tươi cười thải mái ngày thường hôm nay lại thu hết, hơi khẽ cau mày, có chút cảm giác nặng nề. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cái này còn có thể, bản thân cũngkhônghi vọng nương khóc, dù sao sớm muộn cũng có ngày này, liền gật đầu.

khôngchờ A Đoànnóitiếp lại híp mắt uy h**p "Hay lànói, muộikhôngmuốn rượu của lão nhị?"

Hứa Triệt Minh giải thích "Muội tuy thường xuyên nhập cung, cái này là việc trong quân doanh, muội vẫn làkhôngbiết được như ta, Vệ Trường Hận muốn trở lại, nhiều nhất nửa tháng liền tới Kinh Thành, ta nghĩ,khôngquá ba ngày, Hoàng Thượng nhất địnhsẽchiêu cáo thiên hạ, đến thời điểm đónóikhôngchừng còn có thể đích thân tới cổng thànhđinghênh tiếp."

Hứa Triệt Minh bĩu môi, lạinóicó chút ủy khuất "Muội lại chẳng phải làkhôngbiết, tathậtsựsợ nương khóc! Khi còn bé đem nương chọc cho nóng nảy rồi lại chọc nương khóc, nương khócmộthồithìtốt rồi, ta lại bị phạt! Nương khócmộtlần ta liền bị cha, đại ca, nhị ca ba người cùng nhau nhảy vào đánhmộtlần."

"hiệntạihắncũng là áo gấm về nhà ( kiểu mang thành quả trở về quê hương ấy), cha mẹhắndưới suối vàng có biết, cũngsẽvui mừng."

"Huynh ngay cả nương cũng trịkhôngđược, huynhnóicái gì Bình gia,nóicái gì trị quốc,nóicái gì tề thiên hạ? Nếu như huynhkhôngthể đem nương cam tâm tình nguyện để huynhđi, chẳng sợ nương chỉ là cómộtđiểmkhôngnguyện ý, muội cũngsẽkhôngcho huynhđi, muội trực tiếp bảo đại ca đem huynh cột vào trong nhà, muội muốn nhìn xem huynh chạy thế nào!"

Chăm chú nhìn chằm chằm A Đoàn, ánh mắt là tràn đầy hâm mộ và tình thế bắt buộc,khôngchút nào che giấu dã tâm của mình.

"Huynh còn muốn gì? Nam nhi tốt chí ở bốn phương, cho nên muộikhôngngăn cản huynh!"

Lần này đổi lại là Hứa Triệt Minh mắt trợn trắng, tức giận trực tiếp đưa tay đem A Đoànđangsát vào mặt đẩy ra, chân mày như trước nhíu chặt, mím mím môi đột nhiên nhìn A Đoàn ánh mắt nghiêm túc hỏi "Muộinóithử xem, nếu nhưhiệntại tađinóicho a nương biết ta muốnđilính, nương có đồng ýkhông?"

A Đoàn nghiêng đầu nghĩ lại, gần đây giống nhưkhôngphát sinh chuyện đặc biệt?" Thời cơ cái gì, như thế nào muộimộtchút tin đồn cũngkhôngnghe được?"

Kỳthậtngười nhà cũngđãsớm có chuẩn bị, từ khi tam ca bước vào quân doanhmộtkhắc kia đềuđãcó chuẩn bị. Tuy nhiên tất cả mọi người đềukhôngcó nhắc tới chuyện này, luôn nghĩhắncònnhỏ,đimộttrận làmộttrận. Tam cahiệntại quảthậtcònnhỏ, tuy rằng từnhỏđãđitheo quân doanh huấn luyện, nhưng ca ca còn chưa tròn mười lăm tuổi đâu, còn chưa có chức quan gì cả.

Chương 55

"Mọi người đều khinh thường quan hệđicửa sau, nhưng nếu có tài thật họcthật, ta lại có cửa sau, vì cái gì takhôngthểđi? Đường làm lính thẳng tắp trước mặt cònkhôngđi, còn muốnđihọc xoay nhị khúc?khôngđimới là người ngốc!"

nóirất là ung dung.

A Đoàn luôn luôn nghĩ gì lànói, tuyệt đốisẽkhôngbởi vì là người nhà liền ănnóilung tung mù quáng tín nhiệm. Hứa Triệt Minh cười, rất hài lòng lờinóicủa A Đoàn, cái này chứng minh nàng quảthậtnghiêm túc nghĩ tới, đây cũng là nguyên nhân muốn đến tìm A Đoànnóichuyện này. Nếu như là đại ca nhị ca, cũngsẽnghiêm túc phân tích, bất quásẽgiữ lại giảng đạomộttrận.

Cũng chưa đượcmộthai năm đâu, như thế nàohiệntại liền đề cập đến chuyện này?

Cong khóe miệng cười có chút vô lại.

Hứa Triệt Minh thở dàimộthơi, chống đầu gối từtrênvị trí đứng lên,đithong thả vài bước sau mớinói"hắnmuốn trở lại."

A Đoàn liếc Hứa Triệt Minhmộtcái, đem áo choàng đưa cho Bán Đông, lại để cho ngườiđivào cung truyền lời, nếu như công chúakhôngcó tự mình đến, hôm nay liềnkhôngcần tới, sau đó mới nhìn Hứa Triệt Minhnói"Tại sao huynh lại trở về, hôm naykhônghuấn luyện?"

Hứa Triệt Minh còn chưa nghĩ tới vấn đề này, nghe được A Đoàn đặt vấn đề nghĩ ngợi xong lắc đầu "Cái này ta cũng chưa hỏi, khả năng là về đón Trung Thu? Muộiđãquên? Còn có hai mươi ngày nữa là tới sinh thần của muội. Tuy rằng cha mẹkhôngở đây,hắnđinhiều năm như vậy chưa có trở về, chắc luôn muốn bái tếmộtlần mới đúng."

A Đoàn quảthậthiểu, nhìn bộ dạng Hứa Triệt Minh lấy lòng,khônghề bị xúc động lắc đầu,khôngchút do dự "khôngcần!Muộisẽkhôngđigiúp huynhnóichuyện này, huynh nên từ bỏ ý định nàyđi."nóixong còn trịnh trọng gật đầu, cho thấy mình tuyệt đốisẽkhôngđilàm chuyện này.

"hắnlàm sao có thể đột nhiên hồi kinh?khôngphải rất nhiều năm cũng chưa trở lại sao, hơn nữa cũng nghenóicha mẹhắnđềukhôngở đây?"

Tin đồn vềhắncũng rất nhiều, ngay cả nữ học trungkhônghỏi thếsựnhư A Đoàn cũng nghe rất nhiều, đều làcônương khácnói.nóihắntính tình quái gở, g·i·ế·t người như ngóe, cònnóihắnxấu vô cùng, xấu đến nỗikhônggiám gặp người, vẫn luôn mang mặt nạ hung tợn. Lúc ấy A Đoàn có chútkhôngcho là đúng,mộtkhiđãkhinh thường, vì sao còn muốnnóivề người khác?

Đầy bụng tâmsựbước vào sảnh chính, còn chưa ngẩng đầu liền nghe được tiếng Hứa Triệt Minh cà lơ phất phơ "Làm sao vậy? Cùng nương ăn bữa cơm trở về mặt liền cau có như trái cà thế kia, nương lạinóigì muội?" Trong miệng hỏi hành động có vẻ quan tâm nhưngmộtchút cũngkhôngtích cực, ngồitrênghế tay chống cằm, thảnh thơi lại lười nhác.

Vệ Trường Hận? A Đoàn cũng biết người này.khôngđúng, hẳn là tất cả mọi người đều biết người này. Phần lớn thiên hạ vừa mới yên ổn, biên cương vẫn chiến loạnkhôngngừng, thắng thua nửa nọ nửa kia. Vệ Trường Hận cũngkhôngbiết từ nơi nào xuấthiện, bắt đầu chưa từng nghe qua cái tên này, giống như từtrêntrời rơi xuống, ban đầu chỉ là binh línhnhỏ, sau này từ từ lên thống lĩnh, phó soái, tướng quân.

Bởi vìhắn, mấy năm gần đâykhôngbiết bao nhiêu con em dân thườngđilính, đều muốn giống nhưhắn, mai kia có thể thành rồng.

Hơn nữahắncũng chưa bao giờ hồi kinh, Hoàng Thượng hình như cũngkhôngbắt buộc, ngay cả chiếu thư Phong tướng cũng là ngựa đưađi,hắncăn bản làkhôngcó hồi kinh nhận. Người này nổi danh, đương nhiên rất nhiều người đều muốn biếthắnlà ai, kết quả tra ra lại làm cho mọi người giật mình, cũngkhôngphải là lúc trướckhôngcó phỏng đoán gia thế của võ tướng này, chỉ làmộtdân thường.

"Hơn nữa trước giờ ta đềukhôngcó nghĩ tới muốn che lấphắn,hắntại biên cương vài năm quân lính sớmđãổn định,cho dù rờiđimộthai năm cũngsẽkhôngtổn thất uy tín củahắn. Ta muốn làm, chỉ làhắnlần nữa trở lại biên cương phía trước đứng vững gót chân, ta tòng quân, cũngkhôngphải muốn phụ thuộc ai." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đây là lần đầu tiên A Đoàn nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của ca ca bất cần đời. Chớp chớp mắt cười "Nếu như huynhđãhùng hổnóinhư vậy khẳng định như vậy, vậythìvì sao còn muốn đến tìm muội? Trực tiếpđitìm a nươngnóithìđược rồi. Tuy rằng a nươngsẽluyến tiếc, nhưng mà cũngsẽkhôngngăn cản huynh thong thả màđi."

"Takhôngcónóiđùa, ta quảthậtmuốn lập tức lên đường,hiệntại lên đường là thời cơ tốt nhất."

A Đoàn nhướn mày, tam ca vô tâm vô phếkhôngsợ trờikhôngsợ đất cũng có phiền não sao? Lại gần tỏ vẻ hứng thú, tạitrênghế hơi hơi thò người ra, mắt to nhìn chằm chằm Hứa Triệt Minh "Làm sao vậy?"nóira để muội vui vẻ vui vẻ chút nào ~

Vài năm nay, chưa bao giờ có tin thua trận.

Mới vừa rồi còn rất có khí thế Hứa Triệt Minh chớp chớp mắt, sau đó chê cười tiến lên,mộtbộ d*ng ch*n c·h·ó lấy lòng nhìn A Đoàn "Muội cũng biết nương khẳng địnhsẽluyến tiếc, khẳng địnhsẽdùng tuổi tác còn ta còn quánhỏ, đẩy lùi chuyện này đến 2 năm rồinóitiếp. Đương nhiên, ta kiên định như vậy, nương cũngkhôngthể ngăn cản, nhưng ta sợ nương khóc,khôngphải sao?"

Suy đoán này A Đoàn cũng tiếp thu, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có nguyên nhân này. Đến cùng cũngđã20 tuổi đầu, ở biên cương kia rét lạnh vài năm, cũng nên trở về nghỉ ngơimộtchút. Sau đó nhìn Hứa Triệt Minh có chút đăm chiêu, nghĩ kĩ mới mở miệng "Cho nên huynh nghĩ thừa dịp Vệ Trường Hận hồi kinh, tại biên cương thiếu hụt người tài ba, muốnđilên vị trí củahắn?"

Hắc, cái này làkhôngcầnmộtlời liền uy h**p đúngkhông? Ai lại nuông chiều huynh ấy thành cái tính khí này,thậtđúng là! A Đoàn cũng trừng lớn mắt, lập tức đứng dậy, nặng nề vỗmộtcái lên bànnhỏgiữa hai người "Ba!"

"Chẳng lẽ huynh muốn nhìn muộiđitừ giã, huynhmộtngười ở nhà nhìn nương khóc a?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Càngnóicàng đáng thương, càngnóicàng ủy khuất, hốc mắtđãcó chút phiếm hồng. A Đoàn vẫn làkhônghề bị lung lay, thậm chí hai tay ôm ngực, thong dong nhì, mắt cười, tựa như xem xiếc khỉ. Hứa Triệt Minh khóe miệng run rẫy cũngkhônggiả bộ tiếp được, thu hồi ủy khuất, lại suy nghĩmộtbiện pháp khác.

Quãng thời gian này thời tiết luôn mưa to từng trận, còn ngẫu nhiên xen lẫn gió lớn cùng mưa to.

Editor: An Nhiên (đọc tại Nhiều Truyện.com)

A Đoàn bình tĩnh nhìn thoáng qua lá ngô đồng, rũ mi mắt, gật đầuđivào trong.

Cùng Trần thị dùng qua loa bữa cơm trưa, A Đoàn ở bên bànóichuyệnmộtchút liền đứng dậy hồi tiểu viện của mình, cũngkhôngquên giờ ngọ thiện An Dươngsẽtới đây. Hôm nay trờiâmtrầm đến dọa người, từ xa nhìn lạimộtmảnh mây đen, gió thổi qua, ánh mắt có chút mơ màng. Khép khép áo choàngtrênngười, hơi hơi cúi đầuđivề phía trước.

"Tuynóihiệntại trưởng thành bọn họ cũngsẽkhôngđộng thủ, nhưng mà ta nghĩ đến thôi liền theo phản xạ thấy đau..."

Nhưng màthậtlòng rất bội phục người này,mộtngười dân thường, có thểkhôngđến 20 tuổi làm được cái thành tựu này, tương lai củahắnquảthậtkhôngthể đo lường. Xem như những tin đồn kia làsựthật, chờhắnhồi kinh,khôngbiết có bao nhiêu người trong lòng rục rịch, vì quyền vì thế, vìhắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nhưng mà huynh đừng quên, Vệ Trường Hận có thành tựu của ngày hôm nay cũng phải mất mấy năm, cứ xem như huynh đến thayhắn, nhưng mà biên cương vẫn chiến loạnkhôngngừng, muội cho làhắntrở về cũngsẽkhôngở lạimộtthời gian dài, nhiều nhấtmộthai nămsẽtrở về, khi đó huynh, so vớihiệntạikhôngkhá hơn bao nhiêu."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 55